Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cốc vũ khi tình


Kiếm Võng Tam điên rồi à?

Đó là phản ứng đầu tiên của Tô Mộc Tranh khi nhìn thấy thông tin mới nhất về trò chơi.

"Ca!!!" Tô Mộc Tranh lao đến giữ chặt lấy Tô Mộc Thu, người vừa đi ngang qua, dụi dụi mắt làm ra vẻ đáng thương hết mức. Đôi mắt long lanh đầy nước nhìn chằm chằm vào anh trai mình. "Ca, công ty các người sao thế này? Không lẽ không thể chừa chút mặt mũi nào cho những người không có tình duyên như em sao?"

Tô Mộc Thu liếc nhìn cô em gái xinh đẹp đang bày ra vẻ mặt QAQ, cảm thấy không nỡ đả kích cô. Anh chỉ có thể đưa tay xoa nhẹ gương mặt cô như dỗ dành.

"Không sao đâu, Mộc Mộc. Anh có tình duyên mà."

Nói xong, anh còn bồi thêm một câu, "Với cả, đừng mỗi lần thân mật gọi sếp như thế nữa nhé."

Tô Mộc Thu đặt tách trà xanh mới pha xuống trước mặt em gái, nói vài câu an ủi rồi ung dung quay về phòng.

Tô Mộc Tranh nhìn bóng lưng anh trai mà trong lòng đau khổ không thôi. Ca, anh chắc chắn là học hư từ cái anh đại thiếu gia đối diện rồi!

Nhưng điều mà Tô Mộc Tranh không biết chính là Tô Mộc Thu cũng đang rất đau đầu.

Theo kế hoạch ban đầu của Tô Mộc Thu, dù bản thân anh là một kỹ thuật viên trò chơi chính hiệu, nhưng em gái anh – Tô Mộc Tranh – nhất định phải là một cô nàng văn nghệ chính hiệu. Một người không bao giờ dính dáng đến game, suốt ngày đọc sách, trồng hoa, hoặc làm những việc đầy nghệ thuật khác. Như vậy, hai anh em sẽ mỗi người một thế mạnh riêng, và anh sẽ không cảm thấy có lỗi với cha mẹ vì không nuôi dạy em gái tốt.

Thế nhưng, sau khi tốt nghiệp đại học, Tô Mộc Tranh lại thẳng thắn, kiên quyết dấn thân vào thế giới game, chẳng chút do dự. Mặc dù trong đời sống thường ngày, cô đúng chuẩn nữ thần với vóc dáng đẹp, tính cách tốt, gương mặt hoàn hảo, nhưng chỉ cần nhắc đến game, cô lập tức trở thành một con người khác. Tuy vậy, phải công nhận rằng kỹ năng chơi game của cô thực sự rất xuất sắc.

"Đinh!"

Tô Mộc Thu cầm lấy chiếc điện thoại trên bàn, màn hình hiển thị thông báo từ Weibo mà anh đặc biệt theo dõi.

Mộc Vũ Tranh Phong - V:
Một tiếng nữa cùng cày game, livestream phá kỷ lục 33 trận đoạn mười hai! Mọi người nhớ ghé phòng livestream, không gặp không về! ^v^

Nhìn phần bình luận bên dưới đầy những lời tỏ tình dành cho "nữ thần Mộc Vũ", Tô Mộc Thu cảm thấy lòng ngứa ngáy, không nhịn được đứng dậy, kéo cửa phòng rồi hét lớn:

"Tô Mộc Tranh! Còn chơi game nữa là anh khóa tài khoản của em đấy!"

Một lúc lâu sau, giọng trả lời đầy qua loa của Tô Mộc Tranh mới vọng ra từ trong phòng:

"Rồi rồi, em biết rồi!"

Tô Mộc Thu nghe thấy câu trả lời hời hợt ấy thì vô cùng bất mãn, nhưng lại chẳng thể nổi giận với cô em gái nhỏ này. Cuối cùng, anh đành đóng cửa cái rầm, quay lại tiếp tục công việc.

Trong khi đó, ở phòng bên, Tô Mộc Tranh đang đeo tai nghe lớn, tay nhanh chóng di chuột để điều chỉnh góc nhìn trong trò chơi. Bỗng nhiên, giọng nói trêu chọc vang lên từ tai nghe:

"Thế nào? Anh trai em lại mắng em nữa à?"

"Không có," Tô Mộc Tranh đáp, giọng điệu cực kỳ thờ ơ, "Chắc lại dặn em đừng chơi quá lâu thôi. Em chẳng nghe rõ."

"Không phải em nói anh trai em là người thiết kế game sao? Sao anh ấy lại cản em chơi game thế?"

Trên kênh YY, cái tên Nhất Diệp Chi Thu với biểu tượng hoàng mã sáng lên liên tục, giọng nói trầm thấp của người này khiến kênh thêm náo nhiệt.

"Anh ấy là nhà thiết kế game, nhưng mỗi ngày đều tạo ra mấy nhiệm vụ tình duyên để chỉnh em đấy!"

Tô Mộc Tranh bĩu môi, vừa phàn nàn về nhiệm vụ mới vừa nhận, vừa mở hướng dẫn nhiệm vụ ra xem.

[Cốc Vũ Thời Tiết]
Nghi lễ dành cho các cặp tân hôn ra ngoài thưởng xuân, hái trà, cầu chúc sức khỏe cho năm sau. Kính mời các hiệp sĩ cùng người thương đến Vạn Hoa Cốc để trải nghiệm thời tiết Cốc Vũ.

Tô Mộc Tranh nhìn hình ảnh bộ trang sức Cốc Vũ trong game, cảm giác vừa thích thú vừa ngứa ngáy. Thiết kế tinh xảo, màu sắc hài hòa, mỗi chi tiết đều như được làm ra để quyến rũ người chơi. Nhưng khi đọc đến dòng chữ "Chỉ có thể nhận được thông qua nhiệm vụ sự kiện" cô cảm thấy có chút bất lực.

Nhớ lại lần trước vào dịp Thất Tịch, cô cũng loay hoay mãi mà không tìm được người cùng làm nhiệm vụ, cuối cùng đành bỏ lỡ. Nghĩ đến đây, Tô Mộc Tranh có chút chán nản.

"Không lẽ mình phải mở tài khoản phụ tự làm nhiệm vụ với chính mình?" Cô lẩm bẩm. Nhưng ngay lập tức, ý tưởng đó bị bác bỏ. Dù sao cô cũng là một người chơi nổi tiếng, lỡ bị fan hoặc người quen phát hiện thì danh tiếng "Mộc Vũ nữ thần" còn đâu nữa?

Bỗng, giọng nói quen thuộc vang lên trong tai nghe:

"Ê, cô bé. Bảo không muốn làm nhiệm vụ mà chân lại tự đi đến Vạn Hoa Cốc rồi kìa?"

Tô Mộc Tranh sững người. Nghe vậy, cô mới nhận ra mình đã vô thức điều khiển nhân vật chạy đến Vạn Hoa Cốc.

Hiện giờ, biển hoa trong game đã thay đổi theo sự kiện Cốc Vũ. Trời mưa lất phất, bầu không khí trầm lắng, từng ngọn đồi phủ đầy hoa giờ lại có thêm một khu vực dành riêng để người chơi hái trà.

Nhiệm vụ rất đơn giản: chỉ cần dẫn theo một người bạn có hảo cảm đạt mức "tâm đầu ý hợp" cùng đến hái trà là xong. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ… tìm đâu ra người đồng hành?

Khi Tô Mộc Tranh còn đang suy nghĩ, một giọng nữ trong trẻo vang lên, phá tan sự im lặng giữa cô và Nhất Diệp Chi Thu trên kênh YY:

"Chào hai người, chuẩn bị làm nhiệm vụ chưa?"

Người vừa nói chính là Phong Thành Yên Vũ, vú em của đội cố định 33 người mà Tô Mộc Tranh tham gia.

Nhắc đến Phong Thành Yên Vũ, cô cũng là một nữ thần nổi danh trong cộng đồng Kiếm Võng Tam. Khác với Tô Mộc Tranh ít khi xuất hiện ở các sự kiện offline, danh tiếng của Phong Thành Yên Vũ được khẳng định sau một lần tham gia hoạt động ngoài đời, khiến mọi người không khỏi trầm trồ.

Phong Thành Yên Vũ vốn là một người chơi nổi tiếng trong cộng đồng Kiếm Võng Tam, không chỉ bởi kỹ năng xuất sắc mà còn vì cô luôn sử dụng một nhân vật Ngũ Độc nam với ngoại hình yêu mị, phong trần. Người ta ban đầu chỉ chú ý đến thao tác độc nãi (kỹ năng chơi nhân vật Ngũ Độc), chẳng mấy ai để ý đến người thật phía sau. Dù sao, trong suy nghĩ của phần lớn các trạch nam, những cô gái chơi nhân vật yêu mị thường không phải là hình mẫu lý tưởng.

Nhưng sự thật lại khiến mọi người bất ngờ: Phong Thành Yên Vũ ngoài đời là một mỹ nữ chân dài, diện mạo diễm lệ, hoàn toàn trái ngược với hình tượng nhân vật trong game.

Khi nghe giọng của Phong Thành Yên Vũ vang lên trên kênh, Tô Mộc Tranh lập tức hỏi điều mình quan tâm nhất:

"Phong Thành! Có ai hẹn cậu làm nhiệm vụ Cốc Vũ chưa?"

Phong Thành Yên Vũ cười khẽ, đáp lại bằng giọng ngự tỷ đầy quyến rũ:

"Bạn trai tớ cũng chơi Kiếm Võng Tam rồi, chắc không đi làm nhiệm vụ với tớ được đâu. Nhưng này, đội chúng ta không phải còn một người độc thân sao? Hẹn anh ta đi."

Lời nói vô tình của Phong Thành Yên Vũ lại như một mũi tên bắn trúng chỗ đau của Tô Mộc Tranh.

Thật ra, Tô Mộc Tranh có chút để ý đến Nhất Diệp Chi Thu, người chơi Thiên Sách trong đội. Cô chưa từng thổ lộ với ai về điều này, vì trong mắt cô, thích một người trong game có vẻ không mấy thực tế.

Cô không thể phủ nhận rằng, trong thời gian chơi cùng nhau, Nhất Diệp Chi Thu đã khiến trái tim cô đôi lần rung động. Nhưng cũng chính cô tự đặt ra hàng loạt câu hỏi, những rào cản vô hình ngăn mình tiến thêm một bước:

"Nhỡ đâu anh ấy hơn mình mười, hai mươi tuổi thì sao? Nhỡ anh ấy sống ở nơi cách xa hàng ngàn cây số? Và nếu ngoài đời anh ấy không giống như mình tưởng tượng thì phải làm sao?"

Những suy nghĩ này khiến Tô Mộc Tranh luôn giữ khoảng cách, không dám để cảm xúc vượt qua ranh giới. Nhưng trong lòng, cô vẫn không thể ngăn được sự tò mò và chút hy vọng mong manh.

Vạn nhất.

Nhất Diệp Chi Thu cũng không thích cô gái như Tô Mộc Tranh thì sao?

Tô Mộc Tranh là người hay suy nghĩ quá nhiều. Cô sợ rằng khi mình bước ra một bước, sẽ có hàng loạt phiền toái ập đến, và cuối cùng, cả sự nghiệp phát sóng trực tiếp của họ cũng không thể tiếp tục.

Ai...

Tô Mộc Tranh âm thầm thở dài, nghĩ xem phải trả lời Phong Thành Yên Vũ thế nào để không làm tình huống trở nên ngượng ngùng, có thể lướt qua chủ đề này mà không làm mất mặt.

"Nhiệm vụ này thật sự không ai rủ tôi làm cùng rồi."

Nhất Diệp Chi Thu trả lời rất nhanh, dường như chỉ là tùy tiện tiếp lời với Phong Thành Yên Vũ mà thôi.

"Đấy, vậy là giải quyết rồi. Hai người tự xử lý đi, tôi đi lấy nước rồi mở phát sóng trực tiếp."

Phong Thành Mưa Bụi nói xong thì lập tức biến mất, không biết là thật sự đi đổ nước hay chỉ lặng lẽ đứng bên cạnh nghe. Tô Mộc Tranh đột nhiên cảm thấy xúc động, trong trò chơi lặng lẽ nhắn tin cho Nhất Diệp Chi Thu.

【 Mộc Vũ Tranh Phong 】 nhắn cho anh: "Anh thật sự bồi em làm nhiệm vụ à?"

Anh lén lút trả lời 【 Mộc Vũ Tranh Phong 】: "Còn không phải nhiệm vụ sao, vừa lúc anh cũng không ai cần."

...

Tô Mộc Tranh có chút do dự, thực ra cô luôn xem trọng những thứ trong trò chơi. Cô chơi trò chơi đã một hai năm mà chưa làm nhiệm vụ Thất Tịch, không chỉ vì không ai cùng làm, mà quan trọng hơn là cô muốn tìm một người thực sự sẵn sàng cùng cô trải qua Thất Tịch, chứ không phải chỉ vì nhiệm vụ mà làm nhiệm vụ.

Với cách nói của Nhất Diệp Chi Thu hiện tại, Tô Mộc Tranh cảm thấy anh chỉ đang giúp cô hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, không có ý nghĩa gì khác. Cô cảm thấy có chút không cam lòng.

【 Mộc Vũ Tranh Phong 】 nhắn cho anh: "Em chỉ muốn cái vật trang sức thôi, gần đây trong nhà có chút việc, có rảnh sẽ gọi cho anh."

Tô Mộc Tranh nhìn thấy Nhất Diệp Chi Thu trả lời với một biểu tượng "ok", sau đó, cô đột nhiên cảm thấy hối hận vì đã không rụt rè mà đồng ý làm nhiệm vụ cùng anh.

Nhìn vào thời gian, chỉ vài phút nữa là tới giờ đã định trên Weibo, Tô Mộc Tranh ngồi trên ghế, lắc lư vài vòng, rồi ném những ý tưởng rối loạn trong đầu sang một bên, mở phòng phát sóng trực tiếp chuẩn bị phát sóng.

...

Khoảng cách đến khi kết thúc nhiệm vụ cốc vũ chỉ còn một ngày nữa, Tô Mộc Tranh hôm nay đã ra ngoài từ sớm, mang theo những thứ ca ca dặn mua, bao gồm vật dụng hàng ngày và rau dưa, trở về nhà. Cô mang theo bao lớn bao nhỏ, nhưng không quên lặp lại trong đầu kế hoạch của mình.

Hôm nay vừa vặn là ngày cuối cùng của nhiệm vụ cốc vũ, và cũng là ngày cuối cùng để cô cầu tình duyên với Nhất Diệp Chi Thu.

Kể từ ngày đồng ý làm nhiệm vụ cùng nhau, Tô Mộc Tranh đã tận dụng mọi cơ hội để kéo dài thời gian, tăng cường mối quan hệ với Nhất Diệp Chi Thu. Cô đã vượt qua yêu cầu nhiệm vụ từ lâu, và thậm chí còn lén lút mua vài loại pháo hoa để sử dụng vào thời điểm quan trọng.

Con gái thường hay thay đổi tâm tư, mấy ngày trước, Tô Mộc Tranh còn đầy do dự, không dám tiến bước, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, tâm tư của cô đã từ một cô gái nhỏ chuyển sang quyết tâm như một người trưởng thành.

Đầu tiên là hoàn thành nhiệm vụ, rồi cầu tình duyên. Nếu anh ấy không đồng ý, thì cũng coi như gạo đã nấu thành cơm!

"Ai, Tranh đã về rồi, hôm nay nhanh quá nhỉ."

Tô Mộc Tranh tiến vào nhà liền thấy anh trai mình và Diệp gia đại nhi tử Diệp Tu ngồi chơi game dưới đất, rất là hăng say. Nghe thấy động tĩnh, Tô Mộc Thu mới khó khăn nghiêng người tiếp đón em gái một tiếng.

“Sách, em gái đã về rồi, sao em lại không tiếp đón anh một chút?”

Một ván game kết thúc, Tô Mộc Thu mạnh mẽ đụng vào Diệp Tu một chút, chỉ trích nói.

“À à à, Mộc Tranh hả, hôm nay trưa em định làm gì ăn?”

Diệp Tu quay đầu lại nhìn em gái đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, cười tủm tỉm hỏi.

“Có gì ăn thì ăn thôi!”

Tô Mộc Tranh đem rau dưa trong tay đặt lên bàn, trả lời một cách không khách khí. Cô thật sự phiền cái thói quen của Diệp Tu, lúc nào cũng đến nhà ăn cơm, ăn rồi thì lại nói chuyện cười nhạo cô, nhất là khi nhìn thấy cô chơi game cùng người khác, anh ta lại hay châm chọc kỹ thuật của cô.

À, quên nói, Diệp Tu cũng là một game thủ Kiếm Tam, nghe nói còn là một đại thần, chỉ là không chơi chung server với Tô Mộc Tranh.

Vì thế, Diệp Tu cứ thế mà đến ăn cơm, từ sáng đến chiều, trước đây Tô Mộc Thu và Diệp Tu cùng chơi, Tô Mộc Tranh muốn làm gì thì làm, không cần lo anh trai sẽ quản chuyện chơi game của mình. Nhưng hôm nay không biết sao, hai người đàn ông này lại cứ kéo cô chơi PS4, chẳng chịu để cô chơi Kiếm Tam.

Nhìn đồng hồ đã 10 giờ rưỡi, chỉ còn nửa giờ nữa là đến giờ hẹn với Nhất Diệp Chi Thu, Tô Mộc Tranh có chút vội vàng.

“Được rồi Mộc Thu, em đi đây, tối còn có việc.”

Thấy Diệp Tu cuối cùng cũng từ mặt đất đứng dậy chuẩn bị cáo từ, Tô Mộc Tranh thật sự vui mừng không tả được, ánh mắt nhìn Diệp Tu cũng trở nên thân thiết hơn nhiều.

Cùng anh trai nói một câu "ngủ ngon", Tô Mộc Tranh liền nhanh chóng vào game.

Chỉ còn hai mươi phút nữa, Nhất Diệp Chi Thu vẫn chưa online.

Tô Mộc Tranh cũng không nản lòng, lấy pháo hoa từ ba lô ra, hướng về Vạn Hoa Cốc mà đi.

【 Mộc Vũ Tranh Phong 】 đối thoại với anh nói: "Cẩu sách cẩu sách, cuối cùng một giờ, tốc tới!"

Nhất Diệp Chi Thu thật đúng giờ, vừa đúng 23:00, anh online nhắc nhở liền xuất hiện. Vì có một kế hoạch nhỏ muốn thực hiện, Tô Mộc Tranh cũng không vội vã gọi voice, chỉ nhanh chóng gửi một tin nhắn cho Nhất Diệp Chi Thu.

【 Nhất Diệp Chi Thu 】 đối thoại với cô nói: "Tới đây."

Cùng lúc với tin nhắn là lời mời tổ đội từ Nhất Diệp Chi Thu.

Lúc này cũng đã khuya, trong game những người già hoặc học sinh đã hạ tuyến nghỉ ngơi, hơn nữa nhiệm vụ cũng sắp kết thúc, cho nên ở Vạn Hoa Cốc người thật sự không nhiều, vì vậy thấy hai đại thần cùng nhau làm nhiệm vụ thì cũng không có ai quá ngạc nhiên.

Nhiệm vụ rất đơn giản, đối với người chơi lâu năm mà nói, chỉ là làm qua thời gian mà thôi. Khi Tô Mộc Tranh chuẩn bị hoàn thành nhiệm vụ và lấy được món trang sức mà mình mong muốn, thì đã gần 11 giờ rưỡi.

Thời gian rõ ràng trôi qua càng chậm, nhưng Vạn Hoa Cốc và thế giới lại đột nhiên trở nên náo nhiệt.

Cô nghĩ đến toàn bộ server đều biết hai người bọn họ đến Vạn Hoa làm nhiệm vụ.

【 Mộc Vũ Tranh Phong 】 đối thoại với anh nói: "Nhất Diệp, hai ta nếu không vẫn là lên YY?"

Anh đối thoại 【 Mộc Vũ Tranh Phong 】 nói: "Hảo."

Nhất Diệp Chi Thu cũng không dò hỏi vì sao nhiệm vụ kết thúc rồi mà còn muốn lên YY. Dù anh khi đánh đấu trường cũng hay nói chuyện không khách khí, ngày thường cũng thường đùa giỡn với Tô Mộc Tranh, nhưng với yêu cầu của Tô Mộc Tranh thì anh luôn ngoan ngoãn phục tùng.

“Leng keng!”

Đó là âm thanh từ kênh của Nhất Diệp Chi Thu.

Tô Mộc Tranh vội vàng chú ý đến thông báo từ Nhất Diệp Chi Thu, mở ba lô và đặt con chuột vào chỗ pháo hoa.

Cô thật sự có chút khẩn trương, vì Tô Mộc Tranh từ trước đến nay đều là người bị thổ lộ, lần đầu tiên cô chủ động theo đuổi người khác, cô sợ bị từ chối rồi sẽ cảm thấy rất xấu hổ.

“Hắc, Mộc Vũ, hơn phân nửa đêm còn muốn kéo anh đi đấu trường? Người già như anh chịu không nổi, nếu không chúng ta thương lượng tan đi?”

Nhất Diệp Chi Thu nói xong, một đóa chân thành trong lòng hắn liền nở rộ, sau đó là những lời thề non hẹn biển, tình yêu vĩnh cửu, những đóa hoa tình yêu cứ thế nở ra bên cạnh họ, các màu sắc trong game hiện lên trên màn hình, chưa nói đến đẹp, chỉ cần không quá lòe loẹt là được.

“Nhất Diệp, chúng ta đã làm nhiệm vụ tình duyên, cũng đã tăng hảo cảm, không bằng coi như là một cái tình duyên thực sự, cùng nhau làm Thất Tịch nhiệm vụ đi!”

Vừa nói xong, Tô Mộc Tranh liền cảm thấy hối hận, ngày thường cô hay xem các tình huống như thế này trong các bài viết, nhưng đến lúc mình nói ra, lại thấy như cầu xin cái gì đó giống như hòa ước trong đấu trường.

Xong rồi xong rồi, chắc anh trầm mặc là vì không thích cô tiểu cô nương này.

Khi Tô Mộc Tranh đang trách móc mình lần thứ 101, cô nghe thấy Nhất Diệp Chi Thu nhẹ nhàng cười và trả lời.

“Hảo a.”

“Chỉ là anh cảm thấy, phóng pháo hoa kiểu này, vẫn là để anh làm thì tốt hơn.”

Liên tiếp những hình đèn Khổng Minh xuất hiện bên cạnh 【 Mộc Vũ Tranh Phong 】, bay lên giữa không trung.

Hệ thống thông báo: Ánh đèn dầu ấm áp quay xung quanh 【 Mộc Vũ Tranh Phong 】, dần dần bay lên, 【 Nhất Diệp Chi Thu 】 lấy điều này để tuyên bố với thế giới: Anh muốn cùng em hiểu nhau, trường mệnh vô tuyệt suy, núi không di chuyển, sông không cạn, đông gió sét, hè mưa rền, trời đất hợp nhất, không dám cùng em tuyệt giao! Chỉ nguyện giờ phút này ngọn nến, thắp sáng cho em và anh cả đời sinh tử đồng hành.

Vốn dĩ là Tô Mộc Tranh phóng pháo hoa làm thế giới náo loạn, nay lại bị thông báo này cùng nhau đầu bạc làm chấn động, khiến cho tất cả spam ngừng lại, thậm chí những người quản lý phục chế đảng nhóm cũng phải tạm nghỉ hai phút.

【 thế giới 】【 Hoa Gian Khi Nguyệt 】: Vậy là nói, đây là thông báo thành công của nữ thần Mộc Vũ à?

Kênh tạm dừng như thể bị ấn nút khởi động lại, đủ loại bình luận bắt đầu cuồng loạn.

【 thế giới 】【 Hoa Gian Khi Nguyệt 】: Chúc mừng!! Diệp Tranh đại kỳ vĩnh cửu không ngã!

【 thế giới 】【 Phong Tích Vân 】: Ngọa tào! Cẩu sách, trả lại nữ thần cho tôi!

【 thế giới 】【 Sở Vãn Vãn @ Duy Ngã Độc Tôn 】: Diệp Tranh đại kỳ vĩnh viễn không ngã +10086

……

Là vai chính, Tô Mộc Tranh tự nhiên không có tâm trạng để xem thế giới. Cô cũng không nghĩ đến việc ngày mai sẽ phải giải thích chuyện này với ca ca trên Weibo, cô chỉ cảm thấy mưa dầm kéo dài Vạn Hoa Cốc, đột nhiên sáng bừng lên.

Cô kéo tầm mắt lên không trung, nhìn thấy những đèn sáng vẫn lơ lửng trên đầu và dần dần tản ra mây đen.

00:00.

Cốc vũ đã qua, ánh mặt trời chiếu khắp.

……

Bốn tháng sau.

“Chúng ta đã nói rồi, Thất Tịch gặp mặt, đừng có phóng em bồ câu đấy!”

Tô Mộc Tranh tức giận nói với màn hình, giọng nói nhẹ nhàng, như sợ làm ai đó giật mình, nhưng dù nhỏ, ngữ khí lại đầy sự bất mãn.

“Được rồi được rồi, còn không phải là lần trước thả em bồ câu sao, anh thật sự có việc mà.”

Tai nghe bên kia, Nhất Diệp Chi Thu trả lời với giọng lười biếng, như thể vừa mới thức dậy, người còn chưa tỉnh táo.

“Ca em sắp về rồi! Nếu không gặp mặt Thất Tịch này, sau này sẽ khó lắm đấy!”

“Biết rồi, tiểu cô nương! Còn không phải là ngày mai sao, anh đêm nay nhất định 9 giờ sẽ ngủ, sáng mai 6 giờ dậy chuẩn bị.”

“Vậy mới ngoan, em còn có việc, tạm biệt nhé.”

Vội vội vàng vàng nói lời tạm biệt với Nhất Diệp Chi Thu, Tô Mộc Tranh một phen tháo tai nghe xuống, giơ tay che kín mặt mình đang đỏ ửng.

Cô và Nhất Diệp Chi Thu đã bên nhau bốn tháng, giờ đây chuẩn bị gặp mặt thật sự.

Không biết có phải vì lúc ấy mở ra cùng Nhất Diệp Chi Thu, hai người họ đều ở cùng một thành phố, chỉ cần ngồi xe mười phút là có thể gặp nhau, mà khoảng cách tuổi tác cũng không quá lớn. Tô Mộc Tranh trước đây luôn có những băn khoăn, nhưng giờ tất cả như được giải quyết, giống như lúc ấy ở Vạn Hoa Cốc, khói mù đã tan biến.

Cảm tình của hai người đã trải qua bốn tháng lên men, càng ngày càng tiến triển, vì vậy Tô Mộc Tranh đã quyết định đưa ra đề nghị gặp mặt.

Nếu là trong hiện thực ổn định xuống dưới, thì có thể cùng ca ca mở miệng, Tô Mộc Tranh bắt đầu lén lút trong lòng tính toán.

Không biết có phải vì sự trợ giúp của Vĩ Vĩ hay không, mà vào ngày hôm sau khi tình duyên giữa Tô Mộc Tranh và Một Diệp Chi Thu bắt đầu, Tô Mộc Thu đã bị Tây Sơn cư cắt cử đi công tác nước ngoài. Khi đưa ca ca đi, Tô Mộc Tranh rất tri kỷ giúp ca ca xóa sạch sẽ tất cả các ứng dụng cầu tình duyên mà cô có thể biết, bởi vì Tô Mộc Thu bận rộn ở nước ngoài, sẽ không có thời gian tải lại nữa.

Với cơ hội mà Vĩ Vĩ đã tạo ra và thời gian ca ca công tác, Tô Mộc Tranh đã có một cuộc sống gia đình dễ chịu trong bốn tháng qua.

Chờ đợi luôn là một khoảng thời gian dài đằng đẵng, mặc dù không biết Nhất Diệp Chi Thu có thực sự như hôm qua nói sẽ dậy lúc 6 giờ để chuẩn bị hay không, nhưng Tô Mộc Tranh lại dậy lúc 6 giờ để trang điểm và chải chuốt.

Phụ nữ vì người mình thích mà trang điểm.

Hôm nay, Tô Mộc Tranh trang điểm có thể nói là đáng để thưởng thức, nhưng vì thời tiết H thị quá nóng, không thể hóa trang lâu, Tô Mộc Tranh từ cửa sổ thăm dò ra ngoài cảm nhận độ ấm, lập tức từ bỏ việc trang điểm, quyết định để mặt mộc ra ngoài.

“Ai u, Mộc Tranh a, sớm như vậy đã ra ngoài rồi.”

Giọng nói quen thuộc từ phía sau truyền đến, Tô Mộc Tranh vừa quay đầu lại thì thấy người hàng xóm, người mà đã lâu không đến vì Tô Mộc Thu không có ở nhà.

“Anh cũng vậy, sớm như vậy đã ra ngoài rèn luyện thân thể à?”

Tô Mộc Tranh vừa khóa cửa vừa trêu ghẹo nói.

Diệp Tu lén lút đánh giá cô gái nhỏ đối diện, hôm nay cô có vẻ tâm trạng rất tốt, mặc chiếc váy dài màu vàng nhạt, tóc mềm mại cài một đóa hoa sứ, giọng nói cũng có vẻ dịu dàng hơn rất nhiều.

“Có lẽ là anh bốn tháng không đi ăn nhờ cơm nhà người khác à.”

“Không phải a,” Diệp Tu cười tủm tỉm tiếp lời, “Hôm nay hẹn một cái bằng hữu gặp mặt, cũng là chơi Kiếm Tam.”

“Ai?” Tô Mộc Tranh vừa nghe lập tức có hứng thú, “ Tình duyên của anh có phải hay không?”

“Không phaỉ” a Tô Mộc Tranh không phát hiện Diệp Tu lại đột nhiên gần gũi cô hơn, “Anh đi gặp bạn gái.”

“Cùng em một server.”

“Nghe nói là rất nổi danh chủ bá.”

“Kêu Mộc Vũ Tranh Phong, em có nghe qua không?”

Tô Mộc Tranh nhìn dần dần tới gần mình nam nhân, cảm thấy có điểm ngốc.

“Nhất Diệp Chi Thu?”

Diệp Tu nhìn chằm chằm trước mặt cái này bị chính mình dọa tiểu cô nương, đè thấp thanh âm trả lời nói.

“Là anh.”

……

“Anh có phải hay không tới chọc em a!”

Cuối cùng hai người kia vẫn là không thể ra cửa, Tô Mộc Tranh lần này ngồi trên Tô Mộc Thu ngày thường ngồi cái đệm, cùng cô hẹn hò đối tượng vai sóng vai tâm tình nhân sinh.

“Kia còn không phải coi trọng em mới làm quen với em sao.”

Diệp Tu vứt bỏ ngày thường đè thấp Một Diệp Chi Thu thanh âm, khôi phục ngày thường cái loại này trào phúng +10086 bộ dáng.

“Vậy anh lần đầu tiên thấy em có cảm giác gì?”

Tô Mộc Tranh quay đầu, hỏi một cái làm anh rất khó trả lời vấn đề.

Không có gì lời âu yếm trình độ, Diệp đại thiếu gia tinh tế suy tư một hồi, nhìn chằm chằm Tô Mộc Tranh nhìn qua thịt thịt mềm mại môi một hồi lâu, bám vào người thấu đi lên.

“Cốc vũ khi tình đi.”

Tô Mộc Tranh ở Diệp Tu để sát vào thời điểm liền đóng mắt, cô tưởng đây có lẽ là một nụ hôn ngọt ngào.

“Tranh Tranh a! Ca nhớ em muốn chết!”

Cô nhắm chặt mắt đột nhiên bị đẩy ra thật mạnh.

Tô Mộc Tranh:!

Diệp Tu:?

Tô Mộc Thu:!?

































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com