CHƯƠNG 19: TƯƠNG TƯ DÀI ĐẰNG ĐẴNG, CUỐI CÙNG CŨNG THỔ LỘ
Tharn thật sự cảm ơn anh trai mình đã mua được vé máy bay ngay trong đêm, chỉ là tối đó khi cậu bay đến Surat Thani thì chuyến phà cuối cùng về đảo Koh Samui cũng đã dừng hoạt động, cậu đành phải ngủ ở sân bay, sáng sớm ngày thứ hai liền tới bến đò lên chuyến phà sớm nhất đến đảo, lên đảo rồi nhanh chóng đi về phía người cậu yêu nhất, không tốn nhiều thời gian đã nhìn thấy khu dân cư mà cậu quen thuộc.
Đây là lần đầu tiên cậu đến đây mà không có ai đi cùng hay là không có ai ra đón, mà Tharn còn quật cường muốn đến nơi ngay trong đêm, cũng hoàn toàn không cảm thấy mệt, ngược lại, khi nhìn thấy người mà cậu ngày nhớ đêm mong, chỉ một cái ôm, cậu đã vứt hết tất cả tôn nghiêm ra sau đầu, những thứ tôn nghiêm mờ ảo ấy, nếu đem ra so với Type thì không đáng một xu.
Tharn tự hỏi, lúc đó cậu rốt cuộc cố chấp chờ đợi cái gì, đợi Type chủ động liên lạc với cậu bởi vì cậu không muốn nhận thua? Tất nhiên không phải, khi Type thật sự chủ động gọi điện thoại cho cậu, chỉ nói vài câu thôi đã làm cậu bại trận hoàn toàn.
Thật sự là ai chủ động dỗ dành đối phương trước thì là kẻ thua cuộc sao? Kiểu suy nghĩ vừa không lý trí lại nhạt nhẽo này, căn bản không hợp tình hợp lý gì hết, chỉ làm cho vấn đề càng ngày càng nghiêm trọng.
Lúc này đây Tharn đã không còn quan tâm người tên Faires đó là ai, muốn làm gì, Type chấp nhận đứng trước mặt bố cậu ấy, đứng trước mặt bạn bè cậu ấy không chút do dự ôm lấy cậu đã là điều nằm ngoài dự liệu của cậu. Câu không ngừng mắng chửi bản thân quá mức vô lý gây sự, dục vọng chiếm giữ biến thái không phân phải trái suýt chút nữa đã làm cậu mất đi người mình yêu nhất.
Tharn mở mắt, trong đêm tối nhìn lên trần nhà, sau dó xoay đầu đường nhìn chuyển dời lên khuôn mặt người yêu đang nằm chung giường chung gối với mình.
Trên điện thoại hiển thị đã hơn hai giờ sáng, thật ra cậu tỉnh giấc vào lúc này cũng không có gì lạ. Tuy rằng Type muốn nghỉ nghỉ làm, nhưng quá nhiều công việc không phải nói muốn ném đi là dễ dàng ném đi được, bởi vậy trên miệng thì nói cổ vũ cho tình yêu nhưng thực tế lại bận công việc ở khu nghỉ dưỡng cả ngày, bận cho đến đêm tối…có ai từng nghĩ rằng cái người nói muốn làm chuyện không thể kể rõ ra, chưa đợi Tharn tắm xong, đầu vừa chạm gối thì đã ngủ say mất rồi.
Tharn không biết tại sao chất lượng giấc ngủ của Type lại tốt như vậy, đợi cậu tắm xong một thân nước lạnh đi ra, nhìn người đã say giấc nồng, trong lòng chỉ muốn ôm lấy cơ thể ấm áp đó không buông, hơn nữa bản thân cậu cũng đủ mệt chết rồi, bởi vậy chưa đến 9h cũng đã ngủ mất.
Vào lúc này Tharn tỉnh táo hơn bao giờ hết, cậu nhìn người thanh niên tuấn tú trước mặt, mà người thanh niên này lại không biết bản thân mê người đến nhường nào.
“Type à, tao vô cớ gây sự còn không phải vì sợ có người sẽ cướp mày từ tao sao.”
Cánh tay vòng ôm lấy Type càng thêm chặt, cơ thể của Type vốn dĩ không hề nhỏ bé, không phải là kiểu nhẹ nhàng kéo qua là có thể giữ đối phương trong lồng ngực mình, ngược lại, thân thể hai người tương đương nhau, Tharn chỉ có thể đặt tay lên trên eo Type rồi ôm lấy, chặt chẽ dựa sát vào nhau, nghiêng đầu qua cùng đối phương nằm chung một gối rồi ngủ.
Khoảng khắc như thế này thật sự cũng không có gì gọi là lãng mạn, Type thậm chí còn đang phát ra tiếng ngáy nhỏ nhỏ, nhưng đối với người không thể chịu đựng nổi việc phải một mình ở trong chung cư mà nói, khoảnh khắc được dựa sát kề bên nhau như thế này hạnh phúc đến lạ thường.
Nhà của cậu không phải là căn chung cư đã ở mấy năm đó.
“Nhà của tao…là mày.”
Nếu như lúc này Type vẫn còn đang tỉnh, nghe cậu nói câu này chắc chắn sẽ mắng cậu buồn nôn, còn cậu sẽ xấu xa cười, sau đó hôn đối phương cuồng nhiệt…hôn cái người nhanh mồm nhanh miệng trái tim lại thẳng thắn này. Cậu không hề ghét cái tính mồm miệng nhanh nhảu này của Type, có đôi lúc cậu thật sự hoài nghi bản thân có phải là kẻ có máu M không nữa, cả ngày bị mắng còn cảm thấy ngọt ngào như được ăn đường, tình yêu đối với Type cũng qua từng ngày lại sâu đậm thêm, chìm đắm không cách nào tự mình thoát ra được.
Ngoại tình…Thật không biết lúc đó cái gì đã mê hoặc đầu óc của cậu làm cậu nói ra lời này.
“Xin lỗi, còn có…cảm ơn mày đã chủ động gọi điện cho tao.”
Cuộc điện thoại đó đã làm cho tất cả tôn nghiêm mà cậu giả vờ dựng lên trở nên không còn chút ý nghĩa nào nữa, cho dù bị mắng là đáng đời, cho dù bị mắng là chỉ vì vài câu nói đã vội vã chạy đến đây, cho dù bị mắng là đồ hèn nhát, những điều đó cậu đều không để ý, cậu chính là người hèn nhát, đã thích con người này từ năm nhất đại học, lại còn là một người rất độc miệng nữa.
“Đợi mày dậy rồi tao sẽ lại hỏi.” Tharn nhẹ nhàng mỉm cười, nói nhỏ bên tai Type.
“Nếu như mày lý do mày ở lại Bangkok là vì tao…thật sự rất tuyệt.”
Cậu có rất nhiều chuyện muốn hỏi, muốn nói, nhưng đây là chuyện quan trọng nhất, sau đó Tharn một lần nữa cũng chìm vào giấc ngủ, bên cạnh có thân thể ấm áp dựa sát vào, là người yêu một tháng rồi cậu chưa được gặp.
***
“Mày vẫn chưa biết chuyện của Faires sao? Tao còn tưởng mày biết rồi mới đến đây tìm tao.”
“Chuyện gì của cậu ta?”
Type vẻ mặt khó lòng tin nổi nhìn người vừa nãy suýt nữa làm gãy eo cậu…giày vò cơ thể cậu như vậy, cho rằng cậu là vận động viên thể dục chắc!
“Là chuyện tao dạy dỗ Faires, No không nói với mày?”
“Không, mày làm gì cậu ta?” Tharn không rõ hỏi lại.
Type thở dài, bắt đầu kể lại sự tích anh hùng của mình. Thật ra sau khi cậu về nhà cũng nghe Techno kể chuyện sau đó, thằng nhóc Faires đó sau này còn đi nghe ngóng về người cưỡng bức mình, cuối cùng cũng có kết quả…đương nhiên là trời xanh có mắt, nhân quả có báo ứng.
Bạn của Faires chụp ảnh uy hiếp cậu ta, nếu như không đồng ý tiếp tục lên giường với người bạn đó, cậu ta sẽ tung ảnh khỏa thân của Faires ra, bởi vậy gần đây Faires chắc chắn đang vì chuyện ứng phó với bạn của mình mà sức đầu mẻ trán, hẳn là rất lâu nữa cũng không có sức lực đi quấy rối Type.
Ban đầu cậu cho rằng Tharn biết chuyện này, bởi vậy mới tin tưởng cậu và thằng nhóc đó không có chuyện gì, nhưng…
“Không, tao đến đây không phải vì biết chuyện này, tao bất kể mày có quan hệ gì với ai, tao đã quyết định rồi, nếu như mày nói mày không làm, tao sẽ tin tưởng mày, cho dù bị chửi con trâu ngu đần, tao cũng tình nguyện là con trâu ngu đần tin tưởng mày.” Tharn nói những lời này biểu thị cậu một lòng một dạ yêu Type?
Tharn thối, lại dùng chiêu như nam chính!
Type không nhịn được liếc trắng mắt, cũng khó trách, cậu sao lại có thể quên Tharn từ trước đến này đều như vậy.
“Bởi vậy mày dạy dỗ cậu ta bởi vì cậu ta chọc tao tức giận?”
“Mày cho rằng mày nói thế này thì tao sẽ ngại à? Ừ, tao dạy dỗ nó vì mày, vốn dĩ định bỏ qua cho nó rồi, nhưng nó lại bám chúng ta không buông, vì vậy tao phải xử lý nó một trận cho đàng hoàng, để cậu ta thành thật hơn một chút, nhưng chuyện tao không nghĩ tới rằng tất cả mọi người đều biết chuyện này, một mình mày không biết, đầu của mày bị người ta ấn trên đất chà đạp qua à?”
Type cho rằng kiểu người có máu mặt như Kengkla muốn tiêu cơn tức chắc chắn sẽ phát giận ra bên ngoài, nhưng cậu sợ là quên mất rằng…Kengkla sau khi xử lý xong chuyện đó thì sớm đã ôm lấy No quấn quýt đòi bù đắp chuyện vui vẻ trên giường bị gián đoạn do thời gian Type tạm thời ở lại trong nhà.
Tharn vẫn như cũ đang cười, kể cả Type mắng cậu cậu cũng cười, cuối cùng thành cười lớn.
“Tao có phải có thể nghĩ rằng mày xem tao là người rất quan trọng, rất quan trọng không?”
“Ừ, rất quan trọng.” Type cũng lười mắng cậu ta nữa, chỉ bất lực lắc lắc đầu, để mặc cậu ta một mình chìm đắm trong niềm hạnh phúc vì mới biết chuyện Type làm vì mình, sau đó đưa cậu ta ra khỏi phòng đi xuống tầng dưới. Lúc này đây e là tất cả mọi người đều rời giường rồi, bọn họ đi xuống, cảm giác không khí trong phòng hôm nay…có chút quái lạ.
“Bố, mẹ con đi đâu rồi?”
“Vừa sáng sớm đã đi ra ngoài rồi, cái đứa bất hiếu nào đó không chịu đi xuống phụ việc, chỉ quan tâm “dỡ nhà”!”
Bố cậu đang khoanh tay trước ngực xem ti vi, giọng điệu lạnh lẽo nói chuyện với bọn họ, ánh mắt nhìn người bên cạnh Type như muốn ăn tươi đối phương, vẫn như cũ không muốn nhìn thấy Tharn.
Cũng khó trách, tối qua bọn họ gây ra tiếng động lớn như vậy, cứ như muốn dỡ cả nhà luôn, quả thật có chút quá đáng…dù sao mọi người đều tự hiểu không nói ra ngoài vậy thì bọn họ chỉ cần giả vờ ngốc là được rồi.
“Bố, nói thật, cậu ấy làm bạn trai của con bố cũng nhiều năm rồi, bố lúc nào mới quen được sự tồn tại của cậu ấy chứ?” Type đột nhiên thay đổi chủ đề nói chuyện, chỉ vào Tharn rồi nói chuyện với bố mình.
“Bố không quen đấy!” Bố cậu đập bàn đứng dậy, giơ gậy chống tay chỉ chỉ vào Tharn, phẫn nộ nói.
“Bố không thích khuôn mặt này của cậu ta, Type, con xem xem cái người trong ti vi đi, bố muốn người như thế trở thành con dâu của bố, chứ không phải là cái thằng nửa tây nửa ta này!” Bố Type giơ tay khác chỉ chỉ vào đoạn quảng cáo kem dưỡng da đang được phát trên ti vi, mà người đại diện ở trong đó….rất quen mắt!
Quen mắt đến mức Type nhịn không được xoay đầu nhìn Tharn đang đứng bên cạnh mình, sau đó…bật cười haha.
“Thằng nhóc thối, con cười cái gì?”
“Hahaha, Tharn, tao không xong rồi…hahaha…mày giải thích cho bố tao đi.” Vào lúc này Type đúng là không nhịn nổi việc cười lớn không ngừng, cậu vỗ vỗ người thanh niên đang yên lặng đứng bên cạnh mình, đối phương im lặng nửa buổi, sau đó quay mặt về phía bố Type, lịch sự cười cười, nhìn dáng vẻ cũng sắp không nhịn nổi cười nữa rồi.
“Chuyện gì! Cái đứa nửa tây nửa ta, có chuyện gì thì nói nhanh lên!” Giọng điệu của bố Type không thân thiện chút nào.
Tharn chỉ chỉ vào đoạn quảng cáo đã phát sóng xong trên tivi, người đại diện xinh đẹp bên trong cũng không thấy nữa. Người thanh niên đẹp trai mang dong máu phương Tây và phương Đông tên là Tharn nhẹ nhàng mỉm cười nói với bố Type: “Nghệ sĩ đó, là Thanya Tudara đúng không ạ?”
Bố Type gật gật đầu, Type cũng thấy kỳ lạ khi bố cậu vậy mà lại thích nghệ sĩ nào đó, đại khái có lẽ là vì chân bị thương, bởi vậy thời gian xem tivi tương đối nhiều, thấy dáng vẻ của bố mình như vậy, Type lại một lần nữa nhịn không được cười lớn, đến lúc nghe Tharn bình tĩnh nói ra câu dưới đây, cậu đã ôm bụng cười lớn.
“Đó là Thanya…em gái của cháu.”
“Hả?!!!”
“Haha, bố, bố không nghe nhầm đầu, là em gái của Tharn, bố muốn xem ảnh chụp chung của hai anh em nhà họ không hahahaha, ây dô, con trai của bố tìm một người lớn lên gần giống với nghệ sĩ làm bạn trai, có phải rất hợp với ý bố không? Không tin bố xem đi.” Nói rồi Type liền nhẹ nhàng vỗ vỗ trán Tharn, đẩy đầu của đối phương dựa sát vào bố mình, làm bố cậu suýt chút nữa thì ngã khỏi ghế.
“Hả? Con bé là em gái cậu!” “Vâng ạ, là em gái ruột của cháu, đợi ngày khác cháu đưa em ấy đến thăm bác ạ.”
“…”
Bố Type hoàn toàn hóa đá, Type thỏa mãn gật gật đầu với người thanh niên con lai đứng bên cạnh sau đó kéo đối phương đi ra ngoài, cho đến khi ra đến bên ngoài mới bộc phát giọng cười không khác gì tiếng lợn kêu.
Không biết vị thần tiên nào làm bố cậu yêu thích vẻ ngoài như này chứ!
“Mày cười hơi quá rồi đấy!”
“Lúc nào mày nhịn được cười rồi lại nói tao.” Type vừa cười vừa lắc đầu, cậu nhìn ra được Tharn cũng không nhịn được cười, ai mà nghĩ được rằng con dâu lí tưởng trong lòng bố cậu có bề ngoài giống bạn trai cậu đến 8 phần chứ.
“May mà cả tao lẫn em ấy lớn lên đều khá giống bố.”
“Ừm, chuyện của công chúa nhỏ trước tiên để qua một bên, bây giờ tao muốn nói với mày, mày ở nhà tao không phải miễn phí ở không đâu, công việc của nhà tao nhiều lắm đấy….không biết Tharn thiếu gia nhà chúng ta làm được hay không?” Type cười nói.
“Chỉ cần không phải là nấu cơm, chuyện gì tao cũng làm được.”
Nghe câu trả lời này của Tharn, Type liền dịch sang bên cạnh, thổi khí bên tai harn rồi nói: “Tốt lắm, vậy tối nay tao phải chiêu đãi mày đàng hoàng.”
Type bình thường không nói cười tùy tiện, vậy mà hôm nay lại luôn cười không ngừng, lời này của cậu làm trái tim Tharn đột nhiên trở nên ấm áp lạ kỳ.
“…”
Type từ dưới đáy lòng nói một câu xin lỗi với bố mình.
Bố, con xin lỗi, đứa con bất hiếu này của bố có lẽ không thể sinh cháu trai cho bố rồi, bởi vì cả trái tim của con…đều nằm ở người này, dù sao…vẻ ngoài của cậu ấy và Thanya không khác nhau lắm, bố cố gắng xem như là con dâu đi vậy.
--------******---------
Trans: chắc mn cũng thấy là chương này ngắn, có lẽ là do bị cắt cảnh H :(((((( mình dành cả buổi tối để tìm bản full mà hơi loạn, một phần do không thể đăng ký tài khoản để tải truyện nữa, nếu bạn nào có bản full có thể gửi cho mình k hoặc sau này mình dùng lại đc sdt trung để đăng ký tài khoản, mình sẽ tìm cập nhật lại 😭😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com