Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshot

Hinata giật mình tỉnh giấc khi ai đó mở cửa phòng ký túc xá. Cô đứng thẳng trên giường, gần như khiến bạn cùng phòng của cô lên cơn đau tim. "M-mấy giờ rồi?" cô thét lên.

Tenten vỗ nhẹ vào ngực trái của mình để chắc chắn rằng nó vẫn đang hoạt động ổn khi cô đóng cánh cửa phía sau. "Đã hơn mười hai giờ rưỡi rồi. Có chuyện gì thế?"

Ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ, tiếng ồn của những sinh viên di chuyển trong hành lang và đồng hồ điện thoại di động của cô đã xác nhận nó. Hinata như bị nhấn chìm trong thứ cảm xúc điên rồ, nằm cuộn tròn trên giường tầng như một đứa trẻ đang sợ hãi. Từ bàn làm việc trên sàn nhà, Ino ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào cô bạn cùng phòng của mình.

"Hinata, có chuyện gì với cậu vậy?"

"Tớ đã lỡ tiết học khoa học chính trị," Hinata giải thích giữa những tiếng rít. "Tớ - cảm thấy - khủng khiếp ! Trời tớ phải làm gì, tớ đã vi phạm bản cam kết xã hội giữa sinh viên và giáo viên. Tớ thật là một kẻ tồi tệ, như vậy tớ sẽ không bao giờ qua nổi môn, ôi trời tại sao-"

Ino lắc đầu hoài nghi và tiếp tục cắm đầu vào máy tính xách tay của mình, tự hỏi liệu Hinata có nhận ra rằng chính cô gái tóc vàng này đang bỏ học ngay lúc này và cũng không hề có những phẩm chất đạo đức như vậy.

"Hinata ..." Tenten cố gắng an ủi, vớ lấy những cuốn sách và nhướn mày, "cậu biết rằng giáo sư có lẽ sẽ không nhận ra cậu đã vắng mặt, đúng không? ... Ý tớ là, lớp học khá lớn, phải không? "

Hinata ngẩng mặt lên khỏi gối và chớp mắt. "Ồ cậu nói đúng."

Người bạn tóc nâu của cô thở dài và rời khỏi phòng, lắc đầu. Ino gõ nhẹ vào bàn phím.

Sau một lúc, Hinata trèo xuống thang giường tầng và rời khỏi phòng, đi về phía phòng tắm. Nó khiến cô ngạc nhiên (và bạn bè của cô) rằng cô đã quên đi việc cái phòng tắm của trường đại học không phân biệt giới tính, nhưng bằng cách nào đó cô đã quen với việc chào Lee trong phòng tắm khi anh chải răng đến mức trắng sáng (quá hoàn hảo đối với những anh chàng đẹp trai) , nhón chân qua Sai khi cậu đang giặt những cây cọ vẽ và tránh đống màu vẽ như bệnh dịch hạch.

Cô đánh răng và nhìn vào mái tóc rối bù của mình trong gương, Hinata tự hỏi nên làm gì với bản thân mình bây giờ khi cô đã bỏ lỡ tiết học. Đó là một cảm giác lạ lùng, không đến lớp, và có lẽ đó là một trong những điều tồi tệ nhất mà Hinata từng làm trong đời.

Cô cười khúc khích, cảm thấy nực cười, sau đó ngay lập tức hối hận khi Shikamaru bước vào để rửa tay, và cho cô một cái nhìn kỳ lạ.

Sau đó, cô cẩn thận hơn một chút, cô nhổ kem đánh răng ra và súc miệng. Có lẽ cô ấy nên làm một số việc như thí nghiệm hóa học với Ino, nếu cô bạn cùng phòng tóc vàng của cô sẵn sàng, hoặc rời đi và ăn trưa trước giờ học một lần, hoặc xem lại một số ghi chép của cô ấy -

Hinata đông cứng. Những ghi chép! Làm thế nào để cô có được những ghi chép từ tiết học bị bỏ lỡ của mình? Cô thường tham dự lớp học đó một mình, không có ai có cùng lịch trình, thích ngồi một mình và không muốn bị phân tâm. Cô tái đi khi nghĩ đến điểm số của cô sẽ tệ như thế nào, và bắt đầu rơi vào trạng thái mà Tenten gọi là chế độ "hoảng sợ không hợp lý".

Sau đó, có một người xuất hiện từ một buồng tắm, đi ngang qua bồn rửa ở lối ra. Hắn chỉ mặc quần đùi cùng một cái khăn tắm vắt qua vai và nước nhỏ giọt ở mọi nơi. Cơ bụng hoàn hảo, mái tóc tối màu lộn xộn, đôi mắt đen đáng sợ, hình thể đẹp đến không ngờ - sự công nhận đã xuất hiện trong đầu của Hinata. "Sasuke!" cô hét lên trước khi cô có thể kìm chế.

Người con trai dừng lại và nhìn chằm chằm vào cô, giỏ đựng đồ va vào chân hắn. "Gì?" hắn trả lời, chậm rãi.

Hinata kinh hoàng khi bắt đầu cuộc trò chuyện này, nhưng đã quá muộn. Cô vừa mới nhớ ra rằng Sasuke, hắn, học cùng lớp với cô ấy. Hắn luôn cố tình đến muộn để chọn chỗ ngồi của mình và tránh những cô gái hâm mộ, thường là một vài dãy bàn trước mặt cô. Hinata, người có đôi mắt tinh hơn so với người bình thường và có xu hướng quan sát xung quanh, nhận thấy rằng hắn ghi chép ít hơn những người khác, thường chống một khuỷu tay và trông rất chán nản mỗi khi giáo sư Hatake giải thích các lý thuyết về cuộc chiến tranh lạnh. .

Nhưng tốt hơn là không có gì. Và cô ấy phải có những ghi chép đó! Thậm chí nếu hắn không rời mắt khỏi mái tóc rối xù của cô ấy!

"Tôi có thể xem ghi chép của cậu về bài giảng của thầy Hatake hôm nay không?" cô biết mình đang hỏi, một ánh nhìn nài nỉ trong đôi mắt màu hoa oải hương của cô.

Sasuke nhướn mày, đôi mắt mệt mỏi trông hơi thích thú. "Cái gì thế này, Hyuuga Hinata cúp một ngày học?"

"Tôi ngủ quên," cô than vãn. "Xin vui lòng, tôi có thể xem chúng không? Tôi sẽ trả lại cho cậu càng sớm càng tốt, tôi hứa."

Sasuke nhìn vào quần ngủ của cô được trang trí hình nhân vật Disney và nhún vai. "Được rồi. Đến phòng tôi sau."

Hắn lê bước ra khỏi phòng tắm, xoa mái tóc ướt của mình và vẩy nước khắp mọi nơi.

Hinata hất nước vào mặt cô, tự hỏi tại sao hắn lại nhìn cô chăm chú đến thế. Sau đó Kiba bước vào với Akamaru, con chó mà cậu đã lén lút mang vào phòng, tuyên bố ý định huấn luyện nó việc giải quyết trong phòng vệ sinh và cô ấy phớt lờ mọi thứ về nó.

Sau khi thay đồ ngủ, Hinata đi xuống hành lang, hướng đến mục tiêu của mình. Cô nhớ số phòng của Sasuke, chủ yếu là vì cô đã phải chịu đựng người bạn cùng phòng của mình trong suốt bốn tháng cho đến khi Naruto tỏ tình Sakura. Chứ không phải do cô gái Hyuga hướng nội đã đi vào đó.

Cô gõ cửa, thận trọng khi nhìn thấy hình ảnh của một người phụ nữ bán khỏa thân được treo ở đó (sự lịch sự đến mức buồn chán của Sai đối với sự thích thú của Naruto), và chờ đợi.

Cánh cửa đã được mở ra sau đó bởi Sasuke, người đã mặc quần và đang cho cánh tay của mình vào tay áo sơ mi. "Một giây," hắn nói rồi đứng sang một bên. "Mời vào."

Hinata ngạc nhiên khi thấy mình bước vào. Cô cho rằng cô sẽ lo lắng hơn nếu không có nhiều tin đồn rằng Sasuke cũng vô tính như Sai. Bằng một cách nào đó cô đã không tin, nhưng cảm thấy Sasuke không có ý đồ gì với cô. Có lẽ cô ấy không phải mẫu người của hắn.

Điều gây mất tập trung hơn là vùng đất phế thải mà cô vừa mới bước vào. Sàn nhà rải rác quần áo bẩn thỉu, sách vở, và bát ramen nhựa bỏ đi. Giường tầng dưới không được sử dụng và có giấy tờ trên đó. Một đống vớ đáng sợ trong góc phòng có mùi như dê. Những gì cô cho là bàn học của Sai có thể coi là sạch sẽ một chút; cuộn giấy da trên mặt bàn và một bút lông khô nằm yên trên ghế. Nơi duy nhất tồn tại sự sạch sẽ là chiếc bàn mà Sasuke đang đi tới, hắn bước qua sàn nhà bẩn thỉu rất chuyên nghiệp.

Trong khi Sasuke lục lọi đống giấy tờ của mình, Hinata nhìn quanh tò mò. Các bức tường bên phải được treo kín bởi tranh vẽ của Sai; bên trái, có một khung hình với một bức ảnh gia đình trên đó. Hinata chớp mắt khi nhận ra đó là của Sasuke.

Hắn đáng yêu như một đứa trẻ.

"Đây rồi," Sasuke cuối cùng cũng lên tiếng, rút ra hai trang giấy ghi chép. Đôi mắt đen của hắn dán chặt vào cô khi cô nhìn vào bức ảnh.

Đôi mắt Hinata nhìn xuống sàn, đỏ mặt bởi cô đã bị bắt gặp và nhận lấy các tờ giấy. "Cảm ơn," cô nói. "Tôi - thật sự xin lỗi vì sự cố!"

"Nó không vấn đề," Sasuke nói với một tiếng thở dài, ngồi xuống bàn của mình và gạt đống vỏ kẹo trên sàn nhà sang một bên. "Hẹn gặp lại."

Hinata nhón chân, đá một vài chiếc áo ba lỗ của Naruto sang một bên khi bước đến cửa.

Sau đó, Hinata chép lại những ghi chú nguệch ngoạc của Sasuke lên chiếc laptop của mình. Như cô đã nghĩ, hắn chỉ viết ra những điểm nổi bật nhất; súc tích, nhưng được lập luận tốt. Điều thú vị là, hắn cũng có một thói quen vẽ vu vơ ngoài lề.

Có một bức vẽ một con vịt với một thanh kiếm; một hình dán Sasuke đá hình dán Naruto vào thùng rác; những đám mây hình như cà chua; và những dòng chữ nguệch ngoạc khi hắn quan sát những người xung quanh. Hắn khá nhạy cảm, mặc dù người ta đều mong đợi điều đó từ hắn.

Hầu hết những dòng chữ ẩu của hắn đều nói những điều như " ước gì cô gái ngồi trước sẽ mặc đồ lót " hoặc "anh chàng trước mặt tôi đã phải lòng Hatake" nhưng một thứ đã thu hút sự chú ý của cô. Nó trông giống như một danh sách. Khi cô đọc, mắt cô nheo lại bối rối.

Sasuke đã viết:

Uchiha Ino?

Uchiha Karin?

Uchiha Tenten?

Uchiha Sakura?

Uchiha Temari?

Uchiha Ayame?

Bên cạnh mỗi cái tên đáng lo ngại này là một vài nhận xét.

' quá vàng / có gì đó với shikamaru'

' kính'

' tomboy. Của neji '

' địa ngục không bao giờ'

' chúng tôi sẽ giết nhau'

' con cái chúng tôi sẽ có mùi như mì ramen'

Hinata nhìn chằm chằm nó trong sự bối rối. Nhưng ở góc lề, gạch chân nhiều lần, là một cái tên: ' Uchiha Hinata '

Cô cảm thấy yếu ớt.

Điều đó có nghĩa là gì?

Tại sao hắn lại viết điều này trong ghi chép của mình? Hắn chỉ quên chúng? Tại sao hắn gắn họ của mình với tất cả những cô gái này và viết ra những nhược điểm của họ một cách đáng sợ?

Quan trọng hơn, tại sao tên của cô lại được gạch dưới?

Hầu hết mọi người ( bao gồm Hinata) đều biết Uchiha Sasuke như một thiên tài khó hiểu, điềm tĩnh nhưng cực kì đẹp trai. Trong số tất cả mọi người trong nhóm của cô, hắn là người mà cô nói chuyện ít nhất; thông thường, họ chỉ tương tác khi họ được phân công trong một nhóm. Hắn sẽ đi cùng với Naruto và hoàn toàn lạnh lùng, phớt lờ vẻ ngoài đáng yêu của những cô gái đi qua, và luôn có một cuộc tranh luận gay gắt với Neji về khoa học thần kinh. Hắn luôn là tài xế được chỉ định khi cả nhóm đến quán bar. Và khi Hinata không uống rượu, trên đường trở về ký túc xá, đôi khi họ có những lý lẽ hấp dẫn về chính trị mà cô luôn ao ước nó sẽ dài hơn con đường về. Ngoài ra, họ thực sự không nói chuyện.

Nhưng điều này ... điều này thật lạ lùng và kỳ quái và khiến Hinata nhận ra rằng có một nhận định hoàn toàn mới đối với tính cách của hắn.

Sasuke là một người mơ mộng .

Hắn tưởng tượng mình kết hôn với những cô gái khác nhau... và cô đã là lựa chọn hàng đầu của hắn.

Hinata đỏ bừng, tức giận. Cô nắm lấy những tờ giấy, nhìn thấy Sai, và ném chúng vào anh, lẩm bẩm trong sự vội vàng "đưalạicáinàychoSasukevàgửilờicảmơn" trước khi tăng tốc chạy trở lại phòng của mình và úp đầu của mình dưới một cái gối.

Cô chưa bao giờ hoàn thành việc chép ghi chú của mình.

Sasuke im lặng, nhưng dành rất nhiều thời gian để quan sát những hành động của những người xung quanh. Vì vậy, khi Hinata bắt đầu tránh hắn nhiều hơn bình thường (và nếu cô đã nhìn thấy hắn, cô sẽ luống cuống giấu khuôn mặt đỏ của cô đằng sau một cuốn sách giáo khoa lộn ngược), hắn có một chút tò mò là tại sao.

Kiba - một trong những người bạn trai thân thiết của Hinata - không biết khi nào Sasuke hỏi, và bắt đầu nghi ngờ ý định của hắn khi hắn hỏi thêm. Và nếu Kiba biết điều gì đó đã xảy ra, thì hắn chắc chắn không thể hỏi Shino – cậu ta có sâu sắc hơn hai mươi lần so với Inuzuka.

Vì vậy, khi cô gặp hắn tại bữa tiệc sinh nhật thứ hai mươi tư của anh trai hắn, mặc một chiếc váy dạ hội buổi tối màu oải hương không có tay và mái tóc dài xõa trên đôi vai trắng nõn, hắn phải công nhận rằng hắn rất ngạc nhiên.

"Chào, Sasuke," Hinata cười khúc khích, đặt tay lên vai hắn. Sasuke nhận thấy ly sâm panh gần như trống rỗng trong tay và tự hỏi ai đã để cô ấy đến gần rượu.

"Cô đang làm gì ở đây?" hắn hỏi, nhìn đôi chân đung đưa của cô.

"Cha tôi và cha cậu," Hinata nấc, "đang nghĩ đến việc sát nhập công ty. Chẳng phải đó là baba sao?" Cô ấy đã cười. "Baba. Đó là một từ ngớ ngẩn."

Sasuke đảo mắt và lấy ly rượu sâm panh từ cô. Rốt cuộc, cô say rượu. Hắn sẽ không bao giờ đoán được.

Vâng, đây là một tình huống tốt hơn hết để tìm ra chuyện gì đang xảy ra với cô, hắn quả quyết. Điều tốt là cô nhẹ cân. Không quá khó hiểu khi cô không bao giờ uống khi nhóm đi chơi.

"Vậy tại sao cô lại tránh tôi?"

Hinata chớp mắt chậm rãi. "Bởi vì, Sasuke, tôi biết ."

Dì của hắn đang gọi hắn từ bên kia khu vườn được trang trí nhưng hắn phớt lờ bà đi. "Biết gì, Hinata?"

Cô gái nhỏ nhắn mỉm cười tươi và chỉnh lại cổ áo của mình. "Nhưng không sao, bởi vì tôi nghĩ rằng tôi cũng thích cậu."

"Cô đang nói cái quái gì vậy?" Sasuke ngày càng lo lắng. Không ai biết về tình yêu thầm kín của hắn với cô gái Hyuuga! Nó không chỉ là điều đáng xấu hổ (nếu Naruto phát hiện ra, hắn sẽ không bao giờ để cậu có thể nghe thấy kết thúc của nó), nhưng chàng trai trẻ biết bốn thứ tiếng trôi chảy và có thể chạy một dặm trong bốn phút không biết làm thế nào để thể hiện tình cảm của mình với cô ấy . Ở mọi mặt.

Chỉ có Orochimaru mới biết được bí mật của hắn, và mọi người đều biết chuyện gì đã xảy ra với ông ta .

Sasuke thực sự thích giữ mọi thứ trong lòng.

"Cậu thật đẹp trai, không ai phủ nhận điều đó," Hinata bộc lộ như thể cô không nghe thấy hắn. "Nhưng cậu không rậm rạp như Kiba hay thụ động như Shino. Cậu có thể - cậu thực sự có thể chăm sóc tôi, và không nói nhiều khiến tôi phát chán ... cậu thấy, đó là lý do tại sao tôi không thể ở cùng Naruto hoặc Ino ... "

Sasuke cố lờ đi những bản năng tình dục của Hinata đang dần lộ ra và chọc vào má cô. "Nghiêm túc đấy, Hinata, làm thế nào mà cậu biết được? Cậu đã không ... cho rằng như thế," hắn kết thúc cụt lủn.

"Ồ," Hinata vẫy tay, "đừng lo lắng quá nhiều về nó. Haha."

Một cơn choáng bởi rượu và cô ngã vào hắn đầy nặng nề. Sasuke hít mùi vani xen lẫn hoa mẫu đơn và chớp mắt khi cô vòng tay quanh cổ hắn.

"Nhưng có một điều, Sasuke," cô thì thầm vào tai hắn, "nếu chúng ta kết hôn, tôi vẫn giữ lại họ của tôi."

Rồi đột nhiên cô ngủ thiếp đi, đầu ngả lên vai hắn.

Với một tiếng thở dài, Sasuke vòng tay quanh eo Hinata và dìu cô đến một cái bàn cỏ. Hắn ngồi xuống một chiếc ghế và đặt cô bên cạnh, nghiêng người về phía hắn, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngủ yên bình của cô.

Rồi hắn chợt nhận ra cô đang nói gì.

Ghi chú của hắn.

" ÔI CHẾT TIỆT."

Những tương tác Uchiha-Hyuuga vụng về trong những năm qua .

(lúc 19 tuổi)

Sasuke đặt khuỷu tay lên bàn cỏ và tì vào chúng, nhìn chằm chằm về phía trước một cách u ám. Trên vai hắn, Hinata lẩm bẩm trong giấc ngủ.

Itachi nhìn thấy điều này từ bên kia khu vườn và chuẩn bị bước tới, cảm ơn những vị khách về những lời chúc mừng sinh nhật khi anh đi ngang qua họ.

"Này, em trai."

"Itachi," Sasuke chào một cách trịnh trọng.

"Em không muốn chúc mừng sinh nhật anh sao?" Uchiha lớn tuổi giả vờ hỏi. "Anh không ngạc nhiên nếu em đã khiến cô gái tội nghiệp này phát chán đến mức ngủ thiếp với thái độ thờ ơ của em."

"Itachi," Sasuke kiên nhẫn đáp, "cô ấy say rượu. Cô ấy thường không uống rượu, vì vậy chỉ cần một ly đã hạ gục cô ấy."

"Ồ, vậy em biết cô ấy!" Itachi nhướn mày và phủi một chỗ trước khi ngồi xuống, điều chỉnh chiếc cà vạt tối màu của mình. "Cô ấy rất dễ thương. Có lẽ có một chút lệch pha so với em."

Sasuke cau mày nhìn anh. "Anh không có bất cứ điều gì tốt hơn để làm ngoài làm phiền em?"

Itachi đập tay lên lồng ngực trái của mình, trông như thế bị thương. "Những lời thô lỗ như thế. Em vẫn còn bực vì điều anh đã làm với các cô gái, và khiêu dâm đồng tính nam, và Kisame?"

Sasuke rên rỉ. "Em đã nói với anh, đừng bao giờ nhắc lại điều đó một lần nữa. Và đúng, anh nghĩ sao?"

Một trong những bà dì của Sasuke đi đến, đồ uống trong tay. "Ồ, hai người, cãi nhau như mọi khi. Và ai đây, Sasuke? Cô ấy có phải là đang hẹn hò với cháu không? Không còn gì với em họ Rika nữa, đúng không? Cô gái này rất đẹp, nhưng cháu sẽ phải làm tốt hơn nếu cháu muốn. Đừng nói với dì rằng cô ấy đã chán ngấy đến nỗi ngủ thiếp? "

Nhiều cô dì đến gần bàn, nói nhiều điều ít nhiều đều cùng một ý nghĩa. "Sasuke, cháu cần phải cười thường xuyên hơn. Sasuke, có lẽ nếu cháu giống như anh trai của cháu, các cô gái sẽ không ngủ quên trên vai cháu. Sasuke, đừng có nói lời tục tĩu với anh trai cháu vào ngày sinh nhật của nó ..."

Itachi cười toe toét khi nghe tất cả những điều này, rất thích thú. Sau một lúc, anh đứng dậy và búng trán em trai mình. "Hãy vui vẻ, Sasuke."

Sasuke đảo mắt. "Em ghét anh."

"Hoàn hảo."

Một nụ cười nhẹ xuất hiện trên gương mặt Uchiha trẻ tuổi. "Chúc mừng sinh nhật, Itachi."

(lúc 20 tuổi)

Cuộc thảo luận về xã hội học của Sai đã kết thúc sớm hơn bình thường, vì thế cậu trở lại ký túc xá trước thời hạn. Cậu mỉm cười lịch sự với Neji, người đang trên đường đến phòng giải lao, và dừng lại trước cửa phòng của mình để lấy chìa khóa.

Rồi cậu chú ý chiếc tất trên cửa.

Sai nhìn nó, bối rối. Cho đến nay, chưa điều gì cậu được học trên lớp của mình hay kinh nghiệm trong cuộc sống dạy cậu về hiện tượng này. Có lẽ Naruto đã cực kì bừa bộn trong ngày hôm nay và để quên nó ở đó?

Trước khi cậu có thể cởi bỏ nó ra và mở khóa cửa, ai đó mở cửa từ bên trong. Đó là Sasuke, hắn thò đầu ra và trông cực kì khó chịu. "Naruto, cậu - ồ, Sai. Cậu không nhìn thấy chiếc tất chết tiệt trên cửa sao?"

"Ừ," Sai trả lời, nhướn mày. "Tôi có thể thấy nó."

Sasuke nhìn cậu, rồi đặt tay lên trán. "Tôi nên nhớ rõ ."

"Nhớ cái gì? Lấy chiếc tất ra khỏi nắm đấm cửa?"

"Không," Sasuke lẩm bẩm đầy bực tức. "Tôi nên nhớ rằng cậu là cậu, Sai."

Sai đã thực sự cứng họng. "Vậy ... tôi có thể vào hoặc chiếc tất này có những tác dụng trong cuộc sống mà khi tôi không biết điều đó, tôi sẽ không thể vào phòng ?"

"Chính xác," Sasuke lạnh lùng, và lần đầu tiên Sai thấy rằng cậu bạn cùng phòng của mình không mặc áo sơ mi. "Đi đâu đó đi."

Cánh cửa đóng sầm. Sai nghiêng đầu nhìn vào chiếc tất ngây thơ, rồi quay lại và đi đến phòng giải lao.

"Neji," cậu bắt đầu, đặt ba lô lên bàn, "vào dịp nào thì người ta sẽ đặt một chiếc tất trên nắm đấm cửa?"

Neji nhíu mày, đặt bút chì xuống. "Ừ ... thường thì họ muốn có một không gian riêng tư, cậu biết đấy ..." Anh ra hiệu một cách mơ hồ.

"Ồ." Sai ngừng nói. "Tôi hiểu rồi. Cảm ơn vì nói. Tôi khá bối rối khi Sasuke đặt một chiếc vớ như vậy trên cửa phòng chúng tôi hôm nay."

Phải mất rất nhiều nỗ lực của Chōji, Lee, và Ino mới có thể ngăn cản Neji đi qua đó và thiến Sasuke.

(lúc 22 tuổi)

Sasuke và Hinata thường xuyên chơi một trò chơi gọi là "gia đình của ai là kẻ điên rồ?" Quy luật là phải than phiền về người thân, tham gia vào các cuộc tranh luận về những người hay bảo vệ thái quá, Neji hay Itachi, và kể những câu chuyện đáng sợ về anh em họ. Đó là những gánh nặng của những đứa trẻ bị gò bó trong gia đình đông người phải chịu đựng.

Một ngày đáng sợ đã đến khi Hiashi hỏi Hinata khi ông cuối cùng cũng gặp Sasuke. Đồng thời, Mikoto hỏi hắn khi nào bà được gặp bạn gái. Cặp đôi đành chấp nhận rằng sẽ có một bữa ăn tối ra mắt với gia đình hai bên vô cùng bất tiện trong tương lai và chơi trò bao-búa-kéo để quyết định ai sẽ là người thực hiện trước. Sasuke đã thua.

"Em thực sự xin lỗi về điều này."

"Đừng có xin lỗi nữa," hắn trả lời, thái độ vẫn cực kì gắt gỏng.

"Nhưng điều này thật khó xử!" cô thì thầm khổ sở.

Hắn thở dài. "Anh sẽ phải làm điều này dù sớm hay muộn, Hinata."

Tiếng những đôi đũa. Rất nhiều đôi mắt bạc nhà Hyuga không ngừng nhìn chằm chằm vào kẻ duy nhất có đôi mắt đen trong số họ, ngồi giữa người thừa kế của họ và Neji ở bàn ăn.

Hiashi ho khan. "Sasuke, cháu trai của ta đã nói rằng cậu và Hinata đã trở nên ... khá gần gũi trong những năm qua."

Sasuke đá chân Neji ở dưới bàn. Neji đáp lễ bằng một ngón tay.

Hinata lên tiếng. "Chúng con là người lớn, thưa cha. Con hy vọng cha đối xử với chúng con như vậy."

Hiashi trông như được xoa dịu, rồi tiếp đến là sự bất ngờ của hầu hết các thành viên nhà Hyuuga. "Ta cho là vậy."

Một sự im lặng kéo dài, chỉ còn tiếng âm thanh nhai trong miệng.

"Hầu hết mọi bữa tối đều như thế này?" Sasuke nói với Hinata.

"Hôm nay Hanabi bị bệnh," cô thì thầm đáp lại. "Đó là lý do tại sao nó rất yên tĩnh."

Tuy nhiên, một sự im lặng đáng sợ khác. Sasuke ước ánh mắt của những người họ hàng của Hinata đừng quá sắc bén như vậy.

Cánh cửa mở ra đột ngột, xuất hiện một người đàn ông trẻ. "Tin xấu, Ngài Hiashi! Tập đoàn Uchiha vừa mua một trong những nhà máy sản xuất lớn nhất của chúng ta ..."

Rất nhiều đôi mắt bạc lại nhìn chằm chằm vào Uchiha duy nhất trong số đó. Bầu không khí đột nhiên lạnh hơn, nếu nó có thể.

Sasuke thành thật không biết phải nói gì. Đó không phải là lỗi của hắn mà là do đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Tập đoàn Hyuuga trong chuyện vừa xảy ra là gia đình hắn.

Hiashi cẩn thận nuốt chửng món tempura rau của mình, lau nhẹ vào miệng, và rời đi để giải quyết nó. Hinata kiềm chế để không đặt tay lên trán.

"Ấn tượng đầu tiên với gia đình nhà vợ thật tuyệt vời, Sasuke," Neji lẩm bẩm.

"Ồ, đợi cho đến khi cậu dẫn Tenten vào đây," Sasuke trả lời một cách nhanh chóng. Neji trở nên rụt rè hơn.

"Sasuke!" Hinata mắng. "Ừm ... xin lỗi, mọi người." Cô nói và kéo bạn trai của mình ra khỏi phòng dưới sự tủi nhục.

"Chuyện này khá suôn sẻ," hắn nói bên ngoài dinh thự của gia đình cô vài phút sau đó.

Hinata thở dài. "Em không thể chờ đợi đến khi ăn với gia đình của anh ."

Sasuke đặt tay lên trán. "Chúng ta hãy đừng nói về điều này một lần nào nữa."

(24 tuổi)

"Này, Hinata, ai vậy?"

Hinata nhìn về hướng Hanabi đang chỉ. "Đó là ... hôn thê của chị, Hanabi."

"Em biết Sasuke là ai, em không ngu ngốc!" Hanabi tràn đầy thất vọng. "Ý em là cái người đang nói chuyện với anh ấy."

"Ồ. Đó là Itachi, anh trai của Sasuke."

Hanabi cười toe toét. "À. Không phải anh ấy cũng ổn sao? "

"H-Hanabi! Anh ấy lớn hơn em mười tuổi, ơn chúa!"

"Chi tiết," em gái cô nói một cách thô bạo, vuốt lại mái tóc đen dài của mình. "Ngoài ra, chị có một mối tình với Uchiha trẻ tuổi, không phải là em không thể tiến tới với người còn lại chứ ?"

Hinata che mặt. "Đây là cuộc trò chuyện đáng xấu hổ nhất mà chị từng có."

Itachi, người có thính giác tốt hơn nhiều so với các cô gái nghĩ, không thể ngừng cười toe toét.

Sau đó, trong bữa tối, Itachi nói với vị hôn thê của em trai mình. "Vậy, Hinata, em trai anh cầu hôn em thế nào?"

Hinata mỉm cười bối rối, cô đã kể câu chuyện vô số lần rồi. "Ừm ... anh ấy mượn trực thăng của công ty và nói với em anh ấy cần em cho một giao dịch kinh doanh khẩn cấp, nhưng thực tế anh ấy đã nói với phi công hạ cánh tại sân bay trực thăng Disneyland Paris ... anh ấy đã cầu hôn ở đó."

Itachi nháy mắt với Sasuke. "Thật lãng mạn ."

"Chết tiệt, Itachi," Sasuke nói thẳng thừng.

"Em sẽ!" Hanabi hét lên, vẫy tay. Neji bị nghẹn món canh.

Bằng cách nào đó, Hinata và Sasuke thực sự sống sót trong thời gian còn lại của bữa tối (ngay cả khi Hanabi cúi xuống và nói với Itachi bằng một tông giọng thấp về món ăn yêu thích của cô - chuối). Họ dành một chút thời gian trên ban công, Sasuke với ly rượu vang thứ năm của mình trong buổi tối.

"Thật là -"

"Điên rồ," Hinata kết luận. "Chúng ta nên trốn thôi."

Sasuke nhíu mày trước lời nói. "Anh cũng có cùng suy nghĩ như vậy."

"Ý em là, hãy nghĩ về việc tiệc cưới của chúng ta sẽ như thế nào với cả gia đình của chúng ta ở đó."

"Và Itachi và ... em gái của em." Vị hôn phu của cô nhăn mặt.

Cả hai đều liếc nhìn vào bên trong, nơi mà Itachi đã nói gì đó khiến Hanabi ôm bụng cười phá lên.

"Chúng ta chắc chắn nên chạy trốn," Sasuke đồng tình.

(lúc 26 tuổi)

Mặc dù cuối cùng họ quyết định không bỏ chạy, một số điều gia đình họ đã làm trong hai năm đôi khi khiến họ nghiêm túc xem xét lại quyết định này ngay bây giờ.

Thực tế là họ không thể có một ngày yên bình mà không bị quấy rối bởi anh chị em của họ, bởi một điều.

"Quên họ đi, Hinata."

Vị hôn thê mảnh mai, xinh đẹp của hắn (rất đáng giá mặc dù gia đình của cô rất điên rồ, hắn liên tục tự nhủ) che mặt bằng hai tay, mắt cô nhìn qua khe giữa những ngón tay thon dài của cô. "Nhưng họ quá kỳ lạ ."

Sasuke thở dài. Hắn cho rằng sẽ có một ngày tươi đẹp tại một trong những quán cà phê nổi tiếng nhất ở Vienna, một ngày hiếm hoi trong cuộc sống bận rộn của họ. Thay vào đó, em gái của cô và anh trai của hắn đang ngồi cách xa họ hai bàn, đút cho nhau ăn dâu tây và cười toe toét như những tên ngốc.

"Họ thực sự đáng sợ," Hinata khịt mũi, xê dịch chiếc ghế của mình gần hơn với Sasuke. "Và họ kiếm những quả dâu tây ở đâu? Họ thậm chí không bán chúng ở quán cà phê này."

"Anh không biết," Sasuke nói nghiêm túc, vòng tay qua vai cô và che mắt khi Hanabi cắn ngón tay Itachi ... một cách quyến rũ. "Anh thực sự không biết."

(lúc 26 ½ tuổi)

Hanabi thực sự thích Itachi. Không phải chỉ vì thỉnh thoảng anh làm cô ấy cười to đến nỗi cô ấy không thể thở được hoặc bởi vì anh là người thừa kế tuyệt vời với một tập đoàn tỷ đô. Nói một cách đơn giản, Itachi có một biệt tài là làm cho người em trai điềm tĩnh của anh chửi rủa một cách như không có ngày mai. Giống như người yêu của mình, chị gái của cô cũng điềm tĩnh và khi người chị gái rắc rối của cô mặt đỏ tía tai như một quả cà chua trong sự lúng túng, điều đã có nghĩa là. Hanabi chưa bao giờ có quá nhiều niềm vui.

"Vậy, Sasuke thế nào lúc ngủ?"

Hinata làm rơi chiếc khăn ăn mà cô đã gấp và nhặt nó lên một cách thảm hại, bắt đầu lại từ đầu. "H ... Hanabi."

Cô gái Hyuuga tiếp tục một cách vô thức, gấp một con thiên nga lệch và tiếp tục công việc của mình. "Bởi vì, chị biết đấy, Itachi thật tuyệt. Em nghĩ bọn em có thể trao đổi."

Đôi mắt của Hinata mở to khi cô cố gắng loại bỏ ý tưởng điên rồ. "Hanabi, chị không muốn hay cần nghe điều đó."

"Ồ, đừng giả vờ là một người phụ nữ đoan trang , chị gái ," Hanabi nói, cười toe toét. "Neji đã kể cho em nghe về việc chị tệ như thế nào khi học đại học."

Khuôn mặt chị gái của cô có màu đỏ kinh dị. "Anh ấy - anh ấy nói với em?"

"Chắc chắn rồi. Em có một số hình ảnh của anh rể trong một cái bím tóc, chị sẽ ngạc nhiên về việc chúng có hiệu quả giống như một lời đe dọa ..." Hanabi thè lưỡi ra một chút khi cô hoàn thành xong một con thiên nga khủng khiếp khác. Khi cô ấy đặt chiếc khăn ăn đã gấp lại, Hinata cầm nó lên một lần nữa, tháo nó ra và gấp nó lại một cách hoàn hảo. "Dù sao thì, chị chưa bao giờ trả lời câu hỏi của em. Sasuke giỏi đến mức nào? Em có nên mong đợi bất kỳ cháu gái hay cháu trai nào trong tương lai gần không?"

"Tất nhiên là không rồi! Bọn chị sử dụng ... đồ bảo vệ," Hinata nói với cô, giọng nói tắt dần trong sự nhục nhã.

"Bảo vệ? Cái gì thế?" Hanabi hỏi một cách ngây thơ.

" Hanabi !"

"Em chỉ đùa thôi!"



"Chú nghe nói Naruto đang lên kế hoạch cho bữa tiệc độc thân của cháu."

Sasuke chỉnh lại áo khoác của mình, nhìn trong gương. "Chú nghe nhầm rồi. Nếu cháu giao phó cho thằng ngốc đó, cháu biết nó sẽ chỉ có vũ nữ thoát y và ramen."

"Ồ. Vậy ai sẽ tổ chức nó?" Chú của hắn tỏ ý đầy ranh mãnh với hắn khi hắn nói. "Ai là người sang trọng, nguy hiểm và đủ quyến rũ cho công việc này?"

Người thợ may đã thêu gia huy của gia đình hắn sai, Sasuke nhận thấy điều đó. Màu đỏ và trắng bị ngược. Hắn thở dài và bắt đầu cởi áo khoác và kimono cưới. "Cháu hỏi Itachi. Đáng buồn thay, anh ấy là người đàn ông nhạy cảm nhất mà cháu biết."

"Nhưng còn chú thì sao?" Chú của hắn rên rỉ, vứt bỏ sự nghiêm trang . "Chú có thể lên kế hoạch cho một bữa tiệc độc thân tuyệt vời . Bạn chú Kakashi biết một triệu tư thế tình dục từ tất cả những cuốn sách Icha icha paradise mà gã đọc và chú biết một gã tên Genma có thể thuê một số phụ nữ với giá rẻ -"

"... Vì những lý do đó, chú Obito, cháu không cho phép chú lên kế hoạch cho bữa tiệc độc thân của cháu."

(lúc 30 tuổi)

Hinata rên rỉ khi cô ký tên vào tài liệu, đặt nó qua một bên để cô có thể bắt đầu đọc cuốn tiếp theo. Cô để ý thấy Sōji đang chập chững bước tới bàn, và mỉm cười với con trai mình. Mái tóc màu tím sậm, đôi mắt bạc. Cô không bao giờ khiến chồng mình ngừng xấu hổ bởi gen của cô đã thắng. "Xin chào, con yêu."

"Mẹ ơi," cậu bé nói nghiêm túc, "sao mẹ không yêu bố?"

Hinata đông cứng, cây bút mực có vẻ thả lỏng. "Ý con là sao?" cô hỏi chậm rãi, đặt nó xuống và với tới để kéo cậu bé vào lòng cô.

"Bởi vì," Sōji giải thích, "mẹ ký tên của mẹ như thế này."

Mẹ cậu bé chớp mắt khi cậu cầm cây bút lên và ghi tên họ của cô hoàn hảo trên một chiếc khăn ăn.

"Nhưng," cậu tiếp tục, "Bố ký tên của mình như thế này."

Trong những nét chữ đẹp, cậu viết chữ Hán cho từ "Uchiha", đặt cây bút xuống, và nhìn cô đầy mong đợi.

Hinata thở ra. Thật khó để quen với việc có một đứa con trai thiên tài, mặc dù cô không ngạc nhiên khi cậu bé bắt đầu bước đi ở tuổi khi hầu hết những đứa trẻ khác vẫn còn đang học nhổ nước bọt. Con trai ba tháng tuổi của Itachi đã thể hiện một số dấu hiệu tương tự. "Sōji, điều con hỏi rất thú vị, bởi vì đó thực sự là cách bố và mẹ gặp và yêu nhau."

Sōji nghiêng đầu sang một bên. "Mẹ, ý mẹ là gì?"

"Ừm, mẹ đã mượn ghi chú của bố ở một tiết học mà mẹ đã bỏ lỡ, và bố viết trên đó rằng bố thích mẹ."

Một cái nhíu mày đáng yêu. "Nhưng cái đó tác động gì với họ của mẹ?"

"Mẹ sẽ giải thích khi con lớn tuổi hơn," Hinata nói với cậu, một câu mà cô thường xuyên phải nói nhiều hơn khi Sōji trở nên tò mò hơn. "Bây giờ mẹ phải hoàn thành đống giấy tờ này và sau đó đưa con đến nhà của bác Neji. Bố và mẹ phải làm một số việc tối nay vì vậy con sẽ ngủ ở đó."

"Đuợc." Sōji nhảy ra khỏi lòng và nhìn cô với đôi mắt bạc to. "Mẹ định cù bố sau khi làm à, mẹ?"

Hinata ho. Đó là cách diễn đạt tốt nhất mà Sasuke có thể nói cho đứa con trai ba tuổi rưỡi của họ? "Ừm, không, Sōji. Đi ăn một chút đi, được chứ?"

Sōji lang thang một cách ngoan ngoãn vào nhà bếp. Hinata lắc đầu và nhặt cây bút lần nữa.

Cuối ngày hôm đó, Sōji và người em họ thứ hai của mình, Hyuuga Chie, đang quyết định trò chơi sẽ chơi tiếp theo.

"Anh biết trò chơi hoàn hảo!" Sōji thông báo, và nhanh chóng bắt đầu cởi bỏ chiếc áo Ichiraku của mình (từ chú của mình là Naruto).

Chie ré lên và che mắt lại. "Eo! Anh đang làm gì vậy?"

Sōji chớp mắt với cô bé, đầu bị mắc kẹt trong tay áo. "Có chuyện gì vậy? Đây là cách bố mẹ anh chơi cù."

Sau khi con gái tội nghiệp của anh kể cho anh nghe toàn bộ câu chuyện, Tenten đã phải kiềm chế Neji một lần nữa và ngăn cản anh đến nhà và thiến người chồng của cô em họ yêu dấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com