Chương 17
Cuối cùng nhét vào được, Thanh Lang Hiên với cơ thể trần trụi, tìm được niệu đạo bổng chuyên dụng của lồng chim, chọn đi chọn lại, tìm thấy một cái niệu đạo bổng hình xoắn ốc màu đen trông tương đối thân thiện.
Thanh Lang Hiên ngồi dưới đất, tự mình đỡ lấy quy đầu không thể ngẩng lên, dùng cái bổng nhỏ thử nhét vào trong.
Cửa bỗng chuyển động một chút, người trong phòng còn chưa phát hiện, cậu đang chuyên tâm mang niệu đạo tắc, hiện tại đã đi vào một phần ba, rất nhanh là được.
Dì ném đồ vật xuống sàn nhà, phát ra một tiếng nặng nề: “Rầm!”
Thanh Lang Hiên sợ tới mức tay run lên, toàn bộ niệu đạo tắc đều rơi ra ngoài. Niệu đạo tắc hình xoắn ốc so với niệu đạo tắc trơn láng bình thường mình dùng kích thích hơn nhiều, vật liệu bổng nhựa hình xoắn ốc, lúc rút ra đều cảm giác niệu đạo bị thổi, run rẩy muốn tè ra.
Thanh Lang Hiên vừa ngẩng đầu liền thấy vẻ mặt chán ghét của dì cùng bóng dáng xoay người rời đi, còn chưa kịp buồn, liền nhìn đồng hồ trên tường, chỉ còn lại 10 phút, đeo Trinh Thao Đái toàn bộ cũng cần rất nhiều thời gian.
Cậu không dám trì hoãn nữa, nhặt niệu đạo bổng trên mặt đất, hung hăng cắm vào một cách dứt khoát.
Xuyên phá từng lớp thịt non niệu đạo, vì phản ứng sinh lý, từ bàng quang phản xạ muốn bài tiết, nhưng vì niệu đạo tắc lại bị chảy ngược trở về.
Quá kích thích, thêm với việc chim nhỏ trong lồng chim căng đau, Thanh Lang Hiên nằm liệt trên mặt đất một lúc, nhìn thời gian còn lại không có bao nhiêu, lấy tới hai cái dương vật mô phỏng cỡ nhỏ, một trước một sau nhét vào.
Lỗ lồn khả năng tiếp nhận còn tốt một chút, chính là lỗ đít thì tương đối khô ráo, lúc nhét vào có một loại cảm giác nóng cháy.
Thanh Lang Hiên giống như muốn nghĩ một chút chuyện vui vẻ, để lỗ đít có thể mềm mại hơn một chút, nhưng có thể tưởng tượng được trước khi động tình, chim nhỏ bị đè ép đều sưng tím, thật sự là được ít mất nhiều.
Vào phút cuối cùng, cậu đeo Trinh Thao Đái màu đen xong, đi đến tủ quần áo của ba ba, lấy ra cái áo khoác gió màu đen mà ba ba thường xuyên mặc nhất, nhét chìa khóa Trinh Thao Đái vào trong túi áo khoác.
Cầm lấy điện thoại di động của mình, xuống lầu, đi tới cửa.
Hiện tại nhìn, vì áo khoác gió của ba ba vô cùng lớn, từ cổ đến mắt cá chân, toàn bộ cơ thể Thanh Lang Hiên đều được bao bọc bên trong, không ai biết bên trong là một cậu bé đầy dâm cụ.
Tài xế cũng vừa lúc đến, lái một chiếc xe thương mại màu đen, Thanh Lang Hiên gắt gao che lại áo khoác, lên xe.
Chỗ lái xe và chỗ ngồi của chủ nhân phía sau hoàn toàn cách biệt, Thanh Lang Hiên vừa mới lên liền nhìn thấy bên trong bày một cái lồng sắt cỡ trung lớn bằng con chó.
Trên đó còn viết nguệch ngoạc dòng chữ ba ba để lại: “Tiểu Lang, muốn ở trong này chờ ba ba đón con nhé.”
Thanh Lang Hiên cởi áo khoác gió ra, gấp quy củ đặt ở trên chỗ ngồi. Co người lại, bò vào trong lồng chó màu đen, ở trong lồng đóng cửa lại, còn cố ý cắm chốt cài cửa vào, như vậy lúc ba ba nhìn thấy mình nhất định sẽ vui vẻ, khích lệ mình.
Cửa sổ đen nhánh, rõ ràng biết người bên ngoài không nhìn thấy, mình trần truồng quỳ trong lồng chó vẫn cảm thấy rất xấu hổ.
Xe chạy rất vững vàng, đợi đến lúc dừng lại. Thanh Lang Hiên nhìn chằm chằm chỗ cửa xe, cảm giác có người từ bên ngoài kéo cửa xe, cơ thể nhỏ của Thanh Lang Hiên trong lồng chó căng chặt lên.
Thương Lục vừa mở cửa xe liền thấy chú nô lệ nhỏ của mình, trắng như tuyết, co người trong lồng chó, nhút nhát sợ sệt nhìn chằm chằm cửa xe.
Chú nô lệ nhỏ của mình ở trong lồng chó, dương vật chó của chú nô lệ nhỏ cũng ở trong lồng chim, điều này thật sự làm hắn nghĩ đến liền hưng phấn.
Thương Lục chân dài bước qua, sau khi lên xe, cửa xe lập tức đóng lại.
Hắn cởi áo khoác âu phục, mặc vào cái áo khoác gió mà con trai đã mặc đến, sờ được chìa khóa bên trong, hắn đưa tay qua khe hở lồng chó sờ đầu chú nô lệ nhỏ: “Ngoan thật, Tiểu Lang thật sự rất làm ba ba hài lòng.”
Nghe được lời khích lệ mình muốn, Thanh Lang Hiên ngược lại ngượng ngùng, mà là lồng chó chật hẹp, sau khi chứa một người, thật sự không có chỗ trống để cậu trốn tránh.
Tay Thương Lục từ khe hở lồng chó đi trêu chọc Thanh Lang Hiên đang không thể nhúc nhích, bắn một cái vào cái kẹp vú đã kẹp thành đậu tím, sờ sờ cái lưng trơn láng, chọc chọc cơ bắp mềm mại ở bụng dưới.
Thương Lục chơi làm không biết mệt, đợi đến lúc chọc toàn thân Thanh Lang Hiên đều là vết đỏ mới chưa đã thèm thu tay lại.
Thương Lục lo lắng cái núm vú bị kẹp cá sấu kẹp hơn một giờ thành hạt đậu hư, mình cùng con nhỏ chưa ra đời không có chỗ bú sữa, đưa tay đem cái kẹp gắp xuống.
Thanh Lang Hiên hít một hơi lạnh, Thương Lục đưa tay cho cậu xoa tan vết ứ.
Thanh Lang Hiên cảm giác tê dại sảng khoái và đau đớn hỗn loạn ở bên nhau, cơ thể trắng nõn bị lồng chó đâm ra vệt đỏ.
Chờ xoa tan hoàn toàn, Thương Lục từ trong ngăn bí mật của xe tìm ra một đôi kẹp vú màu vàng kim, nhìn vô cùng xa hoa.
Thanh Lang Hiên vừa mới nhìn thấy còn có chút sợ, Thương Lục giải thích nói: “Cái này là kẹp bình thường, sẽ không rất đau.”
Thanh Lang Hiên nhìn đôi kẹp vú có tua rua hình dạng tuyệt đẹp, nghĩ nghĩ vẫn thỏa hiệp, đẹp quá. Cậu quỳ trong lồng chó làm động tác ưỡn ngực, tỏ vẻ mình nguyện ý đeo lên.
Thương Lục lập tức gắp lên, quả nhiên đẹp.
Đợi đến lúc xe dừng, Thương Lục mới nhớ ra còn chưa giải thích cho chú nô lệ nhỏ của mình: “Đêm nay chủ đề chính là các con, có thể hiểu là đại hội chó cái?”
Nói rồi cầm lấy một miếng vải đen vuông vức, toàn bộ gắn lên trên lồng chó, xác định bên ngoài không nhìn thấy tình trạng bên trong, hắn cúi đầu nói: “Tiểu Lang ngoan, chờ đến bên trong con có thể ra.”
Thanh Lang Hiên tay giữ chặt cây sắt trên lồng chó, nhìn thế giới đột nhiên tối sầm, ngoan ngoãn nói: “Được, ba ba, Tiểu Lang sẽ ngoan ngoãn.”
Thương Lục nhắc cái lồng chó, sải bước đi về phía hội quán.
Nhìn kỹ xung quanh, có người mang lồng sắt che vải đen, càng có rất nhiều người hầu mặc chế phục hội quán hỗ trợ dọn dẹp, vận chuyển lồng sắt màu đen.
Thanh Lang Hiên hoảng loạn cảm thụ sự lắc lư của lồng chó, cái lạnh ban đêm từ đáy lồng truyền tới.
Xuyên qua chỗ quan sát ở đáy lồng, biết hiện tại là đã tiến vào sảnh ngoài, đập vào mắt đều là sàn nhà phản chiếu những chiếc đèn chùm lộng lẫy.
Tiếp tục đi, Thương Lục liền ở lúc tiến vào nội sảnh bị người hầu ngăn lại: “Tiên sinh, chào ngài, xin ngài đem lồng sắt của thú cưng bị trói buộc đặt ở một phòng gửi đồ khác, ngài dắt thú cưng của ngài mới có thể tiến vào nội sảnh.”
Thương Lục gật đầu, dưới sự dẫn dắt của người hầu, làm chú nô lệ nhỏ nhà mình từ lồng sắt bò ra, đặt cái lồng sắt lên.
Người hầu như không biết phía dưới đang bò một thiếu niên mặc đầy dâm cụ, mắt nhìn thẳng, hoàn thành tất cả công việc rồi dẫn khách nhân và thú cưng của hắn ra khỏi phòng gửi đồ tạm thời.
Thương Lục tay cầm dây thừng, sau khi người hầu mở cửa liền đi vào.
Thương Lục không quản Tiểu Nô đã bị sự trang trí bày biện trong nội sảnh cùng đủ loại thú cưng hình người kinh hách, mà là lập tức kéo chú chó nhỏ nhà mình đến một góc hẻo lánh.
Thương Lục ngồi xổm người xuống mệnh lệnh: “Quỳ cho tốt!”
Thanh Lang Hiên theo bản năng hai tay chống đất, đầu gối tách ra chạm đất, mông ngồi ở phía sau, đuổi kịp tư thế nô lệ chó tiêu chuẩn.
Thương Lục vẫy tay, một người hầu đi tới: “Chào ngài, tiên sinh, xin hỏi ngài cần gì?”
Thương Lục sắc mặt không đổi nói: “Lấy một cái nút hậu môn cỡ nhỏ, có đuôi chó cho chú chó nhỏ này của tôi mang.”
Người hầu gật đầu, liền đi tìm, lúc trở về còn mang theo một cái đồ trang sức tai chó được đặc biệt chế tác đêm nay.
Thương Lục cầm nút hậu môn đuôi chó chưa bóc phong, vỗ vỗ mông Thanh Lang Hiên bảo cậu nâng lên, quang minh chính đại mở Trinh Thao Đái, rút ra món đồ chơi treo dịch ruột phía sau, thay nút hậu môn đuôi chó. Đeo thêm một cái tai chó màu trắng, thoạt nhìn cực kỳ ngoan, cũng cực kỳ dâm đãng.
Thanh Lang Hiên cả người đều phải chôn ở trong lòng ngực ba ba, đây vẫn là lần đầu tiên mình ở dưới tình huống có nhiều người như vậy, trần truồng để lộ những nơi riêng tư của mình ra.
Đã có không ít khách nhân đến sớm chú ý tới góc này, có một chủ nhân tuấn mỹ cùng một con nô lệ chó có diện mạo quá quyến rũ.
Thương Lục một lần nữa sắp xếp lại Trinh Thao Đái, nhìn chú nô lệ nhỏ chỉ dám nhìn chằm chằm một mảnh sàn nhà trước mắt nói: “Hôm nay, rất nhiều người đều mang thú cưng nhỏ nhà mình tới, Tiểu Lang sẽ không làm ta mất mặt chứ?”
Thanh Lang Hiên ngẩng đầu lên: “Sẽ không, ba ba, Tiểu Lang sẽ ngoan ngoãn.”
Thương Lục khen thưởng xoa xoa đầu cậu, cầm lấy dây thừng trên mặt đất, tùy tiện bưng một chén rượu liền đi hướng thiên đường của các khách nhân.
Thanh Lang Hiên nhìn chằm chằm chân ba ba, bốn chi cũng hướng về phía trước bò.
Thế giới của người có tiền chính là như vậy, dù không quen biết cũng có thể tiến lên hàn huyên một phen.
Thanh Lang Hiên đi theo, một đường đi tới, nhìn các loại súc vật.
Nói là súc vật liền thật là súc vật, dây thừng của chủ nhân không phải ở trên khoen mũi thì cũng là vòng âm vật, chủ nhân đi dạo hoàn toàn không quan tâm sủng vật yêu quý bên chân, kéo dây xích liền đi.
Chúng nó an phận nằm bò bên chân chủ nhân, trên dưới toàn thân đều có đồ trang trí, hơn nữa cơ thể trần trụi trên sàn nhà sáng bóng, hoặc ngồi hoặc nằm, từ xa nhìn lại giống như động vật thật, an nhàn thoải mái.
Thanh Lang Hiên đang suy tư sự khác nhau giữa mình và những người này, có lẽ là ở điểm.
Lúc ba ba nói chuyện với người khác, cũng sẽ vỗ vỗ đỉnh đầu mình, nói cho mình biết hắn vẫn còn ở đó.
Phía dưới mình bị bao kín mít, đây vẫn là người duy nhất toàn trường.
Thương Lục lại đổi một chén rượu, nhìn về phía một phú thương trung niên đang đi tới chỗ mình, trong tay dắt một con nô lệ chó giống đực.
Phú thương chạm ly với Thương Lục nói: “Nô lệ chó của Thương tiên sinh nuôi thật tốt!”
Thương Lục nhếch khóe miệng, hơi mỉm cười khiêm tốn nói: “Không bằng cái của Trương tiên sinh đây, rất dũng mãnh!”
Lời này là thật, nô lệ chó nhà hắn cơ thể trần trụi đều là cơ bắp căng phồng, dù là bò cũng cao đến phần đùi người.
Ngạo nghễ quần hùng, hạ thân bị trói buộc, dây xích được kéo ở trên Trinh Thao Đái bên hông. Trinh Thao Đái là hình chữ Đinh (丁), lỗ đít cắm nút hậu môn đuôi chó rất lớn.
Phía trước trong miệng kêu khẩu tắc, nước miếng đã nhỏ giọt trên ngực màu mật ong của nô lệ chó.
Trương phú thương cũng cười cười nói: “Thương tiên sinh nếu là có ý, không bằng làm chú chó nhỏ nhà tôi cùng yêu khuyển nhà ngài phối giống đi?”
Đây là tiết mục thường thấy của người có tiền, bọn họ không xem những người này là người.
Cho nên vì sủng vật của mình tìm kiếm một nửa kia cùng lai giống là chuyện làm bọn họ vui vẻ nhất để giết thời gian.
Thương Lục nhìn Thanh Lang Hiên vẫn luôn trốn ra phía sau chân mình, vỗ vỗ đầu cậu.
Đứng lên từ chối nói: “Vậy vẫn là xin lỗi, chú chó nhỏ này tôi vừa mới nuôi, còn chưa tới lúc động dục, làm ngài chê cười.”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com