Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đêm thứ 4 (1_6)

Đêm thứ tư (1)

Thư Khuynh Mặc ngồi hàng đầu tiên hơi chếch, dùng vị trí địa lý cực tốt được ưu ái của mình, cô một tay chống cằm, đôi mắt đẹp xoay chuyển, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm thầy giáo dạy số học vừa mới đến đang đứng trên bục giảng cách mình ba thước, thân thể thẳng tắp như ngọc, dáng người cao ngất, rất mê hoặc, anh tên là gì nhỉ?

Hoa Tỷ Thần sao? Dáng người tuấn tú, tên cũng rất đẹp rất dễ nghe.

Cô cầm chiếc bút đen trong tay, nhìn chằm chằm thầy giáo đẹp trai đến mức mất hồn.

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Thầy giáo đẹp trai thật sự rất hợp khẩu vị cô, lông mi dài như móc câu trong tranh sắt, tròng mắt đen sâu sắc yên ả nhưng lại rực rỡ như sao, thần bí khó lường giống như bầu trời sao trong vũ trụ mênh mông, nhìn nhiều cũng không kiềm được chìm đắm trong đó, trời ạ, nếu mình chỉ là chấm nhỏ trong ánh mắt anh thì thật tốt biết bao!

Còn có sống mũi cao thẳng này, vừa cao vừa thẳng, môi mỏng hơi nhếch lên hai bên, ẩn chứa nụ cười như có như không, thật ấm áp…

Anh đứng trên bục giảng, dáng người giống như mặt trời gay gắt mùa hè, cao ngất khôi ngô, oai phong hiên ngang, giống như thiếu niên ấm áp tuấn tú từ trong truyện tranh bước ra, vai rộng mông nhỏ, lưng ong chân dài, mặc áo sơ mi trắng phổ thông mà quá đẹp mắt, quả thật là người tình trong giấc mơ của cô!

Nếu có thể dụ dỗ được anh vào tay mình, giống như tình tiết trong những quyển sách kích thích trước đây cô từng đọc, tuy nội dung cốt truyện thầy giáo đẹp trai và sinh viên nữ lặng lẽ cấu kết với nhau thường rơi vào tình cảnh buồn nôn dung tục, nhưng mà không chịu nổi kích thích đến mất mặt.

Cô chớp đôi mắt to long lanh đầy nước, trong lòng suy nghĩ nếu đổi nhân vật chính trong truyện tranh thành thầy giáo đẹp trai này và mình, hình như cực kỳ tốt đẹp rồi.

Vì bình thường mình đối xử mọi người cũng khá lạnh nhạt, thích đắm chìm trong thế giới ảo tưởng truyện tranh của mình, cho nên thường xuyên bị bạn học khác gọi đùa là người đẹp lạnh như băng.

Chẳng qua nếu khối băng như cô có thể được người đàn ông đẹp trai ấm áp giống như mặt trời này chiếu sáng sưởi ấm, cô cam lòng bị anh hòa tan!

“Mời mọi người lấy sách vở ra, hôm nay chúng ta học đến kiến thức ở trang một trăm bảy mươi ba trong sách giáo khoa…” Hoa Tỷ Thần mỉm cười dặn dò các học sinh lấy sách vở ra lật trang, ngắm nhìn xung quanh lướt mắt một vòng rồi chuẩn bị bắt đầu lên lớp!

Kết quả….

Nhìn lướt một vòng lại phát hiện ra ngay hàng đầu tiên có cô bé thờ ơ với anh, gương mặt xinh đẹp tinh xảo, động lòng người như ngọc như tuyết, bàn tay nhỏ bé chống lên quai hàm trắng nõn, chẳng qua ánh mắt nhìn chằm chằm về phía bảng đen có vẻ trống rỗng, ngón tay dài trắng nõn còn đang xoay bút vô ý thức, cũng không biết giờ phút này cô đang suy nghĩ chuyện gì?

Có lẽ con gái thỉnh thoảng cũng có chút tâm sự, có điều lên lớp cũng không thể để cô tiếp tục ngây người ra như vậy được, anh xuống khỏi bục giảng, đi đến trước mặt chiếc bàn của cô gái còn đang ngẩn người.

Ngón tay thô dài nhấc lên, nhẹ nhàng gõ xuống bàn cô, cầm quyển sách giáo khoa cô còn chưa mở, lật đến trang một trăm bảy mươi ba, trả lại sách cho cô gái vừa bị anh làm giật mình, còn đang ngẩng đầu nhìn anh, anh cười dịu dàng: “Bạn học này, em đọc một lần kiến thức mà chúng ta sắp học hôm nay, nếu đọc xong có thể tổng kết ý chính thì càng tốt!”

“A! Vâng! Nội dung của trang một trăm bảy mươi ba là, à…” Chính sự dịu dàng quan tâm như vậy đã đánh thức cô khỏi trạng thái suy nghĩ mông lung, Thư Khuynh Mặc vội vàng đứng dậy không kiềm được cực kỳ xấu hổ đỏ mặt, gương mặt lạnh lùng trong trẻo kiêu ngạo từ trước đến nay cũng hơi nóng lên, cô cố gắng bình tĩnh nghĩ phải thể hiện tốt trước mặt thầy giáo đẹp trai một chút, kết quả khi mở miệng đọc những khái niệm số học phức tạp xui xẻo kia, làm thế nào cũng không thể đọc trôi chảy được, đáng chết!

Hoa Tỷ Thần nói xong lại xoay người quay về bục giảng, nghe cô gái trúc trắc đọc khái niệm số học khô khan, trong lòng anh cũng dâng lên chút thương tiếc nho nhỏ…

Vừa nãy trong nháy mắt khi cô chợt ngẩng đầu lên nhìn về phía anh, bất ngờ không kịp đề phòng nhìn thấy một đôi mắt to trong vắt như nước hồ, hơi nước mờ mịt dập dờn, trong sóng nước lưu chuyển đều có tình yêu từ chỗ chân mày đang mặc sức chảy xuôi…

Đuôi mắt cô hơi nhướn lên, con ngươi trong veo phối hợp với khuôn mắt quyến rũ, trong thuần khiết mơ hồ mang theo mấy phần quyến rũ mê hoặc người khác, có điều trên sống mũi khéo léo của cô lại gác một đôi gọng kính tròn màu đen, ngược lại cũng che đậy đi mấy phần yêu kiều quyến rũ tự nhiên trên gương mặt cô, lại thêm mấy phần non nớt của học sinh!

Anh hơi lắc đầu, mình đang nghĩ gì vậy?

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Cái gì gọi là mang theo quyến rũ mê hoặc chứ, đây chính là học sinh! Mới mười bảy, mười tám tuổi thôi!

Anh ngẩng đầu nhìn cô gái có phần bối rối đọc sách, cố gắng biểu hiện như không có chuyện gì xảy ra, nhưng mà hai má lộ ra màu hồng nhàn nhạt như đào mật vì ngại ngùng, mũi ngọc trắng trẻo tinh xảo khéo léo, đôi môi đầy đặn lúc khép lúc mở đọc sách.

Cánh môi phấn mềm giống như đóa hoa anh đào thành thục ướt át kia, vẫn còn là hoa anh đào màu hồng vừa nở lúc sáng sớm, đầy đặn đến mức cắn một cái sẽ chảy nước ra, không giờ phút nào không quyến rũ người ta đi hái xuống, mặc cho ai nhìn thấy cũng sẽ có khao khát muốn nhấm nháp…

Hoa Tỷ Thần cố gắng làm mình tỉnh táo lại giữa những suy nghĩ mông lung, anh cảm thấy trái tim trong lồng ngực kia đang đập thình thịch, tốc độ đập cũng nhanh hơn nhịp tim bình thường rất nhiều, anh ho khẽ một tiếng che giấu vẻ khác thường của mình: “Khụ, được rồi, bạn học này, em có thể ngồi xuống được rồi, những gì em vừa đọc đều là chữ in đậm trong sách giáo khoa, đều là ý chính của sách, cũng không cần em tổng kết nữa, bây giờ chúng ta cùng xem ý chính đầu tiên trong sách…”

Đêm thứ tư (2)

Sau khi tan học, Hoa Tỷ Thần trả sách vở tài liệu giảng dạy về phòng làm việc ở cùng tầng, rồi đến nhà vệ sinh chuẩn bị giải quyết chút vấn đề sinh lý.

Kết quả vừa mới đi đến cửa phòng vệ sinh đã nghe thấy học sinh nam bên trong đang nói chuyện lúc có lúc không, càng nói càng dâm đãng, khó nghe, dường như đều liên quan đến học sinh nữ hôm nay ngẩn người trong giờ học kia, hình như cô tên là Thư Khuynh Mặc!

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

“Hôm nay bông hoa kiêu ngạo được xưng là nữ thần lạnh lùng trong lớp chúng ta, ngẩn người trong giờ học bị thầy giáo Hoa bắt được, có điều người đẹp chính là người đẹp, thầy giáo cũng chủ động giúp đỡ!”

“Nếu tôi là thầy Hoa, đừng nói Thư Khuynh Mặc ngẩn người, cho dù có ngủ tôi cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt, dù sao người đẹp là phải thương tiếc, sao có thể phê bình được chứ! Tôi ngồi đằng trước nhìn thấy khi cô ấy đứng dậy gương mặt nhỏ nhắn cũng đỏ bừng rồi, đẹp đến mức không gì sánh nổi, những thứ son phấn tầm thường trong lớp chúng ta so sánh với người ta, một trên trời một dưới đất, chỉ đơn giản nhìn da thịt thôi, Thư Khuynh Mặc trắng như hoa tuyết vậy, vô cùng mịn màng, sờ lên có lẽ cũng vô cùng trơn mềm!”

“Phải, cậu đừng thấy bình thường cô ấy nhìn như lạnh lùng, không thích quan tâm đến người khác, nhưng mà giọng nói khe khẽ mềm mại, nghe thôi đã có thể ngọt chết người rồi, giống như mật ong vậy, lần trước cô ấy nói chuyện với tôi, chỉ một câu cảm ơn thôi mà tôi nghe được đã thấy xương cốt mềm nhũn ra rồi, nếu cô ấy nằm dưới người tôi la hét, giọng nói đó không biết sẽ thần kỳ đến mức nào, có lẽ tôi có thể bắn ra ngay lập tức ấy chứ!”

“Cậu thật bỉ ổi đê tiện, nữ thần là để cậu nói ra những lời khinh thường đó sao? Nữ thần rõ ràng là để cho tất cả mọi người đều nói lời thấp kém! Hì hì! Không nói đến gương mặt xinh đẹp, chỉ nhìn dáng người thôi, lớp chúng ta có mấy ai so sánh được với công chúa Thái Bình chứ, đừng thấy Thư Khuynh Mặc ăn mặc kín đáo, nhưng bộ ngực kia đúng là căng phồng, thăm dò thỏ trắng nhỏ bên trong, tôi dám cược đó nhất định là một bầu vú to, loại khiến người ta một bàn tay không nắm hết ấy!”

“Các cậu đang nói ai vậy, Thư Khuynh Mặc của lớp A ấy, đôi chân dài kia á, có thể đủ cho tôi chơi hết một năm rồi, đừng thấy cô ấy không cao lắm, đôi chân dài kia, không biết nếu kẹp lên hông tôi thì sẽ mất hồn đến mức nào đây! Thật là muốn cho cô ấy nếm thử gậy thịt lớn của tôi!”

“Còn có cái miệng nhỏ nhắn như anh đào kia, muốn người ta gặm một cái, miệng nhỏ bên trên đã nhỏ như vậy, có lẽ miệng nhỏ bên dưới không biết sẽ trắng nõn chặt chẽ đến mức nào đây, mỗi ngày nhìn thấy cô ấy chạy qua cửa sổ lớp chúng tôi, rồng to bên dưới của tôi đều sắp nổ tung đến nơi rồi!”

“Rồng to, tôi nhổ vào, cái này của cậu rõ ràng là nấm kim châm biết chưa! Có điều dáng vẻ nhỏ nhắn của nữ thần Thư Khuynh Mặc quả thật ướt át đến mức có thể nhéo chảy nước được, dáng người lại càng nóng bỏng đúng chỗ, ngực to như vậy, eo mảnh như vậy, mông lại vểnh như vậy, bộ đồng phục áp chế của chúng ta mặc trên người ta lại biến thành đồng phục quyến rũ, có thể so sánh với ai đó ở Quốc Đảo kia, có điều xinh đẹp thuần khiết hơn người đó nhiều…”

Hoa Tỷ Thần nhíu chặt hai mày, thanh thiếu niên bây giờ đều thế nào vậy!

Trong nhà vệ sinh lén lút hút thuốc, nội dung nói chuyện bừa bãi ghê tởm, xoi mói gương mặt dáng người của bạn học nữ, nói năng thô tục, miệng đầy những lời bẩn thỉu, hỗn loạn đến mức vô cùng khó nghe… Anh không kiềm được hắng giọng một tiếng, đi vào nhà vệ sinh, dọa cho một đám học sinh nam lập tức im lặng như tờ, giống như chim sẻ bị giam tản ra khắp nơi.

Nhà vệ sinh nam tối tăm rối loạn, mà nhà vệ sinh nữ cũng chẳng khá hơn chút nào.

Mười mấy học sinh nữ đông đảo chen chúc trước gương, có người trang điểm có người vẽ lại lông mày có người chỉnh sửa đồng phục, trò chuyện trên trời dưới biển, con gái mà, tóm lại cũng không tránh được buôn chuyện.

Trò chuyện một lúc lại nói đến chuyện đã xảy ra khi lên lớp, nói gần nói xa đều lộ ra ghen ghét nồng đậm với Thư Khuynh Mặc, tràn đầy ước ao ghen tỵ…

“Thư Khuynh Mặc kia đúng là một tiểu yêu tinh, còn dám giả vờ ngẩn người hấp dẫn lực chú ý của thầy giáo mới của mình, cũng do học sinh nam lớp mình là một đám bỏ đi nhìn thấy Thư Khuynh Mặc giống như chưa thấy gái đẹp bao giờ, cậu xem thầy Hoa nam thần của tớ không cho tiểu yêu tinh kia chút mặt mũi nào, lập tức vạch trần luôn! Có điều nam thần vẫn rất lương thiện, cuối cùng vẫn cho tiểu yêu tinh kia bậc thang đi xuống! Nam thần dịu dàng quá, cười một cái thôi, đã mềm cả người rồi!”

“Thôi đi, cái gì mà nam thần của cậu, đó là nam thần của mọi người! Tiểu yêu tinh cũng giống như hồ ly tinh, chẳng qua chỉ đọc khái niệm thôi, giọng nói đã quyến rũ người ta rồi, lộ ra vị hồ ly lẳng lơ nồng nặc, nghe thôi đã thấy ngán rồi, buồn nôn!”

“Còn cậu nữa….”

“Cậu xem, da cô ta trắng ngần như vậy, chắc chắn là từng giấu mọi người đi tiêm trắng rồi, loại nữ sinh như cô ta là đáng xấu hổ nhất mà. Ngày nào cũng trang điểm thật quyến rũ, theo tớ nghĩ thì lớp trang điểm bên ngoài là giả thôi, khả năng cao là cô ta đã đi làm bán vĩnh cửu luôn rồi!”

“Đúng vậy đó! Cậu xem ngực cô ta kìa, theo tớ đoán thì lớn như vậy chắc chắn là giả rồi, còn không thì cô ta đã bơm ngực, không biết bên trong chứa bao nhiêu silicon nữa. Nhưng cô ta mặc quần áo kín kẽ như vậy, ngay cả khe ngực cũng không dám để lộ thì khả năng cao là bên trong đệm thêm một đống đồ, nhất định là ngực giả!”

“Mọi người nghĩ thử xem, dù như nào thì cô ta cũng không thể chỉnh sửa từ đầu đến chân được, nhất định là cô ta có được bí quyết dưỡng nhan nào đó thì mới xinh đẹp như vậy, tớ muốn hỏi thử cô ta ghê cơ. Nếu không thì hỏi xem cô ta làm thẩm mỹ ở đầu mà tự nhiên, không hề có dấu vết nào như vậy cũng được.”

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

“Hỏi cái gì mà hỏi, cậu không thấy cô ta lạnh lùng như băng, khiến người khác cảm thấy chỉ cần tiến tới gần thêm một bước là bản thân sẽ bị đóng băng đó hả? Cả ngày cô ta chỉ lủi thủi một mình đó hả, ngay cả hoạt động đi vệ sinh tập thể của nữ sinh mà cô ta cũng không tham gia cùng với chúng ta luôn. Đừng nói tới Thư Khuynh Mặc nữa, chúng ta bàn về thầy giáo nam thần đi nào, hôm nay thầy giáo ấy mặc áo sơ mi trắng, nhìn đẹp trai ấm áp chết đi được!”

“Nếu như thầy giáo nam thần dạy tớ sớm hơn thì sao điểm toán của tớ mới chỉ đạt ngưỡng tiêu chuẩn được, chắc chắn là dù không đạt điểm tối đa thì cũng không kẽm là bao rồi, nói không chừng đại biểu môn toán của lớp chúng ta chính là của tớ ấy chứ. Chỉ cần nghĩ tới việc ngày nào cũng có thể tiếp xúc gần với thầy Hoa thôi là tớ đã cảm thấy sung sướng rồi! May mà đại biểu môn toán của lớp chúng ta là nam, không phải vậy thì sao tớ chịu đựng nổi!”

“Thôi đi, cậu mà đòi được điểm tối đa hay làm đại biểu học tập môn toán đó hả? Lên lớp cậu toàn ngồi ngắm nam thần tới ngẩn người, chảy nước miếng, nào có dành thời gian học tập, đừng có mà ra vẻ ta đây nữa đi!”

Đêm thứ tư (3)

“Đúng rồi, mấy người có thích nghe mấy tin này không? Tớ có người thân làm giáo viên ở trường mình, người đó lén nói cho tớ biết cô giáo xinh đẹp lớp bên cạnh đang theo đuổi thầy Hoa, chuyện này khiến tớ vừa vui mừng vừa đau khổ. Tớ vui là vì hiện giờ nam thần vẫn còn độc thân, đau khổ là vì không biết liệu cô giáo xinh đẹp kia có thể cưa đổ được thầy Hoa hay không? Đừng mà!”

Thư Khuynh Mặc ngồi trên bồn cầu phòng toilet bên cạnh không thèm để tâm tới mấy lời bình luận ác ý của đám nữ sinh bên ngoài về mình, cô đang vui vẻ đọc quyển truyện tranh ở trên tay. Lỗ tai cô đột nhiên run lên, bị những tin đồn về thầy Hoa hấp dẫn!

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Cô biết rõ các nữ sinh trong lớp đều đang nói xấu về mình, nhưng cô không hề bị dao động chút nào trước những chuyện này. Cô cho rằng khi ở trong thế giới truyện tranh mình là một bé loli xinh đẹp bao dung độ lượng, chẳng phải tất cả các bé loli trong nhị thứ nguyên đều rất hiền lành, thoải mái, không thèm để tâm tới cái nhìn của người khác về mình hay sao?

Cho dù có vài lời nói quả thực rất chói tai, nhưng cô có thể thay đổi mạch suy nghĩ mà, thực tế là họ đang khích lệ bản thân mình, suy cho cùng thì do mình quá ưu tú, khó tránh khỏi việc sẽ khiến một vài người đỏ mắt ghen ghét!

Vả lại các bạn học cũng chỉ lén lút sau lưng thôi, lúc nào trở về phòng học thì họ sẽ quay ngoắt 180 độ, trở nên hòa đồng đáng yêu luôn mà. Bọn họ là người khéo đưa đẩy, gương mặt lúc nào cũng tươi cười, đâu ai có thể phát hiện ra họ sẽ nói những lời khó nghe ở sau lưng người khác đâu!

Thư Khuynh Mặc rất thích tình trạng quan hệ bên ngoài bình lặng như mặt gương nhưng bên trong thì lại mãnh liệt như bão tố này. Có một nữ sinh trong đám người ở bên ngoài nói cô là hồ ly tinh, cô nhớ rất rõ giọng nói chanh chua này, trước đây bạn học nữ này từng chủ động bắt chuyện với cô, mong được trở thành bạn tốt của cô, chỉ là cô cảm thấy cô gái này không hề hiểu về nhị thứ nguyên, hơn nữa bề ngoài đầy vẻ toan tính, khôn khéo, lõi đời, vậy nên cô mới lạnh lùng lắc đầu từ chối!

Sở thích không giống nhau thì sao có thể làm bạn tốt được cơ chứ! Hơn nữa cô ta còn khôn khéo lõi đời như vậy, sao có thể bước vào vòng quan hệ của bé loli nhị thứ nguyên thuần khuyết như cô được!

Cô không ghét việc mình bị bọn họ nói xấu sau lưng, nhưng có một điểm mấu chốt chính là sao bọn họ có thể ngấp nghé thầy mặt trời nhỏ của cô được, sao cô có thể để mặt trời nhỏ ấm áp như muốn tỏa sáng bị bọn họ cướp đi được!

Cô đã sống vô số năm rồi, đây là lần đầu tiên gặp được một chàng trai phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ cao nhất của cô ở ngoài thế giới hiện thực, một chàng trai như bước ra từ trong thế giới truyện tranh như vậy hiển nhiên sẽ khiến những người khác để ý!

Trong tin tức tình báo đồn thổi của bạn học kia gồm những tin chính sau: Thứ nhất, mặt trời nhỏ không có bạn gái. Rất tốt! Cô không thích làm tiểu tam phá hỏng tình cảm của người khác. Thứ hai, cô có một tình địch ngoài sáng và vô số tình địch trong bóng tối, đám người si mê mặt trời nhỏ quá đông đúc, không nằm trong phạm vi suy nghĩ, về phần cô giáo xinh đẹp ở lớp bên cạnh thì cô đã từng gặp rồi, mặt không đẹp bằng cô, ngực không lớn bằng cô, eo không thon bằng cô, chân không dài bằng cô, mông cũng không mẩy bằng cô mà, sao cô ấy có thể nhận được biệt hiệu cô giáo xinh đẹp, còn muốn cướp mặt trời nhỏ của cô được!

Nhưng dù sao thì cô ta cũng là tình địch trước mắt, không thể cứ để cho mọi chuyện phát triển được. Thư Khuynh Mặc hạ quyết tâm bé loli xinh đẹp nhị thứ nguyên như cô cần phải chủ động xuất kích, nhỡ đâu mặt trời nhỏ không chịu được sức quyến rũ của cô giáo xinh đẹp kia thì sao, vậy chẳng phải là cô sẽ hối hận xanh ruột hả?

Nếu như vẻ đẹp của cô khiến tất cả các nữ sinh đều phải ghen tị thì cô tin chỉ cần bản thân mình biểu hiện đôi chút là được rồi! Chỉ cần bộc lộ ra vẻ đẹp tuyệt trần, lạnh lùng lẫn bộ ngực cao vút, vóc người nóng bỏng của mình ra là được rồi.

Thư Khuynh Mặc nhìn bộ ngực căng tròn của mình, lần đầu tiên cô cảm thấy hai cục thịt lớn đáng ghét này thật đáng yêu. Đàn ông mà, ai chẳng thích mấy thiếu nữ xinh đẹp mặt học sinh ngực phụ huynh! Gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của cô cười mỉm, đúng vậy, cô rất thích hợp.

Cô hạ quyết tâm trước khi trở về phải đọc quyển truyện tranh người lớn học sinh quyến rũ thầy từng đọc trước đây thêm một lần, nghệ thuật vốn được khởi nguồn từ trong cuộc sống, nhưng cao hơn hẳn cuộc sống thường ngày mà. Cô xinh đẹp, quyến rũ không hề thua kém với nữ chính ở trong bộ truyện tranh người lớn, mặt trời nhỏ lại chẳng khác nào nam chính bước ra từ trong truyện tranh, vừa nghe là đã biết hai người rất hợp với nhau!

Hôm nay thầy Hoa đột nhiên đánh úp, cho lớp một bài kiểm tra trắc nghiệm. Anh không thèm quan tâm tới tiếng xì xào ầm ĩ, tiếng kêu than ngập trời, tiếng khóc la thảm thiết của đám học sinh khi nhận được tờ đề thi thử toán độ khó siêu cao.

Thư Khuynh Mặc nhìn mặt trời nhỏ đang ngồi trên bục giảng quan sát tình hình trong lớp, trong lòng mừng thầm, cơ hội đã tới rồi! Mặt cô tỉnh bơ, cởi cúc áo thứ ba trên ngực ra, vẫn tỏ vẻ mặt vô cùng tập trung làm bài thi nhưng cơ thể thì cố gắng nghiêng về phía Hoa Tỷ Thần. Cô nhất định phải để mặt trời nhỏ biết thân thể của cô rất quyến rũ, đẹp hơn cô giáo xinh đẹp đang không ngừng theo đuổi anh nhiều!

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Quả nhiên Hoa Tỷ Thần nhanh chóng chú ý tới Thư Khuynh Mặc như hạc giữa bầy gà.

Thư Khuynh Mặc không cúi gằm hoặc nằm nhoài trên mặt bàn để làm bài thi như những bạn học khác, cho dù lúc viết đáp án thì cô vẫn giữ vững tư thế ngồi ngay ngắn, đoan chính như bình thường, lưng ưỡn lên thẳng tắp, một tay cầm bút, một tay giữ giấy. Quả thật ông trời đã quá ưu ái cho những người xinh đẹp rồi, Thư Khuynh Mặc chỉ cần ngồi ngay ngắn, cộng thêm ánh nắng vàng ấm áp chiếu qua cửa sổ vào đã khiến cảnh vật như một bức tranh tuyệt đẹp, khiến mọi người phải chú ý tới.

Nhưng khi đứng ở trên cao nhìn xuống như anh thì con mắt chỉ cần liếc thoáng qua là có thể dễ dàng nhìn thấy phần da thịt trắng ngần ở trước ngực của cô thông qua phần cổ áo mở rộng, thậm chí còn loáng thoáng nhìn thấy áo nội y ngực viền ren trắng như tuyết, bao trùm kín phần núi non trập trùng chọc thẳng vào mây xanh, chỉ để lại một thung lũng sâu thẳm, mê người, chẳng nhẽ nữ sinh hiện giờ đều phát triển sớm như vậy sao?

Rãnh ngực nửa ẩn nửa hiện kia khiến cho người nhìn cảm thấy như không nhìn thấy đáy, không biết là nếu chọc một ngón tay vào bên trong thì liệu có thể bị kẹp chặt, không thể rút ra được hay không? Vừa nghĩ như vậy, thằng em của Hoa Tỷ Thần đã dựng đứng cả lên.

Hoa Tỷ Thần chưa từng nghĩ rằng mình là loại đàn ông háo sắc như vậy, chỉ cần nhìn thấy ngực của một thiếu nữ đã xuất hiện phản ứng không nên có!

Anh lẳng lặng dùng chiếc bàn trước người che kín thằng em đang dựng đứng của mình, không dám ngắm nhìn thiếu nữ xinh đẹp ngồi bàn đầu nữa. Anh còn thấy giận chính bản thân mình, chỉ là nhìn thấy đôi chút cảnh xuân bị lộ ra ngoài thôi mà đã dựng đứng lên rồi, cậu em này quá kém cỏi rồi!

Đêm thứ tư (4)

Khóe mắt Thư Khuynh Mặc phát hiện ra mặt trời nhỏ không còn nhìn mình nữa, cô lập tức lén lút đưa mắt nhìn trộm gương mặt điển trai của Hoa Tỷ Thần từ góc bên. Khi thấy gương mặt tuấn tú của anh đỏ bừng lên vì thẹn thùng, đỏ tới tận mang tai thì trái tim bé loli nhị thứ nguyên của cô đập thình thịch. Nếu như không phải là đang ở trong lớp thì Thư Khuynh Mặc đã ôm ngực nhíu mày mất rồi. Lúc mặt trời nhỏ thẹn thùng đáng yêu quá đi mất, cô muốn lao tới cắn một cái quá!

Trong thời gian còn lại của tiết học, Hoa Tỷ Thần không hề nhìn về phía cô thêm một lần nào nữa, sau khi hết tiết thì bảo đại biểu học tập thu bài thi lại, đưa đến văn phòng. Còn anh thì nhanh chân rời khỏi phòng học. Trong suốt quá trình này anh đều nhìn thẳng về phía trước, không liếc về phía Thư Khuynh Mặc một lần nào cả.

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Thư Khuynh Mặc liếc mắt nhìn dõi theo bóng lưng thẳng tắp của mặt trời nhỏ, mặt không đổi sắc cài lại cúc áo sơ mi. Gương mặt cô vẫn lạnh lùng, không chút dao động, nhưng thật ra trong lòng thì đang mừng thầm, cười như cờ mở rồi.

Dù sao thì có nhiều khi không nhìn chính là biểu hiện của chột dạ, có tật giật mình.

Nếu không phải là đã nảy sinh những ý nghĩ xấu xa thì sao Hoa Tỷ Thần lại trốn như trốn ta, dù là tan lớp cũng không dám nhìn cô thêm một giây nào nữa chứ! Anh không dám nhìn cô nhưng cô lại khăng khăng muốn xuất hiện ở trước mặt anh!

Trong văn phòng làm việc của giáo viên, thầy Lý là giáo viên toán của lớp B đang chuẩn bị tài liệu giảng dạy để lên lớp, trước khi đi thì thấy Hoa Tỷ Thần đẩy cửa đi vào, thuận miệng chào một tiếng, “Thầy Hoa tan lớp rồi à, bao giờ thì anh về nhà vậy?”

Hoa Tỷ Thần trả lời, “Hôm nay tôi vừa mới cho học sinh làm một đề thi trắc nghiệm Olympic, phải tranh thủ khoảng thời gian tiết cuối cùng này chấm xong bài thi này, vậy nên cũng phải chờ tới lúc tan trường mới có thể về nhà!”

“À… thầy Hoa này, không phải là thầy đang chờ cô Trương tan lớp sau đó hai người đi hẹn hò đó chứ hả? Cô Trương năm lần bảy lượt lấy lý do tới văn phòng chúng ta, cô ấy dạy ngữ văn thì có chủ đề chung gì với mấy người dạy toán chúng ta cơ chứ, rõ ràng là muốn theo đuổi thầy. Không phải là cô ấy đã cưa đổ thầy rồi đó chứ? Thầy đừng nên giấu diếm tôi đó nhé!” Thầy Lý tọc mạch nháy nháy mắt với Hoa Tỷ Thần.

Nói xong, thầy Lý đưa tay lên nhìn đồng hồ, vội vàng đi ra ngoài, lúc đi tới cửa còn quay đầu lại dặn Hoa Tỷ Thần một câu, “Tôi phải lên lớp rồi, khi nào anh rời khỏi văn phòng thì đừng đóng cửa nhé, khép cửa lại là được rồi… Sau khi tan học tôi định tới văn phòng, ừm thì… tôi muốn chuẩn bị cho tiết học ngày mai ấy mà.”

“Thầy Lý đừng nói linh tinh, tôi và cô Trương hoàn toàn trong sạch, sao tôi có thể hẹn hò với cô ấy sau khi tan lớp được cơ chứ!” Vừa nhắc tới cô Trương là Hoa Tỷ Thần đã vội vàng khua tay giải thích luôn, anh cũng không thích cô Trương suốt ngày làm điệu làm bộ kia, chỉ có điều vì ngại mối quan hệ đồng nghiệp nên anh không tiện nói thẳng ra mà thôi. Anh không muốn nói về cô Trương này thêm nữa, đồng ý với thầy Lý, “Nếu như anh muốn dùng văn phòng thì chút nữa lúc tôi rời khỏi sẽ không khóa cửa.”

Phòng làm việc này vốn thuộc sở hữu chung của cả hai người bọn họ, sau khi tan lớp thầy Lý muốn tới đây để chuẩn bị bài giảng cho ngày mai cũng là chuyện đương nhiên.

Hoa Tỷ Thần phe xong tờ bài thi cuối cùng, cảm thấy hơi mệt, đưa tay lên nhay huyệt Thái Dương đang đau ê ẩm.

Anh ngồi ở trên ghế làm việc, thở dài một tiếng, những câu hỏi này rõ ràng là rất đơn giản, sao mấy đứa nhỏ này lại làm chán như vậy chứ!

Anh thích nghiên cứu những kiến thức toán học phức tạp và thú vị, thế nhưng cũng như việc dạy học và nghiên cứu không hề giống nhau vậy, rõ ràng trong sách toàn là những khái niệm dễ hiểu nhất thế nhưng các học sinh vẫn cảm thấy nó tối nghĩa, khó hiểu, anh chỉ có cách giải giải thật chậm, giảng đi giảng lại, giảng bài tới độ răng anh sắp mòn luôn rồi, việc dạy học trồng người đúng là khó khăn mà.

Hoa Tỷ Thần cảm thán vài câu, chỉ có điều khi ngắm nhìn những gương mặt trẻ tuổi tràn trề sức sống đó, anh như được quay về thời học sinh. Sau khi thu dọn sơ qua tài liệu ngày mai cần sử dụng, đánh dấu những câu hỏi mà đa số mọi người đều làm sai xong, anh ngẩng đầu lên nhìn sắc trời, hình như không còn sớm nữa rồi!

Ừm, cũng may giờ không phải là giờ tan tầm cao điểm, Hoa Tỷ Thần đưa tay lên nhìn đồng hồ, đang định mở cửa ra để đi về thì bất ngờ phát hiện ra một bóng người nhỏ nhắn đang cúi đầu đứng cạnh cửa, là Thư Khuynh Mặc.

“Em Thư, em đứng ở đây làm gì vậy hả? Em có chuyện gì muốn hỏi thầy hả?” Hoa Tỷ Thần cảm thấy khó hiểu, hỏi.

Thư Khuynh Mặc là một nữ học sinh lạnh lùng, xinh đẹp.

Hình như cô ấy không thích nói chuyện, thỉnh thoảng hay đọc sách tới ngẩn người.

Thành tích nửa vời, không phải là học sinh giỏi đứng đầu lớp nhưng cũng không phải học sinh kém kéo thành tích của lớp xuống.

Nếu so sánh với những môn học chính khác thì thành tích toán khá là kém.

Cô thích xoay bút khi gặp phải câu hỏi nào khó, khi ngẩn người, còn lúc đang căng thẳng thì sẽ không thể khống chế được bản thân mà túm góc áo…

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Theo lý thuyết thì một học sinh ít nói, thành tích bình thường như vậy sẽ rất mờ nhạt, nhưng cô ấy lại nổi bật hơn bất kỳ ai khác, dù sao người đẹp luôn luôn là tiêu điểm chú ý của mọi người.

Ngay khi nhìn thấy Thư Khuynh Mặc, trong đầu Hoa Tỷ Thần hiện lên những ấn tượng ban đầu về cô. Anh thầm giật mình, thật ra ngoài việc khá nhạy cảm với những kiến thức toán học ra thì anh cũng có một vài điểm yếu, ngay cả học sinh trong lớp anh cũng không nhớ được mấy cái tên, nhưng sao anh lại hiểu rõ Thư Khuynh Mặc như vậy chứ?

“Em… Em…” Thư Khuynh Mặc cúi đầu, hai tay vô ý thức tóm lấy góc áo..

Cái miệng nhỏ nhắn mở ra rồi khép lại, khép lại rồi mở ra, phát ra những âm thanh nhỏ nhẹ đứt quãng. Cho dù đó chỉ là âm tiết đứt quãng nhưng giọng cô ngọt ngào vô cùng, giống như được ngâm trong lọ mật ong vài ngày mới lấy ra vậy, vừa ngọt lại vừa êm ái, nghe đáng yêu vô cùng.

“Có chuyện gì thì vào trong văn phòng rồi nói!” Hoa Tỷ Thần nghe được giọng nói của Thư Khuynh Mặc thì chẳng hiểu sao anh lại cảm thấy toàn thân khô nóng, dẫn cô vào trong văn phòng. Thư Khuynh Mặc cúi thấp đầu, ấp a ấp úng, dường như là có lời gì khó nói.

Đêm thứ 4 (5) Đêm nặng nề, giấc mộng lưu luyến

“À… Thầy Hoa, em… em cảm… cảm thấy thành tích môn toán của mình quá tệ…” Thư Khuynh Mặc lặng lẽ đi theo sau Hoa Tỷ Thần vào trong văn phòng, đứng ở bên cạnh bàn làm việc của anh.

Cô ấp a ấp úng nói ra suy nghĩ của mình, cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu lên. Hiện giờ cô không đeo kính áp tròng, làm lộ ra đôi mắt phượng ướt sũng nước, trên hàng mi dài cong còn dính vài giọt nước mắt bé xinh, giống như là cô vừa mới khóc vậy. Khi hai mắt ngấn lệ, mờ mờ thì cô càng thêm phần quyến rũ, “Em biết hôm nay mình làm đề thi rất tệ, em chưa từng… thi… tệ hại như vậy… cho nên mới muốn tới đây tìm…”

Hoa Tỷ Thần thấy mắt cô đỏ bừng, thấy cô bé lạnh lùng, xa cách trước đây đột nhiên tỏ dáng vẻ yếu ớt đáng thương như vậy thì khiến anh cảm thấy thương tiếc hơn gấp nhiều lần. Trái tim Hoa Tỷ Thần mềm nhũn, anh kéo một chiếc ghế ra, bảo Thư Khuynh Mặc ngồi xuống, giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn, “Để tôi tìm bài thi của em, xem em làm sai những chỗ nào, chỉ là cho dù thành tích thi thử lần này có tệ hại đi chăng nữa thì cũng không có vấn đề gì cả…”

“Vâng… Chỉ là em cảm thấy sai hơi nhiều… Khi lên lớp em cảm thấy có nhiều kiến thức mình không hiểu rõ, ưm… vậy nên bài thi cũng làm lung tung luôn…” Thấy Hoa Tỷ Thần dịu dàng khích lệ, Thư Khuynh Mặc lớn giọng hơn vài phần. Cô giả vờ như mình đang đau khổ, nghẹn ngào, cố gắng nhớ lại điệu bộ thở gấp của mấy bé gái ở trong các bộ phim hoạt hình người lớn, nhưng cũng không dám học theo quá giống, chỉ ưm ưm vài lần.

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Khi những âm thanh kia rơi vào trong tai Hoa Tỷ Thần, anh càng cảm thấy nó quyến rũ, ngọt ngào, dịu dàng hơn nhiều lần. Đặc biệt là khi cô “ưm” còn vô tình kéo dài âm cuối khiến nó càng thêm phần du dương, hấp dẫn hơn, giống như là một thiếu nữ trên giường không thể chịu nổi sự kích thích mà rên nhẹ vậy…

Anh cố gắng không cho mình suy nghĩ lung tung, sau khi ho nhẹ một tiếng mới lấy ra bài thi của Thư Khuynh Mặc từ trong chồng bài thi đã chấm xong!

Anh nhìn điểm số khá đáng xấu hổ, nói: “Thành tích lần này của em quả thực là không được tốt, thậm chí còn không đạt cả điểm trung bình… Cho dù dạng đề bài như lần này không thông dụng nhưng nếu như kiến thức cơ sở của em vững chắc, vận dụng thuần thục các công thức thì sẽ đạt được thành tích cao!”

Anh khẽ lắc đầu vài cái, vứt hết những suy nghĩ kỳ quái, bẩn thỉu ở trong đầu ra ngoài, cố gắng bộc lộ ra thái độ của một người thầy nên cô, “Em xem, thật ra câu hỏi này rất đơn giản, mạch suy nghĩ của em khi giải bài này hoàn toàn chính xác rồi, nhưng trong lời giải lại có sai sót, phải là như này…”

Hoa Tỷ Thần kiên nhẫn giảng giải cho nữ học sinh từ tương lai tới đây tìm mình, thật ra anh đã giảng giải những vấn đề này trên lớp vô số lần rồi, theo lý thuyết thì càng nói tới những vấn đề này thì anh sẽ càng cảm thấy buồn bực, nhưng hiện giờ anh lại không hề tức giận chút nào, giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng.

Chính Hoa Tỷ Thần cũng không thể hiểu nổi vì sao bản thân anh lại nuốt câu “Thật ra ngày mai lên lớp tôi sẽ giảng cho mọi người về bài thi lần này” vào trong bụng, rõ ràng hiện giờ đã tan học rồi, anh hoàn toàn có thể nói qua loa vài câu để đuổi cô ấy đi, nhưng anh vẫn nhẫn lại giảng giải từng câu hỏi cho Thư Khuynh Mặc một.

Thời gian chậm rãi trôi qua, các lỗi sai cũng dần dần được sửa lại, Hoa Tỷ Thần vừa giảng giải vừa ghi chú các công thức nên dùng ở bên lề bài thi, THư Khuynh Mặc ngồi bên cạnh anh thì nghiêm túc nghe giảng, thỉnh thoảng hỏi lại vài chỗ không hiểu…

Sau khi giảng giải hết cả bài thi, Hoa Tỷ Thần ngạc nhiên khi nhận ra cô học sinh này rất thông minh, sáng dạ, giảng một chút đã hiểu rõ. Thấy vậy nên anh đã mở rộng vấn đề ra, khi gặp một câu trả lời sai thì đưa ra các ví dụ liên quan khác, nhờ vậy mà trong khoảng thời gian này, hai bên vô cùng hòa hợp với nhau.

Đột nhiên có một cơn gió thổi qua, “rầm” một tiếng, thổi bay cánh cửa.

Hoa Tỷ Thần đưa tay lên nhìn đồng hồ, nói: “Đã muộn như vậy rồi hà, bạn học Thư, đã không còn sớm nữa rồi, em mau về nhà đi, đừng để gia đình phải lo lắng, trong buổi lên lớp ngày mai tôi sẽ giảng giải lại những câu hỏi sai thêm một lần.”

“Trời ơi, sao lại muốn như vậy rồi… Vâng, thầy cũng mau trở về nhà đi, cảm ơn thầy đã dùng thời gian riêng của mình để giảng giải cho em hiểu, em cảm thấy mình tiếp thu được rất nhiều điều, cảm ơn thầy Hoa…” Sau khi cảm ơn Hoa Tỷ Thần xong, Thư Khuynh Mặc đi tới trước cửa thì đột nhiên quay đầu lại, gọi Hoa Tỷ Thần, cô nở nụ cười dè dặt, “Thầy Hoa, sau này em có thể tới văn phòng tìm thầy để xin học bổ túc không?”

Chính cô đã cố tình làm sai rất nhiều câu hỏi đơn giản chứ, thầy dạy bổ túc cho học sinh cái gì chứ, chính là bồi dưỡng tình cảm mà thôi! Hôm nay chỉ mới là bắt đầu, điều quan trọng nhất chính là sau này được học bổ túc trong thời gian dài.

Còn nữa, cô cố tình đi tới tận cửa mới quay đầu lại cũng là vì cái ngoái đầu này rất có tác dụng! Đặc biệt là với những người đẹp lạnh lùng trước giờ chưa từng nở nụ cười, chỉ cần mỉm cười một tiếng là lực sát thương sẽ tăng gấp bội!

Khi thấy thiếu nữ xinh đẹp kia ngoái đầu nở nụ cười, Hoa Tỷ Thần không thể khống chế được trái tim mình, khẽ run lên, sau khi ngẩn người vài giây anh mới mỉm cười, gật đầu đáp, “Đương nhiên là được rồi, có vấn đề gì không hiểu thì em có thể tới đây hỏi, thầy sẽ giảng giải cho em bất cứ lúc nào…”

“Cảm ơn thầy Hoa, hẹn gặp lại thầy!” Sau khi nhận được câu trả lời thỏa mãn, Thư Khuynh Mặc chuẩn bị đẩy cửa đi ra ngoài, kết quả là vừa đặt tay lên trên tay nắm thì cô đột ngột ngừng lại.

“Sao vậy…” Hoa Tỷ Thần thu dọn đồ đạc xong, chuẩn bị rời khỏi thấy Thư Khuynh Mặc đặt tay lên trên nắm cửa nhưng lại đứng yên thì cảm thấy vô cùng kỳ lại, anh nghi ngờ hỏi, “Thư Khuynh Mặc, em không đẩy được cửa hay là sao?”

Lời còn chưa dứt thì Thư Khuynh Mặc đã xoay người lại, chạy tới ôm chặt tới vòng eo thon thả của Hoa Tỷ Thần.

Cái ôm tràn ngập tình cảm này khiến Hoa Tỷ Thần giật bắn người, anh không biết đặt tay ở đâu nữa.

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Núi đôi cao vút, đầy đặn, mềm mại của thiếu nữ áp thẳng lên bộ ngực của anh, gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp tuyệt trần kia chôn lên trên cổ anh, thậm chí anh còn ngửi thấy mùi hương thoang thoảng từ trên thân thể cô tỏa ra, cảm nhận được thân thể cô đang khẽ run run. Tay chân anh luống cuống, muốn đẩy thiếu nữ trong ngực ra, “Bạn học Thư, em… thả ra trước đã…”

“Thầy Hoa… Bên ngoài có… có tiếng bước chân… còn có… thầy nghe thử xem… càng ngày… càng gần…”

Thư Khuynh Mặc thấy Hoa Tỷ Thần định đẩy mình ra thì càng ôm chặt hơn.

Đầu cô chôn trong lồng ngực Hoa Tỷ Thần, giọng nói run run, đứt quãng, giống như là đang vô cùng sợ hãi vậy, “Em từng nghe bạn học khác kể trong trường học có ma quỷ lộng hành, muộn như vậy rồi liệu có phải là… là quỷ hồn… đang đi du đãng khắp nơi không… Em sợ…”

Thật ra Thư Khuynh Mặc không hề sợ ma quỷ, cô nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng tới gần bên ngoài thì nảy ra ý định giả vờ sợ hãi, từ đó mượn cơ hội này để ôm chặt lấy mặt trời nhỏ mà thôi.

Cô cảm thấy vô cùng hài lòng, dùng gương mặt bé nhỏ của mình cạ lên cơ ngực rắn chắc của Hoa Tỷ Thần, rắn chắc quá, thoải mái quá, xem ra mặt trời nhỏ không chỉ có một gương mặt đẹp mà dáng người cũng rất được. Wow, được thỏa ước mơ ôm nam thần khiến cô vui vẻ đến toàn thân run rẩy.

Đêm thứ tư (6) Dự thính một buổi học bổ túc liên quan tới kiến thức sinh lý

Hoa Tỷ Thần cố gắng phớt lờ thân thể mềm mại đang ôm mình, phớt lờ cặp núi đôi mềm mại đang áp lên lồng ngực, anh tập trung lắng nghe, dường như đúng là có tiếng bước chân…

Hình như không chỉ có một người vậy, dường như là hai người, tiếng bước chân càng ngày càng gần…

“Thầy Hoa, chúng ta mau trốn đi…”

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Thiếu nữ nhón chân lên nói thầm bên tai Hoa Tỷ Thần, hơi thở ấm áp, thơm ngọt của thiếu nữ thổi vào trong tai anh, “Em nhớ ra rồi, quỷ không có chân, chúng ta trốn đi xem có phải là có… trộm hay không… Trong đây, chúng ta có thể trốn ở trong đây…”

Thư Khuynh Mặc ngửa cổ lên, quan sát xem có chỗ nào xung quanh có thể ẩn nấp được thì thấy dưới bàn làm việc của Hoa Tỷ Thần hoàn toàn trống, cô đẩy ghế làm việc ra, cưỡng ép kéo eo của Hoa Tỷ Thần, chui vào bên trong.

“Hả…. Chúng ta….” Hoa Tỷ Thần bị thiếu nữ ôm khiến mặt anh đỏ tới tận mang tai, đang định nói gì đó thì thiếu nữ kia đã định ôm eo mình, ép mình trốn ở dưới bàn làm việc, mọi chuyện đều nằm ngoài sức tưởng tượng của anh.

Mà lúc này tiếng bước chân đã tới ngoài cửa, thật ra Hoa Tỷ Thần đã nhớ tới việc trước khi đi thầy Lý từng bảo anh ta muốn dùng văn phòng, nhưng nếu như bây giờ không trốn, thầy Lý tiến vào sẽ nhìn thấy một nữ học sinh đang ôm chặt eo mình… thầy Lý vốn là kẻ tọc mạch, anh và cô trương không có bất kỳ chuyện gì mà đã bị anh ta nói là bọn họ đang hẹn hò, nếu như để anh ta tận mắt chứng kiến trai đơn gái chiếc ở trong một phòng, hơn nữa còn ôm ấp nhau vậy thì chẳng phải là chuyện này sẽ bị đồn thổi ra toàn trường, ai ai cũng biết sao?

Rơi vào bước đường cùng, anh đành phải phối hợp với Thư Khuynh Mặc, ngồi xổm xuống trốn ở dưới bàn làm việc. Chờ khi Hoa Tỷ Thần chui vào trong mới phát hiện ra không gian dưới bàn làm việc không hề lớn như khi đứng từ ngoài nhìn vào, đặc biệt là với người cao như anh, chỉ tay chân đã chiếm quá nửa không gian.

Về phần Thư Khuynh Mặc, thiếu nữ đang sợ hãi kia thấy anh đã trốn vào, vội vã đặt tay lên trên vai anh, mạnh mẽ chui vào bên trong, sau đó còn kéo ghế làm việc vào, để nó che kín hai người đang trốn ở bên trong.

“Chuyện gì xảy ra vậy, sao cửa lại bị khóa nhỉ, chẳng phải trước đó mình đã dặn thầy Hoa rồi sao, chẳng lẽ anh ấy quên? May mà mình mang chìa khóa theo…” Tiếng của thầy Lý truyền vào bên trong.

“Xin lỗi thầy Hoa, do em nghi thần nghi quỷ, làm liên lụy thầy phải trốn ở chỗ chật hẹp như này. Hóa ra không phải là quỷ, cũng không phải là trộm là là thầy Lý lớp bên cạnh, vậy giờ chúng ta có thể ra ngoài rồi nhỉ!” Thư Khuynh Mặc tỏ vẻ ngây thơ, đơn thuần, kề sát tai Hoa Tỷ Thần, nói.

Đương nhiên là đề nghị này bị Hoa Tỷ Thần từ chối, anh dùng khẩu hình để đáp, “Bây giờ ra ngoài không được tiện lắm, chờ thầy Lý rời khỏi thì chúng ta đi ra!”

Thư Khuynh Mặc rất thỏa mãn khi được tiếp xúc thân mật với mặt trời nhỏ như thế này, đề nghị đi ra ngoài chỉ là thuận miệng nói mà thôi, quỷ cũng biết hai người trai đơn gái chiếc lén lút trốn dưới mặt bàn chắc chắn là có chuyện mờ ám…

Khi thì thầm bên tai Hoa Tỷ Thần, cô đề nghị hai người đi ra ngoài nhưng thật ra thân thể cô lại dán chặt vào người Hoa Tỷ Thần, không hề động đậy.

Trong lòng cô thầm mong thầy Lý lấy đồ thật lâu vào, như vậy cô mới cô thể tiếp xúc thân mật với thầy mặt trời nhỏ ở dưới mặt bàn lâu thêm, mới có thể bồi dưỡng tình cảm giữa hai người. Cô không biết là thầy Lý biết hỗ trợ hơn cả những gì cô tưởng tượng…

“Tan lớp lâu như vậy rồi chắc chắn thầy Hoa đã sớm về rồi, cục cưng, chúng ta còn có việc phải làm đó, chẳng phải thầy đã đáp ứng sau khi tan học sẽ dạy bù cho em ở trong văn phòng hay sao?” Sau khi cửa mở ra, có một giọng nữ ỏn à ỏn ẻn vang lên, “Thầy Lý, thầy, em học môn sinh lý rất kém, không hiểu vì sao động dâm phía dưới của người ta cảm thấy rất ngứa, thầy có thể kiểm tra giúp em, dạy bổ túc môn sinh lý cho người ta có được không?”

Thầy Lý đóng cửa lại, nở nụ cười đê tiện,”Cục cưng nhỏ muốn biết kiến thức sinh lý nào vậy? Thầy có thể dạy cho em hết! Em là con gái chắc hẳn không biết cấu tạo thân thể của đàn ông, thầy sẽ để em mở mang tầm mắt… Nào, đưa tay vào trong quần thầy, đây là dương vật của đàn ông, trưởng thành sẽ lớn lên….”

Ở dưới bàn làm việc chật hẹp, thầy Hoa và bạn học Thư đang trốn bên trong đang cảm thấy khiếp sợ trước buổi “Học bổ túc kiến thức sinh lý” đang diễn ra trong văn phòng, lúc này đi ra cũng không ổn, không ra cũng không xong. Trong lúc này, họ đưa mắt nhìn nhau, không biết phải nói gì cả.

Sau đó một người lúng túng nhìn sang trái, một người lúng túng nhìn sang phải, hoàn toàn không biết nên nói gì thì thích hợp, chỉ đành lặng lẽ dự thính tiết học bổ túc sinh lý này.

“Nào, em chủ động kéo váy lên đi, để thầy kiểm tra cho em. Cục cưng dâm đãng vậy gì, dám mặc quần lót chữ T quyến rũ nữa, chẳng trách động dâm này lại cảm thấy ngứa ngáy… Nói đi, có phải là em mặc váy đồng phục, đi khắp nơi để đám nam sinh non nớt kia nhìn không…. Xem ra không đét cái mông dâm đãng thì em sẽ không chịu nói thật rồi?” Nói xong có tiếng đét mông vang lên.

///Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn///

Nữ sinh kia tủi giả vờ kêu lên, miệng không ngừng nói “Người ta…” “Á… Người ta không thích đám học sinh cấp ba ngây thơ kia đâu… Cục cưng chỉ thích kiểu đàn ôn trưởng thành, chín chắn như thầy mà thôi…. Người ta cố tình tới toilet thay lại sau khi tan học đó, cố tình mặc để thầy Lý nhìn đó, sao thầy có thể… có thể đổ oan cho người ta, còn đánh mông của người ta chứ. Chẳng bằng giờ người ta đi luôn, người ta không muốn học tiết sinh lý này nữa đâu!”

“Thầy đã trách oan cục cưng rồi, buổi học bổ túc này không thể bỏ dở giữa chừng được… Chẳng phải em vừa mới nói động dâm ngứa ngáy sao? Thầy có cách, dùng thằng em của thầy đâm giúp em vài cái là được…. Nhưng sau khi thằng em của thầy bị em sờ soạng, giờ đã cương lên rất lớn rồi, cần em phải an ủi một lúc… Trước tiên em dùng cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp của anh liếm nó đi, khi nào thầy vui vẻ sẽ dùng nó chọc em vài cái, vậy là hết ngứa…”

 “Á… Ưm… Lớn quá, người ta không thể ngậm hết được….” Từ trong miệng cô gái kia phát ra tiếng liếm mút vô cùng khoa trương, tiếng chụt chép không ngừng vang lên, cô ta nói không rõ, “Dương vật của thầy… ngon quá đi, chật cứng cả miệng học trò mất rồi….”

“Cô học sinh dâm đãng của thầy, ai cho em ngừng hả…. Dùng miệng em hút cho thầy ra đi… Ưm…. Dùng đầu lưỡi liếm đi nào, liếm từ trên xuống dưới… Đúng như vậy, cố gắng bú đi, liếm đi nào…. Ưm… Nuốt hết vào đi….”

“Ưm ưm… thầy, dương vật thầy lớn nhất…. Chọc tới tận yết hầu của em rồi này…. Người ta muốn… Người ta không chịu được nữa rồi….”

“Á…. Ưm…. Đúng vậy, thầy phải khen ngợi em vì đã làm thầy thoải mái, miệng em vừa ẩm ướt vừa ấm nóng… Á…. Con điếm dâm đang này, em dám cắn hả…

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com