Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 21

Ánh nắng sớm nhẹ nhàng nhảy múa trên những tán cây, những bông hoa nở rộ đua nhau khoe sắc dưới ánh nắng ấm áp, các tia nắng len lỏi qua những nhánh cây len qua khung cửa sổ, chiếu lên hai thân ảnh đang ôm nhau say giấc nồng kia.

Trên chiến giường kingsize, thân ảnh nhỏ bé được một thân ảnh to lớn bao bọc trong lòng, người trong vòng tay ấm áp ấy khẽ cựa mình có dấu hiệu sấp tỉnh, đôi mi khẽ rung rồi dần dần mở mắt.

Cậu đưa tay lên dụi mắt, định bật người ngồi dậy nhưng cảm thấy ở eo có vật nằng nặng đè lên cậu đưa mắt nhìn xuống rồi từ từ quay mặt qua bên cạnh...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

" Aaaaaaaaaaaaa " cậu la lên với tay khéo chăn lên hết người mình

Anh bị tiếng hét của cậu làm cho thức giấc, bật người ngồi dậy lo lắng hỏi " bảo
bối em bị đau ở đâu sao "

" Hức...hức....an....anh...oa " cậu ôm chăn oà lên khóc

" Bảo bối ngoan, không khóc " anh hoang mang ôm cậu vào lòng vỗ vỗ

"M....mấ....mất....hế....hết.....rồi.....mất......hức hức.....mất hết.....oa..."

Như hiểu ý câu nói của cậu, anh " à " lên một tiếng rồi ôn nhu nói " anh sẽ chịu trách nhiệm với em mà, bảo bối ngoan không khóc nữa "

" Thật....thật ạ " cậu ngước mặt lên nhìn anh bằng đôi mắt đẫm nước

" Thật mà, anh se trách nhiệm với
em " anh đưa tay lau đi giọt nước vẫn còn đọng ở mi mắt cậu

" Anh, em đói, từ hôm qua giờ em chưa ăn gì hết " giọng cậu hơi khàn vì khóc nhưng vẫn rat dễ nghe

" Được, vscn xong rồi chúng ta xuống ăn sáng " anh cười nhẹ đưa tay xoa xoa đầu cậu

" Bế em, chân em vẫn còn tê và eo đau nữa a~ " cậu đưa mắt long lanh lên nhìn anh nói

" Rồi rồi, anh bế em được chưa " anh cóc nhẹ lên trán cậu rồi vươn tay bế cậu theo kiểu công túa

Bước vào trong phòng tắm, cửa vừa đóng ' cạch ' một tiếng, liền nghe thấy bên trong có những âm thanh không mấy trong soáng phát ra

( Vy: ta vô tội ta hỏng biết gì hết á { âm thầm cầm dép bỏ đi } )

Nửa tiếng sau thì hai người cũng đã xuất hiện ngồi ở bàn ăn, cậu bị anh hành cho cả buổi nên cũng chả còn sức lực gì nữa, mọi việc đều để anh làm hết

" Em không ăn nữa đâu, chỉ muốn ngủ mà thôi~ " cậu đưa tay lên che miệng ngáp một cái nói

" Bảo bảo ngoan, ăn thêm một chút rồi về phòng ngủ tiếp, a " anh cưng chiều nói, tay gắp thức ăn đút cho cậu

" Ưm "

Khung cảnh bên trong phòng ăn rộng lớn, một cậu thanh niên nhỏ nhắn đang ngồi yên vị trên đùi của người kia, một người đút một người ăn, khung cảnh hài hòa ấm áp vô cùng .

Còn bên ngoài từ của bước vào người thanh niên cao lớn mặt đầy xác khí không nói lời nào bước thẳng vào phòng ăn, nhấn mạnh từng chữ như muốn la lên

" VƯƠNG NHẤT BÁC " vâng người thanh niên này không ai khác ngoài Chính Quốc nhà ta

" Có chuyện gì mới sáng ra mày đã um xùm lên vậy " anh vẫn thản nhiên đút cho cục bông trong lòng mình ăn, mắt cũng chả nhìn thằng bạn mình một cái

" Mày biết là hôm nay cty có cuộc hợp quan trọng không mà mày còn ngoài ở đây ăn uống à mà khoan... Sao A Chiến em lại ở đây " Chính Quốc anh đang chuẩn bị một màng rap diss thì thấy cậu ngồi với anh

" Anh hỏi người này này " cậu dùng ngón tay chọt chọt anh nói

" T..... "

" Có gì đó sai lắm nha, em ngồi trên đùi nó, mày đã làm gì em tao, nay tao sẽ đập mày, tao mà không đánh được mày tao không mang họ Tiêu nữa " Chính Quốc anh kéo tay áo chuẩn bị động thủ

( T/g: ổng đang mang họ Điền luôn á :)) )

" Rồi mày để tao nói chưa, nay mày ngon cơm dám nhảy họng tao luôn " anh đặt đũa xuống với lấy ly nước đưa cậu, giọng không lạnh không nhạt nói

" Chuyện này tao tính với mày sau, giờ qua chuyện chính, nay cty có có cuộc hợp qua trong sao mày lại không tới "

" Mày làm bạn tao hơi lâu rồi đấy nhé " Chính Quốc anh kéo ghế ngồi đối diện hai người

" Làm bạn mày lâu rồi giờ chuyển qua làm em rể " anh đưa ly cafe nhấp một ngụm nói

" Em thật là đáo để đó em RỂ à " Chính Quốc nhấn mạnh từ rể nói

" Anh cũng không vừa đâu anh CHỒNG
à " anh cũng không vừa nói lại

" Hai anh đủ rồi đấy " thấy không khí không được ổn cậu chen vào nói

" Mà bỏ qua chuyện này đi, nay cty có cuộc họp qua trong mày lại vắng mặt làm tao phải một minh đối phó với mấy lão già đó" Chính Quốc hầm hực cầm ly trà người làm đưa đến uống một ngụm để hạ hỏa

" Anh có cuộc họp quan trọng vậy sau hồi sáng không nói với em chứ " cậu để ly nước sang bên nói

" Anh đi rồi thì sau em xuống giường được đây " anh ôn nhu xoa xoa hai má cậu

" Khục khục...ở đây còn có người đấy
nhé " Chính Quốc giả ho nói

" Anh này " mặt cậu đỏ hết cả lên phồng má hờn dỗi nói

" sao còn ngồi đây, nay mày không qua với mèo con nhà mày à " anh đút trái cây cho cậu thản nhiên nói

" Mày hong nói tao cũng xém quên, thôi tao đi kiếm bảo bối nhà tao đây, còn mày lo mà lên cty đi đấy " Chính Quốc đứng lên chuẩn bị rời đi

" Đi không tiễn, mà tao hôm nay không lên cty tao còn phải ở nhà lo bảo bối tao nữa " anh nói nhưng mắt cưng chiều nhìn cậu

" Ờ ờ, mày không lên tùy mày, tao không làm bóng đèn nữa đi đây, anh đi nha nó mà làm gì em thì cứ điện cho anh, anh qua lật nhà nó " nói rồi không đợi cậu trả lời liền rời đi

" Anh, em mệt, muốn ngủ a~" cậu dựa hẳn vào người anh nũng nịu nói

" Được rồi, anh đưa em về phòng ngủ rồi chiều anh đưa em đi chơi chịu không " anh nhìn cậu cười sủng nịnh nói

" Chịu ạ " mắt cậu sáng lên khi nghe được đi chơi hớn hở nói

" Ngoan, lên ngủ lấy sức rồi chiều chúng ta đi "

" Anh, có thể kêu anh hai và Chí Mẫn đi chung được không ạ "

" Được chứ, vậy giờ anh đưa em về
phòng  "

" Vâng "

Nói rồi anh bế cậu đi về phòng, bỏ lại tất cả người hầu đang hoang mang không tin vào mắt và tai mình, ai ai cũng có một câu hỏi trong đầu { sao hôm nay thiếu gia của họ lại nói nhiều hơn một câu và còn cười đùa nữa,chuyện này phải thông báo cho ông bà chủ mới được }

Thế là một buổi sáng và trưa trôi qua êm đềm và vui vẻ trong tiết trời hài hòa và ấm áp này

                  ______________________

Hé nhô các tình yêu, tui đã chở lại rùi đây, chắc mọi người hóng mòn đôi dép rồi phải không nè, tui biết mà vậy các tềnh iu của tui hóng tiếp đi nha.

Đùa thui hìhì, tui đã thi xong và được nghỉ hè, chỗ mọi người có ai nghỉ hè hay nghỉ dịch gì chưa. Tui thấy thương cho một số tình yêu của tui chưa thi mà đã phải dời lịch thi vì dịch bệnh rồi 😢😢. Tui đã sắp xếp thời gian lịch biểu của tui lại để có giờ rảnh để viết truyện ra chap càng sớm cho các tình yêu của tui đã bo công ngồi đợi ( cúi đầu).

     CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ỦNG HỘ
                   ❤️🧡💛💚💙💜🖤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com