Chương 2.1: Rủ em về nhà dạy kèm
"Điền Điền ơi, ra ăn cơm đi con, nghỉ ngơi một lát rồi hẵng học tiếp." Mẹ Vân Điền gõ gõ cửa phòng gọi con.
"Vâng ạ, con ra ngay đây."
Vân Điền cầm di động gửi tin nhắn thông báo cho thầy giáo rằng mình phải xuống ăn cơm, rồi ra khỏi phòng.
Từ hôm khai giảng đến nay đã là hơn một tháng, ban đầu Vân Điền chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ tìm đến thầy dạy toán để hỏi bài, Vân Điền nghĩ rằng luôn quấy rầy thầy thì không ổn lắm. Nhưng không ngờ thầy giáo lại cực kỳ để ý tới em, mỗi đêm đều nhắn tin hỏi xem em đã làm bài tập chưa, có bài nào khó quá không.
Cứ qua lại trò chuyện thế là Vân Điền và thầy giáo cũng dần trở nên thân thiết hơn.
Vân Điền ngồi ở trước bàn ăn dùng bữa cùng mẹ, tất cả trên bàn ăn đều là món mình yêu thích.
Mẹ Vân Điền sống cũng rất vất vả, thời đại học khi bà còn non dại bị lời dụ dỗ đường mật và vẻ điển trai của bố Vân Điền mê choáng váng, vừa tốt nghiệp xong đã đi đăng ký kết hôn, lại không ngờ rằng bố Vân Điền là một tên cặn bã, gã ta ngoại tình ngay thời điểm bà đang mang thai, lại còn thường xuyên đánh đập bà.
Ngay tại lúc mẹ Vân Điền định ly hôn thì trời xanh có mắt, gã ta say rượu lái xe xảy ra tai nạn xe cộ bỏ mình.
Mẹ Vân Điền tự mình sinh ra con trai, nuôi lớn con trai, trong nhà tuy không giàu nhưng bà chưa từng để Vân Điền chịu qua khổ, vẫn luôn yêu thương con trai, chăm sóc và bảo vệ con rất tốt. Vân Điền cũng rất yêu mẹ mình, bởi vậy em luôn hy vọng bản thân có thể đỗ vào trường đại học top, về sau sẽ chăm sóc cho mẹ.
Trải qua một tháng đêm nào cũng được thầy giáo bổ túc, cuối cùng thì thành tích của Vân Điền cũng có khởi sắc. Cũng may là Vân Điền tự hiểu mình nên đã chọn khối thi không có môn toán, chỉ mong lúc thi tốt nghiệp không quá kém là được.
"Điền Điền à, ăn nhiều đi con, con đừng tự gây áp lực lớn cho mình nhé. Mẹ chỉ mong bé Điền của mẹ vui vẻ khoẻ mạnh là mẹ vui rồi."
Mẹ Vân Điền kẹp đồ ăn cho con trai.
"Con biết rồi mà mẹ, gần đây môn toán của con cũng tiến bộ lắm đó."
"Thật sao?" Bà cực kỳ kinh hỉ, "Là thầy Phó luôn giúp đỡ con sao?"
"Vâng!" Nói đến thầy dạy toán, Vân Điền vui vẻ, em rất cảm kích thầy đã luôn kiên nhẫn dạy dỗ em.
Cúi đầu nhìn tin nhắn thầy vừa nhắn qua, thầy nói em cứ ăn cơm đi, ăn xong thì phải gọi lại cho thầy, Vân Điền cười cười.
"Ui vậy thì tốt quá! Nhà mình có nên qua biếu thầy chút gì không con."
Vân Điền cắn cắn đầu đũa, em cũng không biết thầy thích thứ gì.
"Hay là vậy đi, mẹ làm ít bánh quy nhỏ, mai con mang qua cho thầy nhé. Có phải thầy con kết hôn rồi đúng không, vừa hay mang cho vợ thầy một ít." Bà hứng thú bừng bừng nói.
Vân Điền gật gật đầu nhỏ, cũng cảm thấy chủ ý này rất tuyệt.
Cơm nước xong, Vân Điền và mụ mụ cùng nhau dọn dẹp bát đũa rồi trở về phòng chuẩn bị học tập.
Tin nhắn vừa gửi còn chưa dừng mấy giây, phía bên kia đã gọi ngay tới giống như vẫn luôn chờ riêng tin nhắn của Vân Điền vậy.
Vân Điền sớm đã quen với chuyện thầy giáo rep tin nhắn trong vòng 1 giây, em ấn nút nhận cuộc gọi.
"Điền điền...." Điện thoại bên kia vang lên giọng nói trầm thấp tựa như đàn cello của thầy giáo.
Vân Điền bất giác đỏ tai.
"Vâng em nghe ạ." Thanh âm uyển chuyển bay tới lỗ tai, Phó Như Phong biết rằng giọng nói Vân Điền dễ nghe, nhưng mỗi lần nghe tiếng em thưa mình, Phó Như Phong vẫn thấy hưởng thụ.
"Nay thầy ăn cơm tối xong sớm vậy ạ?"
"Khụ. Ừ, vợ thầy thích ăn cơm sớm." Phó Như Phong không nói thật ra là do lần hắn trao đổi số điện thoại với Vân Điền, không muốn chậm trễ chuyện nhắn tin gọi điện với Vân Điền mà hắn đã đề nghị bà xã nấu cơm sớm hơn, như vậy hắn sẽ có thời gian gọi điện dạy kèm cho Vân Điền.
Phó Như Phong cũng không hiểu vì sao bản thân lại để bụng tới một học sinh như vậy, nhưng trải qua một tháng làm quen, hắn càng thêm không muốn bở lỡ bạn nhỏ xinh đẹp này. Chứ đừng nói tới chuyện hắn đã điều tra tất cả thông tin của Vân Điền, trong lòng vẫn luôn cảm thấy Vân Điền là một đứa nhỏ tội nghiệp nên được yêu thương nhiều hơn.
Mỗi đêm Phó Như Phong đều gọi điện cho Vân Điền, chưa từng bỏ sót một ngày. Có lần sáng đi học Vân Điền quên chưa kịp ăn sáng, Phó Như Phong sẽ mang cơm sáng đến cho em.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com