Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 08

Chương 8:

Lang thang không mục đích trên đường, nhớ tới chuyện trên xe ngày trước, Cù Đông Trần nhếch khóe miệng, cũng không biết là tự giễu hay thế nào.

Lệ Thâm ngày thường luôn mang đậm khí chất thế gia công tử, trông thì phong lưu phóng khoáng mà cũng rất thân sĩ khéo léo, nhưng vừa lên giường lập tức sắc dục công tâm. Cù Đông Trần không biết có phải là chỉ khi lên giường với mình mới như vậy, hay chỉ cần là lên giường, bất kể thượng ai hắn cũng không quan tâm.

Căn bản, đối với Lệ Thâm, Cù Đông Trần không có bất kì nhận xét gì. Hai người là bạn học đại học bốn năm, hai năm trước, Lệ Thâm đối với Cù Đông Trần vẻn vẹn vẫn chỉ là bạn học mà thôi.

Sau đó không biết từ lúc nào, hắn bắt đầu chú ý tới bên cạnh mình có một người như vậy. Thành tích học tập luôn luôn đứng đầu, nhưng tính cách buông thả, có vẻ như không hề để tâm tới danh xưng "số một" này chút nào, đối với bạn bè nhiệt tình phóng khoáng, có vẻ như quan hệ với ai cũng không tệ, nhưng cũng không sâu.

Đêm đó, Cù Đông Trần và bạn trai mới quen ầm ĩ muốn đi xem đám bạn tổ chức thi đấu đua xe cá nhân. Cậu trai này Cù Đông Trần tốn rất nhiều tâm tư mới theo đuổi được, đang trong thời kỳ ngọt ngào, Cù Đông Trần tất nhiên đáp ứng đi cùng cậu ta.

Khi hắn thấy Lệ Thâm, quả thực là khá kinh ngạc.

Người bạn bên cạnh nói cho hắn biết, "Lệ nhị công tử, hôm nay tâm huyết dâng trào tới tham gia náo nhiệt."

Trang phục của hắn so với lúc ở trường rất khác nhau. Ngày thường ôn nhu tùy tính, nhưng hôm ấy lại vuốt tóc ra sau, mặc một chiếc áo phông cổ chữ V màu đen, quần bó sát người phối hợp giày bốt cao, hiện ra đôi chân thon dài thẳng tắp, Cù Đông Trần không nhịn được mà huýt sáo.

Dáng vẻ này của Lệ Thâm phù hợp với thẩm mỹ của hắn đến khó tả.

Lệ Thâm nhìn thấy hắn có vẻ cũng hơi kinh ngạc, theo lễ phép đi tới chào hỏi, sau đó cúi đầu liếc nhìn hắn cùng với bạn trai mười ngón tay đan vào nhau, cười với chút ý tứ sâu xa.

Cù Đông Trần trái lại không thèm quan tâm.

Hắn ở trong trường học luôn lớn lối ương ngạnh như vậy, ra ngoài lại càng không thể thu liễm bớt.

Đêm đó Cù Đông Trần cảm thấy mình một lần nữa hiểu thêm về Lệ Thâm, hoặc là nói, phát hiện hắn có một mặt khác càng thú vị hơn. Cũng chính bắt đầu từ lúc ấy, Cù Đông Trần phát hiện ánh mắt mình dừng lại trên người Lệ Thâm ngày càng nhiều.

Vốn là muốn ra tay, Cù Đông Trần không phải là người có thể nhẫn nhịn, sau đó, hắn bắt đầu chậm rãi tiếp cận Lệ Thâm, dường như Lệ Thâm cũng khá có thiện cảm với hắn, hai người ban đầu từ gật đầu làm quen trở thành bạn bè, nhưng hắn vẫn chậm một bước, không lâu sau, Lệ Thâm bỗng nhiên hẹn hò cùng Hứa Dĩnh.

Cù Đông Trần nhìn Lệ Thâm nắm tay Hứa Dĩnh bước về phía mình, tháng sáu trên sân trường, ánh mặt trời rõ ràng, sáng chói như thương (cây giáo, cây thương).

Chuông báo có tin nhắn liên tiếp rung lên cắt đứt dòng hồi ức của Cù Đông Trần, nghĩ có lẽ lại là tin trong nhóm, hắn tùy tiện mở ra liếc nhìn xong định đóng lại, đầu ngón tay lại dừng trên một tấm hình.

"Có ảnh có xác thực, Lệ công tử cùng Hứa Dĩnh đi ăn tối, @ Lệ Thâm, mạn phép hỏi chúng tôi có phải là nên chuẩn bị quà luôn hay không ha ha ha."

Cù Đông Trần hơi híp mắt, mở ra tấm ảnh kia.

Nhà hàng ấy hắn và Lệ Thâm đã đến nhiều lần, cũng là nơi Lệ Thâm thường hay ghé qua, hai người ngồi gần nhau, trò chuyện vui vẻ.

Trong nhóm này đều là bạn bè từ thời đại học, Cù Đông Trần và Lệ Thâm cũng là gần đây mới bị kéo vào, mấy kẻ tò mò đặc biệt hay hóng chuyện xoay quanh Lệ Thâm, khả năng là Hứa Dĩnh mới vừa về nước, Cù Đông Trần phát hiện cô cũng không ở trong nhóm.

Ban đầu trong nhóm không có động tĩnh gì, nhưng một tấm ảnh này đăng lên bùng nổ vô số tên đã chìm nghỉm bất ngờ ngoi lên.

"Lệ công tử, không nhìn ra cậu vẫn còn rất si tình nha."

"Lệ Thâm, nếu không có bức ảnh này, cậu còn định giấu chúng tôi bao lâu nữa?"

"Hứa Dĩnh nhà chúng tôi cũng là một mỹ nhân, Lệ Thâm cậu theo nàng đi, ai có WeChat của Hứa Dĩnh nhanh nhanh thêm vào..."

Cù Đông Trần đóng lại WeChat, trực tiếp gọi điện thoại cho Lệ Thâm.

Một lúc lâu sau, Lệ Thâm mới tiếp, "Chuyện gì?"

Cù Đông Trần giọng điệu lạnh lùng, "Buổi tối qua đây, tôi ở nhà chờ cậu."

Lệ Thâm tựa hồ dừng một chút, mới nói, "Hôm nay tôi không rảnh."

"Được, vậy tôi tìm người khác." Cù Đông Trần làm bộ muốn cúp máy, Lệ Thâm ở đầu bên kia lên tiếng, "Cậu nói cái gì?"

"Tôi nói, tôi tìm người khác." Cù Đông Trần nói từng câu từng chữ, tựa như muốn nghiền nát từng từ.

"Cậu dám?!" Lệ Thâm bỗng cao giọng, "Cậu tìm một tên thử xem?"

Cù Đông Trần cười lạnh cúp điện thoại.

Lệ Thâm lập tức gọi tới, Cù Đông Trần cúp máy, gọi một dãy số khác.

"Anh Trần." Bên kia ngữ khí cung kính.

"A Long, thay tôi theo dõi một người, Hứa Dĩnh, nữ, ảnh chụp lát nữa tôi sẽ gửi tin nhắn tới."

"Vâng, anh Trần."

"Có động tĩnh gì, bất cứ lúc nào cũng thông báo ngay cho tôi, rõ chưa?" Cù Đông Trần trầm giọng nói, "Đừng vội động thủ, theo dõi cô ta chặt chẽ, lúc cần thiết, tôi sẽ nói cho cậu biết."

"Em biết rồi, anh Trần."

Buổi sáng Cù Đông Trần về nhà thay quần áo, mới mở cửa, một bóng người liền lao về phía mình.

Hắn theo thói quen đưa tay ra cản một chút, người kia khí thế tàn bạo, trực tiếp vặn bờ vai hắn đem hắn từng bước ép về phía góc tường.

Lệ Thâm nhìn chằm chằm Cù Đông Trần, đáy mắt đầy sự tức giận, "Cậu đi đâu?"

Cù Đông Trần thấy rõ Lệ Thâm, sau đó cũng không phản kháng, chỉ như cười như không mà nhìn chằm chằm hắn, "Không phải cậu không rảnh sao, Lệ công tử."

Lệ Thâm hiếm khi thấy cảm xúc rõ ràng như vậy, lồng ngực phập phồng kịch liệt, đưa tay cởi quần Cù Đông Trần, "Mợ nó, tôi đợi cậu một buổi tối, cậu thích chơi trò trốn tìm với tôi đúng không? Cù Đông Trần tôi nhắc nhở cậu đừng có quá đáng!"

Tháo bỏ thắt lưng, thô bạo kéo khóa quần xuống, trực tiếp nắm chặt tính khí hắn, Lệ Thâm chợt sững người, ngước mắt nhìn Cù Đông Trần.

Cù Đông Trần nhếch khóe miệng.

Đều là đàn ông, Lệ Thâm đương nhiên là biết trạng thái sau khi túng dục sẽ thế nào. Lúc này vật của Cù Đông Trần nằm trong tay hắn cũng không phải nhu nhược vô lực, trái lại, có thể cảm thụ được nhiệt độ của thứ ở lòng bàn tay từ từ tăng lên, đầu ngón tay tùy ý giật giật, vật kia cũng không đứng yên.

"Cậu đùa giỡn tôi sao, Cù Đông Trần?" Ngữ khí của Lệ Thâm sau cùng cũng không đáng sợ như lúc nãy, híp mắt nhìn hắn nói.

Cù Đông Trần vỗ vỗ mặt hắn, tránh thoát trói buộc của người kia, lười biếng mặc quần lên đi về phòng.

Lệ Thâm đứng trước cửa, tâm tình chợt rối loạn, không thể nói rõ là tư vị gì.

Hắn nghĩ rằng Cù Đông Trần đi tìm người mới xong sẽ tới đây chờ hắn, không nghĩ tới kết quả như vậy. Cù Đông Trần sẽ vì hắn mà giữ thân sao, Lệ Thâm chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này.

Trước đây sở dĩ hai người ở cùng nhau là vì đôi bên cũng không phải người quan hệ lung tung, Cù Đông Trần hỏi hắn có muốn thử một chút không, bọn họ từng thử một lần. Ngày đó cả hai đều uống hơi say, Cù Đông Trần cởi quần áo hắn rồi hôn, Lệ Thâm còn giữ lại một tia lý trí cuối cùng, "Muốn làm cũng được thôi, tôi xong rồi mới tới cậu."

Cù Đông Trần chỉ ngừng lại vài giây rồi gật đầu nói, "Được."

Đêm đó hai người đều hơi mất kiểm soát, không ngừng được, Lệ Thâm làm hắn hết lần này đến lần khác, cuối cùng Cù Đông Trần không bắn được cái gì nữa, Lệ Thâm mới buông hắn ra đi tắm.

Hắn không nghĩ tới Cù Đông Trần có thể chịu nằm trên giường cho hắn thượng như thế.

Đó là Cù Đông Trần, một Cù Đông Trần trước mặt người khác hung hăng càn quấy, nhưng chỉ vì một câu nói của hắn, liền chịu nằm ở dưới mà mặc hắn làm. Nghĩ tới đây, Lệ Thâm đứng dưới vòi hoa sen lau mặt một cái, nói không động lòng, ngay chính bản thân hắn cũng không tin.

Sau đó Cù Đông Trần hỏi hắn, "Thế nào, muốn tiếp tục không?"

Lệ Thâm nghiêng mặt sang hôn hắn một chút, "Tôi không thích quan hệ nam nữ lộn xộn, muốn tiếp tục cũng được, cậu không thể có ai khác ngoại trừ tôi."

Cù Đông Trần cười nhẹ, "Cái này không phải đơn giản sao, cậu bạn trai kia tôi đã sớm chia tay."

Cù Đông Trần xưa nay nói được làm được, nói chấm dứt sạch sẽ thì thật sự chấm dứt sạch sẽ. Cho nên hôm qua Cù Đông Trần nói câu đi tìm người khác kia làm Lệ Thâm đột nhiên mất phương hướng.

Hắn lái xe đưa Hứa Dĩnh trở về, cô mời hắn vào nhà ngồi một lúc lại bị hắn khéo léo từ chối, về nhà chờ Cù Đông Trần đến tận đêm khuya mà người kia lại không trở về.

Lệ Thâm đi vào phòng ngủ, Cù Đông Trần vẫn đang thay quần áo, quần vẫn cứ buông lỏng lẻo thắt ở bên hông, Lệ Thâm đi tới trực tiếp kéo quần lót của hắn.

"Cậu làm..."

Hai từ "cái gì" vẫn chưa nói ra, Cù Đông Trần đã bị Lệ Thâm đẩy ngã xuống giường, toàn bộ thân thể đè lên, một tay nắm chặt tính khí hắn bắt đầu trên dưới luật động, một tay giữ lấy khuôn mặt hắn cùng mình hôn môi.

Một lúc lâu, Cù Đông Trần mới đẩy hắn ra, cười lạnh nói, "Làm sao, tối hôm qua chưa thỏa mãn dục vọng, hiện tại nhớ tới tìm tôi?"

"Mợ nó, tôi đợi cậu một buổi tối cậu nói tôi tìm ai?" Lệ Thâm cũng tức giận, lãnh thanh trả lời hắn, lấy vật của mình ra cùng cọ sát một chỗ.

Cù Đông Trần thoải mái hít khí.

Cao trào đến vội vàng không kịp chuẩn bị, Cù Đông Trần cắn chặt bờ vai hắn bắn ra, Lệ Thâm cũng bắn hết lên cơ bụng hắn.

Sau khi xong việc Lệ Thâm nằm trên giường, nơi bả vai mơ hồ đau âm ỉ, hắn biết chắc chắn là chảy máu rồi. Cù Đông Trần xưa nay tính khí vẫn xấu vậy, hắn nhìn Cù Đông Trần hùng hùng hổ hổ vào phòng tắm rửa ráy, "Tiên sư nó, Lệ Thâm, tôi bị muộn giờ họp rồi."

Lệ Thâm chợt cảm thấy lòng mình bình ổn hơn rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com