Chương 13: Drop In! (2)
Chương 13: Drop In! (2)
Cũng không nguy hiểm như những gì anh nghĩ đâu.
⋆。˚ ☁︎ ˚。⋆。˚☽˚。⋆
Lương Mục Dã không đi lên trượt lần hai mà chỉ đứng tại chỗ xem tiếp. Quả nhiên, Cao Dật và Trì Vũ lại leo núi để trượt thêm một lượt. Có lẽ là cảm thấy Trì Vũ đã thắng ván đấu nên Cao Dật không cố thử nữa; thay vào đó, gã theo chân Trì Vũ, dùng chiếc camera hành động cầm tay quay video cho anh. Hắn nhìn Trì Vũ trượt xuống vách đá bằng chân trái, lướt tới rừng cây rồi thì anh lại chuyển sang một con đường khác, giữ nguyên tốc độ cao mà rẽ thẳng về phía vách đá. Lần này, anh đổi động tác, chơi một cú lộn ngược ra sau.
Theo lý thuyết, lộn ngược ra sau chỉ cần đúng một vòng, không khó như pha Cork 7 ban nãy. Nhưng anh nhảy lấy đà cực kì nhanh, cả người bay lên rất cao, tay phải duỗi thẳng tắp, toàn thân giãn ra, tư thế trên không trung nhìn giống hệt chiếc đồng hồ quả lắc. Có lẽ vì thấy một cú lộn ngược đơn giản là quá nhàm chán, tay phải anh nắm lấy phần sau ván gần binding bên phải, thực hiện thêm một màn Melon grab(1).
(1)
Melon grab
"Wildcat kìa!" Động tác lộn ngược trên ván trượt tuyết còn được gọi với cái tên "Mèo hoang".
Lần này tất cả đều nhận ra chiếc mũ bảo hiểm màu đỏ và bộ đồ trượt tuyết cam lè của anh, nhiều người bắt đầu mở máy quay video. Tới khi Trì Vũ giảm tốc, không ít tay trượt tuyết vốn xếp hàng từ lâu thậm chí còn bỏ chỗ lại để qua vỗ tay ăn mừng với anh.
Cao Dật là người đầu tiên bước ra ngoài, gã tìm thấy Lương Mục Dã trong đám đông.
"Thế nào, thấy huấn luyện viên Trì của chúng ta siêu không? Được cậu ấy dạy là may mắn lắm đấy. Tôi nói cho cậu nghe, chỉ cần năm năm nữa thôi là cậu cũng sẽ nhảy được như vậy." Cao Dật tháo mũ bảo hiểm để lau mồ hôi, nét mặt hiền từ như thể đang nói về em trai ruột của mình.
Lương Mục Dã gật đầu. Chợt nhớ tới điều gì đó, hắn bèn hỏi Cao Dật: "Vừa rồi cậu ấy carving ngược chân à?" Trì Vũ và hắn đều thuộc hội goofy(2), nghĩa là quen đặt chân phải ra đằng trước.
(2) Trong bộ môn snowboarding, người ta dùng từ "regular" để chỉ việc trượt với chân trái ở đằng trước, còn từ "goofy" nghĩa là trượt với chân phải ở đằng trước.
"Không phải bị trái chân đâu, cậu ấy vừa fakie carving, tức là carving nhưng đảo ngược lại. Trì Vũ bảo không thích mấy kĩ thuật như carving trên đường trượt phẳng vậy thôi chứ thật ra cậu ấy giỏi hơn những người khác nhiều..."
Trì Vũ bị đám bạn trượt kéo đi nói chuyện, mãi lâu sau mới thoát được.
Nhìn thấy cậu, Cao Dật giơ ngón cái: "Một năm không gặp mà cậu vẫn đỉnh như xưa."
Trì Vũ rất khiêm tốn: "Trượt ở The Funnel vẫn thích thật đấy."
Cao Dật hỏi anh: "Việc tập luyện năm nay thế nào rồi?"
Trì Vũ ăn ngay nói thật: "Thể lực và sức mạnh của em đã gần như khôi phục hoàn toàn, thử luyện ở sân trượt cũng khá ổn. Chắc em sẽ tham gia thi tích điểm trong năm nay. Em đang tiết kiệm ít tiền để mùa hè sang Úc hoặc New Zealand tập huấn."
Đúng là năm nay anh tập tành khá ổn, lúc ở sân trượt luyện được thêm rất nhiều chiêu, bao gồm cả cú Triple Cork 14(3) đã giúp giành chức vô địch nội dung Big Air tại Aspen, Colorado năm ấy. Thời thế đã thay đổi, ngày nay dùng Triple Cork 14 thậm chí còn không lọt được vào trận chung kết.
(3) Triple Cork 14 nghĩa là giữ thân theo trục nghiêng và xoay 1440 độ ba lần.
"Là mùa giải này hả." Cao Dật nói, "Cậu sẽ trở lại kể từ mùa giải này nhỉ."
Trì Vũ gật đầu: "Là năm nay luôn đó ạ."
"Cố lên, xem ra anh đành phải chăm chỉ làm việc thôi, không trượt tuyết nổi nữa rồi, sau này giàu thì đi tài trợ cho cậu vậy. Đi thi nhớ gọi anh, nếu đang ở tỉnh anh sẽ đến liền." Cao Dật cười bảo.
Trì Vũ cũng cười cảm ơn gã. Anh chợt nhớ ra thứ gì đó nên lại thêm vào: "À đúng rồi, em quên nói cái này, chúc mừng anh và chị Vi Vi nhé."
Tuần trước, anh đã thấy Cao Dật khoe trong vòng bạn bè rằng gã đã cầu hôn thành công bạn gái mình – Vi Vi. Hai người bọn họ cũng quen nhau nhờ trượt tuyết. Cao Dật chọn một ngày trời nắng, tuyết rơi dày rồi quỳ một chân xuống trên đỉnh núi tuyết.
Thân là một kẻ đam mê trượt tuyết nghiệp dư, Cao Dật còn mở một kênh chuyên làm về lối sống ngoài trời, đặc biệt tập trung vào bộ môn trượt tuyết. Cả hai gặp nhau tại Banff hơn một năm về trước. Vào thời điểm đó, Trì Vũ đang ở ẩn tập luyện, nhiều kĩ thuật mới được anh rèn lại cách đây không lâu, riêng những động tác đòi hỏi độ khó cao hơn thì lúc được lúc xịt. Mỗi khi thất bại, tâm trạng anh đều sẽ rất tệ. Cao Dật đã ở đó trong khoảng thời gian ấy, tận mắt nhìn anh trèo từng bước ra khỏi lũng sâu.
Trì Vũ trò chuyện với Cao Dật một lát, anh hỏi gã chốc nữa định làm gì, có đi trượt cùng ai nữa không.
Cao Dật trả lời: "Với Trương Thần Kiêu, chắc cậu cũng quen người ta, có khi còn từng dạy rồi."
Cái giới trượt tuyết ở đây đúng là nhỏ như vậy đấy. Trì Vũ khựng lại một giây, anh toan nói thêm gì đó, song Cao Dật vốn lớn tuổi hơn người kia, lại luôn biết giữ cẩn thận. Cuối cùng, anh chỉ dặn: "Anh nhớ kiểm tra xem anh ta có mang theo bộ cứu hộ ba món không, dù sao thì em cũng không phải người dạy AST (khoá đào tạo kỹ năng phòng chống tuyết lở) cho anh ta."
Có lẽ là cảm thấy vẻ mặt mình quá nghiêm túc, Trì Vũ bèn đổi chủ đề. Anh chúc đối phương trượt vui nhưng vẫn nhắc gã chú ý an toàn, sau đó tiếp tục buổi học với Lương Mục Dã.
❆
Lương Mục Dã đói meo cả bụng sau buổi trượt tuyết. Trên đường về, hắn cứ khăng khăng bảo hai đứa gặp trúng bluebird day là nhờ vận may của Trì Vũ nên muốn mời anh ăn một bữa cơm. Tâm trạng Trì Vũ có vẻ khá tốt, thế mà anh lại không từ chối hắn.
Bọn họ tiện đường ghé vào một tiệm đồ Tây ăn hamburger. Trì Vũ lật qua lật lại thực đơn một lúc lâu, thậm chí anh còn gọi cả một cốc bia lớn. Anh hỏi Lương Mục Dã muốn uống gì, nhưng người nọ chỉ xua tay bảo mình đang kiêng rượu.
Món hamburger được bưng ra, Lương Mục Dã vừa mở điện thoại lên thì phát hiện màn hình đã tràn ngập tin nhắn. Trước đó, Trình Dương nghe hắn kêu muốn học trượt tuyết nên đã kéo hắn vào hai, ba hội trượt tuyết lớn, giờ hội nào cũng có người gửi video. Hắn mới nhấn vào xem đã thấy ngay áo cam mũ đỏ, đây chắc chắn là video ghi lại cảnh Trì Vũ trượt bên The Funnel buổi sáng nay. Xét theo góc quay, có lẽ Cao Dật đã dùng camera toàn cảnh.
"Lại được chiêm ngưỡng cảnh thần Vũ nhảy vực!"
"A a, buổi sáng nay tôi cũng ở 7th heaven, sao lại cứ thế bỏ lỡ được chứ?"
"Cảnh tượng ngàn năm có một ở Whistler..."
Những người qua đường may mắn được chứng kiến đã đăng lên mạng màn lộn ngược của anh từ nhiều góc độ khác nhau. Ấy chính là cú nhảy thứ hai, về sau còn có người gửi thêm video pha nhảy đầu tiên – FS Cork 7 từ một tài khoản nước ngoài, làm ai ai cũng phải cảm thán một hồi.
Lương Mục Dã xem từng video một, xem xong hết rồi thì đặt điện thoại xuống, quan sát Trì Vũ đang ở ngay trước mặt.
Mỗi khi bắt đầu ăn là Trì Vũ như quay phắt về với tuổi mười sáu, mười bảy, anh giống hệt một nam sinh đương độ trổ giò, dù ăn bao nhiêu cũng không thấy no. Vì trượt tuyết suốt cả ngày trời nên anh chưa ăn nổi một bữa tử tế, đói đến mức ngực dính cả vào lưng. Anh vừa ngấu nghiến gặm hamburger vừa nốc bia, trông chẳng hề giống anh chàng đẹp trai và thanh tao trong video chút nào.
Trì Vũ chén sạch nửa cái hamburger. Ngẩng đầu lên, anh mới phát hiện Lương Mục Dã đang vừa nhìn mình vừa nhịn cười, biểu cảm hết sức quái dị.
"Sao thế?"
Lương Mục Dã đưa điện thoại cho anh: "Cậu tự xem đi."
Trì Vũ xoè tay ra, ám chỉ rằng ngón tay anh vừa mới cầm vào hamburger xong. Lương Mục Dã đành phải nhích người sang, tay trái đặt lên lưng ghế của Trì Vũ, tay phải vòng ra sau lưng anh mà giữ điện thoại bên cạnh.
Trì Vũ chỉ xem hai video rồi thôi.
"Sao cậu lại nghĩ đến việc—"
Như đoán được hắn muốn hỏi điều gì, Trì Vũ bèn lên tiếng trước: "Tuy The Funnel là đường mòn tuyết tự nhiên nhưng tôi từng trượt ở đây mười ba, mười bốn lần rồi, cả lúc tuyết mới chỉ tầm mười centimet và lúc cao đến nửa mét. Độ sâu của đường trượt xuống là bao nhiêu, khi đáp thì đất sẽ mềm hay cứng, tôi đã biết hết tất cả từ lúc ở trong rừng. Nói là dựa vào cảm giác của mình thôi chứ thật ra còn nhờ những lần tập luyện lặp đi lặp lại nữa, cũng không nguy hiểm như những gì anh nghĩ đâu."
Lương Mục Dã cúi đầu, hắn thấy mắt anh đang dừng lại trước một tin nhắn— Bao giờ mới được gặp thần Vũ ở FWT nhỉ?
"FWT là gì?" Hắn hỏi.
"Là Freeride World Tour (giải trượt tuyết tự do thế giới), ban đầu mang tên Xtreme Verbier, hiện đang là giải đấu cấp cao nhất dành cho bộ môn trượt tuyết tự do trên núi ngoài khu vực được kiểm soát." Trì Vũ trả lời rất nghiêm túc.
Lương Mục Dã hỏi lại câu người trong nhóm đã nhắn bằng một cách khác: "Cậu giỏi vậy cơ mà, sao không tham gia thử?"
Trì Vũ trưng ra vẻ "Lại nữa à", lông mày anh hơi nhíu, ánh mắt có phần nghiêm nghị, toát lên cảm giác tang thương không hợp tuổi.
"Tôi từng tham gia cuộc thi cho lứa thanh thiếu niên và cả thi trong vùng. Sau đó..." Trì Vũ không nói hết câu mà chỉ tóm tắt lại, "Suất tham gia trận chung kết trượt ván tuyết của FWT có hạn, nếu muốn thì phải tích điểm thông qua vòng loại trước một năm đã."
Lương Mục Dã vẫn giữ nguyên câu hỏi: "Không định thử à?"
Trì Vũ đáp: "Đâu có đơn giản như vậy."
Nghe được lời này từ một người vốn sống giản đơn đúng là rất mâu thuẫn. Dứt lời, Trì Vũ không nói thêm gì nữa, anh cũng chẳng giải thích lí do tại sao. Thay vào đó, anh cầm lấy cốc bia trên bàn, một hơi nốc cạn nửa li còn lại.
Hắn liếc Trì Vũ gọi một chai bia địa phương cỡ lớn, IPA, vị Big Hopper. Hắn thấy khẩu vị của Trì Vũ thật kì lạ, loại bia IPA này đắng tới nỗi ngấm sâu qua lưỡi vào tận xương tuỷ người uống.
Trì Vũ ăn chiếc hamburger cho đến khi chỉ còn một miếng. Đúng lúc này, điện thoại của anh rung lên. Anh lau tay rồi mới cầm điện thoại lên nhìn, mặt biến sắc chỉ trong nháy mắt.
Tin nhắn đến từ Hướng Vi Vi, bạn gái của Cao Dật.
Tiểu Vũ, chị không liên lạc được với lão Cao, người đi cùng anh ấy cũng chưa thấy có tin tức gì. Sáng nay hai người tách nhau ra từ lúc nào?
✦•〰〰〰〰〰〰•★•〰〰〰〰〰〰•✦
Đôi lời từ tác giả:
Cú Triple Cork 1440 đầu tiên trên thế giới đúng là đã được thực hiện vào năm 2012.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com