Bình luận "Cầu Thủy Môn của hồ Trường Tân
Nguồn: Gia Hân Vương
《Bình luận "Cầu Thủy Môn của hồ Trường Tân - Part 1》
1. Cầu Thủy Môn đã đánh dấu một cột mốc mới cho dòng phim chiến tranh trong nước ở bất kỳ phương diện nào. Tiêu chuẩn sản xuất của các cảnh chiến tranh trong bộ phim này cao hơn nhiều các tác phẩm cùng thể loại khác. Hiệu ứng hình ảnh gây chấn động, xứng đáng là nóc nhà của mặt bằng phim quốc nội. So với phần trước thì phần này khiến tôi cảm động hơn, sự cảm động này không bắt nguồn từ cái nền của kịch bản, mà được tạo ra bởi những giây phút đồng cảm không ngừng nghỉ với từng người lính trong phim.
Các cảnh hành động trên chiến trường càng tàn bạo, trực tiếp và chân thực hơn phần trước. Cầu Thủy Môn bị vùi lấp giữa băng tuyết tác động mạmh mẽ lên thị giác, các cảnh chiến đấu và thương vong cũng để lại ấn tượng sâu sắc cho người xem. Với những ai chưa xem qua phần đầu cũng không cần thấy áp lực, và khán giả nào đã từng xem thì sẽ càng xúc động hơn khi xem Cầu Thủy Môn, tình cảm yêu nước của các chiến sĩ tình nguyện cũng chân thành và tha thiết nồng nàn hơn dưới hỏa lực chết chóc, sự hi sinh anh dũng của họ là thứ khiến khán giả khó cầm nổi nước mắt nhất.
2. Cầu Thủy Môn là bộ phim đầu tiên tôi muốn xem vào mồng 1 Tết âm lịch. Không chỉ vì đã xem qua Trường Tân hồ mà tôi vốn dĩ rất hứng thú với trận chiến ở cầu Thủy Môn, và còn bởi vì những người lớn trong gia đình đều muốn xem ngay kiệt tác chiến tranh lần này. Bộ phim có thể xem là một tác phẩm hoàn toàn độc lập, cho dù chưa xem Trường Tân hồ thì cũng không ảnh hưởng tới quá trình nắm bắt câu chuyện. Ngưỡng giới hạn của bộ phim không cao, các cảnh chiến đấu bùng nổ và tình chiến hữu động lòng người chắc chắn sẽ đốn tim khán giả.
Là ký ức tập thể về chiến tranh Triều Tiên, thế hệ trước đến rạp phim để nhìn lại đoạn lịch sử quen thuộc đã qua, trong khi thế hệ trẻ đến xem những cảnh chiến tranh giật gân oanh liệt, mọi người đều có thể tìm thấy điểm yêu thích của riêng họ. Tôi thích những cảnh chiến tranh và tình cảm giữa các chiến sĩ hơn, tôi nhớ khi xem Trường Tân hồ, cảnh Lôi Công hi sinh đã khiến tôi phải bật khóc, nhưng đến phần này thì nó giống như dùng dao cứa vào tim khán giả vậy! Tỉ lệ nước mắt tăng vọt theo cấp số nhân, mỗi một cảnh hy sinh của chiến sĩ đại đội 7 yêu quý của chúng ta chính là từng dòng nước mắt, tất cả đều là nhờ bộ phim đã khắc họa thật chi tiết từng khoảnh khắc đắt giá của những chiến sĩ ấy. Họ giống như những người anh, người chú người bác xung quanh chúng ta, họ vẫn có hỉ nộ ái ố của cuộc đời, và điểm chung duy nhất của họ là quyết tâm đánh thắng kẻ thù. Thật quá đau lòng khi những nhân vật sống động như vậy lại lần lượt chết đi.
Ngũ Vạn Lý trong phần phim này đã dần xóa đi sự ngây thơ non nớt của mình, cậu ấy đã lớn lên thành một chiến binh mang theo niềm hy vọng của tất cả chiến sĩ. Diễn xuất của Dịch Dương Thiên Tỉ có thể nói là quá xuất sắc, so với phần trước thì cậu ấy càng nắm chắc quá trình trưởng thành và biến đổi của Ngũ Vạn Lý. Ánh mắt của cậu ấy từ bướng bỉnh, khờ khạo trong "Trường Tân hồ" đến kiên quyết, quả cảm trong "Cầu Thủy Môn" khiến cho người xem nhận ra ngay được sự lột xác của Ngũ Vạn Lý.
Cảm động nhất chính là tình anh em giữa Ngũ Thiên Lý và Ngũ Vạn Lý, thời điểm Thiên Lý dịu dàng nựng nịu gương mặt của Vạn Lý chứa đựng không biết bao nhiêu tình cảm khó nói thành lời. Người anh luôn nghiêm túc ấy thật sự rất yêu thương em trai của mình, và sự nghiêm khắc đấy chính là đòn bẩy giúp Vạn Lý dần trưởng thành hơn trong cuộc chiến khốc liệt, sự thương tiếc mà Thiên Lý dành cho em trai chính là vì phải chứng kiến cậu ấy đau đớn đối diện với thử thách đẫm máu của cuộc chiến. Tình thương sâu sắc như thế, tình anh em tồn tại giữa chiến tranh thật sự đã đánh vỡ tuyến phòng ngự còn lại của tôi.
Đến cuối cùng, Vạn Lý ôm lấy hũ tro cốt của anh trai và nhớ lại cuộc đối thoại giữa hai người "Em có biết điều gì là rất tốt không, chính là anh rất nhớ em." Cặp anh em này chính là vầng ánh sáng rực rỡ của toàn bộ tác phẩm!
Có lẽ vì là Tết âm lịch nên tôi không quá thích những câu chuyện bi kịch như vậy, nhưng tôi không thể không tin tưởng rằng đây lại là sự thật và cũng là điều chúng ta nên khắc ghi thật lâu!
3. Cầu Thủy Môn là một cột mốc quan trọng của ngành công nghiệp điện ảnh Trung Quốc.
Doanh thu phòng vé có khả năng sẽ vượt qua huyền thoại phòng vé được tạo ra bởi "Trường Tân hồ" và trở thành lá cờ đầu chuẩn mực khác của lịch sử điện ảnh Trung Quốc.
Bộ phim này do chính Từ Khắc làm đạo diễn, nên điều này giúp cho tổng thể của bộ phim mang đậm phong cách cá nhân của đạo diễn hơn, toàn bộ quá trình diễn ra căng thẳng và kích thích, còn thêm vào màu sắc võ hiệp mạnh mẽ của đạo diễn Từ Khắc. Vào khoảnh khắc cuối cùng khi Ngũ Thiên Lý do Ngô Kinh thủ vai quên mình ôm lấy quả bom, vừa bi tráng lại vừa dũng mãnh, khung cảnh ấy khiến tôi rung động vô cùng.
Chi tiết cảm động nhất của bộ phim này chính là tình anh em giữa Thiên Lý và Vạn Lý. Bộ phim xây dựng trên bối cảnh cầu Thủy Môn bị đánh bom, lại kể về câu chuyện Ngũ Vạn Lý từ một đứa trẻ trở thành một chiến sĩ quân tình nguyện có đủ tư cách, từ một đứa nhóc hoang dã nổi loạn đến người lính can trường sẵn sàng tuân theo mọi mệnh lệnh, có dũng có mưu, kiên cường khéo léo. Kỹ năng diễn xuất của Dịch Dương Thiên Tỉ đã có sự tiến bộ vượt bậc, cậu ấy đối diễn với Ngô Kinh cũng càng thêm ăn ý.
Anh trai Thiên Lý đã dùng cơ thể của mình để hoàn thành sứ mệnh đánh bom cả cây cầu, đồng thời cũng dùng cơ thể bốc cháy ấm áp của mình để sưởi ấm cho cơ thể đông cứng của Ngũ Vạn Lý, đây có lẽ chính là "truyền đèn nối lửa cho thế hệ tương lai". Lá cờ của đại đội 7 rồi sẽ luôn tung bay trên những ngọn núi trùng điệp của hồ Trường Tân.
Lý do khiến bộ phim này trở thành chuẩn mực mới của ngành điện ảnh Trung Quốc là ngoài chủ đề yêu nước và chính lưu thì khâu sản xuất của bộ phim cũng đạt đến trình độ hạng nhất trong nước. Hiệu ứng hình ảnh xuất sắc, các cảnh cháy nổ, lửa lớn dày đặc đều thiết kế rất chân thật, đặc biệt là hóa trang khuôn mặt bị đông cứng hoàn toàn khiến người xem cảm nhận được cái lạnh thấu xương của hồ Trường Tân. Ngoài ra còn có những thước phim miêu tả về sự tàn khốc của chiến tranh, cận cảnh lửa đạn của quân đội Mỹ ngay lập tức phá hủy cơ thể mang đến cho khán giả những trải nghiệm hình ảnh chân thực hơn về cuộc chiến, và càng khiến người xem khâm phục những người lính tình nguyện vì lòng gan dạ thấy chết không sờn của họ.
4. Quá sốc! Phần hai của "Trường Tân hồ" so với phần đầu càng khiến người xem cảm nhận được sự tàn khốc và ác liệt của chiến tranh, tất cả các thành viên của Đại đội 7 đều giữ vững trận địa của mình trong điều kiện tưởng chừng như không thể hoàn thành được nhiệm vụ, và họ liên tục ngăn cản kế hoạch rút lui của quân đội Mỹ, mỗi một cảnh oanh tạc cây cầu là đầy rẫy những cảm xúc căng thẳng tột độ, khoảnh khắc từng người ngã xuống một cách anh dũng đều khiến tôi phải rơi lệ.
Nói về hình tượng nhân vật thì quân địch Mỹ được đắp nặn phong phú hơn phần đầu, đồng thời cũng xảo quyệt và hung ác hơn. Chỉ có như vậy, chúng ta mới cảm nhận được sự khó khăn và vĩ đại của những người lính đại đội 7. Đặc biệt là Ngũ Vạn Lý do Dịch Dương Thiên Tỉ thủ vai, cậu ấy đã trở thành niềm hy vọng của cả đại đội, từ một tân binh non nớt ở phần đầu cho đến bản lĩnh trí dũng song toàn ở phần cuối này, cậu ấy đã hoàn toàn trở thành hy vọng được thắp sáng của các chiến sĩ. Sự lột xác và thăng hoa trong tính cách của nhân vật này đã giúp bộ phim không chỉ là một bom tấn chiến tranh thành công mà còn là một tác phẩm trưởng thành về chiều sâu và đạt đến độ tinh tế và trọn vẹn trong cách xây dựng nhân vật.
5. Trong quá trình xem "Cầu Thủy Môn", tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ đang xâm nhập vào bên trong cơ thể, nhiệt độ không khí giảm mạnh, độ ấm cực thấp, lạnh đến thấu xương. Với bầu không khí đặc trưng dần dần hiện ra, khâu sản xuất của bộ phim này xứng đáng được đánh giá là một tác phẩm thương mại khổng lồ, một bom tấn đúng nghĩa dưới sự hỗ trợ của đội ngũ quay phim bậc nhất và hiệu ứng hình ảnh xuất sắc.
Nhờ vào thẩm mỹ của Từ Khắc mà lần này cảm giác bi tráng do cuộc chiến tàn khốc mang lại còn mạnh mẽ hơn tác phẩm trước đó là "Trường Tân hồ". Quân địch Mỹ xuất hiện với đầy đủ hình tượng nhân vật hơn, và xung đột kịch tính giữa hai bên càng căng thẳng hơn chứ không còn mỏng manh như phần trước. Đồng thời, bộ phim còn có một bước tiến lớn là đã khắc họa thành công áp lực tâm lý chung của các nhân vật.
Một điểm đáng nói nữa là sự tinh tế của hóa trang đã cải thiện khí chất của bộ phim. Vai Mai Sinh của Chu Á Văn rất bắt mắt trong hầu hết mọi cảnh quay, khuôn mặt xanh tím ẩn hiện nỗi hoảng sợ và nhớ thương vợ con, đôi mắt đỏ ngầu phủ kín tơ máu bộc lộ sức mạnh kiên cường của nhân vật, độ tỉ mỉ của hóa trang đã nâng lên chỉ số xúc động của người xem.
Ngũ Vạn Lý do Dịch Dương Thiên Tỉ thủ vai lại tiếp tục quá trình trưởng thành của mình. Lần này cậu ấy đã tự mình đối mặt với mọi thứ, và tình cảm cốt nhục đầy tha thiết giữa hai anh em họ đã trở thành chi tiết cảm động và thấm đẫm nước mắt nhất của cả bộ phim.
🌺🌺🌺🌺
《Bình luận "Cầu Thủy Môn của hồ Trường Tân" - Part 2》
1. Bộ phim kế thừa cảm giác sử thi hào hùng của Trường Tân hồ nhưng khi thử thách leo thang, chiến sự bế tắc, bầu không khí tang thương và trang nghiêm càng trở nên mãnh liệt hơn, là tượng đài được hun đúc bằng xương máu, tái hiện chân thực bằng nghệ thuật, cũng là lời tri ân đối với mỗi người lính đã chiến đấu hết mình vì sự bình yên của non sông.
Đạo diễn Từ Khắc xứng danh là bậc thầy của mảng phim võ thuật kiếm hiệp, dù rời khỏi võ lâm tiến ra chiến trường vẫn triển khai tài tình tất cả mọi mặt.
Sau phần đầu tiên, những toán lính Mỹ tinh nhuệ đã bị đánh bại dần tìm đường rút lui, nhưng giai đoạn chiến thắng của quân tình nguyện càng đối diện với thử thách lớn hơn khi hành quân tới Cầu Thủy Môn. Cảnh quay chạy dài từ trên cao xuống và thu lại toàn cảnh về Cầu Thủy Môn thiết kế theo kiểu vách đá trên bốn ống cống bê tông khổng lồ, hiểm yếu khó công, không cần dựa vào lời thoại, thông qua hình ảnh đã đủ nói lên một cách sinh động sự khó khăn của quân tình nguyện khi tiến vào cầu Thủy Môn giống như đang đoạt đồ ăn trong miệng hổ.
Tổng thể câu chuyện là về ba trận oanh tạc và ba lần sửa cầu Thủy Môn giữa quân tình nguyện và quân Mỹ, chi tiết ngắn gọn, không chỉ có các cuộc bàn luận để phân tích xem xét địa thế, lập kế "bắt giặc bắt vua" mà còn có những màn chiến đấu ác liệt gay cấn, che giấu, ẩn nấp, đột kích đêm khuya, người hùng ném bom hy sinh anh dũng, vĩ mô và vi mô đều lần lượt đan xen, tái hiện toàn cảnh sự hồi hộp không yên của trạm đóng quân.
Bất chấp thiên thời rét đậm không thuận lợi, địa lợi thiếu cứ điểm phòng thủ, các chiến sĩ vẫn không lùi bước, có dũng có mưu, đồng thời cũng quay với góc nhìn khách quan cách quân Mỹ bày binh bố trận hiệu quả, tâm trạng kích động và xoay chuyển tình thế ra sao, cũng như trước nhiệm vụ ngàn cân treo sợi tóc quân tình nguyện đã chật vật và quyết đoán như thế nào.
Điều này cũng làm bật lên màu sắc bi thương bóp nghẹt cổ họng của cả bộ phim, bởi vì cuối cùng đã không ngăn cản được thế rút lui của quân đội Mỹ, không phải quân đội không hiểu chiến lược, không có tầm nhìn xa về chiến thuật, không đủ sức chiến đấu hay không dám làm dám liều mà là trong trận chiến của ngành quân sự này đối thủ đã trang bị quá nhiều vũ khí tối tân và sức mạnh khó thể vượt qua, đây mới là điều đáng tiếc nhất.
Gương mặt trắng bệch không chút máu và da môi nứt nẻ, nằm sấp dưới đèn pha, tìm đường cứu viện giữa làn mưa đạn nả từ trên xuống, đậu tương đóng hộp, bom rơi tầm cao.... Hay lời hứa hẹn "Ngũ Thiên Lý, anh cứ yên tâm!"... Bộ phim đầy đủ chi tiết, tiếp tục chú ý đến cá nhân và trở về với nhân tính.
Đáng khen chính là trong phần phim đầu tiên, Ngũ Vạn Lý do Dịch Dương Thiên Tỉ thủ vai đã dùng góc nhìn của cậu ấy để dẫn dắt khán giả quan sát toàn bộ trận chiến vẫn còn sống. Tác phẩm trước tập trung vào quá trình thay đổi của Ngũ Vạn Lý từ một người lính được lựa chọn để trải qua thử thách thì nay cậu ấy đã thực sự trở thành một chiến sĩ có đủ năng lực, trách nhiệm và hiểu được sự quý giá của sinh mạng, vì vậy lần này Vạn Lý mới nhận ra ấm áp đang tồn tại trong tàn khốc, và cũng là hy vọng cho gia đình và đất nước.
Mặt trời mọc rực rỡ hướng về nhà, câu nói "Em muốn mọi người đều sống sót trở về" của Dịch Dương Thiên Tỉ, sự quan tâm và lời động viên của của Ngô Kinh với em trai "Về sau chạy như thế bay như thế nào đều do em quyết định", lời chia tay cuối cùng của hai anh em, chiếc khăn quàng đỏ phấp phới trên cành cây trụi lá..... là những tình tiết cảm động nhất của bộ phim này, và cả lúc em trai 4 chữ rưng rưng nước mắt nói "Thiên Lý là anh trai của em, anh cũng là anh trai của em, tất cả chiến sĩ của đại đội 7 đều là anh em của em" đã thể hiện khí phách hơn về tình thân và tình bạn nặng trĩu này.
Tất nhiên, diễn xuất chau chuốt của Dịch Dương Thiên Tỉ đã hoàn toàn cộng sinh với vai diễn Vạn Lý, tấm lòng trân trọng và không rời không bỏ của cậu ấy đối với đồng đội, thống khổ khi đối diện với từng lần ngã xuống của mọi người xung quanh, xung phong không màng sống chết và khát khao được suôn sẻ trở về nhà, cậu ấy thể hiện trọn vẹn mỗi một loại hào quang và đồng thời tạo được sự đồng cảm và rung động đạt đỉnh đến cho khán giả.
Từ Khắc tuổi già nhưng chí chưa già, và tinh thần hiệp nghĩa trong sự nghiệp điện ảnh của ông ấy đều đổ dồn vào những chiến công anh dũng của mỗi người lính hy sinh vì đất nước trong bộ phim này, và trong thời tiết giá rét khắc nghiệt nhưng việc vượt qua muôn vàn khó khăn để bàn giao một kiệt tác với mức độ hoàn thiện cao như vậy cũng đã thể hiện thành ý của ekip "Cầu Thủy Môn". Bộ phim không chỉ mở rộng quy mô cho hồ sơ Tết âm lịch, mà còn trở thành một tác phẩm cấp hiện tượng như phần đầu tiên, tạo nên nét chấm phá nổi bật không thể xóa nhòa trong lịch sử điện ảnh Trung Quốc.
2. Không còn nghi ngờ gì nữa vì chiến tranh thật sự luôn tàn khốc, so với "Trường Tân hồ" thì "Cầu Thủy Môn" còn làm được nhiều hơn thế về điểm này. Không chỉ băng tuyết rét lạnh nhiều hơn, mà quân đội của hai bên còn đấu trí đấu dũng càng thêm ác liệt, đồng thời lòng nhiệt huyết bảo vệ đất nước và xung phong không ngại hiểm nguy của quân tình nguyện cũng trỗi dậy mạnh mẽ trong cuộc hành quân ném bom phá cầu lần này.
Với những điểm cộng này thì bầu không khí bi tráng của cả bộ phim cũng nồng đượm hơn, có thể thấy để hoàn thành nhiệm vụ mà những người lính có thể kiên quyết hy sinh, để bảo vệ đồng đội có thể không do dự nhào vào bom đạn của kẻ thù, để thu hút máy bay của địch, Dư Tòng Nhung cũng sẵn sàng nhảy vào lửa đạn .....Đây không chỉ là những hành vi mang chủ nghĩa anh hùng mà còn là sự khắc họa chân thực về nhân tính trong những cuộc chiến đẫm máu, đúng như câu nói "Không có anh hùng đánh không chết, chỉ có vinh quang của người lính."
Lão Từ lần này làm tôi quá kinh ngạc, cảnh hành động sạch sẽ gọn gàng, kỹ xảo chiến đấu mãn nhãn, hiệu ứng chấn động thị giác, cả quá trình diễn ra căng thẳng và kích thích khiến máu trong người phải tuôn trào, nhưng yếu tố văn nghệ cũng vì vậy mà bị gác sang một bên, ngắn gọn trực tiếp nhưng lại đầy nội lực. Hơn hết là nhờ kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của các diễn viên, đôi khi chỉ cần một ánh mắt và một phản ứng nhỏ cũng đủ thể hiện hoàn hảo tính cách của từng nhân vật. Vai diễn Vạn Lý của Dịch Dương Thiên Tỉ cũng đã trở thành hình ảnh đại diện cho tất cả những người lính nhỏ trưởng thành trong chiến tranh, không có huyền thoại anh hùng nào trở thành thần thánh chỉ trong một đêm, chỉ có đứa trẻ lớn lên thành một người đàn ông chân chính và một người lính thực thụ nhờ vào những giọt máu đổ trên chiến trường.
3. Nếu ai vẫn còn nghi ngờ về tiết tấu tổng thể và vấn đề phân đoạn ở phần đầu tiên thì phần thứ hai của đạo diễn Từ Khắc rõ ràng đã đạt được những tiến bộ đáng kể: các cảnh hành động và chiến đấu là tuyến chính, thời lượng dành cho đối thoại cũng được bổ sung và sắp xếp hợp lý, tỷ lệ phù hợp với tốc độ trận đấu.
Tuy cá nhân tôi thấy phim vẫn còn nhiều tiềm năng để khai thác thêm về chiều sâu, vì tiến trình của trận đấu vẫn còn phụ thuộc vào các trường hợp "ngoài ý muốn" và " trùng hợp", nhưng tổng thể của bộ phim đã giải quyết triệt để những khía cạnh còn tồn đọng ở phần trước, và bổ sung thêm những trận đánh dài nhằm lấp đầy cả chiến dịch hồ Trường Tân. Nếu phần đầu chỉ có thể coi là khá đạt thì tôi càng phải đánh giá cho phần hai một like khen ngợi!
Hình tượng của từng nhân vật trong phim đều khá vừa lòng, ngay cả quân đội Mỹ cũng cảm thấy chân thực và sống động hơn phần đầu. Tất nhiên không thể không thừa nhận rằng màn trình diễn của Dịch Dương Thiên Tỉ là đáng ngạc nhiên nhất. Giống như nhân vật trong phim đã phát triển thành một chiến sĩ tình nguyện đủ tiêu chuẩn thì cậu ấy nay còn trở thành một diễn viên điện ảnh có đủ tư cách. Tuy có thể còn vài chỗ hơi non nớt và chưa hoàn hảo nhưng kỹ thuật nắm bắt cảm xúc tổng thể không hề thua kém những diễn viên khác trong phim, các pha hành động của cậu ấy cũng rất đẹp mắt, tương lai hứa hẹn!
Tất nhiên, đối với một mọt điện ảnh thuộc đảng "kỳ quan" như tôi thì chỉ có thể chấm điểm cho phần hiệu ứng hình ảnh của bộ phim này là CGI hơi nặng nề dễ khiến người xem khó nhập tâm. Ngoài ra, tôi cũng không ấn tượng mấy về nhạc phim, chỉ đơn giản là bình bình ổn ổn làm cho xong nhiệm vụ.
4. Cầu Thủy Môn không hổ là bom tấn hàng thật giá thật! Ấn tượng cá nhân của tôi là hơn hẳn Trường Tân hồ. Đạo diễn Từ Khắc đã cầm trịch hơn 90% thời lượng quay phim, và điều bất ngờ là sau khi bỏ đi những phần nói chuyện dư thừa thì hiệu quả bộ phim thu được lại tốt đến không ngờ.
Đạo diễn Từ Khắc xứng danh là ông hoàng của hiệu ứng hình ảnh, ông ấy đã dành phần lớn thời lượng của phim cho những cảnh chiến đấu gay cấn và kích thích, các trường đoạn chiến đấu diễn ra không ngừng nghỉ và dễ dàng khiến cho nồng độ adrenaline của khán giả tăng vọt từ đầu đến cuối .
Chất lượng diễn xuất của dàn diễn viên vẫn vững vàng như mọi khi, mỗi người lính của Đại đội 7 và Đại đội 9 đều là anh hùng. Tuy lược bớt nhiều thoại nhưng chỉ cần một vài chi tiết về trận đánh, tình cảm giữa hai anh em Thiên Lý Vạn Lý, quyết tâm của mọi người và niềm tin bất khuất đất nước sẽ tốt đẹp hơn đều là những phần giải phóng cảm xúc của "Cầu Thủy Môn".
Dịch Dương Thiên Tỉ lại tiếp tục làm mới khả năng diễn xuất của mình, hành trình trưởng thành của cậu ấy đã lập một cú chốt rất tuyệt vời, từ một tân binh liều lĩnh bốc đồng đến một người lính kỳ cựu thận trọng tri kỷ, cả hai phần cậu ấy đều thể hiện chặng đường trưởng thành của một người lính tình nguyện chân chính là như thế nào, thậm chí còn chưa thể hiện một cách tận hứng. Cảnh về nhà cuối phim không chỉ để hoàn thiện bước kế thừa của một người lính mà còn phản ánh niềm mong mỏi và gửi gắm giữa người thân, Ngũ Vạn Lý lúc này mới thật sự đứng trên đôi chân của mình.
"Trường Tân hồ" đã kết thúc rất hoàn hảo, cũng như dành cho từng nhân vật một cái kết rõ ràng.
5. Một cây cầu, một nhóm người, một mảnh bông tuyết, một giọt nước mắt, một niềm tin, một quê hương và một gia đình. Có sẵn danh tiếng và bước đệm trước đó từ "Trường Tân hồ", "Cầu Thủy Môn" của Tết âm lịch năm nay có thể cam kết sẽ tiếp tục tạo được tiếng vang và đồng cảm tới cho mọi người.
Từ cách tường thuật hoành tráng đến điều phối các cảnh quay ổn định và chính xác, từ biển đến đất liền, trên không, từ phục chế các loại vũ khí thực tế khác nhau như súng máy hạng nặng, súng đại liên đến súng cối, toàn bộ đều là "hình dạng" của bộ phim. Từ diễn biến câu chuyện, hành động cho đến khắc họa tính cách và phát triển tâm lý nhân vật được chạm trổ tinh xảo đến từng chi tiết đều là cái "thần" của bộ phim. Đặc biệt là với thể loại chiến tranh này, hiếm khi đạt được cả hình thức lẫn tinh thần.
Ngô Kinh quỳ gối, Dịch Dương Thiên Tỉ xoa mặt, cuối cùng cậu ấy lại "mang" anh ấy về nhà, đâm nát tim tôi. Thiên Lý Vạn Lý chính là sự thăng hoa của tình nghĩa. Một bộ điện ảnh hành động tràn ngập căng thẳng, lời thoại tinh tế, từ tốn vừa phải, nhưng đôi khi cũng cháy bỏng khiến người xem bật khóc.
Cảnh cuối phim rất cảm động - mọi người đứng ở trạm đóng quân nhìn về phía những ngọn núi phủ đầy tuyết trắng, mặt trời đỏ rực xóa tan những đám mây mù sương, cúi chào trước quê hương. Họ đã đến, từng đốt cháy, nở rộ qua, vì đất nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com