Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Câu chuyện thứ 3: Chương 23.

Edit: H.

Câu chuyện thứ 3: Chuyện tình ướt át giữa cha vợ và con rể.

Chương 23: Con rể cạ cặc vô vú cha vợ để cho cha vợ mát xa giùm mình, cha vợ ngọt ngào dỗ dành con rể mau mau bắn tinh. Con rể vừa nhéo núm vú cha vợ vừa địt banh lồn cha, trở thành cái bô chứa nước tiểu của riêng mình y.

Tiếc là trong lồn cha vợ đã đựng đầy nước tiểu của con rể, khiến cho y chẳng thể đút cặc vào địt cho sướng người được, Trương Cần thấy vậy, vốn đã thương xót con rể đường xá xa xôi mệt nhọc, thế là anh bảo y ngồi xuống nghỉ ngơi đi, còn bản thân mình thì quỳ ở trên mặt đất nâng hai vú thơm sữa lên nhẹ nhàng chà xát với dương vật cương cứng của y.

Dương vật con rể vùi vào hai vú mềm mại của cha vợ chầm chậm chà xát, vú anh vừa trơn trượt lại vừa co dãn, sờ vào còn sướng tay hơn cả tấm vải lụa xa xỉ nhất, Tần Ngọc Chương chỉ biết phát ra những tiếng thở dài đầy thoả mãn.

Nhiệt độ nóng rực của dương vật khiến cho hai vú Trương Cần mấy lần muốn trốn chạy, nhưng lại bị chủ nhân của mình giữ lại vuốt ve lên xuống.

Tần Ngọc Chương ăn miếng trái cây được cha vợ bưng tới lúc nãy, ung dung hưởng thụ sự hầu hạ của anh, bởi vì quá hưng phấn mà đầu buồi của y nhỏ dịch nhầy liên tục không chút ngơi nghỉ.

Là cái thứ xấu xí này... Vừa bự... Vừa nóng... Ưm ~ Địt mình sướng muốn chết luôn vậy hà ~ ~

"Hahh..." Trương Cần há mồm thở dốc, lồn anh tê mỏi không chịu được, anh gắng sức kẹp chặt lồn mình lại để giữ cái đống con rể bắn vào tử cung mình, nhưng vẫn sẽ rỉ ra vài giọt nước lồn trộn lẫn với nước tiểu.

Trương Cần liếc nhìn dương vật con rể đang bị khe vú mình kẹp lấy, không nhịn được cúi đầu hôn lên đầu khấc y, vị mặn lẫn vị tanh tràn ngập trên đầu lưỡi anh. Cổ họng Trương Cần bỗng khát khô, anh yêu thương liếm mút khe mũ trên dương vật, ngón chân bởi vì cố nín nhịn cơn nứng mà co lại.

"Ưm... Bé ngoan... Con cứ... Ah ~ Bắn ra hết đi... Bắn xong rồi mình nghỉ ngơi... Đừng có nhịn..."

Nói xong câu đó, cổ họng Trương Cần cũng co chặt theo, thèm khát bú mút chùn chụt, bú tới nỗi cả khuôn mặt cũng biến dạng theo.

"Ưm... Ahh... Cục cưng... Để cha vợ giúp con bú hết tinh ra nha..."

Thân cặc thì bị hai vú cha vợ bọc lấy vuốt ve, đầu cặc thì được cha ngậm vào trong miệng liếm mút, Tần Ngọc Chương sướng tới nỗi không biết trời trăng là gì, dương vật cứ run lẩy bẩy trong miệng Trương Cần: "Cha ơi... Cha... Ngọc Chương muốn bắn vô bé bướm đĩ..."

"Ưm ~ ~ Không được...!" Cha vợ trừng mắt nhìn con rể, oán trách dỗi hờn xoa bóp hai hòn dái nặng trĩu tinh dịch của y: "Con quên mất hả... Ưm ~ Con tiểu chiếm hết chỗ trong tử cung bé bướm rồi còn đâu..."

"Chậc..." Tần Ngọc Chương buồn bã bĩu môi.

Trương Cần thấy thế thì lại mềm lòng, ngay lập tức anh dồn hết công lực của mình ra, vừa liếm vừa tuốt cặc, dỗ dành Tần Ngọc Chương ngoan ngoãn bắn tinh vào trong miệng mình.

"Ưm ~ ~ Ahh ~ Cục cưng đừng có nhịn nha... Bắn trong miệng cha... Không sướng hửm... Hahh ưm... Con bắn vào miệng cha trước đã... Lát cha cho con bắn vào bé bướm ha..."

"Dạ..." Hai mắt Tần Ngọc Chương sáng rực cả lên, y vốn đã nhịn một lúc lâu, bấy giờ được cha vợ cho phép như thế thì sung sướng phọt hết đống tinh tanh nồng của mình vào trong miệng anh: "Con bắn hết rồi... Bắn hết cho cha vợ..."

"Ah... Hahh... Cục cưng ngoan quá..." Trương Cần vui mừng thả lỏng cổ họng mình ra, cánh môi anh bởi vì bị chà xát mà trở nên đỏ bừng, hai mắt Trương Cần trợn trắng, bị con rể dấu yêu bắn ngập tinh trong mồm, tinh dịch của Ngọc Chương vừa nhiều vừa đặc, anh vừa há mồm để hứng vừa gắng sức nuốt xuống bụng, nhưng vẫn sẽ có một ít tinh trùng tràn ra bên khoé miệng.

Bắn xong rồi nhưng dương vật của con rể vẫn cứ nhét vào trong miệng cha vợ, Trương Cần chỉ đành yêu chiều nhẹ nhàng liếm sạch sẽ tinh dịch trên đầu cặc y, anh nhả dương vật con rể ra một cách đầy tiếc nuối, cuối cùng còn thè ra cái lưỡi đỏ tươi liếm sạch sẽ tinh dịch ở bên khoé miệng mình.

"Sướng thật..." Tần Ngọc Chương phát ra tiếng thở dài đầy thoả mãn, y thấy cha vợ đang ngoan ngoãn ngồi ở dưới đất, bụng anh thậm chí còn hơi nhô lên, đáy lòng y bỗng trở nên rạo rực một cách khó hiểu. Tần Ngọc Chương cởi giày mình ra, chầm chậm từng chút một dẫm lên cái lồn dâm đãng của cha vợ, nhẹ nhàng chà xát nghiền ép lên.

"Ahh ~ ~ Ahh ~ ~" Trương Cần bị y dẫm tới độ toàn thân run rẩy, hai vú run lắc không ngừng, nhưng vẫn cứ dịu ngoan banh hai chân ra, mặc cho con rể muốn làm gì thì làm: "Đừng có dẫm ~ ~ Cục cưng ~ ~ Ahh ~ Cha tiểu ra mất... Đừng có làm dơ kho hàng... Con chờ cha tiểu ra hết... Rồi làm tiếp được không...?"

Tần Ngọc Chương nghe thế mới rút chân ra khỏi cái lồn mềm mại nhiều nước của cha vợ, nũng nịu nói: "Vâng ạ... Vậy cha đi nhanh về nhanh nha, con chưa thỏa mãn đâu..."

"Hahh... Con đó..." Sự yêu thương của cha vợ dành cho con rể quả thực không có điểm dừng, anh thở hồng hộc lồm cồm ngồi dậy từ dưới đất, hai chân ép sát lại vào nhau cố kẹp chặt cái lồn ẩm ướt, hai cái vú ngọt ngào của anh lắc lư theo nhịp di chuyển, loạng choạng đi vào phòng nghỉ rửa ráy thân thể sạch sẽ.

Sau khi tắm rửa xong, Trương Cần vừa bước ra đã bị Tần Ngọc Chương vội vàng ôm chặt cứng vào trong lòng, y ngửi thấy mùi hương tươi mát ở trên người anh, sắc mặt bỗng có chút buồn bã: "Cha tắm rồi ạ?"

"Ừm... Cha tắm rồi..." Hai cái vú của Trương Cần đè mạnh lên trên ngực con rể, yêu thương vuốt ve gương mặt Ngọc Chương: "Con không vui hửm?"

Tần Ngọc Chương hít hít mũi, ôm lấy cánh mông cha vợ xoa nắn nhào nặn, giọng điệu có chút mất mát: "Cha tắm sạch rồi... Chẳng còn nước tiểu của con... Nên cũng chẳng còn chút mùi hương nào của Ngọc Chương trên người cha..."

"Sao lại giống cún con thế này..." Trương Cần khẽ cười, chủ động dâng lên môi mình hôn lên môi đứa con rể quá mức chiếm hữu này, tay anh nắm lấy dương vật con rể chầm chậm nhét vào lồn mình: "Nếu không còn nước tiểu... Thì con tiểu tiếp vào người cha là được mà... Lồn cha là cái bô của riêng mình Ngọc Chương... Bây giờ con có muốn đi tiểu nữa không..."

"Cha!" Đôi mắt Tần Ngọc Chương sáng rỡ, y lắc lư dương vật mình rồi đột ngột đâm mạnh vào trong cái lồn ấm áp toàn nước là nước của cha vợ, vui tới nỗi không biết phải làm sao: "Con muốn tiểu khi nào cũng được đúng không? Muốn tiểu ra sao cũng được?"

"Đúng rồi... Ưm..." Trương Cần hẩy mông mình vào háng Tần Ngọc Chương, lồn dâm dịu ngoan phun ra nuốt vào dương vật to dài của con rể: "Ưm ahh ~ Con mới bắn tinh xong mà... Sao lại cương tiếp rồi... To quá đi ~ ~"

"Ai bảo Ngọc Chương đi xa lâu ngày như vậy làm gì, bao nhiêu tinh trùng con tích góp được phải bắn vô lồn cha cho bằng sạch..."

Tần Ngọc Chương không nhịn nổi nữa, tay y thì bóp hai vú cha vợ, còn dương vật mình thì dập thật nhanh thật mạnh vào cái lồn Trương Cần, Trương Cần bị y địt tới mức ôm chặt cổ con rể khóc lóc rên rỉ, hai mắt anh trở nên mơ màng, môi đỏ hơi hé mở, cái lồn anh run rẩy co bóp nuốt ăn dương vật to bự, nước chảy róc rách không thôi.

"Ahh hahh ~ ~ Ưm ahh ~ ~ Chậm thôi... Bé cưng chậm một chút... Cha chịu không nổi... Hahh ưm ~ ~ Con rể địt lồn cha vợ sướng chết... Ưm ~ Con bóp nát vú cha mất..." Trương Cần bị tốc độ dập cặc như cái máy cày của con rể doạ sợ hết hồn, thân thể anh không khống chế được mà ngả ra phía sau, nhưng lại bị con rể bóp vú kéo về lại, hai cái vú màu mật bị đối xử một cách thô bạo như vậy tức khắc in đầy dấu tay đỏ xanh đan chéo, khiến Trương Cần chỉ có thể run rẩy khóc lóc xin tha.

Con rể vùi dương vật mình vào thật sâu trong âm đạo mềm mại nhiều nước của cha vợ, đầu cặc cứ nhắm ngay cổ tử cung cha vợ mà nắc vào: "Cha ơi... Cha cảm nhận được nỗi nhớ của Ngọc Chương không... Dương vật của Ngọc Chương không thể sống thiếu cha được..."

"Ahh... Cha thấy rồi... Lồn cha... Ưm... Cũng không thể sống thiếu Ngọc Chương được... Hahh..." Cha vợ mê chết cây dương vật cỡ bự của con rể, anh nâng một chân mình lên quắp lấy eo y, để cho con rể có thể nắc cặc vào thật sâu, nước lồn chảy rào rạt như suối.

Tên đàn ông độ tuổi trung niên này bị chồng của con gái mình đè ra địt lồn mà chỉ biết rên ư ử như chó động dục, chẳng thấy chút kháng cự nào, cha vợ nũng nịu quấn chặt lấy thân thể con rể, cái lồn nóng ấm liên tục bú mút dương vật y, vòng eo bị từng cú nắc cặc như trời giáng của con rể làm cho rung lắc không thôi: "Ahhh...!! Ưm... Bé hư... Con đụ lồn cha sướng quá... Cục cưng giỏi ghê... Hahh ~ ~"

Con rể bị cái lồn dâm đĩ này của cha vợ mê hoặc tới chết đi sống lại, y thẳng lưng dập một cú thật mạnh, ép sát lên người anh nắc cặc không ngừng nghỉ, thở phì phò một cách đầy hưng phấn: "Cha ơi... Con với cha có tính là đang loạn luân không vậy..."

"Ahh..." Đầu óc cha vợ đã bao phủ bởi sự sung sướng như sóng cuộn biển gầm này, nhưng anh vẫn bị câu nói mới rồi của con rể chọc cho xấu hổ không thôi. Hai cái vú mềm mụp bị ngực con rể đè dẹp lép, toàn thân như muốn tan chảy ở trong lòng ngực y.

"Loạn luân ~ ~ Ahh... Cha với cục cưng đang loạn luân ~ ~ Bé lồn sắp bị con rể địt banh rồi... Hahh ưm ~ Sướng quá..."

Sau khi lên đỉnh rồi Tần Ngọc Chương cũng chẳng thèm rút dương vật mình ra khỏi người cha vợ, tay y ngắt nhéo lấy hai núm sưng to của anh, đầu ngón tay thì chọc ngoáy vào trong quầng vú, dương vật thì được ngôi nhà ấm áp ẩm ướt của cha vợ bao bọc, lẽo đẽo đi theo cha vợ kiểm kê hàng hoá.

Trương Cần bị y quấy rối tới nỗi hô hấp dồn dập, trong lòng tê ngứa như kiến bò chảo nóng, nhưng anh không đẩy Ngọc Chương ra, chỉ nũng nịu lắc mông: "Ưm ~ Cục cưng đừng quậy cha mà ~ ~ Cặc bự phải đứng yên đó đó..."

"Rồi rồi, con sẽ đứng yên... Ngọc Chương nghe lời cha nhất..." Tần Ngọc Chương dịu ngoan dừng lại động tác đâm thọc của mình, nhưng ngón tay y vẫn cứ ngắt véo không ngừng hai núm vú cha vợ: "Vậy Ngọc Chương có thể để dương vật con vào lồn cha hoài luôn được không?"

Trương Cần ưỡn ngực để y tiện bóp vú mình hơn, anh ngửa đầu thở dốc, cái lồn dâm đãng nhiều nước chậm cháp chà xát với dương vật con rể: "Tất... Tất nhiên là được rồi... Lồn đĩ sinh ra là để cho Ngọc Chương đút cặc vào... Nhưng cặc con đừng có đâm vô tử cung cha nữa nghe chưa... Ưm... Khiến cha bị phân tâm đó..."

Tần Ngọc Chương tựa cằm mình lên vai Trương Cần, ngoan ngoãn nói: "Ngọc Chương biết rồi... Con chỉ đút cặc vào lồn cha thôi... Sẽ không cử động đâu..."

"Bé cưng ngoan quá..." Trương Cần quay đầu hôn con rể một cái xem như khen thưởng, ai biết lại bị y cuốn lấy hôn mãi chẳng rời.

Tới tận khi mặt trời đã lặn thì Tần Ngọc Chương mới luyến tiếc rút dương vật mình ra khỏi lồn cha vợ.

Dù đã đút vào cả ngày nhưng tới khi rút ra y vẫn còn buồn bã lầm bầm: "Con không muốn rút ra đâu."

Trương Cần không quan tâm tới việc thân thể mình đang trần truồng, anh giúp con rể sửa sang lại quần áo một cách cẩn thận, yêu thương hôn lên cằm y mấy cái: "Đừng có bướng... Trong phủ còn đang có người chờ con kia kìa..."

"Con biết rồi." Tần Ngọc Chương rất nghe lời cha vợ, chỉ có điều tay y cứ liên tục sờ mó khắp người anh, thậm chí y còn nhân lúc Trương Cần đang giúp mình thay quần áo mà móc đít anh ầm ầm.

Ngọc Chương... Khoẻ thật đấy... Làm tới thế mà vẫn còn nứng cơ... Ahh... Tay con rể móc đít mình tê quá... Thôi... Y thích là được rồi...

Trương Cần không còn cách nào khác, chỉ đành gắng sức thả lỏng lỗ đít mình, mặc cho ngón tay con rể địt đít mình liên tiếp, anh giúp Ngọc Chương mặc quần áo xong xuôi rồi mới lo tiếp phần mình.

Nửa người trên của anh đã mặc quần áo đàng hoàng rồi, nhưng nửa người dưới vẫn bị con rể chọc quấy, anh lắc mông ý bảo: "Ngọc Chương... Con rút tay ra đi... Cha phải mặc quần vào..."

Tần Ngọc Chương rút ngón tay mình ra, sau đó ôm chặt lấy cha vợ thầm thì: "Con muốn liếm lỗ đít cha..."

Ahh... Sao lại đòi liếm lỗ đít cơ chứ... Thật hết nói nổi Ngọc Chương mà... Trương Cần ngượng ngùng đẩy y ra: "Bây giờ không được... Chúng ta phải về Tần phủ trước đã..."

Anh ngước nhìn Ngọc Chương, thấy sắc mặt y buồn bã, lập tức nói lại: "Lên xe ngựa rồi cha cho con liếm..."

Lúc này sắc mặt Tần Ngọc Chương mới vui trở lại, vội vàng giúp cha vợ mặc quần, nắm tay anh lên xe ngựa đậu ở bên ngoài, vừa mới lên xe y đã lột quần cha vợ xuống, môi dán chặt lên lỗ đít cha vợ bú mút như điên.

Trương Cần sợ người đánh xe nghe thấy tiếng rên rỉ, anh chỉ đành cắn chặt môi không phát ra tiếng động nào, hai cánh mông đầy thịt ép mạnh lên mặt con rể, ở trong xe toàn là tiếng mút 'chùn chụt' dâm đãng.

Lúc hai người về tới trong phủ, Tần phu nhân đã chuẩn bị yến hội đâu vào đó mừng Tần Ngọc Chương trở về, chẳng những mời họ hàng gần xa, còn an bài vũ nữ biểu diễn khuấy động không khí. Tần Ngọc Chương chỉ đành tách khỏi cha vợ để tới ngồi cạnh mẹ mình và Trương Nguyệt Nguyệt. Trương Cần vì phải thoả mãn y cả ngày cũng đã mệt lả người, thế là ngồi yên ở trên chỗ mình ăn uống thoả thích.

Yến hội rất sôi động, Tần Ngọc Chương nói chuyện với mẹ mình một lát, mới cười đứng dậy đi ngang qua bên người cha vợ, lặng lẽ chạm vào vai anh, Trương Cần cũng theo đó đứng dậy.

Chẳng đi được bao xa, Tần Ngọc Chương ngừng ở trong hoa viên, sau lưng là yến hội ồn áo đèn đuốc sáng trưng, trước mặt là cha vợ mến yêu của mình, chỉ nghe anh dịu giọng hỏi: "Sao thế con?"

Đôi mắt Tần Ngọc Chương dưới ánh đèn có vẻ càng thêm rực rỡ sáng chói, y nhìn gương mặt hiền hậu của cha vợ một cách chăm chú, nói: "Con muốn tiểu vô lồn cha."

Trương Cần thở dài, xoay người cởi quần mình xuống, hai ngón tay tách hai mép lồn mình ra, dịu dàng nói: "Tiểu vào đi con..."

Tần Ngọc Chương vội ôm chặt anh, đầu cặc nhắm thẳng cái lồn ngọt nước của cha vợ, vừa hôn lên tai anh vừa tiểu vào trong lồn.

Cột nước nóng bỏng rót đầy bụng Trương Cần, anh rên rỉ đón nhận hết thảy nước tiểu của con rể. Sau khi con rể tiểu xong rồi, cha vợ sẽ quỳ xuống giúp con rể bú sạch dương vật y, còn mình thì vác theo các bụng toàn là nước tiểu quay về yến hội.

Vũ nữ vẫn đang nhảy múa ca hát, không ai biết mới rồi Tần thiếu gia đi ra ngoài là để tè vô cái bô lồn của cha vợ, mà trong bụng người cha vợ đang kính rượu với các chưởng quầy toàn là nước tiểu của con rể.

Cha vợ đã giữ đúng lời hứa trở thành cái bô lồn cho riêng mình con rể, con rể dưới sự dung túng của cha vợ càng lúc càng dựa dẫm vào anh nhiều hơn, y hứng lên một cái là sẽ đòi tiểu vô bé bướm đĩ của Trương Cần, dù ở nơi đâu hay lúc nào cha vợ cũng sẽ chiều lòng con rể hết.

Mới sáng sớm, hai người nấp sau tấm bình phong, Trương Cần đã cởi quần, quay đầu hôn lấy con rể, mặc cho con rể đút cặc tiểu vô lồn mình, bởi vì y tiểu mạnh quá nên cha vợ khó khăn lắm mới giữ lại được, anh không khỏi giận dỗi nói: "Sao con tiểu nhiều thế... Bụng cha toàn nước tiểu thôi..."

Môi Tần Ngọc Chương dán sát với môi Trương Cần, dịu dàng hôn lên: "Ngọc Chương nhịn cả đêm, chỉ đợi buổi sáng được tiểu vô lồn cha..."

"Cha dặn con sao hả!" Trương Cần hơi chút tức giận cắn nhẹ lên đầu lưỡi y: "Không được nín tiểu... Làm thế thì thân thể sao chịu nổi..."

"Ngọc Chương sợ sẽ quấy rầy giấc ngủ của cha... Nên mới..."

"Không sao đâu con..." Trương Cần ngắt lời y, lỗ lồn mềm mại bú mút đầu cặc: "Dù muộn tới đâu... Chỉ cần Ngọc Chương muốn... Lúc nào tiểu vô lồn cha cũng được..."

Thật sự cha vợ quá mức yêu thương mình, hai má trắng nõn của Tần Ngọc Chương đã phiếm đỏ ửng vì hạnh phúc, giống như thằng nhãi mới lớn biết mùi yêu hôn chùn chụt lên môi cha vợ: "Con cảm ơn cha... Yêu cha lắm luôn..."

"Ưm ahh... Bé cưng... Con đi tiểu thôi... Đừng có đâm cặc được không... Hah ahh... Cha sợ không giữ được nước tiểu của con..." Cha vợ ôm chầm lấy con rể, gắng kẹp chặt môi lồn, Ngọc Chương đi tiểu mà vẫn thích địt anh, hại bụng anh tê dại gần chết, tí nữa là đã không nín được mà tè hết nước tiểu Ngọc Chương ra rồi.

Tần Ngọc Chương dừng lại động tác đưa đẩy dương vật mình, dương vật y vẫn còn cương cứng, tủi thân dỗi hờn nói: "Nhưng Ngọc Chương vẫn chưa xuất tinh mà... Dương vật Ngọc Chương đau quá..."

Nghe được y nói đau, cha vợ nào nhẫn tâm từ chối nữa, chỉ đành ngậm ngùi đồng ý, anh cầm lấy gốc cặc kéo ra khỏi lồn mình, sau đó dịu dàng đặt lại lên lỗ đít mềm mại ướt át: "Cục cưng... Con có thể bắn vào lỗ đít cha vợ nè... Ưm... Hay con thích cha bú cặc con hơn..."

"Con bắn vào lỗ đít là được rồi..." Tần Ngọc Chương bóp cánh mông cha vợ, hẩy hông một cái dập cặc mạnh vào trong, sau đó liên tục nắc vào cái lỗ chặt hẹp này.

Trươmg Cần đè bụng mình lại, bị dương vật con rể địt banh đít, hai mép lồn run rẩy không thôi, nhưng vẫn kẹp chặt lại quyết không để một giọt nước tiểu nào của con rể chảy ra ngoài.

Tần Ngọc Chương bắn tinh xong thì vô cùng thoải mái, nước tiểu thì tè vô lồn cha vợ, tinh trùng thì xuất vào trong lỗ đít anh, chờ cha vợ giúp y liếm sạch sẽ tinh dịch sót lại trên cán cặc mới khoan khoái tới cửa hàng làm công.

Trương Cần phải đợi con rể đi rồi mới có thể rửa ráy  thân thể mình, Ngọc Chương không thích anh rửa sạch nước tiểu của y, nhưng không rửa thì sao lồn anh đủ chỗ để chứa mẻ nước tiểu khác của y chứ? Anh không muốn khiến Ngọc Chương buồn bã, nên phải canh lúc y đi làm thì mình ở nhà móc hết nưics tiểu y ra, để tới lúc gặp Ngọc Chương thì anh vẫn là cái bô lồn sạch sẽ.

Tài sản của Tần phủ rất nhiều, ngày nào Tần Ngọc Chương cũng bận tới đầu tắt mặt tối, chẳng có thời gian đâu mà quấn lấy cha vợ nữa, có đôi khi nhớ quá không chịu nổi mới tới cửa hàng cha vợ đang làm việc tìm anh. Trương Cần vừa thấy y là đã biết con rể đang nín tiểu, thế là ngoan ngoãn theo y tới phòng riêng, quỳ trên mặt đất móc dương vật y ra, dịu dàng hôn lên đầu cặc, ngước đôi mắt ướt át của mình lên hỏi: "Hôm nay Ngọc Chương muốn tè vô lồn hay vô miệng cha...?"

Tần Ngọc Chương không có thời gian ở lại vỗ về cha vợ, nên chỉ đành vội vàng tè vào trong lồn anh, rồi sẽ được cha vợ bú cặc thoải mái tới bắn tinh, tận mắt thấy cha vợ dùng quần lót lấp lại miệng lồn, rồi nuốt sạch tinh dịch mình rồi thì y mới hài lòng rời đi. Chỉ tội cha vợ phải vác theo cái bụng toàn nước tiểu đi làm việc, cả ngày gặp không biết bao nhiêu là người làm, đành phải cắn răng kẹp chặt lồn để nước tiểu con rể không chảy ra khiến người khác chú ý, ai đâu biết được rằng hai người cha vợ con rể vốn thân thiết như này lại che giấu mối quan hệ loạn luân dâm đãng vậy đâu.

Mới đầu Trương Cần vẫn còn kháng cự mối quan hệ con rể cha vợ loạn luân này, nhưng tới bây giờ anh đã không nỡ lòng từ chối bất cứ yêu cầu nào của con rể nữa, dưới sự cưng chiều không giới hạn như thế lại càng khiến anh yêu thương Ngọc Chương hơn. Ngọc Chương vốn quen được nuông chiều, lại còn là người lúc nào cũng trong trạng thái hưng phấn, cho nên cha vợ giúp con rể giảm nứng bằng lồn mình là rất đỗi tự nhiên mà, dù là Ngọc Chương muốn bắn tinh hay đi tiểu thì đều cần phải có người chăm sóc mới được, anh sao có thể nhẫn tâm để Ngọc Chương phải nghẹn tiểu như vậy? Thế là lúc nào anh cũng phải trong trạng thái banh lồn chờ đợi con rể tiểu vào. Vậy thì hai người sao có thể bị xem là vi phạm lễ giáo được? Có chăng chỉ vì anh lo lắng cho sức khoẻ Ngọc Chương mà thôi.

...

Lời tác giả muốn nói:
Cách nuôi dạy 1 em bé to xác không thể tự lo cho thân mình =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com