Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32

  Trời trong xanh, từng tia nắng le lói qua khung cửa sổ chiếu rọi vào cảnh sắc trong phòng. Tiếng nước chảy được truyền ra từ trong phòng tắm, Gulf đứng trước gương nhìn lại những vết hôn còn lưu trên người mình. Khi lia mắt qua vết hôn duy nhất trên cổ bị cậu chà đến đỏ rát, tuy nhiên một người rác rưởi như Sunny đôi khi cũng có thể tái sử dụng. 

  Mặc bộ đồ thoải mái, đi ra khỏi phòng tắm, bữa sáng đã được bày sẵn trên bàn. Mew đứng ngoài ban công để gọi điện thoại cho ai đó, cậu cũng không quản, đi đến bàn chuẩn bị dùng bữa sáng của mình. Khi cậu đã ăn gần xong, Mew mới đi đến bên người Gulf, gạt vụn bánh trên mặt cậu "Ăn như heo mà sao không thấy mập lên chút nào?"

  Gulf kéo anh ngồi xuống bên cạnh mình, dựa vào người anh, nuốt xuống miếng bánh cuối cùng "Một ngày phải làm bao nhiêu việc, ăn rồi cũng tiêu hao hết mà."

  Đúng là nói mà không biết ngượng, công việc của Gulf hằng ngày chắc cũng là nằm một chỗ, hay từ phòng ngủ đi tới phòng khách, cùng lắm là ngày mai phải tham gia buổi lễ tốt nghiệp.

  Mew nhéo nhéo bụng của Gulf mặc kệ cậu ba hoa chích chòe.

   Khi đã sắp xếp chuẩn bị xong mọi thứ, hai người cùng nhau trở về BangKok

* ** ** ** *

   Mew đang đứng trước gương lớn trong phòng, so sánh tới mấy bộ quần áo rồi mà vẫn chưa chọn được cái nào ưng ý. Nhìn một phòng đầy quần áo, anh phiền não thở dài.

  Lúc này điênh thoại di động vang lên, anh đưa lên tai nghe "Alo?"

  Một giọng nói trong trẻo vang lên ở đầu bên kia điện thoại "Bọn em làm lễ cũng sắp xong rồi, anh còn chưa đến?"

  "Anh đang trên đường."

   Trong điện thoại truyền đến một giọng cười nhẹ "Gạt ai đấy, nghe là biết anh còn đang ở nhà."

  Mew lập tức cười nói "Anh lập tức xuất phát, nhất định sẽ đến kịp."

  Cúp điện thoại, Mew đành chọn bộ mà anh cảm thấy được nhất, nhanh chân chạy vào phòng tắm vuốt tóc, xịt nước hoa, nhìn người đàn ông anh tuấn trong gương, anh nở một nụ cười hài lòng.

  Cầm lấy chìa khóa, anh lao nhanh ra khỏi cửa. Hôm nay là ngày lễ tốt nghiệp của Gulf, anh phải dùng hình tượng hoàn mý nhất để xuất hiện, để cho mấy đứa nhóc đó thấy bạn trai trong truyền thuyết của cậu là ai, là một người đẹp trai đến mức nào, cho cái đám loạn thất bát tao kia khỏi quấy rầy người của anh nữa.

  Trong lúc chờ kẹt xe, Mew nhìn đóa hoa hướng dương đang để trên ghế phó lái, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh Gulf mặc áo của nhân ôm hoa và bằng tốt nghiệp hướng về phía anh mỉm cười, mà anh không nhịn được, khóe môi cũng cong lên.

  Lúc gần đến trường, xe gần như không di chuyển được nữa, cả con đường kín người. Mew nhìn thời gian đã sắp trễ, quyết định đậu xe lại ven đường, đeo kính, ôm hoa về phía trường học.

  Trên đường đều là học sinh đang làm lễ tốt nghiệp và phụ huynh tới tham dự. Mew sải bước chân dài, dưới lớp áo lộ ra một phần xương quai xanh và cơ ngực, ôm bó hoa hướng dương lớn lập tức hâó dẫn toàn bộ sự chú ý của người đi đường. Sóng mũi cao dưới gọng kính, khóe miệng hơi nhếch lên khiến người ta không khỏi tưởng tượng đến gương mặt sau khi tháo kính.

  Mew không phải là lần đầu tiên tới trường đại học này, thậm chí quen thuộc đến nỗi nhắm mắt cũng tìm được tòa nhà học viện của Gulf. Dưới lầu đứng đầy đám học sinh và phụ huynh, những sinh viên non trẻ sắp bước chân vào xã hội, mặc áo cử nhân đen tuyền, cổ áo có viện xanh, đội mũ ngay ngắn, nhìn qua tràn đầy tri thức, bọn họ đã chụp hình tập thể xong, hiện giờ đang tụ tập chụp ảnh với thầy cô, bạn bè, phụ huynh.

  Cho dù mặc quần áo giống nhau, nhưng Mew ngay từ xa liếc mắt đã tìm được Gulf. Không chỉ bởi vì vóc dáng cao ráo và gương mặt không thể chê bai của Gulf như phượng hoàng lạc giữa bầy gà mà còn vì xung quanh cậu tụm lại một đám ít nhất hơn 10 người cả trai lẫn gái muốn cùng cậu chụp ảnh, chói mắt không kém.

  Mew bĩu môi, trong lòng cười nhạt, anh tháo kính xuống treo ở cổ áo khiến khe cổ áo chữ V càng trễ xuống vài centimet, đường nét tinh tế gồ ghề của xương quai xanh và cơ ngực như ẩn như hiện, nhìn qua dụ người đến cực hạn. Anh ôm hoa thủng thỉnh đi về phía Gulf.

  Cái khí chất 'anh đây là người hấp dẫn nhất thế gian' tỏa ra trên người Mew khiến tất cả sinh viên chung quanh tự động lùi ra nhường đường cho anh đi.

  Gulf lúc này cũng nhìn thấy anh, rất tự nhiên hướng về phía anh vẫy tay.

  Những người đang vây chung quanh Gulf tất cả đều xoay đầu lại, chỉ thấy một người đàn ông anh tuấn khôi ngô đang cầm một bó hoa tươi đi lại, trực tiếp đứng trước mặt Gulf, khé nhếch môi cười "Chúc mừng em tốt nghiệp."

  "Anh còn mua hoa gì đây?"

  "Hợp cảnh thôi, nếu đến tay không cũng kì." Mew nháy mắt.

  Gulf nhận lấy bó hoa "Cảm ơn anh."

  Hai người không coi ai ra gì mà liếc mắt đưa tình, cái không khí ám muội đã quá rõ ràng. Ở trường Gulf vốn là đã có nhiều lời ra tiếng vào, Mew còn được cho là người thầy hoàn hảo, bây giờ thì hai người trong cuộc đều đã đứng đây gióng trống khua chiêng rồi, chẳng hề có chút che đậy nào, căn bản là bắt người ta phải tin, không ít bạn nữ hai mắt phát sáng, thấy được bong bóng hồng phấn bay múa phảng phất quanh bọn họ.

  Mew nhìn chung quanh cố ý hỏi "Gulf, những người này đều là bạn em sao, anh nhớ lớp em đâu nhiều người như vậy?"

  Gulf cười khúc khích, mùi giấm chua trong lời nói của Mew đều đã xông tận đến mũi cậu "Không chỉ lớp em, còn có bạn bè bên học viện khác sang." cậu đặt tay lên lưng của Mew hướng về phía những người đó thoải mái nói "Giới thiệu với mọi người, đây là bạn trai tôi, còn là ai thì chắc hẳn mọi người cũng đã biết."

  Cả đám hít một hơi, đại khái không ngờ cậu sẽ lại bình tĩnh thừa nhận như vậy.

  Mew muốn nhịn cười nhưng thực sự chịu không được, khóe miệng hơi nhúc nhích, anh ôm lấy vai Gulf, vẻ mặt kiểu như chính là như thế.

  Những người bám theo Gulf chụp ảnh cuối cùng cũng tức thời tản ra, Mew lấy điện thoại di động tìm một người bạn học nhờ chụp cho hai người không ít ảnh.

  Mew ôm vai Gulf cười nhẹ nói "Ấy, em mặc bộ này thật đẹp."

  "Đẹp không? Chắc mới mẻ thôi."

  "Vừa mới mẻ vừa đẹp."

   Gulf cười nói "Nhưng nóng quá, em đổ hết cả mồ hôi rồi."

  "Không có chuyện gì thì chúng ta về đi, ở chỗ này phơi nắng làm gì chứ."

  "Vừa nãy cũng có người tìm em đi ăn....."

  "Không được, hôm nay em phải cùng ăn cơm với anh, không phải đã nói rồi sao."

  "Đùa anh thôi." cậu đưa ngón tay kéo cổ áo của Mew lên "Khoe thế làm gì, bọn họ cũng đâu chạm được."

  Mew vỗ nhẹ mông cậu một cái "Về nhà, anh chuẩn bị quà cho em rồi." Hai người dưới anh nhìn soi mói của tất cả mọi người ôm hoa rời đi.

  Gulf lắc đầu "Lần này thì cả trường đều biết rồi, nhất thiết phải làm đến mức này sao?" mặc dù trong lời nói đầy phần oán trách nhưng đáy mặt cậu lại hiện lên sự vui mừng.

  "Há, sao chứ, đây là hiệu quả anh mong muốn, cho bọn họ miến quấy rầy em, anh là giúp em giảm bớt phiền phức."

  Gulf dở khóc dở cười "Anh nói cũng có lý."

 
* ** ** ** *

Ra sương sương thôi chứ lười quá -))

À mà em hỏi, ăn thịt nhiều thì nó có ngán không các chị nhỉ, sợ đọc riết chán á 🙂.

Thêm nữa là dạo mới đây em nghe rầm rộ cái vụ anh 'trà xanh' nào đó :)))), nên em tính đổi tên nhân vật Fiat ở chương trước kia thì có ổn không nhờ.

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com