Câu chuyện thứ 3: Chương 9.
Edit: H.
Câu chuyện thứ 3: Chuyện tình ướt át giữa cha vợ và con rể.
Chương 9: Chuyện tình vụng trộm trong núi giả vẫn chưa kết thúc. Cha vợ banh lồn ọc tinh trùng con rể ra, con rể bú lồn cha vợ như chết khát. Trước mặt bao người lén lút sờ cu móc bướm.
Cha vợ cùng con rể nấp ở sau hòn non bộ quấn quýt không rời, loạn luân giao cấu, lồn anh đã bị con rể hiếp tới độ chảy nước như mưa, lên đỉnh không biết bao lần, nước lồn nước cặc vẩy tùm lum, thứ nước tanh ngọt ở trong bướm anh như là suối nguồn vô tận phun ào ạt ra ngoài, chảy thành một vũng nước nhỏ ở dưới chân hai người, môi anh cũng dần sát vào môi con rể, hôn nhau vô cùng nồng nhiệt.
"Ưmm... Lồn cha chặt chết đi được..." Con rể đã nhét hết cặc mình vô lồn cha vợ, đầu cặc đâm xuyên cổ tử cung nhạy cảm, ở trên vách thịt non mềm mạnh bạo quấy loạn, khiến cho cha vợ sướng tới thần hồn điên đảo.
"Ưmm... Ahhh... Hahh... Chặt vậy... Mới quản Ngọc Chương được nha... Ư ư... Ahh cặc bự quá... Ahh... Ohhh... Cặc bự hiếp nát lồn cha... Ngọc Chương sau này sẽ là... Là trụ cột nhà họ Tần... Ưm ưm... Sau này không cho phép cặc bự... Ahh... Xằng bậy nữa..." Đầu lưỡi cha vợ quấn chặt lấy lưỡi con rể không muốn rời xa, vất vả lắm mới nói thành câu được.
"Vâng..." Tần Ngọc Chương vừa dập cặc vô lồn cha vợ vừa mạnh bạo bóp cặp vú đẫy đà của anh, thịt vú mềm mại tràn ra từ giữa kẽ ngón tay: "Con rể xin nghe theo lời cha vợ dạy bảo... Hahh... Lỡ như sau này Ngọc Chương phạm phải lỗi sai gì... Thì con hứa sẽ chịu mọi hình phạt từ lồn cha đưa ra..."
Trương Cần đã bị địt tới hiển hiện nguyên hình là một con đĩ đực, lồn vú anh đã nứng điên rồi, chỉ biết kẹp chặt lồn đón nhận từng cú dập cặc như vũ bão từ con rể, dâm đãng rên rỉ: "Ahhh... Ưmm... Lồn đĩ đang phạt... Ohh... Phạt con cặc hư đốn của con rể... Hư muốn chết hà... Ưm ahh... Cha sẽ bị địt nát lồn mất..."
Tần Ngọc Chương bị cha vợ đĩ đượi gợi tình này khiến toàn thân nóng phừng, đỏ lừ mắt bóp chặt mông cha vợ dập cặc thật mạnh tới nỗi phát ra tiếng bạch bạch vang dội, đầu buồi len lỏi tới tận chỗ sâu trong âm hộ, dập cha vợ như dập một con búp bê rách, khiến anh run người trợn mắt lè lưỡi như chó cái, đến lúc này thì y mới đâm vào tử cung anh sảng khoái xuất tinh trùng đậm đặc mình đã tích góp ra.
"Ahh... Ahh ohhhh..." Dòng tinh dịch nóng bỏng trong lồn khiến Trương Cần khẽ rên thành tiếng dài, sau đó anh cũng giật người lên đỉnh.
"Cha ơi..." Tần Ngọc Chương hưng phấn ôm chặt lấy anh, cúi đầu si mê hôn lên đôi môi cha vợ.
"Ngọc Chương... Ưmm..." Cha vợ ôm lấy cổ con rể đáp lại nụ hôn ướt dính này của y, thân thể vẫn còn đang thèm khát nhớ lại cảm giác sung sướng khi lên đỉnh: "Con... Ahhh ưm... Bắn tinh rồi... Việc dạy dỗ hôm nay... Ohhh ahh... Dừng ở đây được rồi... Cha phải qua cửa hàng xem cái đã..."
"Cha muốn ngậm tinh con rồi cứ thế đi qua cửa hàng hửm?" Dương vật con rể dù đã bắn tinh rồi nhưng vẫn còn rất bự, y chầm chập đẩy đưa cặc mình vào bướm Trương Cần: "Nếu có người hỏi... Tại sao quần của Trương tổng quản bị ướt thế... Thì cha cứ việc nói là do bướm mình không kẹp chặt được... Nên tinh dịch của con rể mới tràn ra ngoài..."
"Ưmmm ~ ~ ~" Trong đầu Trương Cần tưởng tượng ra hình ảnh mình banh lồn để cho mọi người cùng ngắm cái lồn đĩ dính đầy tinh trùng trắng đục của con rể, anh hưng phấn tới độ thân thể run lẩy bẩy, vừa xấu hổ vừa giận dỗi trừng mắt nhìn y: "Bậy bạ... Sao mà làm thế cho được... Ưmm ahhh... Tất nhiên là cha phải rửa sạch sẽ rồi mới đi chứ..."
Nghe anh nói thể, Tần Ngọc Chương càng thêm hưng phấn: "Vậy cha mau mau ọc tinh ra cho con xem! Trước mặt con rể... Phun nước lồn nước cặc ra hết... Hahh... Chắc chắn sẽ đẹp lắm cho xem..."
Việc này càng không được nha! Mắc cỡ muốn khóc luôn rồi... Cha vợ xấu hổ lắc đầu, con rể lại bỗng ngậm lấy đầu lưỡi anh si mê mút hôn, phát ra tiếng lép nhép ngại ngùng, phần thân dưới lầy lội nhẹp nước cũng càng ngày càng dán sát vào nhau, mắt thấy lại muốn đụ tiếp thêm nháy nữa.
Hai người đang tình nồng rực cháy, bỗng nghe bên ngoài hòn non bộ vang lên mấy tiếng cười trong trẻo, kèm theo giọng nói của một người phụ nữ. Trương Cần giật mình, tiếng cười kia quá đỗi quen thuộc—rõ ràng là của con gái anh, Trương Nguyệt Nguyệt.
Trương Nguyệt Nguyệt năm nay vừa tròn mười bảy, đang độ tuổi vô tư tinh nghịch, dường như đang tung tăng đùa giỡn, rượt bắt bướm trong vườn, ríu rít không ngớt. Mà giọng phụ nữ bên cạnh, nghe qua cũng không lạ gì—chính là mẹ của Tần Ngọc Chương, chắc hẳn hai người đang cùng nhau dạo chơi trong hoa viên.
"Ưmm... Ahhh... Ngọc Chương... Mau buông cha ra... Có người tới... Đó là Nguyệt Nguyệt..." Trương Cần hoảng sợ muốn đẩy Tần Ngọc Chương ra, nhưng lồn anh vẫn còn đang cưỡi trên cặc con rể, núm vú thì đang bị bàn tay con rể nắm bóp, ngay cả đầu lưỡi anh cũng bị con rể ngậm vào trong miệng mút hôn, nên sự chống cự này của anh thoạt nhìn vô cùng yếu ớt, ở trong mắt con rể không khác gì anh đang mời gọi mình.
Trương Cần nhận ra dương vật ở trong lồn mình đang dần to ra, anh rên khẽ một tiếng, bỗng nhiên dâng lên một cảm xúc man mác buồn khó tả, con gái cùng với bà thông gia đang dạo vườn ngắm hoa, mà anh lại cùng với con rể trốn sau hòn non bộ làm chuyện loạn luân, thật là... Thật là... Haiz...
Nhưng Ngọc Chương chẳng những không chịu buông anh ra, ngược lại bắt đầu nhấp cặc nhẹ nhàng đụ lồn anh mấy cái, anh đành phải dịu ngoan liếm môi con rể cầu xin: "Ngọc Chương ngoan... Đừng nghịch nữa... Sẽ bị phát hiện mất..."
Tần Ngọc Chương nhẹ nhàng chà xát cổ tử cung mềm mại của cha vợ, sau đó cùng anh hôn một nụ hôn sâu đầy ướt át, hôn tới khi anh ngã trong lòng ngực con rể thở dốc hồng hộc, lúc này y mới nói: "Cha ọc tinh cho Ngọc Chương xem đi, Ngọc Chương xem xong sẽ buông cha ra ngay."
"Con!" Mắt Trương Cần đã ngấn nước, gần như sắp bật khóc, nhưng tiếng nói bên ngoài hòn non bộ ngày càng rõ, không cho anh thêm cơ hội do dự. Cùng đường, anh chỉ có thể khẽ khàng đồng ý.
Không gian sau hòn non bộ chật hẹp, sợ làm bẩn quần áo nên Trương Cần đành trần trụi trước mặt con rể. Tần Ngọc Chương còn khá là biết điều, cẩn thận gấp quần áo anh để sang một bên. Ánh nắng rọi vào, soi tỏ từng đường nét trên thân thể hắn—bầu ngực đầy đặn, đầu vú ửng hồng, vòng eo thon thon, xuống thêm chút nữa là dương vật đang cương cứng rỉ nước cùng với cái âm hộ đã bị cặc địt nát nhừ.
Tần Ngọc Chương nuốt khan, ánh mắt nóng rực quét qua thân thể cha vợ. Dù đã nhìn thấy nhiều lần, y vẫn không khỏi bị thân thể đĩ đượi nãy quyến rũ tới máu toàn thân đều dồn xuống cặc hết.
Bị ánh mắt nóng như lửa của con rể nhìn, Trương Cần xấu hổ đưa tay ôm lấy ngực, cố che đi đầu vú đang khẽ run theo từng nhịp thở. Tay còn lại đặt xuống dưới, che chắn cái lồn múp đã ướt đẫm.
Nhưng che thế nào cũng vô dụng—bầu ngực đẫy đà vẫn lộ ra, phần thân dưới cũng không thể giấu, che lồn thì hở ra dương vật, mà che dương vật thì lại hở lồn.
Hic... bị Ngọc Chương nhìn thấy hết rồi...
Tần Ngọc Chương không chút kiêng dè mà dùng mắt hiếp dâm cha vợ, tầm mắt y như muốn hoá thành thực thể đâm xuyên lồn anh vậy, giọng nói khàn đặc vội giục: "Mau lên, mau ọc tinh cho con xem nhanh!"
Trương Cần ngẩng cao cổ, đôi mắt nhắm nghiền, hai cái đùi rắn chắc dần banh rộng ra, lỗ lồn ướt nhẹp nước như một đoá hoa nở rộ trước mắt con rể. Hai môi lồn đã sưng to, bày ra vẻ chín rục thối nát, đỏ hồng căng mọng. Hột le tròn xoe ngại ngùng dò đầu ra như đang chờ đợi điều gì, khẽ khàng run rẩy nhìn yêu cực.
Anh cắn răng, ngón tay bấu lấy hai bên mép lồn khẽ tách ra, ráng thít chặt lỗ lồn mình lại, nước lồn lẫn tinh trùng ào ạt chảy ra từ tử cung mềm mại, một đường chảy thẳng ra ngoài âm đạo, như là mưa phùn tháng sáu văng tung toé khắp nơi.
"Aaa... Ra rồi!... Ahh... !!!" Người Trương Cần run như là một cái cây đứng trong cơn bão dữ, cái mông đĩ đượi của anh vặn như điên, âm hộ run lẩy bẩy, xấu hổ giận dữ phun tinh phun nước ngay trước mắt con rể.
Tần Ngọc Chương nhìn cảnh đẹp không thèm chớp mắt lấy một cái, gương mặt ửng đỏ, trên mặt toát ra thần thái tràn đây si mê cùng hưng phấn, thế mà lại quỳ thẳng xuống đất, vùi mặt vô cái lồn ướt đẫm của cha vợ, thèm khát mút hút đoá hoa chín rục thối nát đó, bú lồn cha vợ tới phát ra tiếng xì xụp xì xụp.
"Ah... Ưm... Ngọc Chương đừng... Đừng có bú lồn cha mà... Hahh ah..."
Hai chân Trương Cần đã mềm nhũn cả ra, anh nhịn không được đưa sát lồn mình vô miệng con rể, đầu lưỡi y liếm hai mép lồn sưng to, sau đó lại mút hột le dâm đãng của anh vào trong miệng, liếm mút tới phát ra những âm thanh đáng xấu hổ.
"Ahh ưmmm... Con rể bú hư lồn cha luôn rồi... Cứu mạng với..." Cả cái lồn anh như đã biến thành món ăn giải khát nào đó cho Tần Ngọc Chương, liên tục phun nước lồn ra, Tần Ngọc Chương vội vàng nuốt hết tất cả xuống, điên cuồng uống sạch nước lồn tanh ngọt của cha vợ vào trong bụng.
"Nguyệt Nguyệt, con có nghe thấy tiếng người kêu cứu không?"
Cha vợ bị con rể bú lồn tới bắn nước, trong nhất thời không kiềm chế được tiếng rên rỉ dâm đãng của mình, ai mà ngờ bị Tần phu nhân nghe thấy, bấy giờ Trương Cần mới giật mình, nhưng lúc này người anh vẫn còn mềm nhũn cả ra, thế là đành phải cố cắn môi ráng nuốt tiếng rên vào trong họng mình.
Vậy mà Tần Ngọc Chương còn không biết thoả mãn là gì, đôi môi y dán chặt vào cái lồn béo múp của cha vợ, liếm láp xì xụp cho đến khi hai chân anh run lẩy bẩy.
"Hahh... Ưm..." Trương Cần vừa sợ vừa sướng, anh cạ lồn mình lên mặt con rể như một cách lấy lòng: "Ngọc Chương... Ưm... Con rể ngoan... Con đừng bú lồn nữa... Lỡ bị mẹ con với Nguyệt Nguyệt thấy... Thì phải làm sao đây... Con tha cho cha đi mà... Ahh ưm... Lúc nào vắng người cha cho con bú lồn tiếp... Có được không..."
Tần Ngọc Chương ôm mông cha vợ, giống như là đang bú sữa vậy, bú chùn chụt le anh: "Ưm... Cha hứa đó nha... Đừng có kiếm cớ thoái thác..."
"Hứa... Cha hứa mà... Ahh ưm..." Cảm giác sung sướng truyền tới từ hột le khiến hàm răng Trương Cần va vào nhau lập cập, giới hạn đạo đức của anh càng ngày càng yếu ớt dưới thế công bú lồn đầy hung mãnh của con rể: "Con rể ngoan... Bé cưng... Bây giờ không... Không vội... Ahh... Sau này lúc nào cha cũng cho con bú hết..."
Lúc này Tần Ngọc Chương mới vừa lòng, y dịu dàng hôn một cái lên lồn đĩ của cha vợ, phát ra một tiếng 'chụt' vang dội, đủ khiến bất kì ai nghe được cũng mặt đỏ tim đập.
Khi hai người đang sửa soạn lại áo quần thì không kiềm lòng nổi mà lại quấn quýt bên nhau, nào là hôn nhau nào là chà xát hạ thể, xíu nữa thôi là đã làm rối lớp áo vừa mới ngay ngắn.
Tần Ngọc Chương là người ra khỏi hòn non bộ trước, y giả vờ nói chuyện với Tần phu nhân và Trương Nguyệt Nguyệt để dẫn dắt sự chú ý của hai người, đưa hai người đi sang chỗ khác. Lúc này Trương Cần mới có cơ hội chuồn về chỗ ở của mình, khỏi nói cũng biết khi ấy anh hoảng loạn tới mức nào, còn tâm trí đâu mà đi cửa hàng nữa, bướm dâm hết bị con rể bú rồi đụ, núm vú cũng bị y bóp nát, cả áo lót lẫn quần lót đã bị thằng con rể trời đánh xé nát, quần ngoài cũng ướt đẫm nước dâm, chỉ dựa vào áo ngoài thì sao có thể che nổi thân thể quyến rũ dâm đãng này cho được.
Lần nữa gặp mặt, Tần phu nhân sai người làm tới mời anh cùng ngắm hoa. Không rõ Tần Ngọc Chương đã nói gì với bà và Nguyệt Nguyệt nữa, người của Tần gia đang vui vẻ hòa thuận, tự nhiên lại mời thêm cả cha vợ làm gì thế không biết.
Nhưng Trương Cần không tiện từ chối, anh tắm rửa sạch sẽ, sau đó thay một bộ quần áo khác rồi mới theo người làm đi tới vườn hoa.
Từ xa, Tần Ngọc Chương đã thấy cha vợ dấu yêu của mình, y ân cần ngoan ngoãn đón anh tới chỗ mình. Tuy cha vợ đã lớn tuổi, nhưng dáng người vẫn còn ngon nghẻ chết đi được, còn có phong thái thành thục, thật là khiến y mê mệt chết đi được.
"Cha ơi... Cha đến rồi..."
"Ngọc Chương..." Mặt Trương Cần đỏ bừng, anh cố bày ra vẻ nghiêm túc của bậc trưởng bối, nhưng ánh mắt khi nhìn con rể đã đong đầy tình ý không rõ.
Đàn ông vốn chẳng mấy hứng thú với chuyện ngắm hoa, Tần phu nhân cùng nhóm phụ nữ khác đang chuyện trò rôm rả phía trước, còn Tần Ngọc Chương và Trương Cần dần tụt lại phía sau. Thấy không ai chú ý đến, con rể lén đưa tay vỗ nhẹ lên nơi bé bướm xinh yêu của cha vợ, khẽ cười hỏi: "Cha vẫn ổn chứ?"
"Con... Con còn hỏi..." Trương Cần không kiềm được chà xát lồn mình lên trên tay con rể: "Sưng hết cả rồi..."
Thế là tay con rể không hề rút ra khỏi háng cha vợ, y vừa đi vừa xoa cái lồn múp rụp của anh: "Lỗi con lỗi con, lát nữa con rể sẽ dùng dương vật làm quà xin lỗi cha mà."
Trương Cần nhớ tới cảm giác dương vật khuấy loạn ở trong tử cung mình, thần trí anh không khỏi trở nên hưng phấn, đôi mắt cha vợ dần trở nên mơ màng, ra vẻ bình tĩnh nhìn thẳng về phía trước, giống như là chỉ đang nói chuyện phiếm với con rể vậy, nhưng tay anh đã mò tới háng con rể, xoa nắn hai hòn dái nặng trịch: "Cái dương vật hư này... Không biết là xin lỗi... Hay là tra tấn cha nữa... Cha phải dạy lại nó mới được..."
Lực tay đang chà lồn anh đột ngột mạnh bạo hơn: "Việc hôm nay chớ để ngày mai, chi bằng đêm nay cha vợ tới phòng Ngọc Chương dạy dỗ lại Ngọc Chương... Dùng lồn cha kẹp chặt cặc Ngọc Chương, không bắn đầy tinh vô lồn cha thì không được rút cặc ra..."
"Ưmm..." Trương Cần bị khoái cảm ở thân dưới kích thích đại não, lồn đĩ cũng dần nứng tình mà thèm khát mấp máy, anh khiêu khích con rể: "Chỉ sợ 'cục vàng' của con không đủ sức bắn hết mà thôi... Dù có muốn cũng không bắn gì ra được... Cha không có cho con nhét mãi vào âm hộ cha đâu nhé..."
"Thử rồi mới biết chứ cha..."
"Ưmm ahh... Đừng có nghịch coi..."
Hai người lặng lẽ tụt lại ở sau đám người ồn ào nhốn nháo, kín đáo trêu ghẹo nhau, bàn tay cả hai đều chui tọt xuống háng đối phương vuốt ve nơi riêng tư. Vừa chừa được một khoảng khuất tầm mắt, Tần Ngọc Chương mệnh lệnh anh: "Cha mau lè lưỡi ra đi."
"Ưm..." Trương Cần ngoan ngoãn nghe lời, thè đầu lưỡi mình ra, quấn chặt lấy lưỡi con rể, thèm khát mút hút nước miếng lẫn nhau.
Tiếc là chỉ có thể hôn nhau được xíu xiu, hai người vội theo kịp đám đông phía trước, tránh để mọi người nghi ngờ. Cảm giác lén lút này khiến hai người cảm thấy kích thích không thôi, lúc ngồi ở trong đình hóng mát nghỉ ngơi uống trà, Tần Ngọc Chương cố ý làm rơi cái ly xuống đất, y ngồi xổm xuống nhặt ly lên, lúc này Trương Cần cũng âm thầm banh rộng hai chân ra, quả nhiên con rể đã lao chồm tới vùi mặt vào háng anh. Y cắn nhẹ lên lồn cha vợ một cái như là đỡ thèm vậy. Hai má Trương Cần nổi lên hai rặng mây đỏ, anh học tập kỹ xảo cao siêu của con rể, lúc anh ngồi xổm xuống để giúp Nguyệt Nguyệt nhặt khăn tay thì cũng âm thầm cạ mặt mình lên cặc con rể trong chốc lát, rồi cách lớp vải quần mỏng manh mút hai dái con rể vài cái mới đứng dậy.
Hai người cứ lén lút mơn trớn như vậy, vừa cảm thấy sung sướng vừa cảm thấy không thoả mãn được, ánh mắt cha vợ lúc nhìn con rể đã tràn đầy xuân sắc, như là phải hoá thành thực thể chảy ra vậy.
...
【 Lời tác giả muốn nói:】
Tui đúng là người phàm, trong đầu toàn là cảnh cha vợ với con rể lén lút vụng trộm đựu nhau :(((
...
H: HUHU PHẠT CẢ CON NỮA CHA OWIII HUHU
TUY CON KHÔNG CÓ PETER NHƯNG CON CÓ 1 TÂM HỒN DĂM KHẰM BÊN CHA :((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com