Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15

Nam chủ nhân không quản hầu gái đang thất thố, hắn cầm lấy đôi đũa, đầu tiên là ngâm trong ly nước ấm nóng bỏng, đợi khoảng chừng một hai phút mới lấy ra từ hơi nóng bốc lên.

Đầu đũa bóng loáng còn bốc hơi nóng, tàn nhẫn kẹp lấy cái núm vú sưng mọng, ẩm ướt.

Toàn bộ núm vú đều bị đôi đũa kẹp đến bẹp bẹp, nhìn kỹ còn có thể thấy lỗ núm vú khép mở bên trong.

Giọng tiểu nữ phó bị món đồ chơi đã sớm nhét vào miệng cắn chặt, nước bọt chảy ra từ hai bên khóe miệng, thân trên không ngừng run rẩy, hai tay gắt gao nắm chặt mép bàn trà.

Nam chủ nhân đợi nửa phút mới buông tay, đôi đũa vừa rời đi. Núm vú đỏ rực còn bốc một chút hơi nóng: "Núm vú vô dụng của hầu gái nhỏ có phải đã bị bỏng rồi không?"

Hầu gái nghe thấy câu hỏi, vội vàng gật đầu: "Ưm ưm... Vâng, vâng."

Một chủ nhân đủ tư cách không thể nhìn người hầu của mình chịu khổ, cho nên đôi đũa ngâm trong nước lạnh kẹp lấy cái núm vú bị bỏng đỏ.

Đôi đũa mang theo hơi lạnh buốt giá, còn theo động tác tay của chủ nhân mà thay đổi, xoắn núm vú quay một vòng tròn.

Cảm giác hai tầng trời một nóng nhất một lạnh nhất kích thích lên núm vú vừa mới được khai phá, cơ thể hầu gái dần dần thích đau đớn, lỗ lồn dưới lớp váy bồng thế mà tuôn ra một trận nước.

Nam chủ nhân nhìn hầu gái hai mắt đẫm lệ, cuối cùng buông đôi đũa xuống: "Núm vú nhỏ của con vô dụng như thế, còn muốn ta quản giáo nó, con phải nói gì?"

Món đồ chơi lồi lõm trong miệng hầu gái bị rút ra, nhét vào lỗ đít, cảm giác đột nhiên căng đầy làm hầu gái run rẩy mông một hồi lâu mới nói ra lời nói: "Cảm ơn, chủ nhân."

Nam chủ nhân rất vui vì hầu gái của mình hiểu quy tắc: "Bây giờ, con có thể ngồi ở một bên ghế sofa."

Đối mặt với sự ban thưởng của chủ nhân, hầu gái kẹp chặt món đồ chơi ở lỗ đít,dịch đến trên ghế sofa màu trơn.

Không đợi hầu gái ngồi ổn đã nghênh đón sự trách cứ của chủ nhân: "Hầu gái! Con nhìn xem con làm chuyện tốt gì, tấm thảm dệt tay quý giá bị hạ thể dâm đãng của con làm bẩn."

Hầu gái nhìn theo ngón tay của nam chủ nhân, trên tấm thảm màu trắng gạo có một vũng nước lớn, nhìn kỹ trên lớp lông thủ công còn có từng hạt bọt nước.

Hầu gái cuống quýt quỳ xuống: "Chủ nhân, con sai rồi, con không dám tùy tiện phun nước nữa, cầu xin người tha thứ cho con."

Nam chủ nhân tức giận đến không được: "Không ai sẽ tha thứ một con hầu gái gái điếm, bây giờ con lập tức ra mở cửa, quỳ ở cửa, tách đùi ra, bẻ cái lồn dâm đãng của con ra, cho người qua đường đều biết con là một cái đồng hồ nước thích phun nước!"

Đối mặt với chủ nhân đang thịnh nộ, hầu gái không dám cầu xin nhiều, cậu quỳ bò tới cửa, trong tiếng mắng chửi của chủ nhân mở cửa phòng, bày ra tư thế không biết xấu hổ mà chủ nhân yêu cầu.

Thanh Lang Hiên bốn tay thuận theo nước dâm trơn trượt tách cái lồn nhỏ của mình ra, làm cho cả lỗ lồn đều đối mặt với con đường dành cho xe cộ.

Trong lỗ đít còn nhét một món đồ chơi dương vật có thể tích không nhỏ, trên đó là núm vú bị bỏng và đông lạnh hỏng bị cọ xát bởi áo lót ren, cảm giác giống như bị mài rách da vậy, đau.

May mà đây là một khu biệt thự xa hoa, bình thường căn bản không có người không liên quan đi lại ở đây.

Thương Lục ở lúc con trai bò ra cửa liền đi thao túng phân thân.

Dì có mái tóc hoa râm, cầm một túi rau tươi từ trên đường đi tới.

Dì khinh thường nhìn thiếu niên chắn ở trước cửa: "Tiểu thiếu gia hôm nay thiếu gia không thỏa mãn con sao? Lộ ra cái lồn đầy nước dâm chờ người khác tới làm con!"

Thanh Lang Hiên cũng biết dù trong lúc bị nhục nhã như vậy, lỗ lồn nhỏ của mình cũng đang chảy chất nhầy không kiểm soát: "Không, không phải, con không nghĩ để người khác làm con, là ba ba bảo con ở chỗ này."

Dì ngồi xổm xuống, lấy ra một cái dưa chuột có gờ ráp màu vàng, từng chút đỉnh vào âm vật của thiếu niên nói: "Con lừa ai, con xem chính con đều sắp làm ướt tấm nỉ lông cừu ở cửa."

Nói rồi, đầu dưa chuột trượt xuống từ hột le, theo lỗ lồn tràn lan nước dâm mà trượt vào.

Chỉ có đi vào non nửa cây, lỗ lồn đau đớn vô cùng ngoan ngoãn tiếp nhận cái tên vừa lạnh vừa to này.

Tốc độ tay của dì không nhanh, chỉ là ở đó mà mài. Vỏ dưa chuột màu xanh lục cùng thịt lỗ lồn màu đỏ tương ứng, nhìn cảnh đẹp ý vui.

Chiều dài như vậy căn bản không thể thỏa mãn một người thường xuyên tính ái như Thanh Lang Hiên, nhưng cậu còn lo lắng ba ba sẽ tức giận: "Không được, mau lấy ra đi, không được bị dưa chuột thao."

Trong mắt dì toát ra một chút tà khí, vươn bàn tay có đồi mồi moi lộng hột le thiếu niên, hai tay cùng lúc động tác, dưa chuột thô dài lập tức đỉnh đến hoa tâm, hột le bị người đùa bỡn cũng bị véo sưng lên.

Thanh Lang Hiên la lên một tiếng, trước mắt một vòng vầng sáng màu trắng, chờ phục hồi tinh thần lại, dì đã vào nhà.

Ba ba thần sắc không rõ đứng ở trước cửa: "Cứ bộ dạng này mà bò vào!"

Thanh Lang Hiên nhìn bóng dáng ba ba, nỗ lực siết chặt hai cái lỗ thịt, phía trước một đoạn đầu dưa chuột nhỏ lộ ra ở bên ngoài, phía sau món đồ chơi màu da cũng lún sâu trong ruột.

Hột le bị véo sưng lên, căn bản không thu lại được bao da, chỉ có thể trĩu ra bên ngoài.

Núm vú bên ngực trái đỏ đỏ tím tím, một bên khác còn hoàn hảo không tổn hao gì.

Thanh Lang Hiên liền với trạng thái như vậy bò đi vào trong phòng.

Chiều hôm đó, lỗ lồn của Thanh Lang Hiên đều sắp bị dây mây quất nát, cuối cùng đế giày da có hoa văn còn hung hăng nghiền nát cái khối thịt lồn đang nóng hôi hổi kia.

Điều làm Thanh Lang Hiên cảm thấy sợ hãi còn không phải những sự trách phạt này, mà là dì lấy tới một bình tinh dầu nhỏ màu xanh.

Thương Lục vừa vặn nắp bình, mùi khí mát lạnh liền nhanh chóng lan tỏa toàn bộ căn phòng.

Ba ba dẫm lên đùi của tôi, ở trên khối thịt lồn nát bươm tìm được hột le có hình dạng không thành hình.

Sau đó, đem cái bình nhỏ màu xanh nghiêng một chút, một luồng tinh dầu nhỏ nhỏ giọt lên hột le bị trầy xước của tôi, còn theo nếp nhăn chảy vào lỗ lồn.

Thanh Lang Hiên hét lên một tiếng: "A! Đau quá, ba ba, chó cái nhỏ đau chết đi được, nóng quá..."

Mát lạnh đến cực điểm cộng với sự sảng khoái trên hạ thể bị tổn thương không chịu nổi, tay Thanh Lang Hiên lung tung cào vào hạ thể, tư thế kia hình như là muốn cào nát hạ thể.

Thương Lục lập tức ngồi xuống đất ôm lấy nửa người trên đang không ngừng vặn vẹo của con trai, thân trên của Thanh Lang Hiên bị sức trâu ôm lấy, không có cách nào, cậu khóc nức nở, hạ thể điên cuồng ma sát trên vỉa hè.

Muốn dùng thảm thô ráp để giảm bớt sự đau đớn nóng rực bên trong, Thương Lục gắt gao ôm lấy con trai: "Ngoan, một lát thì tốt rồi."

Thanh Lang Hiên đã không nghe rõ ba ba nói gì, lỗ lồn nhỏ phía dưới giống như vòi hoa sen bị hỏng, ồ ồ chảy nước, theo đùi chảy đến thảm, khoái cảm không thể ức chế cùng đau đớn của lưỡi dao cùn mài thịt làm Thanh Lang Hiên cho rằng lỗ lồn nhỏ của mình bị người ta thiến.

Khoái cảm muốn chết, vài giọt tinh dầu mang đến khoái cảm ngập đầu, rõ ràng lỗ lồn nhỏ là không, lại cảm giác có 100 cây dương vật ở bên trong cuộn trào.

Lúc Thanh Lang Hiên cuối cùng an tĩnh lại, trên mặt đầy mồ hôi, hai mắt vô thần nằm trong lòng ngực Thương Lục, trên đùi và thịt lỗ lồn đều là những vết cào nhỏ do lông thảm đâm ra, có chỗ còn rỉ máu.

Cơ bắp bắp đùi còn đang run rẩy, nước dâm như nước tràn ngập, làm tấm thảm xung quanh cũng ướt đẫm, Thương Lục vừa động, Thanh Lang Hiên khóc lóc tiểu ra.

Nước tiểu hơi vàng lẫn với nước dâm, hương vị trong phòng đều là vị dâm và vị tanh ngọt.

Đối với việc chơi con trai đến hạ thể đổ máu, mất kiểm soát loại chuyện này.

Thương Lục sẽ không nhận sai, dù sao con trai rất sướng, mình cũng rất sướng.

Cho nên, lúc Thương Lục bế con trai lên, Thanh Lang Hiên đấm vai ba ba: "Ưm, ba ba xấu chết đi được, Tiểu Lang sắp bị chơi hỏng rồi."

Thương Lục cười nói: "Vậy làm sao bây giờ, ba ba chính là quá xấu rồi."

Thanh Lang Hiên không tức giận, mình là của ba ba, ba ba muốn chơi thế nào cũng được, chỉ là uy lực của tinh dầu quá lớn, cảm giác mình đều sắp chết, cậu chỉ có chút tủi thân.

Thiếu niên ôm cổ ba ba, tốn chút sức hôn lên môi mỏng của ba ba nói: "Không được ba ba nói bậy."

Thương Lục cười, tắm rửa xong cho con trai, bôi thuốc xong rồi bế lên giường.

Chờ Thanh Lang Hiên ngủ say, Thương Lục hóa thành một làn khói đen tại chỗ biến mất.

Hắn nhớ rõ mình có ẩn giấu một quả, hôm nay vừa tròn trăm năm, lấy về xong mình có thể có chuyện lớn.

Thanh Lang Hiên vì những vết thương nhỏ trên lỗ lồn, mỗi lần bôi thuốc đều là một sự kết hợp của khoái cảm và đau khổ.

Lại là xin nghỉ vài ngày, hơn nữa mấy ngày nay ba ba không biết xảy ra chuyện gì, vô cùng vui vẻ, làm cho mình cũng không muốn đi học.

Nhưng mà, vài ngày sau, Thanh Lang Hiên vẫn đi học. Cậu ngồi vào trong lớp, có hai người yên tâm, một là bạn ngồi cùng bàn của cậu, một người khác là thiếu niên lần trước ở cửa sau.

Hôm nay Thanh Lang Hiên hai lỗ tiểu đều cắm ống dẫn nước tiểu, hai cái ống dẫn nước tiểu này vẫn là ống dẫn nước tiểu hình vòng, chính là Thanh Lang Hiên hôm nay cả ngày nước tiểu đều là từ một niệu đạo chảy ra đến một niệu đạo khác.

Phía dưới tuy rằng không phải Trinh Thao Đái. Chính là lúc đi đường, cũng là khó chịu thật.

Hai cây ống dẫn nước tiểu theo động tác đi đường từng chút thọc vào rút ra, chỗ yếu ớt như vậy vẫn luôn bị chịch làm.

Khiến Thanh Lang Hiên hôm nay vừa đi đường liền hai má đỏ bừng, thở hổn hển.

Lúc tan học, giống như mọi ngày, Thanh Lang Hiên chờ đến người cuối cùng mới ra cổng trường.

Vừa ra cổng trường, bên trong hẻm nhỏ bên cạnh đi ra vài tên lưu manh khoác áo khoác đồng phục, thẳng đến chỗ Thanh Lang Hiên mà đến.

Hai người một trái một phải kẹp lấy Thanh Lang Hiên, bộ dạng như anh em tốt, kẹp Thanh Lang Hiên đi.

Vì thời gian học sinh tan học đã sớm qua, khu này người đã vô cùng ít. Thanh Lang Hiên muốn thoát khỏi sự quản thúc của bọn họ, nhưng nửa người dưới của mình cũng không quá tiện, động tác cũng không quá gọn gàng.

Trực tiếp bị bảy tám tên lưu manh ném vào một góc trong hẻm nhỏ, bị đẩy mạnh, Thanh Lang Hiên cũng liên lụy đến hai cây ống dẫn nước tiểu cắm vào bàng quang phía dưới.

Cậu thống khổ ôm bụng dưới cuộn tròn trên mặt đất. Một tay khác dưới lớp áo khoác đồng phục sờ đến điện thoại di động, liên tục ấn nút tắt máy năm lần.

Trong tòa nhà cao tầng sừng sững, Thương Lục thấy điện thoại nhảy ra tin nhắn cầu cứu sos, phía sau còn có vị trí.

Loáng một cái đã biến mất tăm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com