Chiến lực đỉnh cao
Tần Như Thanh thậm chí còn suy đoán có khi chính vì thương thế này mà gia tộc họ Tần mới tụt dốc như hiện tại. Nếu lão tổ có thể chữa khỏi vết thương, liệu sức mạnh của gia tộc có thể nâng lên một tầm cao mới không?
Nghĩ đến đây, nhiệm vụ phụ thứ ba đã hiện rõ trước mắt nàng.
【Nhiệm vụ phụ 3: Chiến lực đỉnh cao—Nâng cao thực lực của lão tổ.】
Lão tổ là chiến lực đỉnh cao của gia tộc, quyết định giới hạn phát triển của toàn bộ gia tộc. Muốn gia tộc trở thành gia tộc số một trong giới tu tiên, thì lão tổ của chúng ta cũng phải là lão tổ mạnh nhất!
Dưới nhiệm vụ phụ này, Tần Như Thanh còn thiết lập thêm một nhiệm vụ nhỏ.
【Nhiệm vụ nhỏ: Chữa lành vết thương của lão tổ.】
Nhìn những mục vừa mới thiết lập, Tần Như Thanh hài lòng gật đầu. Hệ thống chắc chắn sẽ phê duyệt nhiệm vụ này. Nhưng ngoài thương thế của lão tổ thì còn điều gì khác mà nàng có thể khai thác không?
Tần Như Thanh chợt nhớ đến một chi tiết quan trọng đã thu hút sự chú ý của nàng hôm nay.
Thái độ của lão tổ.
Ngân khố của gia tộc không đủ, lão tổ lại lấy thanh kiếm tùy thân của mình ra để đem bán. Sau đó, bà còn nói rằng nguồn tài nguyên nuôi dưỡng nàng và Khải Vinh sẽ lấy từ kho riêng của mình.
Tư chất của nàng và Khải Vinh đều không thấp. Riêng nàng là Kim phẩm, số tài nguyên cần thiết để nuôi dưỡng quả thực là con số khổng lồ.
Lúc đó, các trưởng lão trong gia tộc đều phản đối quyết liệt, vì đem bán thanh kiếm sẽ ảnh hưởng tới sức mạnh của lão tổ.
Hơn nữa, nếu lấy tài nguyên từ kho riêng để nuôi hậu bối thì tài nguyên dành cho việc chữa thương của lão tổ sẽ càng eo hẹp. Vậy nên các trưởng lão mới kiên quyết phản đối như vậy.
Nhưng cuối cùng, lão tổ lại dứt khoát gạt bỏ tất cả ý kiến phản đối. Thái độ của bà kiên quyết đến bất ngờ.
Điều này nói lên điều gì? Một mặt, tất nhiên có thể thấy lão tổ rất công tâm và hết lòng vì gia tộc. Điều này không cần bàn cãi. Nhưng... liệu chỉ có lý do này thôi sao?
Có khi nào tâm trạng của lão tổ cũng có vấn đề không?
Trong đầu Tần Như Thanh chợt lóe lên một câu nói của lão tổ:
"Giờ ta cũng không còn bao nhiêu cơ hội dùng đến thanh kiếm này nữa. Giữ lại cũng chẳng ích gì."
Không còn cơ hội dùng kiếm nữa? Ý là gì? Là lão tổ không muốn ra tay nữa? Hay là... bà không thể ra tay thêm được bao nhiêu lần nữa?
Thú thật, khi nghĩ đến điều này, Tần Như Thanh theo bản năng lắc đầu. Suy đoán này thật không hay chút nào. Nàng có ấn tượng rất tốt với lão tổ từ lần đầu gặp mặt.
Lão tổ chắc chắn là một nữ thần phong hoa tuyệt đại khi còn trẻ. Vậy mà giờ lại có tâm trạng tiêu cực như vậy, nghĩ đến đây, lòng Tần Như Thanh có chút buồn bã.
Đúng vậy, nàng đã nhận ra rồi. Sở dĩ lão tổ quá mức hy sinh vì gia tộc, một phần là do tấm lòng của bà, nhưng phần khác cũng là vì bà cảm thấy thương thế của mình không còn hy vọng chữa lành? Tâm trạng chán nản, không còn muốn vùng dậy nữa chăng?
Tần Như Thanh suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy suy đoán này không phải không có lý. Suy nghĩ một lát, nàng quyết định thêm nhiệm vụ giải tỏa tâm kết của lão tổ vào hệ thống.
Sau khi chắc chắn không còn gì bỏ sót, nàng lại một lần nữa gửi nhiệm vụ cho hệ thống thẩm định. Lần này, hệ thống phân tích lâu hơn một chút.
Cuối cùng, kết quả là nhiệm vụ phụ thứ ba đã được thiết lập thành công. Điều này nằm trong dự liệu của nàng. Chỉ có điều, với nhiệm vụ phụ cuối cùng...
【Giải tỏa tâm kết của lão tổ (Chờ xác nhận)】
Hệ thống đã cập nhật nhiệm vụ này vào danh sách, nhưng nó lại ở trạng thái màu xám, không thể mở cũng không thể tắt.
Nghĩ một chút, Tần Như Thanh đã hiểu ý của hệ thống.
Việc "lão tổ có tâm kết" chỉ là suy đoán của nàng. Hiện tại không có đủ chứng cứ để chứng minh điều đó.
Vì vậy, hệ thống không thể xem đây là nhiệm vụ chính thức mà chỉ đặt nó ở trạng thái "chờ xác nhận". Nếu sau này nàng tìm được đủ chứng cứ để khẳng định điều này thì nhiệm vụ phụ này mới có thể được kích hoạt.
Nhìn hệ thống vừa được cập nhật, Tần Như Thanh thở phào nhẹ nhõm. Nàng làm việc có kế hoạch, thích vạch ra hướng đi rõ ràng. Khi đã xác định được phương hướng, chỉ cần tiến về phía trước là được.
Trong lòng dâng lên sự hào hứng, ánh mắt nàng sáng rực, nàng nói: "Hệ thống, hiển thị toàn bộ danh sách nhiệm vụ phụ!"
【Nhiệm vụ phụ 1: Hậu bối xuất sắc.】
【Nhiệm vụ phụ 2: Xây dựng bầu không khí đoàn kết.】
Nhiệm vụ (1): Nâng cao uy vọng của tộc trưởng.
【Nhiệm vụ phụ 3: Chiến lực đỉnh cao.】
Nhiệm vụ (1): Chữa lành vết thương của lão tổ.
Nhiệm vụ (2): Giải tỏa tâm kết của lão tổ (Chờ xác nhận).
Ánh mắt Tần Như Thanh lướt qua các nhiệm vụ, thầm tính toán xem nên bắt đầu từ đâu.
Hiện tại, buổi kiểm tra tư chất vừa kết thúc, Khải Linh Châu cũng đã dùng rồi, trong thời gian ngắn chắc chắn không thể cải thiện tư chất của các hậu bối khác. Nhiệm vụ phụ thứ nhất tạm thời chưa thể triển khai.
Lão tổ lại ở một đẳng cấp quá xa với nàng, hơn nữa còn thường xuyên bế quan, nàng khó mà tiếp xúc được. Vậy nên nhiệm vụ phụ thứ ba cũng không thể thực hiện ngay.
Chỉ có nhiệm vụ dưới nhánh thứ hai【Nâng cao uy vọng của tộc trưởng Tần Đức Minh】
Đây là việc có thể làm được!
Khụ, dù sao đi nữa, tộc trưởng cũng chính là cha ruột của nàng mà!
---
Theo như nội dung đã bàn bạc trong buổi họp gia tộc trước đó, Tần Đức Minh làm theo quyết định, lấy thanh bảo kiếm tùy thân của lão tổ là Lạc Lưu Kiếm đem đi đổi lấy một lượng lớn dược liệu để luyện chế Tẩy Tủy Linh Dịch. Sau đó, ông kính cẩn thỉnh cầu lão tổ luyện chế linh dược.
Lão tổ vốn là một tu sĩ có thiên phú đan đạo xuất chúng, thời kỳ đỉnh cao có thể luyện chế được đan dược cấp sáu. Dù hiện giờ cảnh giới đã suy giảm, nhưng bản lĩnh luyện đan vẫn còn nguyên vẹn.
May mắn là như vậy. Nếu phải hoàn toàn phụ thuộc vào đấu giá để mua Tẩy Tủy Linh Dịch, với tình cảnh của gia tộc hiện tại thì chắc chắn sẽ không kham nổi chi phí đó.
Lão tổ mất ba ngày để thành công luyện chế ra bốn bình Tẩy Tủy Linh Dịch. Đúng như Tần Như Thanh dự đoán, không hề có thêm bình nào ngoài dự kiến.
Điều này khiến Tần Đức Minh có chút thất vọng.
Không phải thất vọng với lão tổ, mà là trong lòng ông vẫn còn chút hy vọng mong manh. Nếu lão tổ có thể luyện ra thêm một bình, thì nữ nhi ông sẽ có thể duy trì thêm được một tháng nữa.
Bởi mỗi ngày, Như Thanh cần dùng đến một giọt Tẩy Tủy Linh Dịch. Lượng tiêu hao này thực sự quá lớn!
Dù vậy, có được bốn bình Tẩy Tủy Linh Dịch thì Như Thanh đã chiếm phần lớn rồi. Tần Đức Minh không dám tham lam thêm, sau khi cảm tạ lão tổ, ông giao ba bình linh dịch được chia cho Như Thanh cho phu nhân.
"Chậc, đúng là chỉ có ba bình. Khoảng ba tháng nữa thôi. Trong thời gian này, chúng ta phải tìm cách gom thêm linh thạch mới được."
Lạc Nhàn nhíu mày thật chặt. Trước kia, khi nữ nhi chưa kiểm tra tư chất thì bà còn lo lắng ít hơn. Giờ đây, khi Như Thanh đã phát hiện ra là sở hữu Đạo thể thì bà lại càng lo hơn.
Sự lo lắng của phu thê Tần Đức Minh tạm thời không nhắc tới. Tối hôm đó, Tần Như Thanh đã dùng đến bình Tẩy Tủy Linh Dịch quý giá này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com