Chương 43
Mộ Dung Vũ nói: "Không phải, chính là giới tính, chị dâu Cố, thật ra tôi thích đàn ông, cho nên không có cách nào kết hôn với phụ nữ, thật sự xin lỗi, đã làm chị bận lòng rồi."
Lúc Mộ Dung Vũ gọi điện thoại, Cố Hạo Ngôn liền ôm con trai đi loanh quanh bên cạnh cậu, lòng rối bời.
Chờ nghe được câu nói thẳng thắn sau cùng của Mộ Dung Vũ, tâm trạng anh mới hơi chút thoải mái hơn, trong niềm vui sướng, anh không nhịn được "chụt" một cái lên má con trai.
A Cẩu ngẩn ra, bị dọa lập tức khóc òa lên.
Phải đến khi tắm rửa xong cho con trai, Cố Hạo Ngôn mới nhận ra tính tình mình tối nay thật sự quá tệ, còn vô cớ nổi giận với Mộ Dung Vũ rất nhiều lần.
Mặc dù anh tự thấy "về mặt tình cảm thì có thể thông cảm", nhưng rõ ràng Mộ Dung Vũ có chút bận tâm, khi cùng nhau tắm cho con lời nói cũng ít hơn trước.
Cố đại thiếu muốn bù đắp, cố ý giành lấy việc chăm sóc con trai, để Mộ Dung Vũ đi tắm, rồi tự mình dỗ con trai ngủ.
Dỗ xong thằng bé trong lúc lơ đãng, Cố Hạo Ngôn lại có chút bực mình vì Mộ Dung Vũ tắm quá lâu, đang định đi gõ cửa, Mộ Dung Vũ liền bước ra.
Hơi nước bốc lên khắp phòng tắm cũng được cậu mang ra một ít, làn da Mộ Dung Vũ sau khi tắm ửng hồng, tóc chưa khô hoàn toàn, vẫn còn mang theo chút ẩm ướt.
Cố Hạo Ngôn rõ ràng mới làm tình với cậu đêm qua, nhìn thấy dáng vẻ này, hạ thân lại bắt đầu dựng cờ.
Anh trong lòng có chút bất đắc dĩ thừa nhận sức hấp dẫn của người này đối với mình, qua gần nửa năm vẫn không hề suy giảm, dường như còn ngày càng nghiêm trọng, nhưng trên mặt anh tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
Nói đùa, Cố đại thiếu anh muốn yêu đương, thì người ta cũng phải thể hiện tình yêu ngang bằng mới được chứ.
Nghĩ đến đây anh lại có chút thất bại, Mộ Dung Vũ đối với anh còn không nhiệt tình bằng đối với con trai anh, một người lạnh lùng ít nói như vậy, thật sự sẽ thích mình sao?
Mộ Dung Vũ có chút kỳ lạ nhìn người đàn ông đứng yên nửa ngày không nói lời nào, hỏi: "Có chuyện gì?"
Cố Hạo Ngôn hoàn hồn lại, đột nhiên cúi đầu cắn một cái lên môi cậu, vì mang theo chút tức giận nên lực hơi mạnh.
Mộ Dung Vũ đau nhíu mày, môi cậu rất nhanh sưng đỏ lên, cậu đưa tay sờ sờ, có chút khó hiểu: "Anh làm gì vậy? Hôm nay tôi đắc tội anh à?" Lại có chút bất đắc dĩ: "Tôi đã gọi điện thoại nói rõ ràng với chị dâu Cố rồi, anh còn muốn gây chuyện gì nữa?"
Cố Hạo Ngôn tức đến mức sắc mặt đỏ lên: "Tôi gây chuyện gì đâu?"
Anh đơn giản ôm cậu vào lòng, kéo cậu đến sofa dựa cửa sổ, quỳ gối bên cạnh cậu, đè ép cả người cậu, sau đó áp trán mình vào trán cậu, thì thầm: "Tôi chỉ là không thể nhìn cậu lừa dối người khác!"
Anh không đợi Mộ Dung Vũ trả lời, lại tiếp tục gặm lên môi cậu.
Mộ Dung Vũ né tránh vài cái, căn bản không thoát được, đưa tay ra đẩy ngực anh, Cố Hạo Ngôn bá đạo nắm lấy cổ tay cậu đè lên lưng ghế sofa, càng dùng sức hôn cậu, sau đó đưa đầu lưỡi vào.
Nụ hôn của anh đã lâu không bạo liệt như vậy, Mộ Dung Vũ không thích ứng nhíu mày, đang định cắn lại, nghĩ nghĩ lại từ bỏ hành động này, chỉ là bị động chấp nhận nụ hôn của anh.
Sự tiêu cực của cậu đương nhiên bị Cố Hạo Ngôn cảm nhận được, người đàn ông ban đầu lại muốn nổi giận, nhưng vừa liếm được nước bọt của cậu, đầu lưỡi tấn công chậm rãi mềm mại xuống, chuyển thành thế công dịu dàng, từng chút từng chút liếm vào điểm mẫn cảm trong khoang miệng cậu, lại quấn lấy lưỡi mềm mại của cậu hút, sau vài lần như thế, Mộ Dung Vũ nhíu mày dần dần giãn ra, lưỡi cũng bắt đầu đáp lại.
Cố Hạo Ngôn cao lớn, tư thế quỳ gối trên sofa liền có vẻ hơi gượng gạo, Mộ Dung Vũ phải ngửa cổ lên mới tiện hôn với anh, khi đôi môi tách ra, cổ Mộ Dung Vũ đều có chút đau mỏi.
Cố Hạo Ngôn nhìn chằm chằm đôi môi đỏ bừng của cậu, giọng nói lộ ra vẻ tự tin tràn đầy: "Mộ Dung, cậu phải biết, phụ nữ cũng không thể cho cậu trải nghiệm nụ hôn tuyệt vời như thế này đâu."
Mộ Dung Vũ nói: "Nhưng ít ra sẽ không đau cổ."
Cố Hạo Ngôn trừng cậu: "Đó là do cậu thiếu rèn luyện!"
Anh kéo cậu dậy, đổi vị trí, ôm Mộ Dung Vũ ngồi lên đùi mình.
Mộ Dung Vũ nhận thấy sự khác thường dưới mông, đưa tay sờ soạng một phen, nói: "Không phải đêm qua mới làm sao?"
Cố Hạo Ngôn sợ cậu muốn chạy, lại hôn lên, đôi tay còn không yên phận vén áo cậu lên, đi sờ tiểu vú của cậu, vừa nói: "Hôm qua cậu ăn cơm, hôm nay không phải cũng muốn ăn sao?"
Mộ Dung Vũ rõ ràng không muốn cãi cọ với anh nữa, chỉ là vỗ một cái lên mu bàn tay anh: "Đến phòng anh đi, đừng làm ở đây."
Cố Hạo Ngôn nói: "Không cần, cứ phải làm ở đây."
Anh với tốc độ cực nhanh lột quần ngủ của Mộ Dung Vũ xuống, tùy tay ném xuống thảm, ngậm lấy vành tai cậu thì thầm: "Thằng nhóc đã ngủ say rồi, hơn nữa, chăn dày như vậy, căn bản không nhìn thấy bên này, chỉ là cậu nhớ kêu nhỏ tiếng một chút."
Mộ Dung Vũ đang định phản đối, Cố Hạo Ngôn đã đẩy cậu ngã xuống sofa, không nói lời nào cúi xuống liếm bộ phận sinh dục cậu.
Người đàn ông xấu xa luôn dùng thủ đoạn như vậy, hơn nữa trăm lần thử trăm lần linh, hạ thân Mộ Dung Vũ càng thêm mẫn cảm, khe thịt bị anh ngậm lấy như vậy, quả thực như bị mạch máu đều siết chặt, trong cổ họng cậu rất nhanh tràn ra một tiếng rên rỉ, cơ thể cũng thoải mái nhảy dựng lên một chút.
Đầu lưỡi nóng bỏng dọc theo khe thịt cậu qua lại liếm, đảo quanh âm vật, ngậm lấy môi âm hộ liếm mút, lại đâm vào cửa huyệt ẩm ướt mềm mại, từng chút từng chút len lỏi vào bên trong.
Khoái cảm thoải mái từ nơi bị liếm lan tràn ra, Mộ Dung Vũ không còn chống cự, chỉ là cảm giác xấu hổ so với trước đây có phần nhiều hơn, cơ thể cũng vì thế mẫn cảm hơn một chút, luôn cảm thấy bất luận bị liếm ở đâu, khoái cảm đều đang khuếch đại, thính lực cũng tốt hơn gấp mấy lần so với trước, thậm chí còn nghe được tiếng hít thở đều đều của A Cẩu khi ngủ say.
Cố Hạo Ngôn dán ở giữa đùi cậu nhìn cậu, cười dâm đãng nói: "Có phải rất hưng phấn không? Tiểu huyệt còn ướt hơn đêm qua."
Anh vừa nói lại vươn đầu lưỡi chậm rãi liếm một cái lên đó.
Mộ Dung Vũ lại nhịn không được kêu lên một tiếng.
Cố Hạo Ngôn đắc ý cực kỳ, cố ý nói: "Nhưng đừng kêu lớn tiếng như vậy, đánh thức A Cẩu thì sao? Cậu hiện tại muốn đến thế, muốn bị nó cắt ngang sao?"
Mộ Dung Vũ lập tức cắn môi.
Ngày này cuối cùng đã chiếm được chút ưu thế, Cố Hạo Ngôn thoải mái đến cực điểm, cũng càng ra sức phục vụ hai nhục huyệt của Mộ Dung Vũ, làm cả hai nơi đều ướt nhẹp mềm mại, còn dùng đầu lưỡi mô phỏng động tác giao hợp thọc vào rút ra bên trong, hút hết dâm dịch chảy ra vào miệng.
Cứ như thế qua mười mấy phút, Mộ Dung Vũ liền chịu không nổi, chủ động nâng chân cọ vào hạ thân anh, thì thầm: "A Ngôn, cho tôi."
Cố Hạo Ngôn nhìn chằm chằm cậu, giọng nói khàn khàn: "Muốn cái gì?"
Mộ Dung Vũ nói: "Dương vật lớn."
Ba chữ này làm Cố Hạo Ngôn mất đi lý trí, gần như có chút chật vật cởi sạch quần áo trên người, lộ ra thân hình hoàn mỹ.
Dương vật dưới hạ thân anh sớm đã cương cứng sưng to, kích cỡ đáng kinh ngạc chỉ cần nhìn lướt qua liền thấy kinh hãi, anh cố ý vuốt ve một chút, nhìn xuống hỏi: "Muốn thao chỗ nào trước?"
Mộ Dung Vũ bày ra tư thế quỳ bò.
Khi thao lỗ đít cậu thích nhất tư thế này, vì có thể vào rất sâu, cũng càng dễ cọ xát đến điểm mẫn cảm của cậu.
Dáng người Mộ Dung Vũ rất đẹp, vòng eo tinh tế, da dẻ lại trắng, mông không lớn nhưng nhiều thịt, khi bày ra tư thế này quả thực mê người đến cực điểm.
Cố Hạo Ngôn cảm thấy máu mũi mình sắp chảy ra, gần như mất kiểm soát vồ tới, sau đó dùng dương vật mình đặt lên huyệt mắt nhỏ hẹp kia, từ từ đâm vào.
Sofa không rộng, hai người chen chúc chồng lên nhau, còn phải cẩn thận khống chế không để ngã xuống.
Cố Hạo Ngôn cắm mình vào hoàn toàn, dán vào tai Mộ Dung Vũ nói: "Tôi biết ngay lỗ đít cậu dâm đãng, ngày nào cũng muốn ăn dương vật tôi, phải không?"
Những lời dâm đãng như vậy cũng không làm Mộ Dung Vũ thêm xấu hổ, cậu thậm chí có thể rất thản nhiên "Ư" một tiếng, sau đó nói: "Cọ chỗ đó."
Chữ "chỗ đó" cậu nói tự nhiên là điểm mẫn cảm bên trong huyệt tràng cậu, Cố Hạo Ngôn có chút bực mình thái độ này của cậu, cảm thấy cậu quả thực quá mức thẳng thắn, làm tình với anh giống như đơn thuần là giải tỏa dục vọng.
Nhưng anh lại yêu cái sự thẳng thắn đó của Mộ Dung Vũ, mỗi khi như vậy đều có thể làm anh máu huyết dâng trào, hận không thể thao chết cậu dưới hạ thân mình.
Cố Hạo Ngôn lắc lư eo, nhắm đúng điểm mẫn cảm của cậu mà mạnh mẽ cọ lên, nói: "Là chỗ này sao? Có phải cọ chỗ này làm cậu sướng không?"
Mộ Dung Vũ lại "A" một tiếng, nhưng lần này hơi thở rõ ràng không ổn.
Cố Hạo Ngôn chịu không nổi ngậm lấy môi cậu liếm mút, hạ thân cũng từng chút từng chút va chạm vào điểm mẫn cảm của cậu, chờ huyệt tràng Mộ Dung Vũ tiết ra đủ dịch tràng, mới đại khai đại hợp thao vào huyệt.
Mộ Dung Vũ bị anh thúc đẩy đâm tới phía trước, mông lại vẫn còn đón ý hùa theo ra sau, sắc mặt ngày càng hồng, dần dần miệng cũng khép không được, không giữ được nước dãi nhỏ xuống, trong cổ họng cũng tràn ra chuỗi rên rỉ.
Cố Hạo Ngôn hưng phấn đến cực điểm, có chút đắc ý nói: "Phụ nữ cũng không thể làm cậu sướng đến thế, chỉ có tôi có thể thao cậu thoải mái như vậy, và chỉ có tôi mới có thể thao đến chỗ sâu như thế." Anh đi sờ bụng Mộ Dung Vũ, sờ đến chỗ nhô lên: "Mộ Dung, bây giờ trong bụng cậu đều là dương vật tôi."
Mộ Dung Vũ thở dốc không nói gì, hiển nhiên đang cố gắng kiềm chế mình không kêu quá lớn tiếng, khi thật sự nhịn không nổi thì sẽ chủ động hôn Cố Hạo Ngôn.
Nhưng tiếng ái ân của hai người thật sự quá vang, nếu không phải A Cẩu ngủ sâu, thế nào cũng phải bị đánh thức.
Mộ Dung Vũ ở hơn mười phút sau đã bị thao bắn một lần, tinh dịch phun ra trên đệm sofa, cả người cậu đổ mồ hôi, có chút chịu không nổi làm Cố Hạo Ngôn dừng lại một hồi.
Cố Hạo Ngôn dù cương cứng muốn chết, cũng tri kỷ tạm dừng, dùng môi và tay đòi lấy phúc lợi, mút ra từng vết hôn trên người Mộ Dung Vũ.
Mộ Dung Vũ hòa hoãn một chút sau, liền nhả dương vật ra, đưa tay đẩy đẩy ngực Cố Hạo Ngôn.
Cố Hạo Ngôn thuận theo ngồi trên sofa, dang rộng hai chân cười tủm tỉm nhìn cậu, nói: "Muốn tự mình tới ăn?"
Mộ Dung Vũ nhẹ nhàng gật đầu, bám vào vai anh bò lên người anh, dùng huyệt nữ cọ lên đầu dương vật đang nhỏ nước của anh, sau đó từng chút từng chút nuốt dương cụ anh vào huyệt.
Làm tình tư thế cưỡi ngựa rõ ràng làm cậu thích hơn, cậu nhắm mắt lại từng chút từng chút cưỡi lên dương vật người đàn ông, nắm giữ khoái cảm âm đạo mình cọ xát.
Huyệt cậu ướt đẫm, kết hợp với dâm thủy không ngừng tiết ra từ khe hở, lúc làm thoải mái nhất, cậu lại không nhịn được kêu lên.
Cố Hạo Ngôn cũng thích tư thế này, như vậy anh có thể vừa hưởng thụ khoái cảm Mộ Dung Vũ chủ động vuốt ve vừa ăn vú cậu.
Anh hút cặp vú nhỏ kia đến đỏ bừng, đầu vú liền không mềm xuống, đột nhiên nói: "Nếu có thể tiết sữa thì tốt rồi."
Mộ Dung Vũ đánh gãy ảo tưởng tươi đẹp của anh: "Tôi không thể sinh dục, làm sao có thể tiết sữa."
Cố Hạo Ngôn thoáng có chút tiếc nuối, anh đè eo Mộ Dung Vũ, ấn cậu xuống dương vật mình, bắt đầu thẳng lưng thúc lên, vừa nói: "Nếu cậu có thể mang thai, tôi đã sớm gieo con trai vào cơ thể cậu rồi."
Sự thọc vào rút ra chủ động của anh mạnh mẽ hơn gấp mấy lần so với lúc Mộ Dung Vũ cưỡi, lực đạo cũng nặng hơn rất nhiều.
Dương vật thô cứng gần như muốn đảo nát khẩu dâm huyệt kia, dâm thủy trong suốt cũng bị làm thành dịch trắng, không biết qua bao lâu, Mộ Dung Vũ lại lần nữa bắn ra, huyệt triều xuy cũng hút Cố Hạo Ngôn mất kiểm soát xuất tinh.
Cú thúc mạnh mẽ đó phun tinh dịch từng luồng từng luồng vào sâu bên trong khoang huyệt người cậu, Cố Hạo Ngôn sướng đến tê dại da đầu, ở thời khắc thoải mái nhất, anh không nhịn được cảm thấy, dường như sống như vậy cả đời cũng sẽ là một lựa chọn không tồi.
Cố Hạo Ngôn cho rằng Mộ Dung Vũ đã nói rõ mọi chuyện, mẹ anh sẽ không gán ghép cho cậu nữa, ngờ đâu ngày hôm sau tan tầm về, anh vẫn thấy mẹ ngồi trong phòng khách nhà mình, trong tay cầm điện thoại, màn hình đối diện Mộ Dung Vũ, dường như đang cho cậu xem gì đó.
Mẹ Cố nhìn thấy anh về, vội vàng cười chào hỏi, không đợi Cố Hạo Ngôn hỏi, liền giải thích: "Hôm qua thông gia nói với mẹ xong, mẹ nhớ lại trước đây cũng từng tiếp xúc qua vài gia đình đồng tính luyến ái, có mấy người rất thích hợp, tuổi tác cũng tương đương, mẹ liên hệ hỏi thăm, rồi giới thiệu những người có ý định đó cho thông gia, xem có hợp không. Bọn mẹ đang xem ảnh chụp đây, Hạo Ngôn, con có muốn qua xem không? Giúp nhạc phụ con tham khảo đi."
Cố Hạo Ngôn quả thực không ngờ còn có màn này, cái bánh kem nhỏ và trà sữa nóng trên tay anh suýt nữa rơi xuống đất, mãi mới định thần lại, nói: "Mẹ, mẹ không có công việc đàng hoàng sao? Sao ngày nào cũng đi làm mai mối vậy?"
Anh tự nhiên đặt đồ vật vào lòng Mộ Dung Vũ, sau đó đi cởi áo khoác.
Mẹ Cố thấy cảnh này, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, rất nhanh liền nở nụ cười: "Công việc của mẹ vốn dĩ là giúp phụ nữ giải quyết phiền não, trong nhà có người đồng tính luyến ái, đương nhiên lo lắng, tìm đến chỗ chúng ta, chúng ta cũng phải giúp đỡ chứ. Hạo Ngôn, con còn rất hiếu kính nhạc phụ con, cái này là mua riêng sao?"
Cố Hạo Ngôn nói: "Đúng vậy, Mộ Dung thích ăn đồ ngọt."
Bánh kem anh mua chỉ có một cái, vị xoài, trà sữa là vị nguyên bản, sờ vào còn nóng.
Mộ Dung Vũ lấy đồ vật ra đưa về phía mẹ Cố, hỏi: "Chị dâu Cố muốn ăn loại nào?"
Mẹ Cố nói: "Mẹ sợ béo, mấy thứ này mẹ không đụng vào, trà sữa cũng lâu lắm rồi không uống."
Mộ Dung Vũ cắm ống hút vào trà sữa nhét vào tay bà, nói: "Không béo đâu."
Mẹ Cố nhận lấy, lại nói: "Hạo Ngôn, mau đến tham khảo một chút."
Cố Hạo Ngôn muôn vàn không muốn đi tới, nhận lấy điện thoại, cau mày bắt đầu đánh giá người trên màn hình, ghét bỏ nói: "Người này bị hói rồi, xác định cùng tuổi với Mộ Dung?"
Mẹ Cố nói: "Mới 35 tuổi, còn nhỏ hơn thông gia một tuổi đó, hói đầu là di truyền, điều này cũng không có cách nào khác."
Cố Hạo Ngôn bĩu môi, lại mở bức ảnh tiếp theo: "Trông xấu xí thế, ăn mặc quê mùa thế, camera làm đẹp cũng không che được mụn, mẹ xác định người thật có thể nhìn được không?"
Mẹ Cố nói: "Mẹ cũng thấy người này không thành, chỉ là để đủ số, tiếp theo, tiếp theo."
Chờ Cố Hạo Ngôn lật đến bức ảnh tiếp theo, bà vội vàng nói: "Mẹ thấy người này đặc biệt thích hợp, tuổi tác 34, trong nhà có xe có nhà, sự nghiệp thành công, diện mạo đoan chính, phúc hậu, quan trọng nhất là vóc dáng còn tốt, cao 1m85 đó, rất cao."
Cố Hạo Ngôn khịt mũi coi thường: "1m85 thì sao? Chẳng phải vẫn lùn hơn tôi?"
Mẹ Cố nghe câu này, ánh mắt phức tạp liếc nhìn con trai, Cố Hạo Ngôn tiếp tục bắt bẻ, phê bình toàn bộ sáu người mà mẹ Cố chuẩn bị, cuối cùng tổng kết: "Không có một người nào thích hợp."
Mẹ Cố giật điện thoại về, nhét lại vào tay Mộ Dung Vũ, nói: "Cái thằng nhóc này, lại không phải chuẩn bị cho nó. Thông gia, cậu xem đi. Theo mẹ thì người 34 tuổi vừa nói rất thích hợp, hơn nữa mẹ cũng đã hỏi thăm, nhân phẩm rất tốt, lại rất giữ mình, lớn tuổi như vậy, cũng chỉ nói yêu có một lần, nghe nói lần đó yêu từ cấp ba đến 30 tuổi, đối phương hình như không chịu được áp lực gia đình nên kết hôn, cậu ấy liền độc thân đến bây giờ cũng chưa tìm ai khác, rất si tình."
Cố Hạo Ngôn lạnh nhạt nói: "Ồ, có bạch nguyệt quang à? Đàn ông như vậy là tệ nhất, cả đời chỉ yêu một người, tim đã sớm cứng như đá, cậu có làm gì đi nữa người ta cũng cảm thấy cậu không bằng người trước kia."
Mẹ Cố vô ngữ, hớp một ngụm trà sữa, lại nói với Mộ Dung Vũ đang ăn bánh kem: "Sở thích của cậu ấy là đọc sách, tập thể hình, và du lịch. Mẹ đã gặp người thật rồi, vóc dáng rất đẹp, như người mẫu vậy, chân dài không tưởng."
Cố Hạo Ngôn "Hừ" một tiếng, giơ chân về phía mẹ mình, nói: "Có dài bằng con không?"
Mẹ Cố tâm trạng càng phức tạp nhìn con trai mình, đang định nói gì đó, Mộ Dung Vũ nói: "A Ngôn, anh đi nấu ăn đi, tôi đói rồi."
Cố Hạo Ngôn bất mãn trừng mắt nhìn cậu một cái, "Không phải đang ăn sao?" Người lại lập tức đứng dậy, không tình nguyện đi về phía phòng bếp.
Mẹ Cố lại ở lại ăn bữa tối, trong lúc đó cố gắng đề nghị Mộ Dung Vũ trao đổi phương thức liên lạc với đối phương, Mộ Dung Vũ đồng ý.
Cố Hạo Ngôn nhìn thấy cậu nghiêm túc thêm tài khoản đối phương, tức đến nghiến răng nghiến lợi, cả buổi tối không có sắc mặt tốt.
Ăn xong bữa tối mẹ Cố cũng không đi, không chỉ không đi, còn lên lầu hai, nói muốn giúp A Cẩu thu dọn đồ đạc một chút, xem thiếu gì rồi mua.
Mộ Dung Vũ liền đi cùng bà lên lầu, để lại Cố Hạo Ngôn một mình ở lầu một, có chút bực bội cho mèo ăn và trông con.
Mẹ Cố trước đây hiếm khi vào phòng Cố Hạo Ngôn, bà là một phụ huynh cởi mở, đối với con trai tuy không đến mức thả lỏng hoàn toàn, nhưng cực kỳ tôn trọng sự riêng tư của nó, không có sự đồng ý của nó, thường sẽ không tùy tiện bước vào không gian cá nhân của nó.
Giờ phút này họ vào phòng trẻ con, cánh cửa thông với phòng Cố Hạo Ngôn liền mở tùy tiện, mẹ Cố lại là ánh mắt phức tạp nhìn, không nhịn được hỏi: "Cánh cửa nối giữa hai phòng các con... không đóng lại à?"
Mộ Dung Vũ hoàn toàn không chú ý đến thần sắc của bà, bình tĩnh nói: "Như vậy tiện trông A Cẩu hơn."
Mẹ Cố cười gượng: "Ồ, đúng vậy, mẹ chỉ hơi kỳ lạ thôi, thằng Hạo Ngôn này trước kia đặc biệt chú trọng riêng tư, cánh cửa này vẫn là ba nó khuyên nó mở ra đó, nói tiện chăm sóc con, lúc đó nó một mực không muốn, bây giờ lại thay đổi lớn quá, rốt cuộc là... làm cha rồi."
Bà nhìn Mộ Dung Vũ, càng nhìn càng kinh ngạc.
Mẹ Cố biết phẩm chất con trai mình, nhân phẩm tuy không xấu, cũng không đến mức chơi những thứ quá đáng, ví dụ như ma túy, nhưng từ mười mấy tuổi quan hệ nam nữ đã có chút hỗn loạn, thường xuyên cặp kè với những cô gái khác nhau, sau khi đi làm lại thường xuyên cùng bạn bè ra vào những nơi ăn chơi, thậm chí còn bị ba nó bắt gặp ôm đàn ông đi ăn cơm bên ngoài.
Mẹ Cố thì không nghi ngờ xu hướng tính dục của con trai, ít nhất bà biết nó khẳng định vẫn thích phụ nữ nhiều hơn, còn đối với đàn ông, chắc chắn là Bạch Phong dẫn dắt nó chơi, phỏng chừng cũng chỉ nếm cái mới lạ mà thôi.
Mẹ Cố về phương diện này cũng không quản nhiều, trước kia còn dặn dò nó chú ý an toàn, sau này cũng ít nói hơn, chỉ kiên quyết yêu cầu nó kết hôn sớm.
Đối với chuyện kết hôn, Cố Hạo Ngôn cũng không có ý kiến gì, mọi thứ đều do cha mẹ quyết định, ở điểm này, mẹ Cố còn tính là vui mừng.
Con dâu khó sinh qua đời, Cố Hạo Ngôn không còn ràng buộc, mẹ Cố đánh giá nó khẳng định sẽ càng phóng túng, còn nghĩ sớm một chút nghỉ hưu để chăm cháu, may mắn Mộ Dung Vũ đến, nhận lấy gánh nặng này.
Nhưng bà không ngờ, sự xuất hiện của Mộ Dung Vũ có thể mang đến thay đổi lớn như vậy cho con trai, không chỉ biết làm việc nhà, biết chăm con, còn gần như không ra ngoài làm bậy.
Mẹ Cố mỗi khi nghĩ đến đây, liền không nhịn được cùng chồng khen ngợi người thông gia trẻ tuổi này, cảm thấy cậu ấy đến quả thực là lương sư của con trai, nhưng bây giờ nghĩ lại, căn bản không phải như vậy phải không?
Con trai không ra ngoài làm bậy, có phải căn bản là vì trong nhà có thứ nó thích hơn không?
Cho nên mỗi ngày tan tầm liền về nhà, mà trong nhà này, ngoài một đứa trẻ sơ sinh ra, cũng chỉ có đứa con trai phóng đãng của bà và một người đàn ông xinh đẹp căn bản không nhìn ra tuổi tác, sự kết hợp như vậy, tại sao trước đây bà lại không nghi ngờ theo hướng này?
Tại sao bà giới thiệu người cho thông gia thì con trai lại không vui, tại sao nó lại độc miệng phê bình chê bai những người đó, tại sao nó lại tỏ vẻ không muốn Mộ Dung Vũ tìm người khác, nguyên nhân lại là vì chính nó thích sao?
Mẹ Cố cảm thấy tam quan của mình đều phải sụp đổ, bà càng nghĩ càng thấy khả năng này rất lớn, cứ như vậy, ngay cả vết đỏ nhạt trên cổ Mộ Dung Vũ, bà cũng cảm thấy không giống như bị muỗi đốt, mà như là bị môi liếm mút ra.
Cũng đúng, mùa đông lạnh giá này, làm gì có muỗi chứ!
Mẹ Cố ôm ngực run rẩy, Mộ Dung Vũ chú ý thấy bà không ổn, động tác trên tay ngừng lại, quan tâm hỏi: "Chị dâu Cố, chị bị sao vậy? Chỗ nào không khỏe?"
Mẹ Cố nhìn cậu với vẻ mặt khó nói hết, há miệng, cuối cùng không dám hỏi ra, chỉ lắc đầu, nói: "Đột nhiên có chút tim đập nhanh, có lẽ đứng lâu rồi, tôi nghỉ một lát đi."
Mộ Dung Vũ vội vàng kéo một chiếc ghế đến, nói: "Vậy để tôi dọn dẹp, thật ra quần áo A Cẩu mặc không vừa trước đây tôi đều để ở tủ quần áo bên này, đã phơi khô khử trùng rồi, còn dùng túi bọc lại, nếu sau này có thân thích hay bạn bè có con nhỏ cần, cũng có thể cho đi."
Mẹ Cố phức tạp nhìn bóng lưng cậu, đột nhiên nói: "Cũng không cần, cứ để ở nhà đi, sau này còn dùng đến."
Mộ Dung Vũ nghi hoặc một chút, mẹ Cố nói: "Hạo Ngôn còn trẻ như vậy, không thể nào không cưới vợ, sau này cưới rồi sinh con nhỏ liền có thể tiếp tục mặc, thông gia cậu nói đúng không?"
Mộ Dung Vũ nghe vậy, động tác lật quần áo dừng lại một chút, sau đó nhẹ nhàng gật đầu.
Mẹ Cố đương nhiên không bỏ qua sự chần chừ này của cậu, cố gắng nặn ra một nụ cười, nói: "Thông gia, tôi biết trong lòng cậu khẳng định không dễ chịu, cảm thấy Tiểu Tuyết mới mất được một thời gian ngắn tôi đã nghĩ đến chuyện này, nhưng lòng tôi đối với Tiểu Tuyết cũng yêu thương như con gái, tôi cũng rất đau lòng, nhưng người ta luôn phải hướng về phía trước, không thể lưu lại quá khứ."
Mộ Dung Vũ nói: "Tôi sẽ không vì chuyện này mà khó chịu. Tiểu Tuyết đã qua đời, A Ngôn đương nhiên là có quyền lợi tái hôn."
Mẹ Cố nói: "Vậy thì tốt rồi, cảm ơn thông gia đã hiểu lý lẽ như vậy, thật ra tôi cũng đang tìm kiếm người thích hợp, thông gia tuy đối với A Cẩu rất tốt, nhưng tôi cảm thấy một đứa trẻ muốn khỏe mạnh trưởng thành, vẫn cần phải có phụ nữ bầu bạn, có một gia đình trọn vẹn, điều này là ông ngoại không thể thay thế. Yêu cầu của tôi cũng không cao, chính là đối với A Cẩu tốt là được, tuy không nhất định yêu cầu đối phương coi như con ruột, nhưng cũng không cần quá khắt khe. Đến lúc đó chờ tôi tìm được, thông gia cậu cũng cùng đến tham khảo một chút, xem có thích hợp không, được chứ?"
Mộ Dung Vũ tay đang lật quần áo, tâm trí lại căn bản không ở trên quần áo, không biết vì sao, nghe được những lời này, cậu trong lòng cực kỳ không thoải mái, nơi trái tim dường như đều đang đau.
Cố Hạo Ngôn tái hôn sao?
Bên cạnh anh sẽ có một người phụ nữ xa lạ, sau đó A Cẩu sẽ gọi người đó là mẹ sao?
Sự im lặng của cậu cũng làm mẹ Cố hoảng hốt, người phụ nữ lớn tuổi nhịn không hỏi ra hết những nghi vấn trong lòng, chỉ nói: "Thật ra phương diện này Hạo Ngôn đều không chọn, luôn là chúng tôi quyết định là được, nó à, có một tật xấu, quá lăng nhăng, nhiều năm như vậy không thấy nó thích ai lâu dài, bất luận nhất thời có mê luyến đến đâu, qua cơn mới mẻ là qua, sau đó chính là vứt bỏ như giày rách, quả thực có chút hỗn xược."
Mộ Dung Vũ cuối cùng hoàn hồn lại, cúi đầu, ngón tay hơi cuộn tròn một chút, nhẹ giọng nói: "Thật là hỗn xược."
Mẹ Cố vừa đi, Cố Hạo Ngôn liền lấy điện thoại của Mộ Dung Vũ.
Anh đã sớm cài vân tay mình vào điện thoại này, mở ra sau click vào ứng dụng mạng xã hội, liếc mắt một cái liền thấy người đàn ông mới được Mộ Dung Vũ thêm.
Đối phương dùng chính ảnh chụp của mình làm ảnh đại diện, ảnh chụp rất tuấn tú lại rất đoan chính, lịch sử trò chuyện, câu chào đầu tiên cũng là đứng đắn nói "Chào bạn", sau đó đơn giản giới thiệu một chút về mình.
Cố Hạo Ngôn chua chát châm chọc một câu "Quê mùa quá", lại nói: "Quả nhiên đã hơn ba mươi tuổi, thật là vô vị."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com