Chương 7
Sự thực đúng như Izuku nói, Katsuki thủ khoa toàn trường, cậu lên nhận bằng khen lẫn phát biểu vài câu. Izuku và Katsuki đến tạm biệt thầy cô, những thầy cô luôn giúp đỡ cậu trong học tập thì cậu thật lòng bắt tay cảm ơn họ còn những ai chỉ biết chèn ép thì cậu chỉ cảm ơn một câu rồi rời đi. Thái độ đó làm các thầy cô chèn ép hơi xấu hổ nhưng không dám nói gì, hiện tại nhóc này mang mặt mũi về cho trường, họ không dám động tới
Katsuki rời khỏi ngôi trường đã khiến cậu có kí ức không vui, bắt đầu cuộc sống đại học đầy hứa hẹn. Ở đại học, Izuku không can thiệp vào chuyện của Kacchan nữa, bởi vì vừa học vừa đi làm thêm mới là tốt. Katsuki không làm những công việc tốn sức kia mà chuyển hướng đi thực tập tại các công ty, Deku đã từng muốn cậu vào làm trong công ty nhà Midoriya nhưng cậu từ chối, muốn đi chỗ khác học hỏi hơn
Cuộc sống đại học đúng là náo nhiệt hơn hẳn, trong môi trường toàn thành phần học thức như này, mọi người đều thúc đẩy nhau lên phía trước, thành tích của Katsuki và Izuku luôn dẫn đầu trong các kì thi khiến mọi người ngước nhìn, dẫn đến rất nhiều người theo đuổi. Tính cách Katsuki cọc cằn nên dù có khuôn mặt đẹp thì những cô gái có ý định với cậu đều vội lùi lại không dám tiếp cận, hơn nữa lịch học tập và làm thêm của cậu cũng kín chỗ, lấy thời gian đâu mà hẹn hò. Vậy nên Katsuki trở thành đối tượng chỉ có thể ngắm chứ không thể sờ của trường
Ngược lại Izuku có vẻ ngoài bình thường nhưng học lực tốt, chơi thể thao tốt lại quan tâm săn sóc mọi người, thoáng chốc cũng khiến nhiều cô gái siêu lòng. Quan trọng là cậu ấy còn là con nhà giàu, có bạn trai vừa giàu có vừa săn sóc thì còn gì bằng
Katsuki chơi bóng với lớp xong rồi nhìn Deku được đám con gái tặng nước vây quanh, cậu khó chịu bĩu môi, lúc trước cậu cũng có gái tặng nước nhưng đều bị cậu cục cằn từ chối nên chúng nó cũng thôi. Izuku thì dễ mềm lòng hơn, chỉ nhẹ nhàng từ chối nên các cô cứ sấn tới
"Midoriya, uống đi mà, tớ mất công mang cho cậu đó"
"Không cần đâu, tớ có chuẩn bị nước mà, cảm ơn cậu"
Izuku vừa cười từ chối vừa bí mật quan sát Kacchan, thấy cậu ấy khó chịu thì tạm hài lòng. Hắn tìm chai nước đã chuẩn bị ra chạy đến tìm Kacchan. Katsuki thấy tên này từ chối mấy đứa kia chạy đến tìm mình, cậu hừ lạnh một cái những vẫn cầm chai nước lên uống
Trong giờ học cũng không ngoại lệ, vừa đến tiết tự học là y như rằng có gái nhờ vả
"Cậu giúp tớ bài này được không? Khó quá"
"Được nha"
Katsuki ngồi bên cạnh đang làm việc thì bồn chồn, cậu liếc sang chỗ Deku mà thấy giận trong lòng. Hỏi bài thì hỏi bài, sao phải đứng sát thế, dí mặt gần vậy làm gì? Thằng Deku chết tiệt, không biết giữ khoảng cách à!
Thực ra Izuku giữ khoảng cách rồi nhưng dưới cái nhìn của Katsuki thì hai đứa nó như đang dính vô nhau vậy. Cậu cáu giận gõ gõ máy tính, thầm nhủ tên ngốc Deku, cứ đợi đấy. Mấy ngày sau, một cô gái đã có can đảm gọi Katsuki lại, nhờ cậu chuyển thư tỏ tình đến tay Deku. Katsuki tối sầm mặt, thực muốn vò nát cái thư trong tay mình, cậu vừa từ chối chuyển thì cô gái đó òa ra khóc nức nở rồi cứ ẩn bức thư vào tay cậu
Katsuki bất đắc dĩ nhận lấy, cậu mang tâm trạng ngơ ngẩn về nhà, lúc ăn cơm xong ngồi vào bàn học, Katsuki không thể tập trung nổi, tay cầm bức thư suy nghĩ có nên đưa cho Deku không. Bỗng giọng Deku từ ngoài cửa truyền vào, Katsuki nhanh tay giấu bức thư dưới hộc bàn
"Kacchan, cậu có rảnh không?"
"Mày muốn gì?"
"Tớ có một vấn đề khó muốn cậu giảng cho, nếu cậu không bận thì dành thời gian với tớ nhé"
Katsuki mở cửa cho Izuku vào, vừa giảng bài, cậu vừa lo lắng bức thư. Đến cuối cùng, cậu lại không nói lời nào, giấu nhẹm bức thư kia. Ba ngày sau, cô gái đó đến gặp cậu lần nữa hỏi
"Bakugo, cậu chuyển giúp tôi chưa? Midoriya có nói gì không?"
Katsuki chột dạ, cậu đã chuyển gì đâu, bức thư bây giờ vẫn giấu trong hộc bàn, cậu đành phải nói dối
"Tôi chuyển rồi...tên đó cầm thư rồi không nói gì nữa"
Nét mặt cô gái trở nên thất vọng, cô gật đầu cảm ơn cậu rồi rời đi. Katsuki chẳng hiểu sao mình lại làm vậy nhưng cậu thực sự không muốn đưa thư cho Izuku. Cứ tưởng chuyện này sẽ kết thúc ở đây, không ngờ trong giờ nghỉ, cô gái lớp khác đó đến hẳn lớp cậu, đứng trước mặt Deku mạnh dạn hỏi
"Midoriya, cậu đã đọc bức thư tôi gửi cậu chưa? Cậu cảm thấy như thế nào?"
Izuku ngây người, hắn hỏi lại: "Thư nào cơ?"
Mặt Katsuki nhất thời trắng bệch, cậu hốt hoảng không biết làm thế nào trước tình huống đột ngột này
Cô gái ngạc nhiên, cô nói lại: "Bức thư chứa tình cảm của tớ, tớ đã nhờ Bakugo gửi đến cậu, cậu ấy nói đã gửi rồi, phải không Bakugo?"
Katsuki cứng cả người, cậu xấu hổ chỉ muốn tìm chỗ nào chui xuống, chưa bao giờ cậu gặp phải trường hợp muốn trốn tránh như lúc này. Ánh mắt Izuku xoay chuyển khi thấy dáng vẻ né tránh của Kacchan, hắn lập tức cười
"A, bức thư đó, tớ nhớ rồi. Tớ xin lỗi vì chưa hồi âm lại nhưng tớ không thể nhận tình cảm của cậu, cảm ơn cậu rất nhiều"
Cô gái đó nghe vậy cuối cùng cũng hết hi vọng, mắt cô hơi ươn ướt nhưng vẫn gật đầu cảm ơn Izuku rồi chạy đi. Cả lớp ồ một cái, hàng loạt lời trêu chọc vang lên, Izuku cười đùa với các bạn, sau đó liếc nhìn Kacchan vẫn cúi đầu nãy giờ. Đến lúc về nhà, cả hai vẫn im lặng, cho đến khi Deku sắp vào phòng, Katsuki đã hết chịu nổi nói
"Sao mày không thắc mắc? Rõ ràng mày đâu nhận được thư"
"Có lẽ do Kacchan quên"
"Mày thực sự nghĩ thế sao?"
Izuku không vào phòng nữa, ngược lại tiến lại gần áp sát Katsuki
"Vậy cậu muốn tớ nghĩ thế nào Kacchan? Rằng cậu có tình cảm với tớ như cô gái đó? Vậy nên cậu mới giấu bức thư? Đó là điều duy nhất tớ nghĩ đến thôi"
"Tao...tao..."
Katsuki biết mình yêu Izuku, điều này vào ngày thi xong đại học cậu đã nhận ra, nhưng cậu lại trốn tránh. Nhìn những cô gái theo đuổi Deku, cậu có phần ghen tị nhưng cậu biết Deku với cậu chẳng có quan hệ gì, tất cả những việc hắn làm chỉ là vì tên đó tốt bụng, không nhịn được ra tay giúp cậu thôi, vậy nên cậu biết mình không hề có tư cách để ghen
"Kacchan, cậu thích tớ sao?"
"Tao..." Có nên nói ra không? Nhưng lỡ như nó từ chối thì sao? Katsuki cau mày suy nghĩ
Thấy Kacchan lại cau mày, Izuku nghĩ vẫn nên để Kacchan tỏ rõ lòng mình hơn, hắn liền rời đi. Nhìn Deku muốn rời đi, Katsuki bỗng nóng vội, cậu không suy nghĩ gì nữa nắm lấy tay hắn
"Khoan, tao thích mày, tao-ưmm"
Katsuki cảm thấy môi mình được chạm vào, đầu lưỡi của Deku luồn vào tách mở đôi môi cậu, sau khi kết thúc nụ hôn, cả hai người đều đỏ mặt nhìn nhau
"Tớ chỉ cần câu này thôi"
"Mày thích tao?"
"Đó là đương nhiên rồi, Kacchan có thể dễ dàng nhận ra mà"
Katsuki híp mắt, sau đó liền cáu giận bóp mặt Deku: "Vậy mà mày dám lởn vởn với đám con gái đó?"
Úi, chết cha
"Tớ muốn Kacchan ghen rồi bày tỏ thôi, chứ tớ có dám thân thiết quá đâu, ouch, ouch, tha cho tớ đi mà Kacchan"
Mặt Izuku bị hành hạ một lúc, hắn thầm nhủ không thể để Kacchan biết mình nhúng tay vô vụ đám người theo đuổi Kacchan được. Kacchan vừa thông minh lại vừa đẹp, cho dù tính cách có xấu nhưng vẫn đầy người theo đuổi, nếu hắn không ở giữa chặn lại thì lấy đâu ra ít kẻ thế
Tâm trạng của Katsuki tốt hơn, sau khi hai người bày tỏ rồi đến với nhau thì tiếp đó là chuỗi ngày ngọt ngào cùng nhau làm việc của cả hai. Các bạn học cứ nhìn họ dính sát là lại gãi đầu thấy lạ nhưng họ cũng không nhiều lời
Thời gian dần trôi, Katsuki đã lên năm bốn, cậu đã được công ty lớn trọng dụng mời về vì thành tích học tập xuất sắc cùng kinh nghiệm thực tập phong phú. Dần dà, cậu cũng bắt đầu tích kiệm tiền để trả lại cho Deku, dù đã là người yêu nhưng đây vẫn là nỗi đắn đo trong lòng cậu
Một cuộc gọi đến giữa giờ làm, Katsuki nhìn màn hình rồi nhấc máy nhận
"Được, tôi xuống ngay"
Cậu đi xuống thấy người đàn ông mặc áo da đứng đợi, anh mỉm cười đưa một tập tài liệu đến
"Thông tin em cần ở đây"
"Được, cảm ơn ông anh, sau này sẽ cảm tạ"
"Khách sáo quá Katsuki, em là người đã cứu anh mà"
"Đừng có gọi Katsuki, chúng ta không thân thiết thế, chỉ có người thân mới gọi tôi vậy thôi"
"Vậy thì Kacchan?"
Katsuki không vui, cậu nghiến răng: "Không!"
"Được rồi, Bakugo, em thật là, dù chúng ta quen biết lâu như vậy vẫn không chịu mở lòng với anh, mặc dù anh thích em như thế"
Katsuki nhíu mày: "Anh bị điên à, thuốc thang và nơi chữa thương cho anh đều là Izuku cấp, tôi có liên quan gì?"
"Nếu em không đồng ý cứu thì anh cá chắc thằng nhóc đó định bỏ đi, vì em nói cứu nên nó mới cứu, hơn nữa em còn cất công chăm sóc tôi"
Katsuki: "..." Anh thực coi thường tấm lòng nhân hậu của Deku đấy
"Không, ban đầu toàn là người hầu chăm thôi, tôi mới vào có 15 phút thì anh tỉnh rồi"
"Anh hiểu mà, em luôn khách khí như vậy, không sao đâu"
Katsuki: "..." Anh có hiểu con mẹ gì đâu! Mẹ nó
"Tôi nói thật"
"Được được, biết em luôn khiêm tốn mà"
Katsuki: "..." Mẹ thằng điên này
Ánh mắt Hayate thâm tình làm Katsuki cạn lời, cậu nghĩ thầm cãi ngu với người không não làm gì
"Tôi với Izuku là người yêu rồi, đừng có quên điều đó"
"Không sao, tôi sẽ đợi em"
Đợi!? Đợi cái mẹ gì?
"Em giấu thằng nhãi đó gặp mặt tôi, không phải vì nhớ tôi sao?"
Mụ nội thằng ảo tưởng này!???
"Mẹ kiếp, không bao giờ, tôi vì thứ này thôi, cút đây!"
Katsuki tức điên người đi lên công ty, cậu thở phì phò vì giận nhưng nghĩ tới tài liệu trong tay, cậu bình tĩnh lại mở ra xem xét
------------------------------
Kql mạch manga dark vs hành Kat nhiều quá nên t qua đây đu ngọt vậy, quay sang chơi hệ cưng chiều Kacchan 🤘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com