Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18

Trương phú thương nhìn con nô lệ chó nhỏ nhắn, trên mặt đầy vẻ xuân tình, nói là chưa nuôi thành thục chó, ai tin được?

Nhưng vẫn cười đáp: “Được, nếu đã như thế, tôi sẽ không làm phiền Thương tiên sinh.”

Thương Lục lắc lắc ly rượu với phú thương, Trương phú thương liền dắt con mãnh khuyển nhà mình đi tìm chó giống.

Một lát sau, ngay trong đại sảnh, mọi người đều đứng từ xa nhìn con chó của Trương phú thương, bị tháo Trinh Thao Đái ra, được người hầu khơi dậy dục vọng, dương vật tăng lên, giống như con chó thật sự, từ phía sau vượt lên trên người một con chó cái.

Hai tay gác lên trên người con chó cái, hai con chó quỳ trên mặt đất giao phối.

Bị địt đến tận sâu bên trong, lúc con chó đực cũng sảng khoái, tiếng chó sủa hỗn hợp nam nữ không dứt bên tai.

Các vị quý nhân ở đằng xa đều đã quen, thậm chí vỗ tay tán thưởng.

Mặt Thanh Lang Hiên cọ vào bắp chân của ba ba, không đi xem cái trò khôi hài làm mình buồn nôn kia, nhưng âm thanh vẫn truyền vào tai mình.

Thương Lục chính mình cũng cảm thấy không thú vị, dắt chú chó nhỏ đi vào ban công.

Nơi này bày một ít đồ ăn vặt cho chó nhỏ có thể ngồi dưới đất ăn.

Thương Lục bưng một chén rượu cùng một người trẻ tuổi bên trong, trò chuyện về bóng đêm bên ngoài.

Thanh Lang Hiên không dám ăn đồ vật ở đây, liền ngoan ngoãn ở ven tường chờ ba ba trở về.

Cậu không dám đi đến bên kia ban công, đi qua đó là hoàn toàn công khai lộ ra.

Bên cạnh một chú nô lệ nhỏ mặc giống mình, có khả năng là hắn vẫn luôn ở đây, cho nên Thanh Lang Hiên cũng không có hoàn toàn phát hiện.

Chú nô lệ chó nhỏ nhìn so với mình lớn hơn một hai tuổi, thoạt nhìn rất trắng nõn, rất sạch sẽ: “Này, cậu là lần đầu tới đây sao?”

Thanh Lang Hiên gật đầu hỏi: “Ở đây chúng ta có thể nói chuyện không?”

Chú nô lệ chó cười cười, dùng cằm chỉ chỉ những nô lệ phía dưới nói: “Đương nhiên có thể, bọn họ như vậy là vì chủ nhân của họ không cho họ nói chuyện.”

Thanh Lang Hiên gật đầu, cũng không nói lời nào. Cậu thật sự sẽ không tiếp xúc với người ở đây.

Chú nô lệ chó lại chủ động nói: “Chủ nhân của cậu chính là người đi vào kia đúng không, chủ nhân của tôi cũng ở bên trong, hắn rất ít tới đây nên luôn thích trốn đi uống rượu.”

Thanh Lang Hiên nhìn về phía đó, xác thật có một người trẻ tuổi vóc dáng cao, mặc âu phục màu đen, khoảng chừng 25-26 tuổi.

Chú nô lệ chó nhìn tầm mắt của Thanh Lang Hiên nói: “Chủ nhân nhà tôi đẹp trai không?”

Thanh Lang Hiên gật đầu, tuy rằng mình cảm thấy ba ba là tốt nhất, nhưng chủ nhân hắn thật sự so với người bình thường anh tuấn hơn.

Chú nô lệ chó kiêu ngạo ưỡn ngực nói: “Chủ nhân của tôi nói chờ tôi đến tuổi sẽ đưa tôi đi nước ngoài kết hôn.”

Thanh Lang Hiên bị kinh hãi, nhìn tình trạng phía dưới. Những người có tiền kia chỉ là xem những người này là món đồ chơi, còn có thể kết hôn?

Chú nô lệ chó chỉ chỉ anh hồng trên ngực mình, trên đó có khuyên vú xuyên qua: “Cái này chính là nhẫn kết hôn của tôi, vào sinh nhật 18 tuổi của tôi, chủ nhân của tôi sẽ lấy xuống để cầu hôn?”

Thanh Lang Hiên nhìn chằm chằm một cái nhẫn trên ngực chú nô lệ chó nói: “Cầu hôn? Vậy thật tốt.”

Chú nô lệ chó cười cười nói: “Chủ nhân của cậu nói sau này cậu muốn đi đâu không? Tôi ở đây nhìn rất lâu, chủ nhân của cậu cũng rất đau cậu đó.”

Thanh Lang Hiên nghĩ nghĩ, ba ba hình như không có bảo đảm giống người yêu như vậy, ấp a ấp úng nói: “Hắn là ba ba của tôi.”

Chỉ có lúc tôi là con nuôi mới bảo đảm sẽ ở bên tôi cả đời, nhưng người làm sao không kết hôn, không có được bạn đời.

Chú nô lệ chó nhìn chú nô lệ nhỏ đối diện có vẻ mất mát, quyết định đổi đề tài: “Vậy chủ nhân của cậu chỉ nuôi một mình cậu thôi à? Phía dưới có rất nhiều người có tiền có vài căn nhà, mỗi căn nhà đều nuôi một nô lệ.”

Thanh Lang Hiên càng thêm buồn bực nói: “Tôi không biết, tôi không biết cả ngày ba ba đều đang làm gì, cũng không biết hắn có mấy căn nhà.”

Chú nô lệ chó không dám nói tiếp nữa, chú nô lệ nhỏ này quá đơn thuần, không rõ bất cứ thông tin nào về chủ nhân, hiện tại vẻ mặt buồn bã làm mình đều cảm thấy mình quá lảm nhảm.

Chờ Thương Lục đi ra, Thanh Lang Hiên cũng không cao hứng.

Thương Lục cúi đầu dò hỏi: “Sao vậy, là muốn đi vệ sinh sao?”

Thanh Lang Hiên cũng không biết làm sao để biểu đạt sự thất vọng không nên có của mình, liền gật đầu bừa.

Thương Lục dưới sự dẫn đường của người hầu, dắt chú nô lệ nhỏ nhà mình đến nhà vệ sinh, phía đối diện là bồn rửa tay, bên phải hàng đầu tiên là những buồng riêng biệt.

Thương Lục trực tiếp dẫn chú nô lệ nhỏ nhà mình đến hàng thứ hai, có một cảnh tượng khác. Giống như bồn tiểu nhỏ, một hàng năm cái bày ra.

Khác biệt là những cái này đều là người được làm thành bồn tiểu, trên mắt mang bịt mắt màu trắng, miệng bị khí cụ khuếch trương căng ra, có thể nhìn thấy yết hầu.

Trên ngực còn treo kẹp vú cân nặng, nửa người dưới bị quét lên sơn trắng.

Thanh Lang Hiên đối với Thương Lục lắc đầu: “Ba ba, Tiểu Lang không cần tiểu như vậy.”

Thương Lục dẫn người đến chậu, bế người lên, Trinh Thao Đái ở chỗ niệu đạo nữ lỗ lồn để ra một khối, không cần tháo Trinh Thao Đái cũng có thể đi tiểu.

Thương Lục giống như ôm con nhỏ đi tiểu nói: “Tiểu Lang nếu là không tiểu, chúng ta liền phải vẫn luôn ở đây. Tiểu xong rồi, chúng ta liền về nhà.”

Thanh Lang Hiên thật sự không muốn ngốc lại ở đây, nhắm chặt mắt không đi xem dụng cụ hình người phía dưới.

Tí tách tí tách, nước tiểu từ lỗ nhỏ chảy xuống, tiểu một chút, Thanh Lang Hiên liền thẳng lắc đầu: “Con tiểu xong rồi, ba ba.”

Thương Lục nhìn chú nô lệ nhỏ đang ngượng ngùng, cố ý không muốn làm cậu dễ chịu, hắn ngồi xổm xuống, tháo khí cụ khuếch trương miệng của nô lệ nước tiểu, đem miếng thịt để lộ ra của Thanh Lang Hiên đặt ở trước miệng chậu.

Nô lệ nước tiểu hẳn là đã quen với chuyện như vậy, hoạt động một chút cơ bắp miệng cứng đờ, liền dùng cái lưỡi mềm mại đi liếm láp nước tiểu từ lỗ tiểu.

Vốn dĩ Thanh Lang Hiên là cố ý nhịn nước tiểu, lần này trực tiếp bị nô lệ nước tiểu dùng lưỡi hút ra.

Nô lệ nước tiểu vốn dĩ chính là vô tiểu không vui, lúc này Thanh Lang Hiên giống như vỡ đê, không khống chế được lỗ tiểu, nô lệ nước tiểu giống như làm cá liệu tiểu cá, đem tất cả nước tiểu đều thu vào.

Đến cuối cùng, Thanh Lang Hiên bị hút vài phút, lỗ tiểu đều sưng đỏ, xác định không vắt ra được một giọt nước tiểu, nô lệ nước tiểu mới lưu luyến thu miệng.

Lần này Thương Lục vừa lòng, đeo khí cụ khuếch trương miệng lại cho nô lệ nước tiểu, dắt chú nô lệ nhỏ đang tức giận về nhà.
_________

Ngoại Truyện :

Gần đây Thanh Lang Hiên ở nhà có thể nói là cuộc sống thiên đường, dì đã trở về nơi khác để sống lúc tuổi già.

Ba ba cũng không bận rộn với công ty, vẫn luôn ở bên mình.

Cậu sờ sờ cái bụng nhỏ nhô lên của mình có chút hoảng hốt, mình mới mười mấy tuổi, vóc người đã đi tong rồi sao?

Hơn nữa ngực gần đây cũng căng phồng, căng đau, có đôi khi chạm vào một chút đều đau.

Thương Lục nhìn con trai nhảy nhót giống như con thỏ con, hiện tại dùng ngón tay chọc một chút vào ngực rồi đau đến nhe răng trợn mắt.

Hắn cuối cùng nhịn không được hô: “Tiểu Lang, lại đây.”

Thanh Lang Hiên chạy tới, quen thuộc rúc vào trong lòng ngực ba ba. Thương Lục vuốt cái bụng nhỏ có chút phập phồng nói: “Vừa rồi làm gì đó, ngực đau à?”

Thanh Lang Hiên tránh né tay ba ba: “Ba ba đừng chạm vào chỗ đó, đều béo rồi, khó coi lắm.”

Thương Lục cười nói: “Chó cái nhỏ trong mắt ta vĩnh viễn đều là đẹp.”

Trong căn nhà này chỉ có hai người họ, ba ba nói vì cơ thể độc đáo của mình mà muốn ở đây cùng mình.

Ở một thời gian rất lâu, đều không thấy ba ba ra ngoài sau lưng mình, có phải điều đó có nghĩa là ba ba chỉ có một mình mình là Tiểu Nô không?

Thanh Lang Hiên làm nũng nói: “Ngực đau, sờ một chút liền đau.” Sau đó lại cẩn thận hỏi: “Ba ba sẽ cưới con sao? Sau đó chúng ta cả đời ở bên nhau.”

Thương Lục hỏi: “Sao đột nhiên lại nhớ tới chuyện gả cưới?” Sau đó, dùng tay chậm rãi ấn vào cái túi sữa nhỏ của cậu.

Thanh Lang Hiên như con mèo buổi chiều, thoải mái ngáy ngủ: “Chỉ là nghĩ đến, sau này ba ba cưới người khác, con phải làm sao?”

Thương Lục không thèm để ý trả lời: “Vậy ta cưới Tiểu Lang đi.”

Thanh Lang Hiên kích động, một cú bật người ngồi dậy: “Thật sao?”

Thương Lục gật đầu lại bổ sung nói: “Đúng vậy, chờ con sinh hạ đứa bé chúng ta liền thành hôn.”

Thanh Lang Hiên đã bị một bất ngờ này đến bất ngờ khác làm cho không biết nên làm gì, vuốt cái bụng nhỏ của mình nói:

“Đứa bé? Con còn tưởng là con ăn béo, có thêm một vòng thịt mỡ.”

Thương Lục dở khóc dở cười nói: “Đúng vậy, hiện tại chó cái nhỏ muốn sinh chó con, ta cũng rất vui vẻ.”

Những ngày tiếp theo của Thanh Lang Hiên trôi qua có thể nói là vô cùng viên mãn, không có việc gì ở nhà dưỡng thai, buổi tối còn có thể cùng ba ba hoan ái không kiêng nể gì trên giường.

Bụng của Thanh Lang Hiên vẫn luôn không giống như phụ nữ mang thai, có sự nhô ra rõ ràng, Thương Lục vuốt bụng cậu, nghĩ xem phải giải thích ba cái trứng bên trong là con trai của mình như thế nào?

Không đợi hắn nghĩ ra được từ ngữ thích hợp, sự uy áp đến từ Thiên giới đó đã càng ngày càng nặng.

Đây là sắp có lôi kiếp sao? Sắc mặt Thương Lục tái nhợt có thể thấy rõ bằng mắt thường, cũng càng ngày càng thích ngủ.

Tháng sau ước chừng là lúc mình muốn trốn cũng không trốn thoát, cho nên, hai người bọn họ dọn vào một căn biệt thự trên núi.

Thanh Lang Hiên lại rất thích ngôi nhà mới, sẽ không còn được gặp lại người xa lạ mỗi ngày, hoa thơm chim hót.

Hai người ở hơn hai mươi ngày, Thương Lục nhìn những đám mây đen đang cuộn trào ngoài cửa sổ, đối với Thanh Lang Hiên đang mơ màng sắp ngủ nói:

“Xe đẩy trẻ em đã tới rồi, ở dưới chân núi. Ba xuống lấy, con ngoan ngoãn ở đây nhé.”

Thanh Lang Hiên mơ mơ màng màng gật đầu, Thương Lục đem tất cả di sản đều chuyển dời đến danh nghĩa của Thanh Lang Hiên.

Tài liệu và tiền mặt đều đặt ở trên giường ngủ, hắn xoay người rời đi.

Ở cửa biệt thự, như là xuyên qua từng lớp tường để nhìn vào người bên trong.

Ngay sau đó như là đã hạ quyết tâm, đi về phía khe núi, hắn đi vài bước, đầu ngón tay linh quang chợt lóe, biệt thự phía sau đã bị bao phủ bên trong, xác định sẽ không có bất cứ âm thanh nào tới đánh thức người bên trong.

Thiên phạt cùng độ kiếp cùng lúc mà đến, cảm giác Thương Lục ra cửa, sấm sét trên bầu trời càng thêm thường xuyên.

Thương Lục tới chỗ mình đã sớm tìm tốt, khoanh chân ngồi xuống.

“Ầm ầm ầm” một tiếng nổ lớn vang lên ngay bên tai, một đạo lôi đánh hắn trở về nguyên hình.

Con mãng xà dài hơn mười mét trên mặt đất cuộn trào, chỗ bị sấm đánh trúng da thịt cháy đen lộ ra máu thịt bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com