Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Q 1 - Chương 46 : Bản sao

Chương 46 : Bản sao

Xe taxi ra khỏi thành phố C ,trái tim Ôn Dương lúc này như mói được thả lỏng nhẹ nhõm.

Bây giờ đã hơn năm giờ sáng, cái ngày vốn đã sáng của các ngày trong tuần nay dày đặc và tối tăm, như thể một cơn giông sẽ ập xuống bất cứ lúc nào, lại có một tia lạnh lẽo hòa trong không khí. Nó đi vào khu vực của Thành phố Y trong mưa.

Xe dừng trước một khách sạn nhỏ ở khu sầm uất, Ôn Dương trả tiền rồi xuống xe đi vào khách sạn.

Thần kinh căng chặt cả đêm, lúc này Ôn Dương chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, sau khi khôi phục sức lực sẽ lập kế hoạch.

  --------------

Tống Hữu sáng sớm liền đi tìm Ân Lang Qua.

Mỗi lần đều là như thế, mười một năm qua, vào lúc tâm trạng Ân Lang Qua bất ổn, liền sẽ có bác sĩ tâm lý đặc biệt chuyên nghiệp chữa bệnh cho hắn, Ân Lang Qua không có bất kỳ vấn đề tâm lý cũng như bệnh tâm thần nào, chỉ là chuyện về mười một năm trước để lại cho anh những di chứng nặng nề, tin tức về Ôn Dương, hay bất cứ thứ gì hay bất cứ ai có chút liên hệ với Ôn Dương, sẽ luôn khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, không thể khống chế được.

Hắn có thể ở trên thương trường vững vàng ứng biến, đại sát tứ phương, và có thể kiểm soát cảm xúc cá nhân của mình một cách tự do, thậm chí tàn nhẫn, nhưng chỉ khi đối mặt với tin tức về Ôn Dương, sẽ biến thành một xúc tức giận huyết nhục chi tâm.

Tống Hữu là bác sĩ tâm thần thứ năm của Ân Lang Qua và là người ở lại với Ân Lang Qua lâu nhất, điều này có được nhờ khả năng chuyên môn nổi tiếng quốc tế và khả năng quan sát của hắn được Ân Lang Qua đánh giá cao.

Nhiều khi, những lời của Tống Hữu có thể chỉ ra những điểm chính của Ân Lang Qua hoặc làm rõ trạng thái tâm trí hỗn loạn của hắn và kéo hắn trở lại khỏi con đường trật bánh. Đây cũng chính là lý do tại sao Tống Hữu giành được sự tin tưởng của Ân Lang Qua nhất, nhưng mấy năm nay Tống Hữu chỉ ở bên Ân Lang Qua những lúc rảnh rỗi, chỉ có trước đó không lâu "Ôn Dương" xuất hiện không lâu mới cho phép hắn tiếp tục phát huy giá trị của mình.

Tống Hữu đến biệt thự của Ân Lang Qua, nhưng bị bảo vệ ngoài cổng sắt chặn lại, Tống Hữu yêu cầu thông báo với Ân Lang Qua, người bảo vệ thẳng thừng nói rằng Ân Lang Qua đã ra lệnh cho họ sáng nay không được để bất cứ ai hay bất cứ điều gì quấy rầy hắn, không có ngoại lệ.

Tống Hữu gọi điện thoại cho Ân Lang Qua, kết quả là tắt máy.

Ân Lang Qua một đêm không ngủ, nhưng Tống Hữu đoán trước bất đồng chính là, đêm này Ân Lang Qua cực kỳ bình tĩnh, hắn ngồi ở thư phòng một suốt đêm nhìn chằm chằm vào bức ảnh "Ôn Dương" mà hắn đã nhờ họa sĩ vẽ theo mô tả của nhiều năm trước cùng với vài ảnh chụp khác của Ôn Dương.

Có vô số thanh âm ầm ầm giết người để tỏ lòng tế diện Ôn Dương, cũng có vô số thanh âm yếu ớt giãy giụa, khiến hắn không còn quyết đoán như trước ...

Vì vậy, khi chĩa súng vào nam nhân này, lần đầu tiên hắn lưỡng lự trước sự hận thù và trả thù.

Rốt cuộc là do dự cái gì? Tuyệt không phải không đành lòng, rốt cuộc hắn không phải lòng dạ từ bi hay lương thiện gì.... Chỉ cần chạm vào một cái nút là có thể khống chế được bản thân, Ân Lang Qua cho rằng chỉ có một khả năng ... Hắn đã coi cậu là "Ôn Dương" trong lòng.

Ôn Dương trong bản phác họa thực ra chỉ là một đứa trẻ chín tuổi, nhưng Ân Lang Qua vẫn cảm thấy có dấu vết của sự giống nhau trong trạng thái xuất thần.

Với tất cả sự ngây thơ và trong sáng trên đôi khuôn mặt, cũng như đôi mắt long lanh và rất mềm mại, người nam nhân trong bức ảnh thực sự trông giống như một cậu bé Ôn Dương chín tuổi.

Hắn không thể nhìn thấy bóng lưng Ôn Dương từ một người đã thừa nhận lỗi lầm của mình ngay từ đầu, thoạt nhìn chỉ là 30% cơ hội, nhưng thời điểm nhìn thấy cậu, trong lòng hắn đã vững tin rằng người đàn ông này là "Ôn Dương" trong lòng...

Hoàn toàn không phải là định kiến ​​vì suy nghĩ quá nhiều hoặc mong muốn được an ủi.

Chỉ có một lý do duy nhất cho mọi thứ, dù là phán đoán sai lúc ban đầu hay trái tim mềm yếu vào thời khắc mấu chốt đêm qua, thì chỉ có một khả năng ...

Người đàn ông đó đã dùng trái tim của Ôn Dương, vì vậy tính tình và tính cách của cậu ta cũng dần dần tiếp cận Ôn Dương khi cậu ta trưởng thành. ( Mật : hẳn là nvay J )

Ngoài việc không có ký ức đó, người đàn ông đó là bản sao của Ôn Dương.

Cũng là người duy nhất trên thế giới này có thể trực tiếp liên hệ với Ôn Dương.

Ân Lang Qua vừa ra khỏi cửa liền thấy được xe của Tống Hữu.

Tống Hữu ở cửa đợi gần hai giờ đồng hồ, nhìn thấy Ân Lang Qua ra tới vội vàng xuống xe chào hỏi.

"Cậu....."

Tống Hữu hơi bất ngờ trước vẻ mặt bình tĩnh của Ân Lang Qua, bất quá nhìn trong mắt của Ân Lang Qua có tơ máu Tống Hữu cũng kết luận đêm qua Ân Lang Qua thức trắng, Tống Hữu đoán Ân Lang Qua đem sự hỗn loạn và tức giận trong lòng giấu kín dưới gương mặt.

"Anh trở về đi." Ân Lang Qua ánh mắt lãnh đạm, trầm thấp nói.

"Hôm nay rảnh rỗi được không, nói chuyện đi, hôm nay bất cứ lúc nào cũng được."

"Không cần." Ân Lang Qua nói xong, bước về hướng xe của mình.

Tài xế lái xe mở cửa cho Ân Lang Qua , Tống Hữu bước nhanh đến phía sau Ân Lang Qua , ngập ngừng hỏi: "Cậu định làm gì với con trai của Ôn Thị Lương? Nếu cậu muốn mạng của cậu ấy, vậy hợp tác giữa EY và công ty Ôn Thị Lương sẽ bỏ dở sao?"

Ân Lang Qua cúi xuống xe, chỉ để lại một câu không nóng không lạnh, "Cậu ta sẽ không chết đâu."

Sau đó khởi động xe chạy dọc theo đại lộ trước biệt thự.

Bởi vì không rõ lúc này Ôn Dương đang ở bệnh viện hay ở chung cư, Ân Lang Qua gọi điện thoại cho Ôn Dương, nhưng câu trả lời là đã tắt máy.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi Ôn Dương trở thành người tình của hắn mà Ân Lang Qua không liên lạc được với điện thoại của Ôn Dương.

Tuy rằng bực bội, nhưng khi nhớ tới chuyện tối hôm qua mình đã đánh Ôn Dương thành ra như vậy, Ân Lang Qua cũng không quá tức giận mà hạ lệnh cho tài xế lái xe đến bệnh viện.

Khi đến bệnh viện, bác sĩ nói với Ân Lang Qua rằng đêm qua Ôn Dương đã biến mất, theo dõi hành lang bệnh viện cho thấy Ôn Dương nửa đêm vội vàng rời bệnh viện.

Ân Lang Qua đột nhiên có dự cảm xấu, nhưng sau đó hắn cho rằng Ôn Dương vốn luôn phục tùng, sẽ không bao giờ có dũng khí chạy trốn.

Cậu nhất định là quay trở về.

Nhưng mà..... Vì sao muốn lựa chọn nửa đêm rời đi?

Các cuộc gọi liên tiếp đến di động của Ôn Dương đều tắt máy, đến căn hộ bao dưỡng cho Ôn Dương cũng không có ở đó.

"...... Cử người đến kiểm tra tung tích của Ôn Dương ngay lập tức, trong vòng hai giờ phải có câu trả lời." Ân Lang Qua cúp điện thoại, trong lòng đột nhiên không tự chủ được giận dữ run lên.

Càng không thấy được, Ân Lang Qua càng thêm nóng nảy và tức giận.

Khi hắn bắt đầu tin rằng người đàn ông đó là bản sao của Ôn Dương, sự hận thù đã biến thành một mong muốn rất điên cuồng, một mong muốn được nhìn thấy Ôn Dương thực sự thông qua Ôn Dương, và hắn muốn nhìn thấy cậu và nhận được một chút từ cậu. Khi nó đã quen thuộc, hắn lại không thể nhìn thấy hay chạm vào được.

Sau hơn một giờ, đám thuộc hạ lần lượt đi tìm tung tích của Ôn Dương, lần lượt gửi lại tin nhắn.

Cho dù đó là từ nhà hay công ty của Ôn Dương, hay từ đồng nghiệp và bạn bè của Ôn Dương, thậm chí cả khách sạn ở Thành phố EC đều được kiểm tra, và không có dấu vết của Ôn Dương.

Như thể Ôn Dương hoàn toàn bốc hơi khỏi Thành phố C chỉ trong một đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com