Chương 5
Izuku vào phòng khách lấy chiếc giường nhỏ trong không gian ra đặt trên bàn, sau đó đưa tay vào trong túi áo, nhẹ nhàng nâng tinh linh nhỏ bé ra đặt trên giường. Trên đường đi đến đây, Kacchan đã ngủ thiếp đi từ bao giờ, thậm chí không thèm tỉnh dậy lúc ông vua kia long trọng tiếp đón, Izuku có chút mơ hồ nghĩ sở dĩ Kacchan yên tâm ngủ như vậy có lẽ là vì cậu ấy đang nằm trong lòng hắn
Suy nghĩ này là Izuku bấn loạn một hồi lâu, hắn nhìn Kacchan vùi mặt vào chăn, cảm thán Kacchan thật là đẹp làm sao. Tộc tinh linh ai nấy cũng đẹp mê người, Kacchan ở thế giới này càng đẹp khiến hắn không thở nổi, chỉ muốn lúc nào cũng giữ cậu ấy trong túi áo, không cho đi đâu
Bầu trời dần ngả chiều, Katsuki cuối cùng cũng mơ màng tỉnh dậy, anh dụi mắt rồi hơi ngơ ngác khi nhìn không gian xa lạ trước mặt. Một bàn tay to lớn thò ra nắm anh lên, Katsuki nhìn thần rừng trước mắt thì tâm trạng thả lỏng, anh híp mắt ngáp một cái, ôm ngón cái của Izuku mơ màng
"Đến rồi sao?"
"Đúng rồi Kacchan, tối nay chúng ta sẽ tham gia tiệc đó. Tí nữa phải đối phó với con người đấy, Kacchan cần tỉnh táo lên"
Katsuki đang buồn ngủ nghe vậy tỉnh cả người. Đúng rồi, anh theo izuku đến đây để đề phòng con người chiếm lợi mà, phải tỉnh táo để chống lại mấy lời dối trá của con người. Katsuki tinh thần sục sôi, anh bay ra lấy nước rửa mặt rồi cầm một trái dâu tây to mọng lên ăn, quyết tâm chuẩn bị lâm trận đối phó với con người xấu xa. Izuku có phần buồn cười nhìn phản ứng của Kacchan, hắn đang tính trêu chọc thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa
"Thưa thần rừng, quốc vương sai chúng tôi đến thay y phục cho ngài"
Izuku cau mày ra mở cửa, Katsuki cũng ngồi trên vai hắn xem xét tình hình, anh thấy bên ngoài có năm nữ hầu ăn mặc khá hở hang đang cầm quần áo trên tay. Katsuki và Izuku trợn tròn mắt nhìn nhau, sau đó nhìn các hầu nữ đang cúi đầu. Hắn lập tức từ chối
"Không, ta có y phục của riêng mình rồi"
"Thưa ngài, bộ đồ đó làm bằng lá cây, không hợp với ngài cho lắm, đây là vải lụa tốt nhất bên chúng tôi, xin hãy mặc cái này tham gia bữa tiệc"
Nói rồi nữ hầu định đi vào nhưng Izuku đã nhanh hơn một bước đóng sập cửa lại làm cô sững sờ
"Nói với quốc vương, hoặc là ta mặc y phục của ta đi, hoặc là ta không đi, không cần nhiều lời"
"Tôi...hiểu, vậy thì chúng tôi xin lui"
Katsuki cũng vô cùng tức giận, bộ y phục này là tộc tinh linh tự tay làm, huy động gần như tất cả nhân lực mới làm xong, đây là bộ đồ thuộc về thiên nhiên thuần túy nhất, sao đám con người đó dám nói là không hợp
"Đừng giận mà Kacchan, tỉnh táo, cậu phải tỉnh táo lên"
Katsuki gật đầu sau đó căm tức cắn miếng dâu tây to, thiện cảm với con người cứ ngày một hạ xuống
Trong khi đó, nữ hầu đã quay lại báo với quốc vương, ông trầm ngâm suy nghĩ rồi bảo với công chúa và hoàng tử ngồi bên dưới
"Mấy đứa nghĩ sao? Hime, con có thể giúp cha có được tình cảm từ thần linh không?"
"Cha à, con không dám chắc..."
Hoàng tử lại không cho là đúng: "Em gái anh đẹp như vậy, thần có lí gì từ chối chứ"
"Issey, con hãy tạo cơ hội giúp em gái tiếp cận thần rừng, còn Hime, cha tin con có thể làm được, từ trước tới nay không ai có thể từ chối con cả"
Hime đỏ mặt rồi gật đầu với ông, cô thấy anh trai và cha tự tin vào mình như vậy thì cũng mạnh dạn nghĩ bản thân có thể làm được
Buổi tiệc nhanh chóng diễn ra, Izuku được ngồi ngang hàng với quốc vương để tỏ lòng tôn kính, đám quý tộc thì thi nhau hỏi han đủ điều nhưng chung quy lại vẫn là có ý muốn hắn cho vào rừng để săn bắt, lấy tài nguyên. Izuku lảng tránh tất cả câu hỏi của họ, hắn cứ mơ hồ nói sang cái khác làm đám quý tộc nghẹn họng không biết người này giả ngu hay ngu thật nữa, họ nói rõ như vậy còn gì
Bỗng nghe có tiếng truyền báo công chúa đến, Izuku tí thì sặc, hắn toát mồ hôi thầm khẩn cầu Momo cứu cánh, nếu cô ấy không nhanh lên là hắn phải giả vờ yêu cô công chúa kia thật đấy. Công chúa vừa vào là mọi ánh mắt đều hướng về cô, Izuku vừa nhìn thì cũng công nhận cô gái này đẹp thật nhưng hắn ở trong tộc tinh linh một thời gian dài, cũng đã chai sạn với cái đẹp. Cứ tưởng tượng mỗi ngày cũng có một đám trai xinh gái đẹp ngưỡng mộ mình mà xem, Izuku đã sớm không để tâm tới nhan sắc của người khác nữa
Nhưng theo lời dặn của Momo, hắn vẫn nhìn công chúa nhiều hơn. Katsuki đang ăn hoa quả ngẩng lên bắt gặp cái nhìn chằm chằm đó của hắn, anh lập tức cảm thấy nguy cơ đầy mình, không lẽ Izuku bị con người mê hoặc rồi? Katsuki bay lên chắc trước tầm mắt Izuku, anh trừng tên đó, không cho phép hắn nhìn nữa. Izuku cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu có Kacchan tác động vào thì không sao, hắn có thể rời tầm mắt đi
Issey thấy em gái đến bắt đầu tạo cơ hội cho hai người, gã cười nói: "Hime, lại đây rót rượu cho thần rừng đi, đừng ngại ngùng, thần có ăn thịt em đâu"
Izuku: "..." Dừng lại đi, thật đấy
Izuku nhìn công chúa đang đỏ mặt lại gần mà chuông cảnh báo trong đầu vang lên ong ong, hiện tại hắn chỉ còn đặt hết hi vọng vô Kacchan thôi. Quả nhiên không phụ sự kì vọng của Izuku, Katsuki bay lên chắn trước hai người, nhìn tinh linh nhỏ trước mặt, Hime có chút ngạc nhiên
"Không cần, bên tôi sẽ tự rót"
Nói rồi anh búng tay một cái, các tinh linh đang trốn bên dưới lớp áo của một vệ binh bay ra, họ đều hóa lớn, nhất thời làm đại sảnh sôi trào một trận. Các tinh linh ai cũng mĩ lệ, chim sa cá lặn không hề kém cạnh công chúa, quan trọng cả bảy tinh linh hóa lớn thì cả bảy người đều đẹp không hề kém cạnh nhau. Cả nam lẫn nữ đều thi nhau đòi rót rượu cho Izuku, đây là cơ hội thân thiết với thần rừng được Bakugo cho phép, họ không thể bỏ lỡ được
Hime ngượng chín người không biết phải làm sao, nếu là lúc trước có một mình cô thì cô là tâm điểm còn hiện tại thì đám tinh linh đó lại trở thành trung tâm. Cô thực không thể tin nổi nhan sắc mình luôn tự hào lại chỉ ngang kẻ bầy tôi của thần rừng, điều này thật xấu hổ khi vừa nãy cô còn định lấy nhan sắc làm chỗ dựa quyến rũ người ta
Katsuki thấy Hime lùi lại rồi thì hạ lệnh lui xuống, các tinh linh ỉu xìu đứng sang bên, họ không dám cãi lại Bakugo, ngay cả lúc trước khi chưa gặp thần rừng thì Bakugo cũng hay là người chỉ huy bọn họ rồi. Izuku được Kacchan bảo vệ chiếm hữu như vậy thì phấn khích trong lòng, hắn lấy ngón tay cọ nhẹ lên má Kacchan, tình yêu ngập tràn không để đâu cho hết
Buổi tiệc tan rã có phần xấu hổ, các vị quý tộc cứ nhìn theo tinh linh đi khuất bóng. Hoàng tử cũng nhìn về phía họ, gã liếc dọc liếc ngang cơ thể các nữ tinh linh khiến họ hơi khó chịu lùi lại đằng sau vệ binh. Vệ binh lạnh nhạt nhìn hoàng tử một cái rồi dẫn các tiểu tinh linh trẻ tuổi này trở về phòng. Izuku cũng trở về cùng Kacchan đánh một giấc hăng say, chuẩn bị ngày mai lại chiến đấu tiếp
Sáng hôm sau, Katsuki xác nhận Izuku ở trong phòng rồi mới bay qua tìm đám bạn mình, anh thực ra có chút băn khoăn về bữa tiệc đó
"Cậu nói thần đã nhìn công chúa rất lâu sao Bakugo?"
"Đúng"
"Sao có thể nha, chúng ta đẹp ngang công chúa, một số người trong tộc còn đẹp hơn cũng đâu thấy thần để tâm"
"Tao cũng đâu biết nhưng rõ ràng thái độ của thần thay đổi khi thấy cô ta"
Các tinh linh nghe vậy liền lo sợ, nếu để chọn thì thà thần yêu Bakugo còn hơn yêu phải con người, họ lập tức đứng về phía Bakugo, giúp nghĩ ra cách giải quyết vấn đề
"Vậy thì phải nhanh lên Bakugo, không thể để thần rừng yêu sinh linh khác được"
"Đúng đó, hiện tại thần vẫn cưng cậu, mau đi làm vui lòng ngài ấy đi"
Katsuki bĩu môi: "Làm kiểu gì mới được chứ?"
"Tặng hoa đi, lúc trước Rosy giận tớ, tớ đã tặng cô ấy hoa đó"
"Thần rừng tạo ra hoa, mày tìm được bông nào đẹp hơn chỗ hoa trong vườn của ngài không?"
*Im lặng*
"Vậy thì tặng đồ ăn đi, ăn ngon sẽ giúp thăng tiến tình cảm"
"Chúng ta đang ăn đồ của thần ban đó, lấy đồ thần ban tặng lại cho thần à"
"..."
Cả đám cùng im lặng, tất cả những gì tinh linh có đều thuộc về tự nhiên, nghĩa là thuộc về thần rừng, họ nhận ra mình chẳng có gì tặng thần hết
"C-Có đó"
Katsuki: "Là cái gì?"
"Là cái ấy ấy ý"
"Ấy ấy là cái gì?"
"Thì là ấy ấy đó" Tinh linh đó đỏ mặt
Katsuki: "..." Tin tao đấm mày không chứ nãy giờ cứ ấy ấy mãi thế
"T-T-Thì là cái chúng ta làm để tạo ra đời sau đó, kyaaaa~ cứ bắt người ta phải nói ra"
Các tinh linh ngây người rồi đỏ bừng mặt, sau đó họ cũng nhận ra đây là cách hay
"Đúng rồi, Bakugo, còn đợi gì nữa, cậu mau đi hiến thân đi"
"Đúng vậy, nhanh chóng hiến thân cho thần đi, đừng để con người cướp mất"
"Càng nhanh càng tốt, mau hiến thân giữ trái tim ngài lại đi"
Katsuki: ???
Như vậy cũng được sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com