Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22


Chương 22 - Edit: Rin

"Vương gia ~~" Túc Ngọc vai bán lộ rúc vào bên cạnh Lưu Anh Hùng, ngón tay cầm lên một viên ô mai đỏ au đưa tới bên miệng Lưu Anh Hùng, áo khoác rộng rãi bởi vì động tác uy đồ ăn mà thoát rơi xuống, không biết là cố ý hay vô tình để lộ hai viên nhũ tiêm tròn như hạt đậu tại trước mắt nam nhân.

Lưu Anh Hùng lười biếng nằm ở trên giường, híp mắt ngậm ô mai Túc Ngọc đưa đến bên miệng, thuận tiện ác liệt liếm liếm đầu ngón tay trắng nõn của Túc Ngọc, hai bàn tay to phủ đầy vết chai sờ sờ da thịt trơn bóng hoạt nộn của Túc Ngọc.

"Ân ~ Vương gia ~" Túc Ngọc ra vẻ thẹn thùng đẩy đẩy bả vai rộng lớn của Lưu Anh Hùng, "Này nọ ăn thật ngon nha ~ "

Phắc ! Nói chuyện đều mẹ nó mang theo âm cuối uốn lượn rung động, bề ngoài giả bộ cự tuyệt bên trong lại âm thầm quyến rũ, hoan nghênh kê ba !

Lưu Anh Hùng một phen ôm tiểu yêu tinh trong lòng, dùng hai ngón tay nghiền áp hồng quả trước ngực Túc Ngọc, "Tiểu tao! Ta xem ngươi là không muốn bồi ta ăn ô mai, mà là muốn ta ăn đại núm vú của ngươi đi !"

Dứt lời chui đầu vào trong lòng Túc Ngọc, há mồm cắn đầu vú mềm mại ướt át.

"A ~ a ~ Vương gia ngươi thật lợi hại ~ A ~ "

Túc Ngọc không hề rụt rè mà nói, ôm lấy đầu Lưu Anh Hùng, hai chân thuần thục cuốn lấy eo gấu của nam nhân, liều mạng khiêu khích lấy lòng... Nói Lưu Anh Hùng xuyên việt đến cổ đại đã được vài ngày, hắn lại một lần nữa nhận định bản thân là đứa con cưng của lão thiên gia, lúc này không những có thần điểu đại lực, mà còn trẻ lại không ít, thậm chí còn là một vương gia phi thường dũng mãnh, muốn nói chỗ duy nhất không hài lòng chính là dung mạo mảy may chưa biến, khác mỗi trên đầu mọc ra chút tóc, bất quá Lưu Anh Hùng mới không thèm để ý, không phải gần nhất đều lưu hành soái ca xấu manh sao, hắn hiện tại liền đi trước thời đại một tí đi !

Lại nói vương gia này tuyệt không phải kẻ đầu đường xó chợ, theo ký ức khi xuyên qua của Lưu Anh Hùng, Lưu vương gia xếp hạng thứ sáu, là đệ đệ của đương kim hoàng thượng, là Lục thúc của thái tử. Dũng mãnh thiện chiến, túc trí đa mưu, đương nhiên cũng là phong lưu lãng tử, thích sáp cửa sau, quan hệ cùng nhiều người đều cắt không đứt lý còn loạn. Hiện tại người ở dưới khố chính là tiểu quan Túc Ngọc trứ danh trong kinh thành, sống nhẫn nhịn đến mức Lưu Vương gia không thể dừng được ham muốn, liền chuộc về nhà.

"Vương gia ~ bên trong huyệt Túc Ngọc thật sự rất ngứa ~ A ~ cầu Vương gia dùng đại nhục bổng hảo hảo cọ sát a cọ sát ~" Túc Ngọc hơi vểnh mông, dùng tay trắng nõn nới rộng hậu định chính mình, lộ ra mị nhục đỏ au bên trong, còn dính dính dâm dịch, ngón trỏ động đậy thăm dò.

Ai nha ai nha, đúng là ngưu bức chuyên nghiệp! Lưu Anh Hùng yên lặng cảm thán, so với Túc Ngọc, những tiểu tình nhân ngày ở trường học trước kia quả thực là khác nhau một trời một vựa luôn đó a !

"Đứa nhỏ phóng đãng ! Chính mình dùng lỗ đít đem điểu bổn vương ăn vào đi, để bổn vương thưởng thức thưởng thức tao huyệt xinh đẹp của ngươi !" Nói xong "Ba" một bàn tay đánh vào trên mông trắng tuyết của Túc Ngọc.

"Ân !" Túc Ngọc rên rỉ một tiếng, mắt mang mị ý liếc mắt nhìn Lưu Anh Hùng, "Vương gia hảo xấu ~ Toàn khi dễ người ta thôi ~ "

Ngoài miệng tuy trách móc như vậy, nhưng bên trong thực không nghiêm túc chút nào, Túc Ngọc giống như miêu bò đến bên cạnh Lưu Anh Hùng, tách chân ra ngồi ở trên thắt lưng nam nhân, một tay đỡ cự điểu nam nhân, một tay sờ ngọc hành chính mình, dùng dâm dịch chảy ra làm chất bôi trơn từ từ nuốt vào dương cụ tráng kiện.

Đầu tiên là cực đại quy đầu no đủ chen vào nhục huyệt mở ra một lối nhỏ, tiếp đó nương theo trọng lực từng chút từng chút nuối hết cán, thẳng đến cả căn đều chôn sâu vào, chỉ còn lại có âm mao ô hắc nồng đậm lộ ở bên ngoài.

"A ~ a ~ côn thịt Vương gia thật lớn ~ đem huyệt Túc Ngọc kéo căng đắc thỏa mãn ~ Ân ~ "

Vừa nhét vào Túc Ngọc liền bắt đầu sử dụng bản lĩnh đặc biệt, eo nhỏ xoay giống như thủy xà, tao huyệt trơn ướt chủ động hấp bọc côn thịt nam nhân, dùng tràng nhục mềm mại mát xa.

Lưu Anh Hùng ngửa mặt nằm hưởng thụ, tay to một lát xoa nắn mông nhục Túc Ngọc, một lát lại gả gảy núm vú sưng đỏ của Túc Ngọc, ngoạn đến bất diệc nhạc hồ.

"A a ! Vương gia ~ Vương gia ~ ngươi thao thật sướng ~ ân ~ Túc Ngọc được ngoạn hảo sung sướng ~ a a ~ côn thịt ~ côn thịt tại bên trong huyệt lại động ~" Túc Ngọc ngưỡng cổ thon dài dâm kêu, tóc dài hắc sắc như tơ lụa ở sau lưng theo động tác lắc lư hơi hơi đung đưa.

Lưu Anh Hùng vẫn là cảm thấy lời nói thô tục ở trên giường này vẫn có chút không quen, hắn đành dạy dỗ nói : "Đồ tiểu lẳng lơ, cắm ở trong mông ngươi gọi là đại kê ba, đại kê ba vừa to lại thô, mà huyệt của ngươi gọi tao lỗ đít hoặc là tao đĩnh mắt, đến cấp bổn vương nói nghe một chút."

Những lời này so với dạy bảo trong thanh lâu càng khiến người ta ngượng ngùng, nhưng mà Túc Ngọc là ai a, đệ nhất nam quan kinh thành, nếu hắn còn không bắt chước được thì còn ai có thể bắt chược được nữa đây !

"Gia ~ Ân ~ đại kê ba của gia ~ Ân đại kê ba vừa trưởng vừa thô ~ đem lỗ đít Túc Ngọc lộng ra nước a ~ "

"Ha ha ha, cho dù không có kê ba của gia lộng, tao đĩnh mắt của ngươi cũng mẹ nó phốc phốc chảy nước, đến, để cho bổn vương xem xem trong thí mắt của ngươi có phải hay không cất giấu tuyền nhãn1 !"

Vừa dứt lời bàn tay Lưu Anh Hùng giống như ưng trảo nắm lấy mông nhục phì nộn của Túc Ngọc, eo gấu dùng lực hướng thẳng tắp hướng phía trên, đem cự đại côn thịt thâm thâm đỉnh tiến chỗ sâu tao huyệt.

"A a a ~ quá sâu ~ gia muốn đem Túc Ngọc thao xuyên a ~ "

Lưu Anh Hùng mãnh liệt đỉnh lộng, đem Túc Ngọc thao phải hướng về phía trước lùi lùi một tí, eo đều xoay như sắp nở hoa, cứ như vậy làm vài chục cái, Lưu Anh Hùng cảm thấy được kỵ thừa tuy rằng sáp được sâu, nhưng chơi hoài cũng không thú, nghĩ đến là làm, Lưu Anh Hùng ôm lấy Túc Ngọc toàn thân mềm mại đảo vị trí, mặt đối mặt tiếp tục cuồng thao.

Hắn đem hai cái chân trắng nõn của Túc Ngọc đặt trên vai, tay nắm núm vú phá lệ ngắt nhéo, eo mãnh liệt cử động, côn thịt thô to một cái lại một cái sâu hơn, phảng phất muốn đem nhục huyệt trơn ướt non mềm kia thao thủng luôn.

"Vương gia ~ ân ~ quá sâu ~ quá sâu ~ a ~ a ~" Túc Ngọc bị kích thích cả người loạn chiến, mông muốn bị thao ra hỏa giống nhau, đẫy đà nước theo cự điểu trừu sáp không ngừng hướng ra phía ngoài vẩy ra, phun đến mức nơi nơi đều là, khố ở dưới nhục nha cũng hưng phấn mà chảy dâm dịch.

"Mẹ nó ! Thao tử ngươi ! Thao tử ngươi ! Thao tử của ngươi đồ lẳng lơ ! Thao thao thao !" Lưu anh hùng mắt mạo hồng quang, trên cổ gân xanh băng khởi, liều mạng ngoan thao liền cùng thao cừu nhân giống nhau, cực đại trứng đản nện tại Túc Ngọc phì nộn trên mông, "Ba ba" vang lên.

"A a ! Vương gia thao chết ta ! Thao chết ta !" Dục hỏa của Túc Ngọc giữa từng trận kịch liệt va chạm cũng tăng vọt, không biết có phải hay không bản thân lỗi giác, nhưng hắn cảm giác vương gia gần đây so với trước kia thực sự mị lực hơn nhiều, tràn ngập nam tính cuồng dã, nhiệt tình trên giường phát ngoan khiến người vừa tưởng trong lòng liền ngứa, hận không thể thời thời khắc khắc ngậm cự điểu của hắn.

Trong phòng tiếng nước 'phốc xuy phốc xuy' càng ngày càng vang, hai người giống như hai con thú liều mạng giao triền dây dưa dưa lẫn nhau, mồ hôi cùng dâm thủy làm ướt đẫm cái đệm dưới thân.

"A ! A !! A !!!"

Túc Ngọc phát ra ba đoạn cao âm tiếng kêu, thân thể co rút bắn ra, tóc đen ẩm ướt dính vào trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, mông một chút một chút kẹp chặt tráng căn nam nhân.

Cao trào trong tràng đạo có không đồng dạng độ ấm như vậy, thêm tràng nhục gia tốc mấp máy, Lưu Anh Hùng sáp một cái thật sâu, đem chính mình hung hăng chôn ở trong cơ thể Túc Ngọc, mã mắt trướng đầy, từng cỗ nùng bạch tinh dịch thẳng phun ở trong tràng đạo trơn ướt tiên diễm —— "A a a —— "

Dũng đạo nhạy cảm không chịu nổi kích thích quá lớn, một cỗ tinh dịch mang theo điện lưu rất nhỏ, cả người khiến Túc Ngọc thoáng lay động, lại lãng một lần, nhất là hai đại đầu vú vừa trướng vừa tê dại lại ngứa ngứa, đầu vú dường như bị điện lưu đả thông một đường rất nhỏ, không tự chủ nhất tề mở ra, giây tiếp theo lượng lớn sữa tươi từ đại núm vú của Túc Ngọc phun ra ngoài.

"Vương gia ! Vương gia ! Mau tới ăn sữa của ta!" Túc Ngọc giương đầu vú đang ra sữa đến gần khóe miệng Lưu Anh Hùng, hai tròng mắt bao hàm xuân thủy, một bộ dáng dâm đãng đến cực điểm.

Lưu Anh Hùng đương nhiên không khách khí, mở miệng lớn ngậm một đầu vú trong đó, giống anh nhi hấp sữa từng ngụm từng ngụm nuốt vào, đem đầu vú cảm giác cực tốt cắn xé lôi kéo, hút thẳng đến trong đó không còn giọt nào mới chuyển sang ngậm cái còn lại...

===

1泉眼: Con suối, nguồn suối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com