Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vì đó là em

Quân ngồi trên giường nhìn Cúc bận rộn xếp vali, lòng bình yên đến lạ. Trước đây mỗi lần đi công tác đều vơ đại vài bộ đồ vứt vào rồi kéo đi, đến nơi thiếu gì thì mua đó. Từ lúc có Cúc bên cạnh đều không lo gì cả, biết anh đi công tác dài ngày, cô muốn đi cùng nhưng Cao Dược quá bận nên đành thôi. Tranh thủ buổi tối giúp anh chuẩn bị, đồ ngủ xếp riêng, đồ đi làm riêng, dao cạo râu, thuốc men... Tay cô thoăn thoát gấp gấp, bao nhiêu thứ mà cô vẫn xếp được vào chiếc vali nhỏ xíu.

- Có vợ thật thích.

Quân bật dậy đi lại ôm cô vào lòng, tựa cằm vào vai vợ nịnh bợ.

- Trong đó đang giao mùa, anh nhớ chú ý sức khoẻ đó.

Đóng vali lại, Cúc xoay người ôm anh.

- Cấm được trêu hoa ghẹo nguyệt đấy nhé.

Quân cười cười cúi xuống hôn sâu...

- Thế để anh trả bài một tuần trước nha.

Tay chân lộn xộn, giọng điệu bắt đầu không đứng đắn, Cúc đẩy Quân đứng dậy chỉnh lại quần áo.

- Ngày mai phải đi sớm. Anh nghỉ đi.

- Nhịn một tuần anh hỏng mất.

Quân không chịu, níu kéo cô.

- Anh nhịn 30 năm được cơ mà.

Đau. Nhắc đến lại đau. 30 năm này vì thủ thân như ngọc mà tắm nước lạnh không đó.

Cúc sợ Quân k nỡ xa cô lâu ngày, k quen 1 mình, kết quả là Quân đi 2 ngày, cô cũng 2 ngày không chợp mắt. Bình thường căn nhà ríu hình bóng 2 người đan vào nhau, người tưới cây, người tỉa cành... Bây giờ chỉ có mình cô vắng vẻ. Buổi tối Cúc quen chìm vào giấc ngủ trong vòng tay Quân, bây giờ 1 mình không sao ngủ được.

- Em buồn ngủ rồi. Anh cũng ngủ đi kẻo mệt.

Tối nào Quân cũng gọi điện nói chuyện, không dám nói là bị mất ngủ, Cúc chủ động cúp máy trước cho anh nghỉ ngơi, còn mình ôm gối nhớ chồng tới sáng.
Cốc cốc.Quân vừa mới xong cuộc họp buổi sáng trở về phòng, tranh thủ nghỉ ngơi cho hội nghị buổi chiều, vừa định ngả lưng thì có tiếng gọi cửa làm phiền.

- Anh.

Cửa vừa mở, Cúc đã lao vào ôm Quân, anh bất ngờ đứng như trời trồng.

- Sao... Sao em lại tới đây?

- Em nhớ anh.

Cúc ngẩng mặt nhìn, lúc này Quân mới thấy quầng thâm dưới mắt cô, mặt hốc hác hẳn đi. Một tay ôm cô, một tay kéo vali vào trong.

- Em ốm phải không? Sao lại hốc hác thế này?

Cúc nằm co ro trong lòng Quân thủ thỉ.

- Không có anh ôm em không ngủ được.
Nụ hôn rải rác trên tóc, trán, mũi... Anh cũng nhớ cô... Nhớ đến cồn cào.

- Anh ôm em. Em ngủ đi một lát.

Gió biển thổi nhè nhẹ qua cửa sổ sát đất, mấy ngày rồi mới thực sự ngủ được một giấc ngon, hai mắt nhắm nghiền, ôm chặt Quân chìm vào mộng đẹp.

Tối hôm trước Cúc giao cho An sắp xếp hủy lịch mấy ngày tới, để Châu về công ty phụ ít thời gian. Trời vừa sáng đã vội mua vé máy bay đến chỗ Quân công tác, cô nhớ anh, toàn bộ tâm trí đều là hình ảnh của anh, ở HN không thể làm gì ngoài nhớ anh, vậy thì tới nơi có anh, gặp anh, ôm anh.

Có hơi ấm quen thuộc, Cúc ngủ một mạch đến 2h chiều mới tỉnh.

- Đỡ mệt hơn chưa?

Quân đưa tay vuốt tóc hôn nhẹ lên trán cô.

- Ưhm. Vẫn muốn ôm anh.

- Anh có hội thảo lúc 2h30', khoảng 1 tiếng. Em ở phòng nghỉ thêm nhé, anh gọi đồ ăn cho em.

Quân cũng không muốn buông vòng tay ôm cô, nếu có thể, anh đã hủy lịch làm việc buổi chiều rồi. Đứng dậy chỉnh đốn trang phục xong quay lại vẫn thấy cô ngồi thẫn thờ trên giường chưa tỉnh ngủ, tóc tai vò rối bời. Nhịn không được phải cúi xuống hôn một cái nữa.

- Sao anh cười em?

- Tại em đáng yêu. Nghỉ đi. Một lát anh về.

Bungalow view biển vô cùng đẹp, Cúc tắm gội xong nhâm nhi bữa trưa muộn, đến thời điểm hiện tại cô vẫn không tin nổi là mình đã bỏ việc mà đến chỗ Quân.
Quân vừa từ trung tâm hội nghị đi ra đã thấy Cúc ngồi đợi ở ngoài cửa, tóc buông xoã, đầm maxi dịu dàng, cô chăm chú nhìn mũi giày, tay gõ nhịp vào ghế.

- Cúc.

Nghe tiếng gọi, cô đưa mắt về phía anh, Quân chờ cô với ánh mắt dịu dàng, đưa tay về phía cô.

- Chúng ta về thôi.

Cô ngồi dậy chạy về phía anh, tay đan vào nhau rời đi trong tiếng xôn xao bàn tán.

"Là chủ tịch Cao Dược đó"

"Đồng Bạch Cúc đó ư?"

"Người đàn bà thép sao??? Mắt tôi hỏng rồi sao?"

"Tôi bị thồn cẩu lương ngập mặt"

"Giữa chốn công việc tràn ngập này mà tôi vẫn được ăn cơm chos đó"

Buổi chiều Quân dắt cô đi dạo biển, anh mặc quần ngố áo thun giản dị, Cúc mặc đầm pastel cùng tông với anh. Dưới ánh hoàng hôn của biển cả, bóng hai người lồng vào nhau, cùng tận hưởng cảm giác bình yên dưới bầu trời rộng lớn. Có trời, có biển, có chúng ta.

Như 1 cơn địa chấn, buổi sáng hôm sau khắp các mặt báo đăng tin chủ tịch Cao Dược đi du lịch với TGD cty bảo an, những hình ảnh tay trong tay tình tứ, nụ cười ngọt ngào... Lời ra tiếng vào xôn xao dị nghị, bênh vực có, mỉa mai có... Giới kinh doanh lại càng loan đi tin đồn Cao Dược sắp có biến.

Cúc ở trong phòng đi đi lại lại lo lắng, sợ rằng việc này lại khiến Cao Dược khốn đốn thêm một lần nữa. Quân lặng lẽ nhìn cô, lẽ ra đã có 1 kỳ nghỉ vui vẻ. Đi lại nắm lấy bàn tay run run của cô vỗ nhẹ.

- Yên tâm. Có anh rồi.

Điện thoại đổ chuông, là Ngọc gọi đến.
"- Mẹ ạ!

- Ngọc. Tập đoàn thế nào rồi. Mẹ xin lỗi... Mẹ...

Lầm đầu tiên Cúc cuống quýt như thế.

- Bộ phận truyền thông đã tạm phong toả thông tin lại. Ông và chị Châu, chị Minh đang chuẩn bị họp cổ đông, sau đó sẽ mở họp báo. Mẹ không cần lo lắng.

Cụ Phan ngồi trên ghế chủ tịch bình thản nhìn lướt những gương mặt xung quanh

- Để tránh thông tin nhiễu loạn bên ngoài làm mọi người lo lắng. Tôi muốn chính thức chia sẻ với các vị, Bạch Cúc bây giờ là con gái tôi, tôi muốn con cháu mình hạnh phúc. Quân là người tôi dìu dắt cả đời, tôi tin tưởng cậu ấy.

Bạch Cúc đã cả đời vất vả vì Cao Dược, không thể bắt Cúc hy sinh như vậy mãi. Con người ai cũng mưu cầu hạnh phúc, tôi nghĩ các vị cũng vậy. Dù ở cương vị nào, Cúc cũng đều làm rất tốt, chưa từng gây tổn hại cho Cao Dược. Hy vọng các vị ở đây vẫn luôn tin tưởng, yêu thương và chúc phúc cho Cúc.

Từng lời của cụ Phan khiến mọi người trầm ngâm nhìn nhau.

- Có hạnh phúc mới có thành công. Chủ tịch. Chúng tôi cùng chờ ly rượu mừng của Cúc và Quân.

Ông Lâm đứng lên phá vỡ bầu không khí, mọi người thi nhau hưởng ứng. Cao Dược đã đi qua bao lần bão tố, đều là nhờ Bạch Cúc cả, giờ đây sóng yên biển lặng, cô cần có bến đỗ của mình.

Đầu giờ chiều, Ngọc đại diện Cao Dược chủ trì họp báo công bố chủ tịch HĐQT bà Đồng Bach Cúc tái hôn cùng TGĐ cty bảo an Trần Việt Quân.

- Cô Minh Ngọc, xin chia sẻ thêm về mối quan hệ này...

- Đây là việc cá nhân nhưng vì vị trí của mẹ tôi ảnh hưởng đến tập đoàn nên cần phải lên tiếng trước truyền thông. Con người dù ở tuổi nào cũng cần có hạnh phúc, mẹ tôi cũng vậy. Với tư cách là thành viên của Cao Dược, chúng tôi mừng cho hạnh phúc của người đứng đầu. Với tư cách là người làm con, tôi vui vì mẹ mình tuổi già có người bầu bạn. Mong mọi người tin tưởng và ủng hộ Cao Dược cũng như chúc phúc cho bố mẹ tôi.
Họp báo vừa kết thúc, các trang thông tin thi nhau đi bài về cuộc hôn nhân thế kỷ, mạng xã hội thi nhau chia sẻ câu chuyện friendzone của chủ tịch Cao Dược.

"Cảm ơn bố đã đợi mẹ 30 năm"

Hai cô công chúa chia sẻ hình ảnh gia đình 4 người trên Facebook đầy hạnh phúc, theo đó các nhân viên đua nhau đăng bài ngưỡng mộ.

"Các bạn tin không? Trên đời này vẫn còn người đàn ông chung tình 30 năm chỉ yêu 1 người đó"

"Tôi mỗi ngày đều được chứng kiến cô chú đón đưa nhau đi làm. Ngày ngày ăn cẩu lương mà làm việc"

"Tôi 25t nhìn tình yêu của u50 mà ao ước"

"Cực phẩm như chú Quân còn không?"

"Mọi người bảo k xứng á? Người ta cũng là giám đốc công ty bảo an nhất nhì cả nước đấy"

"Mấy người tưởng lấy được chủ tịch mà dễ à? Mấy người có chờ được 30 năm không?

"Cô chú vớt lại cho tôi chút niềm tin vào tình yêu"

Tưởng đâu sóng lớn, ai dè trở thành biểu tượng mới của tình yêu, giới trẻ thi nhau ngưỡng mộ ao ước.

"Kiên nhẫn là chứng tích của tình yêu đích thực. Em là thành tựu của cuộc đời anh. Bạch Cúc"

Ông chú quốc dân đăng 1 tus liền gây thêm 1 làn sóng lớn, bón thêm 1 tô cẩu lương to đùng cho các cháu FA.

Cúc ngồi trong lòng Quân theo dõi hiệu ứng truyền thông tốt đẹp mà thở phào nhẹ nhõm.

- Cảm ơn anh.

Lần đầu tiên được tận hưởng cảm giác nghỉ ngơi, sóng gió xảy đến không cần làm gì cả, đều có những người thân yêu lo lắng giải quyết thay. Ngần ấy năm, cô thực sự được nghỉ ngơi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com