Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

V

trí tú trở lại nhà mình sau khi thám thính tình hình tại bệnh viện tỉnh, cậu cầm trên tay tập hồ sơ bệnh án của lê hồng an. nửa đêm tới bệnh viện và đem về được tập hồ sơ này, trí tú cũng chẳng chắc được rằng lê hồng an có thực sự liên quan đến vụ án của doãn tịnh hàn hay không, coi như vẫn là một chứng cứ.

trí tú quyết định kết thúc một ngày bằng cách đánh một giấc đến sáng bên cạnh hồn ma của tịnh hàn vẫn đang nhàn hạ đi quanh quẩn bên trong phòng của trí tú. sau khi chắc chắn rằng trí tú đã ngủ say, tịnh hàn rời khỏi phòng và bay đến nhà mình. anh nhìn mẹ mình mang trên mặt nỗi u sầu suốt ngần ấy thời gian sau cái chết của con trai mình, chỉ hận không thể bóp chết cổ kẻ đã ám sát mình ấy.

tịnh hàn ngồi xuống kế bên mẹ mình - người đã thức trắng nhiều đêm vì cái chết của con, hai tay bà ôm lấy tấm ảnh tịnh hàn những năm còn là học sinh cấp ba, là niềm tự hào của gia đình với vô vàn huy chương được tịnh hàn mang về. đối với tịnh hàn, việc học hành luôn là điều gì đó phiền phức những năm anh còn ngồi ghế nhà trường. nhưng anh vẫn học thật nhiều, để tỏ lòng biết ơn đối với công sức kiếm tiền nuôi anh ăn học thành tài của mẹ. tiếc rằng, bao nhiêu công sức đều đổ vỡ vì tịnh hàn bị ám sát.

ở nơi khác, thắng triệt cầm bật lửa, đốt cháy bãi rơm gần đó, nhếch môi nhìn chàng trai đang bị trói chặt trên ghế, cậu ta toàn thân trần truồng bê bết máu, giữa hai chân có chất lỏng đặc sệt màu trắng hoà cùng máu đỏ tươi chảy xuống. cậu ta giương đôi mắt hận thù lên nhìn gã, cậu ta khó nhọc nói:

" trí tú....sẽ biết được....điều anh...hự.....làm..sớm..thôi...thắng triệt ạ."

thắng triệt quay người lại nhìn cậu ta, gã nhếch môi hai tay đút vào túi quần tiến lại gần. gã nâng cầm cậu ta lên, nhìn thẳng vào mắt cậu ta và nói:

" đáng lẽ chúng ta sẽ không chấm dứt như thế này, nhưng cậu quyết định đi nói với trí tú về tịnh hàn. nên rất tiếc, chúng ta hết duyên rồi hoàng à."

thắng triệt rời khỏi đó, đóng cửa nhà kho lại và để lửa đốt cháy tất cả, đốt cả người bạn tình trung thành nhất của mình. gã nhìn đôi tay nhuốm máu của mình, nở nụ cười quỷ dị. có vẻ vì trí tú, nên thắng triệt dần đánh mất bản thân mình rồi.

" trí tú ơi, trí tú à."

làm sao để em là của riêng tôi đây.

trí tú bật dậy, cậu vừa mới gặp ác mộng, một người con trai bị bịt mắt giẫy giụa để thoát khỏi dây thừng đang trói chặt cậu ta lại, cậu ta luôn miệng kêu cứu trí tú nhưng trí tú không thể làm gì. trong giấc mơ đó, trí tú nhớ rằng bản thân nghe một chất giọng rất quen thuộc vang lên sau tiếng súng ồn ào kết liễu cả trí tú và cậu trai đó.

tịnh hàn ngồi kế bên cậu, giật mình khi nghe cậu hét lên, anh nhào tới hỏi xem cậu có sao không, nhưng trí tú ngồi đơ người ra và bắt đầu nhớ lại những điều đã xảy ra trong giấc mơ.

tiếng chuông điện thoại của trí tú vang lên, thành công kéo cả trí tú và tịnh hàn thoát khỏi trạng thái đơ người và tập trung vào một điều gì đó. người gọi tên là thôi thắng triệt, trí tú biết rằng bản thân nghĩ hai ngày ít gì cũng sẽ có một vài rắc rối vì thiếu người làm hồ sơ. thế nên trí tú sẽ sẵn sàng tới công ty nếu thắng triệt cần.

" tao mới chia tay người yêu, đi nhậu không?" thắng triệt nói.

" hôm nay tao nghĩ mình cần nghỉ ngơi, hẹn mày hôm khác nha."

- trí tú nói xong thì cúp máy. hôm nay cậu cần mau chóng tìm thêm chứng cứ, chỉ có chưa đầy một tuần để tìm ra tội phạm thật sự, trí tú không thể bỏ lỡ một phút giây nào được.

thắng triệt nghe tiếng tút tút vang lên bên tai mình, tức giận đập điện thoại vào vô lăng, đôi mắt gã đỏ ngầu và miệng lầm bầm mấy câu chửi thề chợ búa vốn dĩ không cùng đẳng cấp với gã. vì cớ sự gì mà trí tú luôn từ chối mọi lời đề nghị của gã, hôm qua cậu lại còn tìm đến phòng làm việc của tịnh hàn, người đã bị thủ tiêu cách đó chục ngày cơ, chẳng lẽ nào...

" là hồn ma tịnh hàn đi theo trí tú?" - thắng triệt nghi ngờ điều này, chẳng còn lí do nào khác để trí tú từ chối gã cả, từ trước đến giờ cậu luôn đồng ý đề nghị của gã. và giờ, trí tú ngay lập tức từ chối mà không cần suy nghĩ. gã nhìn đồng hồ, nghĩ lại thầy đồng hiện tại chắc không bận bịu gì.

trí tú nhìn tịnh hàn, cả hai quyết định quay lại bệnh viện vào tầm chiều để lấy thêm thông tin từ các bác sĩ và y tá tại đó. trí tú đi vào bệnh viện, y tá ở quầy tiếp niềm nở chào trí tú. trí tú hỏi về vị bệnh nhân tên lê hồng an mà cả hai nghiên cứu vào tối qua.

quả thật bệnh nhân đó đã chuyển viện sau khi tịnh hàn qua đời một ngày, cũng là ngày tìm ra được xác chết của tịnh hàn trong phòng làm việc của anh.

" nếu cô ấy chẳng liên quan gì đến anh, tại sao lại đổi bệnh viện đúng hôm đấy?"

- trí tú rút vào trong góc khuất ít người qua lại, nói chuyện với tịnh hàn về lê hồng an. khó có thể có một sự trùng hợp bất ngờ như thế này, chuyển viện sang một nơi khác đúng ngày đó và hôm ấy chẳng có ai chuyển viện ngoài hồng an cả.

trí tú cố gắng hỏi thêm một chút thông tin ngoài hồ sơ bệnh án về bệnh nhân lê hồng an nhưng y tá trực quầy cũng không thể nói thêm điều gì ngoài ngày chuyển viện, bệnh của hồng an. nhưng trí tú rốt cuộc cũng moi thêm được một thông tin từ hai cô y tá trực phòng của hồng an.

" ba mẹ của bệnh nhân đó đã li dị khi bệnh nhân vừa tròn bốn tuổi, cô ấy lấy họ ba mình, còn anh trai cô ấy thì theo họ mẹ."- trí tú ngồi bên cạnh nghe nữ y tá thứ hai kể.

không đợi trí tú hỏi thêm về người anh trai của lê hồng an, nữ y tá đã nói luôn đôi ba câu miêu tả về người anh trai đó.

" người anh trai đó vẻ ngoài thực sự rất đẹp, tóc anh ta có màu đỏ, nghe đâu là trưởng phòng của một công ty lớn, nhưng tần suất anh ta ghé qua thăm em mình là rất ít, mỗi lần ghé đến đều tỏ vẻ không ưa gì bác sĩ hàn."

trí tú bỗng nhận ra một sự trùng hợp đến lạ kì, người anh trai được miêu tả căn bản có kha khá nét giống thắng triệt, gã có một người em gái, tóc đỏ, vẻ ngoài đẹp trai và làm trưởng phòng. nhưng cậu chưa bao giờ nghe gã hó hé gì về việc cha mẹ mình đã li dị nên vẫn chỉ là một nghi ngờ.

tịnh hàn ngồi kế bên trí tú, cố gắng nhớ lại khuôn mặt người anh trai của bệnh nhân lê hồng an, nhưng anh là một hồn ma, trí nhớ cũng trôi dần theo năm tháng và thậm chí là không nhớ một chút gì về nhân vật được nhắc đến. thế nên điều này vẫn rất khó khăn.

trí tú ghi chép lại những điều vừa được nghe qua, sau đó chào tạm biết nữ y tá, cùng tịnh hàn trở về.

-
thắng triệt đứng trước cửa nhà của trí tú, tựa người vào xe ô tô của mình, hai tay khoanh trước ngực, nhìn chằm chằm vào nhà của trí tú.

thạc mân và mẫn khuê đi ra khỏi nhà, mắt chạm mắt với thắng triệt. từ cái nhìn đầu tiên, thạc mân đã nghĩ rằng thắng triệt không phải là người tốt đẹp gì, sợ rằng anh trí tú sẽ bị lợi dụng, thạc mân nghĩ bản thân phải nói chuyện với trí tú thôi. thạc mân kéo mẫn khuê đi hướng ngược lại, người đàn ông đó có lẽ không nên đụng chạm thì tốt hơn.

sau khi thạc mân và mẫn khuê rời khỏi đó vài phút trong sự hoang mang về đường đi của khuê thì trí tú và tịnh hàn cũng trở về từ bệnh viện. trí tú vừa đi bộ vừa chăm chú nghiên cứu tờ báo khánh hoà mới nhất, tội phạm trong vụ án của tịnh hàn cung cấp thêm lời khai, nhưng rõ ràng rằng những lời mới đây ông ta khai không có liên quan mật thiết đến những điều ông ta nói lúc bị bắt.

" trí tú!"- thắng triệt hô to gọi trí tú ra khỏi việc tập trung đọc báo, trí tú ngẩng đầu lên nhìn thắng triệt ở trước mặt mình.

" ồ xong việc rồi hả?"

" ừa tao có chuyện muốn nói với mày."

" hửm?" - trí tú nhìn thắng triệt tỏ ý thắc mắc.

" tụi mình đi quán nào đó nói chuyện nha?"

" hmm..."

- trí tú nhìn tịnh hàn kế bên mình, thấy tịnh hàn chẳng nói năng gì chỉ đẩy cậu sít sít đến chỗ thắng triệt. trí tú nở nụ cười tươi với thắng triệt,đây đích thị là nụ cười xinh như hoa khiến gã si mê đến quên cả bản tính lương thiện của mình chỉ để bảo vệ nụ cười ấy khỏi tất cả hiểm nguy. trí tú cất tờ báo vào ba lô của mình, nói: " được thôi, mày đèo tao à?"

" ừa."

thắng triệt đợi trí tú leo lên xe, tịnh hàn cũng lên theo nhưng vì anh là hồn ma nên đường nhiên thắng triệt cũng chẳng biết được sau lưng trí tú có ai theo cùng.

trí tú thắt dây an toàn, ôm chặt ba lô của mình rồi nhìn thẳng về phía trước, thắng triệt khởi động xe và chở trí tú tới quán ăn gần biển, nghe nói dạo gần đây có quán mới mở thức ăn ở đó rất ngon.

thắng triệt lén nhìn trí tú đang nghiêm túc suy nghĩ, hai má phồng lên và đôi mày nhíu lại khi suy nghĩ quá nghiêm túc của cậu khiến gã say đắm, tịnh hàn nhìn thắng triệt, dùng hai tay vỗ vỗ vai trí tú. trong suy nghĩ của tịnh hàn, thắng triệt có vẻ định cướp đi trí tú rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com