Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15

Tốt nghiệp

.

Trước thềm thi đại học, Chí Thành nhất quyết không đụng đến cô, cứ như thể anh đang đi tu vậy. Chí Thành một mực chăm bạn gái học hành tử tế, để tránh phát sinh mấy vấn đề ngoài ý muốn, anh và cô sẽ ôn bài ở thư viện.

Chí Thành ngồi xoay bút, nhìn Thiên Kim giải bài tập tiếng anh. Ánh mắt cô nàng sáng ngời chỉ tập trung vào bài, không biết rằng anh bạn trai bên cạnh đang rơi vào mớ suy nghĩ xấu xa hỗn độn.

"Em muốn học cùng trường với anh..."

Giọng ngọt mềm cất lên làm cho Chí Thành tỉnh bừng. Anh cau mày mới nói lại: "Ban sáng anh thấy em điền nguyện vọng trường đại học T rồi mà?"

Thiên Kim khẽ gật đầu: "Em biết mình sẽ không bao giờ đậu được trường anh chọn nên mới điền trường T"

Chí Thành ngồi nhích lại gần cô, một tay để xuống bàn, đầu anh nghiêng sang tựa lên tay, dịu dàng nói.

"Em buồn vì không thể học cùng anh à~"

"Ừm, anh biết xa mặt cách lòng không? Chí Thành học giỏi chắc hiểu mà"

Chí Thành nhíu mày: "Anh không hiểu"

Thiên Kim hậm hực một chút, vừa muốn giải thích mà thấy cái bộ dạng nữa đùa nữa thật của anh thì mắc ghét, biết rõ là anh đang trêu mình nên bên dưới cô đá cái chân anh một cái rõ mạnh. Chí Thành đau mà không kêu được vì đang ở trong thư viện.

"Thiên Kim xấu tính!"

Chí Thành chu môi nói với giọng ấm ức, anh bắt đầu hờn dỗi: "Anh không hiểu thật mà! Xa mặt cách lòng là gì? Anh chỉ biết xa cách mấy anh cũng chỉ yêu em thôi"

Cô thấy anh như vậy thì có chút mềm lòng.

"Em chết là vì cái miệng dỗ ngọt của anh đó!"

"Anh nói thật! Chỉ yêu em"

Cô đưa ngón tay chỉ vào môi anh: "Nói xạo coi chừng sau này rụng răng"

"E he, bộ dạng anh rụng răng thế nào nhỉ? Thiên Kim, em thử nghĩ xem, anh có còn đẹp trai giống bây giờ không?"

Cô tưởng tượng một hồi mới buồn cười, nhưng dù sao anh có răng hay không thì anh vẫn đẹp. Anh thấy cô hết buồn vì vụ đại học thì trong lòng vui hẳn, anh nói tiếp.

"Ây da, anh không muốn rụng răng đâu, xấu xí lắm, đi bên cạnh em sẽ không xứng đôi"

Thiên Kim áp tay lên má anh: "Nói gì vậy? Anh với em lúc nào cũng xứng đôi hết. Bằng không lúc đó em sẽ rụng răng cùng anh luôn có được không?"

"Hừmm... Nói sao nhỉ? Lúc hai ta không còn răng thì hôn sẽ không bị cản trở, coi bộ cũng được đó!"

Nói rồi còn hôn cái chụt lên môi cô. Thiên Kim bất lực, mấy người học giỏi hay có mấy suy luận kiểu khác thường lắm nha.

...

Cô thở dài, vun vai một cái thoải mái mới chạy ra khỏi phòng thi tìm anh. Chí Thành làm bài xong, sớm đã xuống sân trường ngồi chờ bạn gái. Vừa thấy cô anh đã thay đổi sắc mặt thành vui vẻ.

"Thiên Kim, ở đây!"

Nghe giọng của anh, cô mới ngó nghiêng tìm kiếm. Sau mới thấy bóng dáng nam sinh ngồi vẫy ray trên ghế, cô ngay lập tức chạy lại.

"Chí Thành, hôm nay em làm bài rất tốt!'

"Giỏi quá, em ngồi đi"

Chí Thành nhích sang một bên, lấy hộp sữa cắm ống hút vào chìa ra trước mặt cô nàng.

"Phần thưởng nhỏ cho em"

Cô nhìn nó rồi hớn hở nhìn anh: "Sao anh biết em làm bài tốt mà chuẩn bị vậy?"

"Tốt hay không anh cũng đều thưởng cho em. Bé cưng học vất vả rồi"

Giọng Chí Thành trầm ấm như rót mật vào tai bạn gái, cô đơ người ra ngắm anh một chút, trừ việc anh hung hăng ở trên giường ra thì Chí Thành rất ôn nhu, là bạn trai chuẩn mực yêu chiều bạn gái. Thiên Kim không biết bản thân mình có bao nhiêu phước phần mới được anh nhìn trúng nữa. Cô nhận lấy hộp sữa, đưa lên miệng uống ừng ực.

"Ngọt lắm, cảm ơn anh"

Chí Thành xoa đầu cô: "Ngoan, tối nay anh thưởng cho em nhiều hơn"

...

Kì thi đại học kết thúc, Chí Thành cũng không cần nhịn nữa. Anh có rất nhiều, nhịn nữa sợ là chịu không nổi. Vì thế cứ có bao nhiêu anh cũng đều dành cho cô.

Chí Thành đưa tay xỏ vào làn tóc của nàng, anh ngồi trên ghế như một vị đại gia đang ban sữa cho người khát. Bên dưới, cô nàng không ngừng mút lấy mút để, chỉ có như vậy cô mới có được thứ mình muốn. Không biết Chí Thành đã ra bao nhiêu lần, nhưng dường như cô vẫn cản thấy chưa thoả mãn mà tiếp tục mút.

"Xem ra em rất thích uống nó. Của anh đều cho em, không cần vội"

Chí Thành xoa đầu cô. Bộ dạng cô cầm gậy thịt của anh trong tay vừa vuốt vừa liếm, lại làm anh liên tưởng đến Thiên Kim thanh thuần trong sáng nhận lấy hộp sữa rồi cảm ơn lúc trưa. Thật là giống nha, dáng vẻ nào cũng đều làm anh yêu.

Chí Thành không biết mình có bao nhiêu phước phần mới có được cô bạn gái vừa đáng yêu vừa nghe lời thế này.

"Chí Thành lâu ra quá~"

Cô bỗng dưng ngước lên nhìn anh, giọng điệu giận dỗi.

"Anh ra lệnh cho nó mau bắn ra đi"

Chí Thành cười hiền: "Nó chỉ nghe lời em thôi, em thử ra lệnh xem nào!"

"Không biết đâu, ngươi mà không bắn là ta đây sẽ ăn ngươi đến sáng"

"Đúng rồi, hình như nó sợ em rồi đó. Mau, mút đi"

Cô nàng nghe lời anh thì há miệng ngậm vào. Chí Thành khẽ nhăn mặt, anh đặt tay sau gáy cô đẩy nhanh tốc độ hơn một chút. Cuối cùng là sảng khoái bắn ra đầy miệng nàng.

Chí Thành còn đưa tay lau mép cho cô.

"Ngoan, no rồi thì đi ngủ nào!"

...

Chí Thành cao lớn một phát đã tìm ra được tên của hai người. Anh nhìn bảng điểm, thứ tự xếp hạng của mình thì hài lòng, Chí Thành luôn giỏi nên thành tích phải gọi là trên mọi người. Anh nuốt nước bọt một cái rồi nhìn đến tên cô. Từng con số anh đều nhìn rõ.

"Sao rồi anh?"

Cô nhón nhón chân muốn nhìn mà không được, Chí Thành nắm chặt tay cô một lúc lâu mới nhìn xuống.

"Được...rồi, em được học gần anh rồi"

Chí Thành còn vui mừng hơn cô, anh ôm cô lên mà hôn mấy cái lên má. Không để ý đến mấy bạn học xung quanh đang ăn cẩu lương chút nào. Có vẻ như ai ai cũng hài lòng với điểm số của mình, cho nên cẩu lương hôm nay đặc biệt ngon.

"Sau này chỉ cần đi mấy bước là anh sẽ đến trường em! Thiên Kim, em giỏi lắm"

"Tất nhiên bạn gái Chí Thành cơ mà!"

...

Ngày tốt nhiệp, có không ít nữ sinh trong trường hẹn gặp bày tỏ tình cảm của mình với Chí Thành.

"Thiên Kim, cậu không ngăn cậu ấy đi gặp mấy người đó sao?"

Một nữ sinh tóc ngắn bước lại huých vai cô, vẻ mặt trông chờ câu trả lời. Thiên Kim uống miếng trà đào Chí Thành mua cho rồi mới dửng dưng đáp.

"Anh ấy tự biết làm sao mà!"

Nữ sinh tóc ngắn ậm ừ một lúc mới nhớ ra gì đó: "Tiệc chia tay với lớp mình cậu có tính đi dự không?"

"Tất nhiên là đi rồi"

"Nghe nói có Gia Kỳ nữa"

Thiên Kim nhíu này lại một chút, nhắc tới cô bé này mới nhớ. Từ hôm đó cô không hay thường xuyên bắt gặp Gia Kỳ ở trường, cũng không thấy cô ta xuất hiện đeo bám theo Chí Thành nữa.

"Nhưng sao đột nhiên lại dự tiệc lớp mình? Chẳng phải Gia Kỳ khối dưới sao?"

Nữ sinh mắt tròn mắt dẹt nhìn cô, tặc lưỡi lắc đầu rồi mới nói: "Đúng là cậu lo yêu đương nên không biết nắm bắt tình hình gì cả. Gia Kỳ đến với tư cách là khách mời của Lý Đế Nỗ đó"

"Lớp trưởng Đế Nỗ? Hai người đó thân lắm à?"

"Không biết, từ sau khi dã ngoại trở về trường mình đã có tin đồn về hai người đó rồi, nhất là Gia Kỳ hay lén lút trốn học nữa, nghe bảo là gặp Đế Nỗ"

Thiên Kim nhún vai: "Nói gì nói tớ cũng không tin người như Đế Nỗ lại rủ rê Gia Kỳ trốn học đâu"

Lúc này Chí Thành mới chạy đến, chưa gì đã khoác tay qua vai cô. Còn làm ra cái vẻ mặt giận dỗi. Nữ sinh tóc ngắn thấy thế cũng để riêng tư cho hai người.

"Em này! Hồi nãy có người chặn đường anh bảo là muốn gặp em"

Chí Thành thở hồng hộc. Cô lấy giấy lau mồ hôi cho anh rồi hỏi.

"Gặp em? Tại sao lại muốn gặp em?"

"Anh không biết, chỉ là thấy người đó ôm bó hoa to đùng, chắc là muốn tỏ tình. Em mau đến gặp người ta đi"

Thiên Kim hậm hực: "Em không muốn đâu"

"Hửm? Em phụ lòng người ta vậy sao?"

"Em có anh rồi mà"

Chí Thành cười cười hôn lên môi cô một cái. Sau mới lùi ra mấy bước.

"Quên chưa nói em, nam sinh đó chính là anh!"

Thiên Kim cả kinh, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã nghe một cái đoàng.

Pháo giấy từ đâu bay tứ tung khắp nơi. Lấp lánh che chắn tầm nhìn của cô. Lờ mờ cô thấy có một người chạy lại đưa bó hoa cho Chí Thành.

Thật ra anh không nhận lời gặp các nữ sinh, anh muốn nói dối cô để tranh thủ thời gian đi mua hoa.

"Người đẹp phải có hoa đẹp mới xứng chứ!"

Anh ôm bó hoa đến trước mặt cô, càng lúc càng thu hút sự chú ý của nhiều người.

Một Chí Thành không thích nói nhiều thậm chí là luôn cách xa mọi người, nhưng vì bạn gái lại có thể trước mặt bàn dân thiên hạ mà thể hiện tình cảm.

Cô nhận lấy bó hoa của anh. Chí Thành ậm ừ nói.

"Nhận hoa của anh rồi thì sau này phải yêu anh thật nhiều đó nha!"

Cô cười, nhón chân lên xoa đầu Chí Thành.

"Không có hoa em cũng yêu"
____

Chương sau nữa là end nha các cô (⁠~⁠‾⁠▿⁠‾⁠)⁠~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com