Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

28. Ngọt

Phuwin có thể cảm nhận rõ được môi mình đang chạm vào môi đối phương. Dù chỉ là một nụ hôn phớt nhẹ nhưng cũng đủ để anh cảm nhận được vị ngọt của đôi môi ấy.

Anh cầu mong người nằm trên giường kia sẽ không mở mắt dậy trong chốc lát. Bởi Phuwin muốn đắm chìm trong khoảnh khắc này thêm vài giây nữa. Có lẽ đây sẽ là cái chạm cuối cùng giữa anh và hắn...

Phuwin dần mơ màng he hé mắt ra nhìn. Điều mà anh không mong muốn nhất đã xảy đến. Pond chẳng biết từ lúc nào đã tỉnh dậy nhưng kì lạ ở chỗ là hắn không đẩy anh ra ngược lại còn có chút thích thú ngắm nhìn cảnh tượng tuyệt vời ban nãy.

"Shia..."

Anh không định hình được chuyện gì vừa xảy ra. Mọi thứ đến quá đột ngột khiến Phuwin chỉ kịp thốt lên một tiếng chửi giật mình mà lùi người ra sau. Nhưng kẻ gian xảo kia nào để chú mèo nhỏ dễ dàng thoát tội như vậy được.

Pond bật hẳn người dậy vòng tay ra sau gáy đối phương kéo họ vào một nụ hôn sâu. Hai vành môi của Phuwin liên tục bị người trước mặt gặm nhấm đến sưng tấy. Anh trợn trừng mắt lên nhìn hắn, cố gắng dãy dụa thoát khỏi nó nhưng chỉ dứt được vài giây lại liền bị Pond kéo vào hôn tiếp. Lưỡi của người kia cố luồn lách vào trong khuôn miệng của anh, không bỏ qua bất kì một cơ hội nào. Tay hắn cũng không yên phận mà sờ loạn đủ thứ trên cơ thể đối phương. Thần trí anh dần trở nên điên loạn, hơi thở cũng dồn dập hơn bao giờ hết.

Đến khi chú mèo nhỏ trong lòng không còn hơi để thở nữa, Pond mới chịu buông tha kéo theo đó là một sợi chỉ óng ánh. Trông thấy dáng vẻ của Phuwin cố hít lấy hít để dưỡng khí, hắn cảm giác vô cùng thoả mãn với những gì mình đã làm.

"Buông...buông...tôi ra..." - Phuwin cựa quậy trong lòng hắn

"Yên nào bé con. Chẳng phải là em hôn tôi trước sao?"

Pond nhếch mép cười nhìn thẳng vào đôi mắt anh nói

"K-Không phải vậy đâu...Tôi...tôi..."

Phuwin không biết giải thích làm sao vì những gì hắn nói hoàn toàn đúng.

"Đã ăn vụng còn chả biết chùi mép. Mèo nhỏ phải bị phạt mới được..."

Vừa dứt lời, hắn liền đè chặt anh xuống giường. Phuwin hoài nghi không biết hắn có thật sự là đang bị thương chứ tại sao lại có thể khoẻ đến như vậy.

Pond từ từ nâng chiếc cằm của đối phương lên mà vuốt ve. Hắn đột ngột nhét một ngón tay vào trong miệng anh.

"Ưm...A..."

Phuwin liên tục cựa quậy. Ngón tay hắn cứ di chuyển khắp khoan miệng khiến anh  khó chịu mà cắn nhẹ vào nó, điều này lại càng làm cho đối phương trở nên phấn khích.

"Mở miệng ra nào..."

Pond nhào vào mút mát đôi môi của người nằm dưới mình như hổ đói. Tiếng chóp chép vang khắp phòng khiến người bên ngoài nghe được cũng phải đỏ mặt tía tai. Lúc đầu Phuwin có cố gắng thoát khỏi nhưng dần dần anh cũng chẳng còn sức để đôi co nữa. Anh chìm đắm hẳn vào trong cơn mộng ấy, hai tay không tự chủ được mà vòng tay ra sau gáy kéo người kia gần lại. Hưởng thụ một cách trọn vẹn nụ hôn ngọt ngào của đối phương...

Cạch

"Đúng rồi, Phuwin à. Tí Pond có tỉnh lại thì..."

Jimmy đột nhiên đẩy cửa vào. Anh chứng kiến toàn bộ cảnh tượng đang diễn ra trước mắt. Bệnh nhân lúc nãy còn bất tỉnh giờ thì lại nằm đè lên cậu em kia. Ba con người sáu mắt nhìn nhau không biết nên nói gì. Bầu không khí thật ngượng ngùng quá đi mất.

"À ờ hai đứa cứ tự nhiên. Khi nào xong anh vào sau!" - Jimmy vội vàng rời đi

Lúc bấy giờ, Phuwin vẫn còn chưa định hình được tình huống gì vừa diễn ra nhưng bộ não anh mắc bảo đây là cơ hội tốt để chuồn đi. Phuwin lập tức giơ chân đá vào hạ bộ của người kia rồi nhanh chóng vọt chạy đi để lại Pond một mình xuýt xoa kêu đau.

Rầm

Phuwin đóng sập cửa phòng lại, lưng tựa vào thành thở hổn hển. Ai nhìn vào không biết có khi còn tưởng anh vừa làm chuyện gì đó xấu xa nên mới thấp thỏm như thế.

"May quá..." - Phuwin thở phào nhẹ nhõm

Anh đánh mắt nhìn sang phía phòng khách. Tất cả mọi người đều đang có mặt đông đủ ở đây, quan sát từng hành động một của anh.

"Sao có chuyện gì mà hớt hải chạy ra ngoài vậy, Phuwin?" - Dunk lo lắng hỏi

"Đâu...đâu có!"

"Hừm...Nhìn anh giống như vừa làm chuyện gì bậy bạ trong đó nên mới gấp rút bỏ trốn vậy á" - Fourth bắt đầu suy đoán

"Hả?! E-em nói tào lao cái gì vậy?" - Phuwin bối rối đáp

"Đó đó cái biểu cảm ấy. Nếu không có gì thì sao mặt mày anh đỏ ửng lên như quả cà chua vậy?" - Fourth không dừng lại tiếp tục tra hỏi

"Đã kêu là không có gì mà!"

Anh vội vội vàng vàng tháo chạy bỏ về phòng mình

"Ủa cái gì dạ? Em có nói gì sai đâu ta? Sao ảnh quạu với em?" - Fourth thắc mắc hỏi mọi người

"Nhiều khi là chuyện của người lớn, nhóc không biết được đâu" - Jimmy cố nhịn cười lại

Cạch

Lại thêm một người nữa từ căn phòng đó bước ra. Nhưng sao vẻ mặt của hai người này hơi trái ngược nhau thì phải. Nhìn Pond chả giống như người vừa ngất tí nào cả ngược lại còn có cảm giác hắn đang khá vui vẻ và thoả mãn mới đúng.

Pond bước từng bước tiến lại chỗ mọi người đang đứng. Joong phát hiện bạn mình có chút vui vẻ liền thuận miệng trêu một câu.

"Bộ bác sĩ mới tiêm thuốc dại vô người mày hay sao? Mà nhìn hưng phấn vậy"

"Mày không hiểu được đâu"

Pond nhếch mép cười gian xảo đáp lại

"May quá! Cậu Pond đây tỉnh lại rồi thế thì chắc tôi cũng nói luôn" - Namtan lên tiếng

"Ba người các cậu đã đồng ý gia nhập tổ chức của chúng tôi rồi thì việc ăn ngủ ở đây cứ thoải mái nhé"

"Chị nhưng mà chỗ mình còn có một phòng đơn à? Sao nhét vừa ba người họ?" -  Sea ở bên nhắc

"Ờ ha, chết rồi chị quên mất. Giờ phải làm sao đây?"

"Em thấy phòng Fourth có hai giường nè nếu được thì cho một người sang ở cùng đi" - Satang đề xuất

"Trời ơi! Ai mượn mày vậy hả, Satang?"

Fourth bực bội cầm cái gối trên tay ném vào mặt người kia

"Ừm ha. Sao chị lại quên mất nhỉ? À nếu được thì một trong ba cậu có thể ở cùng với Fourth. Vậy thì ai sẽ..."

"Tôi!"

Gemini vội giơ tay cất tiếng trả lời trước khi đợi cô nói xong

"Hả? Ở chung với cậu ta á, em không chịu đâu!" - Fourth phụng phịu nói

"Không chịu gì mà không chịu. Em nhìn thử xem ở đây còn phòng nào chứa nỗi nữa. Ai cũng ở chung với người yêu hết trơn, bộ em không thấy hả?"

"À hừm nói vậy dính người khác nữa nha. Chỉ là bạn thôi..." - Nanon đứng bên nhắc khéo

"Ừ thì coi như hai đứa bay là ngoại lệ. Nhưng giờ làm gì còn phòng, không lẽ em tính để mấy người đó ngủ chung với chị"

"Em thấy cũng được..." - Fourth nhỏ giọng nói

"Thích được không? Chị đánh cho bây giờ. Thôi chốt thế nhé, Gemini cứ sang ở chung với Fourth đi"

"Còn Joong với Pond thì sao? Không lẽ một cái giường bé xíu như vậy mà hai người cùng nằm" - Winny đá mắt nhìn sang phía họ

"Anh nghĩ nên để Pond ở riêng một phòng đi. Dù gì tay nhóc đó cũng đang chấn thương di chuyển khó khăn nằm chung lại đè lên thì mệt" - Jimmy cũng nói thêm vào

"Hừm vậy thì giờ Joong ngủ ở đâu nhỉ?" - Namtan đắn đo suy nghĩ

"À em nhớ rồi trong chỗ mình có một người hồi trước từng bất chấp tất cả để chiếm căn phòng có giường to nhất thì phải" - Nanon vừa nói vừa liếc nhìn sang phía Dunk

Mọi người cũng hướng theo mà nhìn chằm chằm vào Dunk nở nụ cười gian xảo.

"Gì vậy sao mọi người lại nhìn em? Em không chịu đâu nha!" - Dunk nằng nặc chống cự

"Không chịu cũng buộc chịu. Ai biểu hồi trước mày tranh giường với chị làm gì. Giờ ráng mà chịu" - Namtan đắc ý nói

"Thôi coi như xong hết. Mọi người giải tán ai về nhà nấy nhá"

"Ơ này nhưng mà...Mọi người, em còn chưa đồng ý mà"

Joong không nhịn được mà nở một nụ cười gian manh, vòng tay qua vai người kia thì thầm bảo:

"Mau đi ngủ thôi!"
____________________________
Tự viết tự tưởng tượng tự khởn☺️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com