Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 75 (Trò chơi)

Tiên Linh Đảo

Lý Tiêu Dao ôm con gái Lý Ức Như, chơi xích đu dưới tán cây, chưởng môn Thục Sơn phái bị làm mới không biết bao nhiêu lần cuối cùng về nhà chăm sóc vợ con nhỏ.

“Anh quen ai muốn thành thân không?” Lục Thiếu Dung bất đắc dĩ hỏi.

Lý Tiêu Dao nhìn nhìn trong điện, xác nhận Triệu Linh Nhi không nghe thấy, hỏi:“Sao đột nhiên hỏi cái này? A Nô tìm các cậu?”

Lý Ức Như nhảy xuống xích đu, chạy về phía trong điện, Triển Dương một tay khoác vai Lục Thiếu Dung, một tay vác kiếm Tử Dĩnh, hai người lảo đảo nói: “A Nô không có tìm chúng tôi……”

Hai mươi giây sau khi Lý Ức Như về điện, Triệu Linh Nhi triệu hồi Lôi Thần! Trong nháy mắt cuồng lôi vạn trượng, chém Lý Tiêu Dao thành một đống cháy đen không rõ hình thù, hai người Triển Lục chạy bán sống bán chết.

“Chúng tôi chỉ là hỏi thăm tin tức thôi mà ——!” Lục Thiếu Dung chật vật bỏ chạy.

Bên bờ sông Mân, nơi đóng quân của Ngự Kiếm Minh.

“Bốn điểm.” Triển Dương ngồi xổm bên bờ sông, hậm hực nói.

Lục Thiếu Dung: “Đã bảo nên hỏi trước nội dung nhiệm vụ, Dũng Khí, ngươi cưới vợ không? Ta giới thiệu cho ngươi một người?” Anh túm lấy con heo Dũng Khí bay tới, đặt lên đầu Triển Dương.

“Ngô ——” Dũng Khí lắc lắc đầu, ngoan ngoãn bò lên đỉnh đầu Triển Dương nằm im.

“Dũng Khí mang con thần thú cấp Trảo từ Công Hội Toản Thạch lần trước về kìa, một con người thịt nhỏ xíu.” Một người bang chúng cười nói: “Tam bang chủ về kéo, lần này nhờ có cậu.”

Lục Thiếu Dung cười nói: “Không có gì, mấy ngày nữa dẫn các cậu đi giết người Chính Giáo báo thù.”

Các bang chúng nhận được thông báo của Thanh Phong, hoặc từ trang web biết tin, bắt đầu lục tục online, Lục Thiếu Dung hỏi: “Cái gì người thịt? Dũng Khí cậu bắt về?”

“Ngô ngô ——” Dũng Khí gật đầu, bay trở về cổ thụ bang phái, ngậm một đoàn thịt nhỏ không ngừng giãy giụa lại đây, ném xuống đất, rồi lại bay lên đỉnh đầu Triển Dương nằm bò.

Tiểu nhân trên mặt đất lăn một vòng, oa oa khóc.

Lục Thiếu Dung và Triển Dương nhịn không được bật cười, heo Dũng Khí “Ca ——” một tiếng, lộ ra răng nanh hung tợn, làm động tác ăn, ý bảo Lục Thiếu Dung ăn nó, tiểu nhân sợ tới mức nín khóc.

“Không không không……” Lục Thiếu Dung dở khóc dở cười: “Tôi không có hứng thú với nó, tự cậu ăn đi.”

Lục Thiếu Dung cẩn thận véo chân tiểu nhân một cái, nhấc nó lên, kiểm tra tên: Thiên Niên Nhục Chi Tiên. Dùng ăn có thể tăng cấp, Quỷ Thánh Từ Vong ở Bắc Mang Sơn đang tìm kiếm nó.

Triển Dương kỳ lạ hỏi: “Còn có nhiệm vụ?”

Lục Thiếu Dung nói: “Từ Vong…… A! Từ Vong! Chúng ta đi tác hợp Từ Vong và Huyễn Lãng Trì Diễm Thi?”

Chính Tà Đại Chiến lần đầu, dưới đợt tấn công đầu tiên, Tà Phái suýt chút nữa bị tiêu diệt hoàn toàn, vào thời khắc cuối cùng, Quỷ Thánh Từ Vong ngang trời xuất hiện, si tình chú toàn bộ khai hỏa, vì Diễm Thi Thôi Doanh mà chặn lại một kích, các người chơi đã bàn tán xôn xao không lâu, còn dự đoán là mối tình tay ba thú vị nhất ngoài Trường Khanh, Tử Huyên và Trọng Lâu.

Từ Vong nhất định là thầm yêu Thôi Doanh, nhiệm vụ này hấp dẫn.

Lục Thiếu Dung đặt Nhục Chi Tiên lên đầu, Ngũ Độc Thú bò lên đầu Triển Dương, hai người cùng cưỡi một kiếm, bay về phía Bắc Mang Sơn.

“Ngươi muốn…… Thành thân sao? Minh hôn?” Lục Thiếu Dung tự mình trong lòng run lên, dò hỏi Từ Vong.

Từ Vong nhìn chằm chằm Dương Dương và Phi Ngư, nhàn nhạt nói: “Các ngươi đang làm nhiệm vụ tình duyên?”

Triển Dương túm lấy tiểu nhân thịt đang bám trên đầu Lục Thiếu Dung, vẫn không nhúc nhích, đưa cho Từ Vong: “Yêu cầu cái này đúng không? Vì ngươi mang đến, chúng tôi đang làm nhiệm vụ tình duyên, muốn tác hợp những người yêu nhau trong biển người…… Còn xin Quỷ Thánh chỉ điểm bến mê.”

Từ Vong nói: “Cầm đi giao cho Diễm Thi Thôi Doanh, chuyện của các ngươi có thể thành, chúc các ngươi trăm năm hạnh phúc.”

Triển Dương và Lục Thiếu Dung nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc nhìn thấy một tia hy vọng.

Huyễn Lãng Trì

“Ngươi muốn cùng Từ Vong thành thân sao?” Triển Dương nói: “Hắn bảo ta mang con thịt nhỏ này đến cho ngươi.”

Thôi Doanh lười biếng tựa vào sập mỹ nhân, liếc Triển Dương một cái, ngoắc ngón tay với Lục Thiếu Dung, nói: “Tiểu mỹ nam, lại đây cho tỷ tỷ nhìn xem.”

Lục Thiếu Dung tiến lên vài bước, nói:“Đây là lễ vật Từ Vong tặng cho ngươi, ngươi mau chóng cùng tướng công ngươi thành thân đi, đây đều 5 giờ rồi, tướng công ta còn đang chờ…… cái kia kìa.”

Triển Dương phụ họa nói: “Đúng đó, vì cái chuyện vặt vãnh của các NPC mà lăn lộn cả đêm.”

Thôi Doanh nhíu mày liễu: “Lão nương không có quan hệ gì với hắn! Đùa cái gì vậy! Ai thèm thành thân với hắn?!”

Nghĩ một đằng làm một nẻo, Lục Thiếu Dung đã sớm đoán được, anh và Triển Dương máy móc kẻ xướng người họa, du thuyết nói:“Thành thân tốt lắm đó!”

“Đúng đó!” Triển Dương nói: “Các ngươi một người là thi, một người là quỷ, đứa nhỏ này cũng có người trông……” Hắn chọc chọc Nhục Chi Tiên, tiểu nhân kia lại oa oa khóc lớn.

Thôi Doanh tay đẹp chống cằm, lâm vào trầm tư dài dằng dặc.

“Kết hôn có thể bảo đảm xã hội ổn định, sinh sôi nảy nở đời sau, thúc đẩy tăng trưởng GDP……” Triển Dương thao thao bất tuyệt làm công tác tư tưởng cho Thôi Doanh, mười phút sau, Thôi Doanh dùng lụa mỏng cuốn cổ Triển Dương một vòng, ném hắn sang một bên.

Thôi Doanh dịu dàng nói: “Thay ta cảm ơn Từ Vong.” Nàng đưa Nhục Chi Tiên trả lại vào tay Lục Thiếu Dung, cười xinh đẹp, quyến rũ khó tả, phong tình vạn chủng.

Lục Thiếu Dung ôm tiểu nhân kia, nước mắt đầy mặt: “Ta lạy cô nương Diễm Thi…… Cô nương gả đi, làm việc tốt đi mà, tính tình ngoan cố như vậy làm gì ——”

Thôi Doanh mỉm cười gật đầu, nói: “Đem Nhục Chi Tiên cho Cốc Thần đi.”

Lục Thiếu Dung và Triển Dương đều choáng váng.

Thôi Doanh từ từ thở dài: “70 năm áo cưới, cuối cùng có thể mặc, cũng chúc các ngươi trăm năm hạnh phúc.” Nàng đứng dậy, đi vào sâu trong hành cung Huyễn Lãng Trì.

Bên ngoài mộ Hiên Viên

“Nơi này là nơi chúng ta ban đầu quen nhau, nhớ không?” Triển Dương chỉ chỉ cái cây bên cửa.

“Ừ.” Lục Thiếu Dung gật đầu: “Lúc mới bắt đầu sao anh lại muốn dẫn em, một con gà mờ chơi?”

Triển Dương cười khẩy nói: “Với cái tính cách mơ mơ màng màng của em, chơi game lỡ như bị bán, còn phải giúp người ta đếm tiền, đương nhiên phải chăm sóc em.”

Lục Thiếu Dung cười cùng hắn sánh vai đi vào Hiên Viên Cổ Mộ, Yêu Thi Cốc Thần ngồi xếp bằng ở trung tâm cổ mộ, đôi mắt vô thần thỉnh thoảng đảo một vòng, ném cho hai người một cái liếc mắt đưa tình, ái muội cười nói: “Chuyện gì?”

Lục Thiếu Dung trình bày ý đồ đến, Cốc Thần cười hì hì nhận lấy Nhục Chi Tiên, nói:“Đây là các ngươi tìm thấy cho ta?”

Lục Thiếu Dung tiếc nuối nhìn tiểu nhân
thịt sắp bị ăn, mặc niệm xin lỗi, vì mọi người đều có thể kết hôn, ngươi chịu thiệt một chút đi.

“Từ Vong tặng cho ngươi, chúc hai người trăm năm hạnh phúc.” Triển Dương nói:“Mau, mau ăn nó đi, không còn thời gian đâu, 5 giờ rồi.”

Cốc Thần cười nói: “Đừng vội…… Đừng vội……” Bàn tay khô khốc của hắn nắm lấy đầu tiểu nhân, véo nó lúc ẩn lúc hiện.

Lục Thiếu Dung nhìn chằm chằm tay nhỏ
chân nhỏ trắng nõn của Nhục Chi Tiên, nghĩ đến lát nữa Cốc Thần bỏ nó vào miệng nhai rau ráu, một cái chân thòi ra, nhịn không được “ô ô” tiếng vang, tỏ vẻ thân thiết đồng tình với nó.

Cốc Thần nói: “Các ngươi cũng muốn ăn?”

Triển Dương vội xua tay nói: “Không không, lão ngài tự mình hưởng thụ, mau ăn đi.”

Cốc Thần gật đầu, bắt lấy tay tiểu nhân kia, nhẹ nhàng xé một cánh tay xuống, tiểu nhân oa oa khóc lớn, hắn đưa Nhục Chi Tiên trả lại cho Lục Thiếu Dung, nói:“Cảm tạ, ta vĩnh viễn sẽ không quên đại ân đại đức của hai vị.”

Hệ thống nhắc nhở: Đinh, nhiệm vụ tình duyên hoàn thành, chúc mừng hai vị thuận lợi tác hợp giáo chủ Huyễn Lãng Trì Thôi Doanh và giáo chủ Huyền Âm Giáo Cốc Thần, mối tình thi quỷ, trăm năm hạnh phúc.

Đạt được sự tin cậy của Cốc Thần, Thôi Doanh.

Người chơi Dương Dương Thích Ăn Cá và người chơi Phi Ngư xác nhận quan hệ yêu đương, nhận được một chiếc nhẫn truyền tống, mỗi ngày đều có thể bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu truyền tống đến bên cạnh đối phương, khi kết hôn có thể triệu hồi NPC tiếp dẫn của mỗi người và NPC tin cậy tham dự.

Quan hệ hôn nhân một khi xác nhận, muốn hủy bỏ yêu cầu thời gian chờ 90 ngày, sau khi hủy bỏ, cả đời này không thể kết hôn với bất kỳ người chơi nào khác.

“Thì ra là như thế này.” Lục Thiếu Dung lẩm bẩm nói.

“Cái gì?” Triển Dương hỏi.

Lục Thiếu Dung nhớ tới cuộc hôn nhân không ra gì của Vô Ưu và Lục Lạc, cùng với câu nói tự sa ngã của anh “Không muốn chơi nữa”, ảm đạm lắc đầu.

Hệ thống nhắc nhở: Có thể mua Nguyệt Lão Thiếp chỗ Vương Bồng Nhứ ở thành Du Châu để tổ chức hôn lễ, khóa an toàn nhân thân hoàn toàn gỡ bỏ, chúc hai vị trăm năm hạnh phúc.

Cốc Thần nói tiếp: “Cảm tạ đại ân đại đức của hai vị, ta thành quỷ cũng sẽ đến tìm các ngươi……”

“Đủ rồi!” Lục Thiếu Dung giãy lên nói: “Nói đến vừa nãy là được rồi!”

Cốc Thần hì hì cười, lớp sừng hóa trên toàn thân hắn từ từ bong ra từng mảng, phiêu tán, hiện ra làn da trắng nõn, dưới tác dụng của Thiên Niên Nhục Chi Tiên, khôi phục thân thể trần trụi của mỹ nam tử ban đầu.

Mái tóc dài khô xơ biến trở lại màu đen óng, thoáng hiện ánh lụa, ngón tay thon dài lướt qua môi mỏng, hiện ra vẻ hồng nhuận mê người.

Triển Dương ý thức được không ổn, túm lấy Lục Thiếu Dung bỏ chạy.

“Uy uy uy —— anh làm gì vậy?!”

“Không có gì đẹp!” Triển Dương phát điên nói: “Đi rồi! Còn nửa tiếng! Trời sắp sáng!”

Triển Dương thẳng đến Tiên Kiếm Khách Điếm, đặt một phòng suite VIP xa hoa, ném Lục Thiếu Dung vào trong, đứng im.
“Đang làm gì?” Khóe miệng Lục Thiếu Dung run rẩy, nằm sấp trên chiếc giường lớn màu hồng phấn, anh quả thật cũng mệt mỏi lắm rồi, lăn lộn suốt một ngày cộng thêm cả đêm, chỉ muốn ngủ ngay bây giờ.

Triển Dương đắc ý dào dạt đáp: “Mua đạo cụ.”

Lục Thiếu Dung kêu thảm thiết: “Không thể nào, còn có đạo cụ?”

“Ừ hứ?” Triển Dương ý chí chiến đấu sục sôi, mở giao diện thương thành độc lập trong khách điếm, lại nói: “Trước làm chút công tác chuẩn bị.”

Lục Thiếu Dung nuốt nước miếng, Triển Dương mua một đống lớn đồ kỳ quái, cười xấu xa nói: “Hắc hắc hắc hắc……”

“Chỗ này làm tình sẽ không đau, cũng không cần bôi trơn, hiệu quả cách âm tốt, em có thể kêu thật lớn……”

Lục Thiếu Dung nhỏ giọng nói: “Em xem xem, anh mua cái gì?”

Triển Dương bắt đầu cởi áo khoác ngoài của Lục Thiếu Dung, nói: “Ngoại hình trong game của anh khớp 100% với thực tế?”

Lục Thiếu Dung “Ừ” một tiếng, nói: “Không có chỉnh sửa gì, em chỉ thấy thân thể trần truồng của mình một lần…… chính là lúc thiết lập nhân vật……”

Triển Dương nói: “Ừ, không đúng, em nói gì?!” Triển Dương ý thức được một sự kiện, bỗng nhiên tạc mao: “Lúc anh tạo tài khoản, NPC tân thủ ở bên cạnh!”

Lục Thiếu Dung mờ mịt nói:"Đúng vậy, Trọng Lâu cũng thấy rồi mà. Cái đó... cần thiết thôi, cho nên lúc Triệu Linh Nhi coi em như NPC tiếp dẫn... Em mới bảo cô ấy đổi em thành nhân vật nam…”

Triển Dương nói: “Sao lại có thể cho hắn xem!”

Lục Thiếu Dung giận dữ nói: “Anh chẳng phải cũng cho Huyền Tiêu xem sao?! Nổi giận lớn như vậy làm gì? Cho bọn họ xem có sao đâu! Bằng không vì sao nói, người chơi và NPC chỉ dẫn quan hệ đều rất tốt!”

Triển Dương nổi trận lôi đình: “Huyền Tiêu làm sao giống nhau?! Chúng ta đều là công! Đều là số 1! Đều là đàn ông đích thực!”

Lục Thiếu Dung nói: “Hắn nói hắn là công? Ừ hừ?! Anh bây giờ triệu hồi hắn ra hỏi thử xem?”

Triển Dương không còn cách nào, hậm hực nói: “Thôi, Trọng Lâu nhìn phía trước hay phía sau anh?”

Lục Thiếu Dung đắc ý nói: “Đều xem sạch rồi.”

Triển Dương: “……”

Lục Thiếu Dung cười nói: “Không có kéo, hắn căn bản không chú ý cái này, em trực tiếp dùng thân hình thực tế, thiết lập xong thì quần đùi đã tồn tại, sau khi nhìn thấy mình em mới bắt đầu chỉnh sửa dung mạo.”

Triển Dương nửa tin nửa ngờ gật đầu, Lục Thiếu Dung lại cười khẩy nói: “Dáng người anh đẹp như vậy, vào game còn sửa tới sửa lui, đồ dở hơi.”

Triển Dương bực bội nói: “Không có!”

Lục Thiếu Dung nói: “Được được, không nói nữa, muốn cưỡi thì mau cưỡi, trời sắp sáng rồi, sáng còn phải đi máy bay……”

Triển Dương nói: “Em ngồi đây, đừng nhúc nhích.”

Tác giả có lời muốn nói: Lục Thiếu Dung theo bản năng nói: “Có con cua đồng! Anh xem!”

Triển Dương không kiên nhẫn nói: “Không có, không thấy!”

Lục Thiếu Dung: “Vừa nãy ở bên chân anh, anh không chú ý, bò đi rồi.”

Triển Dương nói: “Bò đi rồi chính là không có, ừ hừ?”

Hắn kéo một chiếc ghế mềm, cởi trần Lục Thiếu Dung, bảo anh ngồi xuống, rút từ trong túi ra một sợi dây thừng.

Lục Thiếu Dung: “……”

Triển Dương nhấn sử dụng, sợi dây thừng ngắn ngủn một lát liền trói chặt Lục Thiếu Dung trần truồng lại, Lục Thiếu Dung bi phẫn nói: “Cái sở thích ác độc này của anh! Em không chơi trói buộc!”

Triển Dương nói: “Thử nhiều một chút đi, đủ loại khẩu vị gì đó……”

Hắn bắt đầu thưởng thức sợi dây thừng trên người Lục Thiếu Dung, Lục Thiếu Dung bị trói chặt, dây thừng vòng qua vai, xương sườn, hông, đan chéo nhau, tạo thành một chiếc áo ngoài bằng lưới dây thừng, thít chặt đường cong cơ thể cường tráng của anh.

Sợi dây thừng đen lằn qua háng anh, dọc theo rãnh mông kéo xuống, tạo thành chiếc quần chữ Đinh (丁) gợi cảm, Triển Dương ấn anh xuống ghế, bắt hai chân anh cắm vào khe hở tay vịn ghế mềm, khiến hai chân Lục Thiếu Dung dang rộng, ngồi trong tư thế đáng xấu hổ.

Dương vật nửa cương cứng của anh dưới ánh mắt nghiền ngẫm của Triển Dương dần dần ngẩng đầu, đứng thẳng.

Mặt Lục Thiếu Dung đỏ bừng, hai tay bị trói sau lưng, hoàn toàn không thể động đậy: “Anh quá biến thái!”

Triển Dương hơi nghiêng đầu, thưởng thức Lục Thiếu Dung bị trói trước mặt, cười khẩy: “Thích biến thái sao?” Hắn chậm rãi cởi áo ngoài của mình, lộ ra thân thể cường tráng, chỉ mặc một chiếc quần đùi tứ giác ngắn ngủn và ủng kiếm tiên.

“Xem.”

Triển Dương cười sử dụng trang phục ảo trong ba lô, vẫn là trần trụi nửa thân trên, thay một bộ quân phục.

Bộ quân phục màu xanh đậm kia được điều chỉnh theo vóc dáng cân đối của người chơi, sau khi sử dụng lập tức mặc vào, bao gồm quần dài quân đội, ủng đen và áo sơ mi trắng, mũ quân đội là một bộ, thiết kế theo kiểu quân phục Liên Xô trước đây.

Vóc dáng Triển Dương phối hợp với quân trang, trông vô cùng đẹp trai, cơ bắp cuồn cuộn tràn đầy độ đàn hồi, chiếc áo sơ mi trắng gần như trong suốt để lộ làn da màu lúa mạch mê người, áo sơ mi được thắt gọn trong quần bằng một chiếc dây lưng, vòng eo, hông, đôi chân dài thon hiện rõ, phần hông bị chiếc quần quân đội bó sát đến cực điểm.

Hắn hạ thấp vành mũ quân đội, tay cầm roi da, một chân đạp lên tay vịn ghế, để lộ mũi chiếc ủng đen bóng loáng, hơi nghiêng đầu, khiêu khích đánh giá Lục Thiếu Dung bị trói, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười tà mị.

Lục Thiếu Dung nuốt nước miếng, nhìn sườn mặt tuấn tú của Triển Dương, cơ hồ si mê ý loạn.

Triển Dương bắt đầu cởi áo sơ mi của mình, một cúc, hai cúc, cởi đến cúc thứ ba, lộ ra xương quai xanh và bộ ngực rắn chắc.

Hắn cúi người, nhéo cằm Lục Thiếu Dung, hôn nhẹ lên môi anh: “Muốn chơi thế nào?”

Hô hấp Lục Thiếu Dung có chút dồn dập, hành động kia quá khiêu khích, Triển Dương lại kéo khóa ủng lên, chậm rãi kéo xuống.

Máu sói trong người Triển Dương sôi trào, vật kia dưới thân hắn cứng rắn đến khó nhịn, tay trái cầm roi da, tay phải vỗ nhẹ lên đùi, nói: “Muốn bị đánh sao?”

Hô hấp Lục Thiếu Dung nghẹn lại, Triển Dương cúi đầu, dùng roi dài nhẹ nhàng chọc vào dương vật đang cương cứng của Lục Thiếu Dung, chọc đến khi nó rỉ ra chất lỏng, cười nhạo nói: “En dâm đãng quá, rất có cảm giác, ừ hừ?”

Lục Thiếu Dung vô cùng khó xử, đang muốn xin tha, đôi môi nóng bỏng của Triển Dương đã lỗ mãng hôn lên.

Hai tay Lục Thiếu Dung bị trói sau lưng, kiệt lực đáp lại nụ hôn lang đầy tính chiếm hữu của Triển Dương, chỉ cảm thấy dục hỏa khó nhịn, hận không thể Triển Dương nhanh chóng cởi quần áo trên người ra.

Cảnh vật xung quanh đột nhiên mờ ảo, lùi xa, đôi môi lạnh băng nhẹ nhàng chạm vào trán anh.

Lục Thiếu Dung tỉnh táo lại, hô hấp vẫn còn hơi gấp, nhìn thấy đôi mắt của Tô Đinh, biết Hồng Phiến của mình đã bị lấy xuống.

“Mấy giờ rồi ạ?” Lục Thiếu Dung bất an hỏi.

Tô Đinh hôn nhẹ Lục Thiếu Dung, dịu dàng đáp: “Phải quý trọng thân thể, bảo bối. Sao có thể chơi suốt đêm?”

Bà đứng dậy kéo rèm cửa, ngoài cửa sổ ánh bình minh mờ ảo, một ngày mới lại bắt đầu.

Lục Thiếu Dung cuộn tròn trong chiếc chăn lông, vô cùng xấu hổ, cười nói: “Sau này sẽ không, con sẽ chú ý.”

Hai mẹ con đều không nói gì, tin nhắn điện thoại của Lục Thiếu Dung đến.

Triển Dương: 【 Bị mẹ em lấy Hồng Phiến? Còn có lý lẽ nào không! Không biết quấy rầy chuyện phòng the sẽ bị lừa đá sao? 】

Lục Thiếu Dung cười trả lời tin nhắn: 【 Về nhà rồi chơi, tương lai còn dài, anh đến đón em đi, 6 giờ, lập tức có thể đi rồi. 】

Triển Dương: 【 Bây giờ qua đón em sao. Anh muốn bắn mấy phát súng lục trước…… Khó chịu chết đi được, trên đời này còn có chuyện này, thật là kiếp trước thiếu nợ bà ấy. 】

Lục Thiếu Dung: 【 Đừng bắn, đi thôi, về nhà chơi. Anh mặc quân trang quá ngầu, tướng quân đại nhân, đến đón vợ anh về đi. 】

Lục Thiếu Dung nhớ tới vẻ mặt phát điên giãy nảy của Triển Dương, nhịn không được lại bật cười.

Tô Đinh yên lặng nhìn anh, Lục Thiếu Dung nghịch điện thoại như trẻ con, cất nó đi, nói: “Mẹ, chúng con phải đi, anh Triển bây giờ đến đón con, chúc mẹ sống hạnh phúc.”

Tô Đinh dịu dàng nói: “Cát Nhĩ đã về rồi, ông ấy muốn nói chuyện với con, được không?”

Lục Thiếu Dung vui vẻ gật đầu, Tô Đinh đứng dậy, dẫn anh lên tầng ba.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com