Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 43: (4P) Các nhân tình gặp nhau đỏ mắt

Chương 43: (4P) Các nhân tình gặp nhau đỏ mắt, tàn nhẫn đụ nhóc ngốc

Liệu dùng trên người cậu bé xinh đẹp này nó có tạo ra sữa tươi ngọt ngào không?

Hô hấp Đặng Sách dồn dập, đầu óc mơ hồ, như thể đang tưởng tượng ra cảnh nhóc con với làn nõn nâng lấy hai bầu ngực căng tròn của mình, hỏi gã tại sao mình lại thành ra thế này.

Sự kích thích khiến con cặc trong lồn Ngôn Úc lớn hơn một chút.

Căng quá……

Nhóc ngốc đón nhận từng đợt khoái cảm từ anh hàng xóm, bím non mấp máy, ép chặt cái cán cặc nóng hổi, nước lồn cũng tuôn trào không ngừng.

"Anh… nhanh lên đi mà……"

Mắt nhóc ngốc ngấn lệ, sắp không chịu nổi nữa, thúc giục người đàn ông di chuyển nhanh lên.

Cậu muốn được nhanh chóng ăn tinh dịch.

Gân xanh trên trán Đặng Sách giật giật, những lời này của nhóc ngốc khiến gã nhớ lại cảnh tượng mất mặt lần trước.

Gã nghiến răng, cố giữ giọng bình tĩnh hỏi: "Nhanh cái gì?" Hy vọng nhóc ngốc có thể đưa ra một câu trả lời gã chấp nhận được.

Cặc bự phình lên, từng chút từng chút, liên tục cọ xát vào cửa tử cung, mặc kệ nó đóng mở cũng không chịu đâm sâu hơn.

Eo nhỏ của Ngôn Úc run rẩy: "A… vào đi mà, ngứa quá… bên trong ngứa lắm……"

Nhóc con ngốc nghếch chỉ biết mình rất ngứa, muốn cái thứ to lớn kia đụ vào.

Đặng Sách nghe thấy câu trả lời của cậu: "Ngứa?" Đôi tay dùng sức giữ chặt lấy eo nhỏ trắng nõn, cơ bắp trên cánh tay nổi lên cuồn cuộn.

Dương vật thô to xuyên qua vách thịt mềm mại đâm sâu vào, còn Ngôn Úc cảm thấy mình như đang bị nhấc bổng lên.

Nhờ lực từ cánh tay của Đặng Sách, Ngôn Úc cảm nhận rõ ràng được mình đang tự đâm vào con cặc to lớn kia.

Lồn non mấp máy, bị dương vật đâm đến gần như không khép lại được, lồn nhỏ chuyển sang đỏ tươi, còn rỉ ra chất lỏng ngọt ngào.

"A… nhanh quá… không, đừng mà… Ngôn Úc không ngứa nữa… a……"

Đặng Sách trở nên hung hăng, không hiểu vì sao, cứ nhìn thấy nhóc ngốc xinh đẹp này, gã lại trở nên ngu hơn cả cậu. Trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đó là giữ chặt cậu bé dưới thân mình, sau đó hung hăng cưỡng ép cậu.

Cây gậy đỏ đậm cọ xát với âm đạo mềm mại, mỗi lần cọ xát đều mang đến cho cả hai khoái cảm tột độ.

Nhóc con khóc nấc lên, cậu không biết phải diễn tả thế nào cho đúng cảm giác sung sướng của mình lúc này.

Tiếng rên rỉ ngọt ngào lọt vào tai.

Khiến cho Đặng Sách, một người đàn ông lạnh lùng trước mặt người khác, cũng phải mê mẩn đến choáng váng đầu óc.

"A… đừng mà… chết mất…"

Mỗi khi núm vú mẫn cảm chạm vào lớp vải trắng, bím non của Ngôn Úc co thắt lại, kẹp chặt đến nỗi Đặng Sách tê dại cả người.

Người đàn ông thở dốc, con cặc thô dài không ngừng ra vào trong cái lồn non mềm, làm cho nhóc ngốc càng thêm ngốc.

"Ưm…" Ngón chân trắng nõn của Ngôn Úc đạp lên đùi người đàn ông, tạo thành một đường cong tuyệt đẹp, eo cậu run rẩy, "A… đừng mà…"

Quy đầu đâm mạnh vào tử cung.

Cảm giác no căng quen thuộc lại ùa về, khiến cả người cậu run rẩy.

Đầu ngón tay cậu chạm vào bàn tay to lớn của người đàn ông đang nắm chặt eo mình, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, chỉ có dịch nhờn không ngừng chảy ra từ lỗ nhỉ là đang âm thầm tả lại niềm vui sướng của cậu.

"Sướng quá… a… sướng quá…" nhóc ngốc cuối cùng cũng thốt lên được cảm giác của Đặng Sách lúc này.

"Bé ngốc có đói bụng không?" Đặng Sách liên tục thúc mạnh eo, làm cho nước lồn bắn tung tóe khắp nơi.

Tử cung của cậu đang lên men.

"A… đói, đói bụng… em đói quá……" Cơn đói quen thuộc lại ập đến, Ngôn Úc sắp không chịu nổi nữa, cái bụng nhỏ vốn đã đói nay lại càng đói hơn. Cậu muốn ăn no……

Đặng Sách vùi đầu vào làm, mồ hôi chảy dài trên người.

"Á……" Ngôn Úc nằm chặt tay đến trắng bệch.

Cảm giác nóng rực tràn ngập tử cung, đến cả hơi thở cũng run rẩy.

Nhiều quá… nhiều quá…

Cái bụng nhỏ vừa mới xẹp xuống của nhóc ngốc lại một lần nữa bị rót đầy dịch trắng.

"Bé ngốc thấy no chưa?" Đặng Sách bắt chước giọng điệu của Trình Dạ để hỏi nhóc ngốc.

Ngôn Úc rùng mình, mắt ngấn lệ, "No rồi… no rồi…"

Bé ngốc đã no rồi.

Vậy là……

Ngôn Úc nhìn ra ngoài cửa sổ, nước mắt chực trào, nhóc con ngốc nghếch cuối cùng cũng nhớ ra những lời anh Trình Dạ đã nói với mình.

Vậy là, Ngôn Úc lại sắp bị phạt sao?

Hơi thở của cậu có chút dồn dập.

Nhưng anh hai cũng không giữ lời hứa mà……

Đặng Sách nhéo má Ngôn Úc, mềm như chính con người cậu vậy.

Dù gã không độc chiếm được cậu bé này, người mà gã vừa gặp đã yêu, nhưng ít nhất, gã cũng đã có được cậu.

Cuộc trò chuyện của gã và Trình Dạ đúng là có liên quan đến Ngôn Úc, bởi vì  ——

Bé nhóc ngày càng cần nhiều tinh dịch hơn phải không?

Là một thương nhân, Đặng Sách luôn có trực giác nhạy bén đối với mọi thứ, dù chuyện này gã cũng không chắc lắm.

Nhưng giờ xem ra, gã đã thắng rồi.

Cái bụng nhỏ trắng trẻo của nhóc ngốc căng tròn, khuôn mặt ngơ ngác được Đặng Sách ôm trọn trong lòng. "Em có thích anh không, Ngôn Úc?"

Nhóc ngốc đối mặt với câu hỏi của người đàn ông, không hề suy nghĩ sâu xa, cậu chỉ đơn thuần gật đầu với khuôn mặt ửng hồng.

Thích.

Ngôn Úc rất thích chất lỏng màu trắng của anh hàng xóm mới này.

Không chờ hai người tình cảm bao lâu.

Người bị vệ sĩ của Đặng Sách, Trình Dạ và Đỗ Nam Thành, “Rầm ——” một tiếng,  đạp tung cửa xông vào.

Mặt mài hai người tối sầm lại.

Nhóc con đang ôm Đặng Sách rụt người lại, lồn nhỏ không tự chủ co rút, kẹp chặt cặc bự của Đặng Sách đang cắm sâu bên trong.

"Anh, anh ơi……"

Nhóc ngốc chột dạ như vừa làm chuyện xấu, cậu đã không nghe lời anh trai.

Trình Dạ và Đỗ Nam Thành đã sớm bàn bạc trước với nhau, những chuyện khác trước  gác lại, việc đầu tiên là phải chấm dứt thói quen tùy tiện dùng tiền mua tinh dịch của nhóc con mới được.

Nếu không, họ không biết đến ngày nào sẽ xuất hiện thêm một người đàn ông nữa tranh giành bé ngốc với họ, mà người đó không ai khác chính là Đặng Sách.

"Biết mình sai ở đâu không?"

Trình Dạ coi Đặng Sách như người vô hình, quay sang nói với nhóc ngốc: "Bé ngốc, anh hai thật sự rất tức giận đấy."

Đặng Sách thả ra để cậu nằm trên chiếu, bên tai ồn ào tiếng ve kêu như đang trách mắng cậu.

Mí mắt trắng nõn ửng hồng, trông vừa đáng thương vừa tủi thân, nhưng nhóc ngốc biết mình sai rồi, chỉ khẽ "Dạ" một tiếng.

"Anh ơi…" Muốn được ôm……

Trình Dạ và Đỗ Nam Thành bước tới.

Người đàn ông ít nói Đỗ Nam Thành nhanh hơn một bước, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu. Từ trước đến nay, Đỗ Nam Thành không biết mình muốn gì, anh chỉ biết phải đối xử thật tốt với Ngôn Úc, nâng niu nhóc con như nâng trứng, hứng như hứng hoa.

Đặng Sách hoàn toàn bị họ cho ra rìa.

"Suy nghĩ kỹ chưa?"

Câu nói này phá tan bầu không khí hòa thuận trước mắt.

Đỗ Nam Thành và Trình Dạ đồng loạt nhìn về phía gã, rồi nhìn sang Ngôn Úc với vẻ mặt mệt mỏi.

"Ừm……" Họ đồng thanh đáp, lòng không cam tâm tình không nguyện.

Chỉ có nhóc ngốc ngơ ngác mở to đôi mắt long lanh, không hiểu họ đang nói chuyện gì, còn thầm vui mừng vì mình vừa thoát được một kiếp.

Nhưng rất nhanh sau đó.

Khi những người đàn ông bắt đầu thống nhất hành động, ba cây dương vật nóng hổi dựng đứng xuất hiện trước mắt Ngôn Úc. Lúc này, cậu mới dần nhận ra có gì đó không ổn.

"Anh ơi……"

Cậu muốn chạy trốn……

Chóp mũi nhóc ngốc ửng hồng, toàn thân từ trên xuống dưới đều ửng lên một lớp hồng phấn. Trình Dạ và Đỗ Nam Thành im lặng thay đổi tư thế của Ngôn Úc, nhóc ngốc run rẩy quỳ rạp trên chiếc chiếu thô ráp.

Cậu không dám cãi lời, vì cậu thật sự đã làm sai.

Hai lỗ nhỏ phía sau hé mở, được bôi trơn bởi nước dâm từ bên trong chảy ra, lấp lánh dưới ba cặp mắt.

"Anh ơi…" Giọng cậu run rẩy, mang theo chút nức nở.

Nhưng Trình Dạ và Đỗ Nam Thành không biết Ngôn Úc đang gọi ai, dù sao thì người cho cậu tinh dịch đều là anh trai cậu mà không phải sao?

Ba người đàn ông mặt tối sầm mặt lại.

Đỗ Nam Thành, người đàn ông ít nói, không chiếm lỗ đít của nhóc ngốc như đêm đó, mà tiến đến trước mặt Ngôn Úc, con cặc dựng đứng tỏa ra mùi hormone nồng đậm.

Quy đầu bóng loáng rỉ ra dịch nhờn.

Như đang dụ dỗ Ngôn Úc rằng chỉ cần cậu mở đôi môi đỏ mọng ra thì có thể nuốt trọn chất lỏng ấy.

Dù bụng nhóc ngốc đã no căng, nhưng trước tinh dịch của người đàn ông, cậu vẫn không tự chủ được mà muốn ăn.

"Ưm……" Đáy mắt cậu phủ một lớp sương mù.

Ngôn Úc bị Trình Dạ đẩy từ phía sau, đôi môi mềm mọng vừa vặn chạm vào đầu cặc.

Thơm quá……

Trước sự quyến rũ này, nhóc ngốc hé mở đôi môi hồng nhuận.

Cậu không biết rằng hành động này của mình đã gây ảnh hưởng lớn đến Đỗ Nam Thành.

Đầu cặc bự quá.

Phía sau.

Trình Dạ đang thong thả ra vào trong lồn nhỏ mềm nhũn mới vừa bị Đặng Sách chơi qua, mỗi khi rút ra, bím non rùng mình lại càng thêm khát khao.

Muốn… muốn thêm nữa……

Đó là tín hiệu mà chúng đang phát ra cho chủ nhân của mình.

"Ư……" Môi cậu chỉ cách đầu dương vật một chút xíu, nhóc ngốc cảm thấy mình đang bị bao vây bởi những người đàn ông.

"A… đừng mà… đừng vào… Ưm… các anh đừng đâm vào mà……"

Hơi thở nóng rực phả vào con cu bự của Đỗ Nam Thành, cảm giác vừa nóng vừa tê dại, khiến dịch nhờn trên đầu dương vật chảy ra nhiều hơn.

Anh hận không thể cắm thẳng con cặc vào cái miệng xinh đẹp kia của nhóc ngốc, khuấy đảo khoang miệng mềm mại, cho đến khi nước dãi chảy ra liên tục mới thôi.

Nhóc ngốc sắp phát điên rồi, cậu bị những người đàn ông kẹp giữa.

Nơi lỗ đít, một cây thịt to lớn không kém Trình Dạ đang từ từ tiến vào thịt ruột ấm áp.

Mỗi khi tiến vào một chút, Ngôn Úc lại cảm nhận được sự tê dại và sung sướng.

"Ư… a ha… Đến rồi… Đừng mà……"

Thân thể trắng nõn của nhóc ngốc run rẩy, Đặng Sách đột ngột cắm toàn bộ dương vật vào trong cậu.

Nước dâm chảy ra ồ ạ, ruột non mềm bị dương vật căng phồng đến cực hạn, mỗi lần cọ xát đều mang đến cảm giác đau đớn và sung sướng vô cùng.

"Sướng không?" Một giọng nói khàn khàn vang lên.

Là từ miệng Đỗ Nam Thành, người đàn ông ít nói.

Anh dường như luôn hỏi Ngôn Úc có thoải mái không.

nhóc ngốc khóc đến chóp mũi đỏ bừng, môi mấp máy theo tiếng rên rỉ, thỉnh thoảng chạm vào dương vật trước miệng. "A… ưm a… sướng… ha……"

Đỗ Nam Thành sắp không nhịn được nữa, dịch nhờn từ đầu dương vật chảy ra nhiều đến nỗi nhỏ giọt xuống chiếu, tạo thành một vệt sáng bạc.

Anh quan sát nhóc con từ trên cao.

Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Ngôn Úc, run rẩy đưa lưỡi mềm mại liếm nhẹ một cái, hoàn toàn sụp đổ.

Mềm quá……

Mềm mại đến tận linh hồn……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com