Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 44

Mộ Dung Vũ mỉm cười nhìn A Cẩu đang chơi với mèo trên thảm, nghe vậy nói: "Tôi cũng hơn ba mươi tuổi rồi."

Cố Hạo Ngôn nói: "Cho nên cậu cũng thật vô vị!"

Rồi lại sát lại gần, nói: "Người này nhìn qua chẳng có gì đặc biệt, tôi xóa hộ cậu nhé."

Mộ Dung Vũ cầm điện thoại lại, nói: "Làm vậy không lịch sự. Hơn nữa tôi thấy anh ta cũng rất được, chị dâu Cố nói muốn sắp xếp chúng tôi gặp mặt, tôi nghĩ có thể gặp một lần."

"Cái gì?"

Cố Hạo Ngôn nghe câu này lập tức lớn tiếng kêu lên, âm thanh lớn làm con trai và con mèo giật mình.

Con mèo run lên, nhanh chân chạy về ổ của nó, còn A Cẩu thì bò về phía đầu gối Mộ Dung Vũ, rồi dang hai tay đòi cậu ôm.

Cố Hạo Ngôn lại hoàn toàn không để ý, lớn tiếng nói: "Cậu tại sao muốn gặp anh ta? Không được đi!"

Ngực anh muốn nổ tung vì tức giận, Mộ Dung Vũ sao có thể đi xem mắt với người đàn ông khác? Tuyệt đối không được!

Mộ Dung Vũ bế A Cẩu lên, vỗ vỗ lưng nó, bình tĩnh nói: "Tôi không phải đã nói rồi sao? Tôi muốn thử yêu đương một lần, có cơ hội như vậy, tại sao không thử?"

Cố Hạo Ngôn tức giận giậm chân: "Cậu lấy cái gì để thử với anh ta?"

Anh tức đến mất hết lý trí, cái gì là kiêu hãnh, cái gì là sĩ diện hoàn toàn bị quẳng ra sau đầu, theo bản năng nói: "Nếu cậu nhất quyết phải yêu đương, tại sao không thử với tôi? Tôi không trẻ hơn, không cao lớn hơn, không đẹp trai hơn anh ta sao?"

Anh gầm lên những lời này lồng ngực còn đang phập phồng dữ dội, chờ ý thức được mình vừa nói ra những lời không nên nói, Cố Hạo Ngôn chỉ là ngẩn ra một chút, nhưng lại không có cảm giác hối hận.

Anh chấp nhận, anh chính là đã thua trong tay người này, anh muốn yêu đương với Mộ Dung Vũ, muốn cứ thế ở bên cậu cả đời, mỗi ngày ngủ cùng giường với cậu, mỗi ngày nấu cơm cho cậu ăn, cho dù là cùng cậu trồng rau nuôi gà cũng cam tâm tình nguyện!

Mộ Dung Vũ nghe câu này, cả người ngẩn ra, chậm rãi ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt Cố Hạo Ngôn.

Cố Hạo Ngôn bị cậu nhìn đến mặt đỏ bừng, máu huyết có thể thấy rõ ràng dâng lên, một lát sau ngay cả tai cũng đỏ, anh cắn chặt răng, nói: "Không sai! Mộ Dung Vũ, tôi chính là thích cậu, muốn cùng cậu ở bên nhau cả đời, không muốn nhìn thấy cậu đi xem mắt với người khác! Đàn ông hay phụ nữ gì cũng không được! Cậu thấy sao? Có đồng ý yêu đương với tôi không?"

Cố Hạo Ngôn đại khái đời này cũng chưa từng nghĩ mình sẽ chủ động tỏ tình với một người, lại còn là một người đàn ông lớn hơn mình mười một tuổi, hơn nữa vẫn là trong tình huống hoàn toàn yếu thế!

Anh căn bản không xác định đối phương có cảm tình giống mình không, nếu như bị từ chối...

Tưởng tượng đến việc sẽ bị từ chối, phản ứng đầu tiên của Cố Hạo Ngôn lại không phải cảm thấy mất mặt, mà là sẽ khó chịu.

Anh đến giờ mới biết mình đã xong rồi, anh đối với người này đã sớm bén rễ tình sâu, hơn nữa hoàn toàn không giống những lần rung động ngắn ngủi trước đây, anh thua hoàn toàn.

Mộ Dung Vũ nhìn chằm chằm anh mười mấy giây liền cúi đầu, nói: "Không muốn."

???

Cố Hạo Ngôn vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, tức giận gần như muốn phát điên, nếu không phải con trai anh còn đang trong lòng Mộ Dung Vũ, anh nhất định phải túm lấy người này lắc mạnh hỏi cho rõ rốt cuộc cậu nghĩ gì.

Anh cố nén đau lòng, cố gắng bình tĩnh hỏi: "Tại sao?"

Không đợi Mộ Dung Vũ trả lời, lại nói: "Tôi vừa trẻ lại vừa đẹp trai lại nhiều tiền, cao phú soái ba điểm này tôi chiếm trọn, dương vật lại lớn lại dài, trên giường có thể hoàn toàn thỏa mãn cậu, cậu còn chỗ nào không hài lòng về tôi? Chẳng lẽ cậu bận tâm tôi là chồng cũ của Tiểu Tuyết? Nhưng cậu lại nói giữa chúng ta không tính loạn luân."

Cố đại thiếu càng nói càng ấm ức, hoàn toàn không thể lý giải rõ ràng mình chiếm hết ưu thế, tại sao Mộ Dung Vũ còn có thể nói ra ba chữ ( thật ra theo tiếng việt thì hai chữ )

"Không muốn".

Mộ Dung Vũ cúi đầu không nói, Cố Hạo Ngôn sốt ruột thúc giục cậu: "Cậu nói đi, cậu nói tôi chỗ nào không tốt, tôi xem có thể sửa được không."

Mộ Dung Vũ nói: "Tiền sử quá nhiều, không thể tin tưởng."

Cậu nhìn Cố Hạo Ngôn: "Mẹ anh còn nói anh lăng nhăng, thích cái gì cũng chỉ được một thời gian ngắn, mà tôi thì muốn cả đời, anh không cho được."

Cố Hạo Ngôn nổi giận: "Mẹ kiếp, tại sao lại nói tôi không cho được! Trước kia tôi có chơi bời một chút, nhưng cũng chỉ là hoa thôi! Chưa từng đưa tim ra ngoài! Đời này người làm tôi chủ động tỏ tình cũng chỉ có một mình cậu, cậu dám không cần sao?"

A Cẩu trong lòng bị bộ dạng của cha dọa lại muốn khóc, bĩu môi vẻ đáng thương tội nghiệp, Mộ Dung Vũ cúi đầu hôn hôn má nó, ôm dỗ dành, có chút trách cứ nhìn Cố Hạo Ngôn: "Anh đừng hung dữ như vậy, dọa đến A Cẩu."

Cố Hạo Ngôn một chút cũng không thu liễm, còn xích lại gần cậu, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Cậu lấy cái gì nói tôi không cho được!"

Mộ Dung Vũ nhẹ nhàng lắc đầu, như là không muốn cãi cọ với anh, ôm con đứng dậy muốn đi lên lầu, mới đi được vài bước, eo đã bị Cố Hạo Ngôn ôm chặt, người đàn ông vùi đầu vào cổ cậu, thì thầm: "Không được đi!"

Giọng nói anh mang theo sự khàn khàn, thậm chí còn có một tia nức nở khó có thể kiềm chế, Mộ Dung Vũ ban đầu muốn giãy giụa, nghe thấy giọng anh, cũng nhịn xuống.

Mặt người đàn ông dán chặt vào cổ cậu, hơi thở phả vào da thịt cậu, có chút nóng lại có chút ngứa. Cố Hạo Ngôn nói: "Cậu lấy cái gì nói tôi không cho được."

Trong những lời này không có sự hung hăng, ngược lại sự ấm ức chiếm nhiều hơn.

Mộ Dung Vũ giật mình, chờ ý thức được làn da cổ tiếp xúc là cái gì, theo bản năng nhúc nhích, nói: "A Ngôn, anh..."

Cánh tay siết chặt eo càng dùng sức hơn, làm Mộ Dung Vũ khó có thể nhúc nhích, giọng Cố Hạo Ngôn càng ấm ức, tiếng khóc nức nở cũng càng rõ ràng: "Cậu lấy cái gì nói tôi không cho được..."

Cố Hạo Ngôn đang khóc.

Mộ Dung Vũ chưa từng nghĩ tới người đàn ông này sẽ khóc, hơn nữa vẫn là vì sự từ chối của mình mà khóc.

Cậu từ cái nhìn đầu tiên thấy người đàn ông này đã không có nhiều thiện cảm, sau khi tiếp xúc càng khắc sâu cảm nhận được sự nóng nảy, dễ nổi giận, lại còn thích chơi bời, hành sự lãng phí, nếu không phải vì A Cẩu, cậu đã không muốn ở lại.

Nhưng mà thời gian càng lâu, thiện cảm đối với người này liền càng nhiều, lớn lên đẹp trai, vóc dáng tốt, tuy miệng mồm không tha người, nhưng nên gánh vác vẫn sẽ làm, hơn nữa rất nhiều lúc biểu cảm nhỏ và A Cẩu quả thực giống nhau như đúc, làm trái tim Mộ Dung Vũ dần dần tan chảy.

Biết anh đối với mình có hứng thú tình dục, Mộ Dung Vũ cũng vừa lúc muốn mở ra cuộc sống mới, thử những chuyện trước đây chưa từng làm, ví dụ như làm tình.

Hai người xem như ăn ý, trên giường cũng cực kỳ hòa hợp, ngày tháng chậm rãi trôi qua, Mộ Dung Vũ nghĩ đến thời hạn đã định, thật ra tâm trạng cũng sẽ phức tạp.

Không nỡ A Cẩu là một chuyện, đối với người đàn ông này, cậu khẳng định cũng sẽ không nỡ đi?

Nhưng loại tình cảm này là yêu mến, lại là không lâu trước đây mới ý thức được, chính là lúc mẹ Cố nói phải tìm người xem mắt cho Cố Hạo Ngôn.

Mộ Dung Vũ nghe câu nói kia, lòng có chút đau.

Cậu vốn đã quyết định đợi A Cẩu tròn một tuổi sẽ trở về, cuộc nói chuyện với mẹ Cố càng làm cậu kiên định quyết tâm này, cho nên khi Cố Hạo Ngôn tỏ tình, cậu căn bản không có chút ý niệm muốn đổi ý.

Người đàn ông này quá lăng nhăng, nhỏ hơn cậu quá nhiều, không thích hợp, cực kỳ không thích hợp.

Mộ Dung Vũ là người chưa từng yêu đương, 36 năm thời gian cũng chưa từng có tình cảm yêu đương với ai, nhưng càng như vậy, một khi động lòng rồi, liền sẽ lún sâu hơn.

Cậu là người thông suốt, cũng có lý trí, cho nên mới căn bản sẽ không hồ đồ đến mức đồng ý Cố Hạo Ngôn "thử xem".

Thật sự thử qua, đối phương tùy thời có thể rút lui, còn cậu thì phải làm sao?

Đến lúc đó trở lại quê nhà, sống những ngày tháng đau lòng sao?

Mới không cần như vậy.

Nhưng mà trái tim kiên định, rốt cuộc vẫn bị nước mắt của Cố Hạo Ngôn làm lay động.

Cổ nơi đó càng ngày càng ướt, những giọt nước mắt kia rơi xuống, hoàn toàn thấm vào bên trong quần áo cậu, dần dần chảy đến chỗ trái tim, như là hòa hợp cùng nơi đó.

Mộ Dung Vũ yên lặng một lúc lâu, khẽ động, đang định nói gì đó, Cố Hạo Ngôn lại đột nhiên cắn một miếng vào cổ cậu, như để hả giận, nhưng chỉ ban đầu dùng chút lực, sau đó cũng chỉ là ngậm lấy không động đậy, lại siết chặt cậu hơn một chút.

Mộ Dung Vũ bị anh siết hơi đau, bất đắc dĩ cười cười, đối diện với đôi mắt đen láy của A Cẩu trong lòng, nhẹ giọng nói: "Anh là chó sao? Cứ cắn người."

Cố Hạo Ngôn nghẹn ngào nói: "Tôi cứ cắn cậu đấy! Cậu mà đi, tôi lại cắn cậu!"

Mộ Dung Vũ bật cười, nói: "A Cẩu còn không ấu trĩ bằng anh, mau thả tôi ra, A Cẩu không kiên nhẫn, sắp khóc rồi."

Cố Hạo Ngôn nói: "Mặc kệ nó khóc!"

Giọng anh còn mang theo chút khóc nức nở, mặt cọ vào cổ Mộ Dung Vũ, vẫn còn chút vết nước.

Mộ Dung Vũ ôm một người nhỏ, kéo một người lớn, căn bản không thể nhúc nhích, qua hồi lâu, cậu như là bất đắc dĩ khẽ thở dài: "Tôi không đi nữa."

Cố Hạo Ngôn giật mình, chậm rãi ngẩng mặt lên.

Mộ Dung Vũ nói: "Muốn thử... thì thử với anh đi, chờ đến ngày nào đó anh không muốn thử nữa, anh cứ nói với tôi."

Cố Hạo Ngôn buông lỏng tay đang siết chặt cậu, chuyển sang đối diện nhìn cậu ngây ngốc, trên khuôn mặt tuấn tú vẫn còn vương lại hai vệt nước mắt, nhìn chằm chằm cậu một lúc lâu, mới nói: "Thử với tôi?"

Mộ Dung Vũ gật gật đầu, hoạt động một chút cơ thể bị siết cứng đờ, cúi đầu cọ một chút lên trán A Cẩu, nói: "Nhưng mẹ anh bên kia hình như vẫn muốn tìm vợ cho anh, còn muốn sinh con, đến lúc đó nếu như bị họ biết..."

Cố Hạo Ngôn nói: "Sinh quỷ con! Tôi có A Cẩu là đủ rồi!"

Anh vui mừng ôm chặt Mộ Dung Vũ, ôm luôn cả con trai vào lòng, hưng phấn gần như muốn ôm cậu xoay vòng vòng, chờ vui vẻ đủ rồi, lại vội vàng nhìn chằm chằm Mộ Dung Vũ, nói: "Cậu có phải cố ý không?"

Mộ Dung Vũ nói: "Cái gì?"

Cố Hạo Ngôn nói: "Vừa nãy cậu căn bản là dùng phép khích tướng đúng không? Cậu khẳng định đã sớm để ý tôi! Để ý cơ ngực tôi! Để ý chân dài tôi! Còn yêu dương vật lớn của tôi đến chết! Lại cố ý muốn kích tôi tỏ tình trước! Khẳng định là như vậy!"

Mộ Dung Vũ nhìn nụ cười tự tin của anh, bình tĩnh nói: "Anh là cảm thấy mình vừa khóc quá mất mặt, bây giờ muốn bù đắp sao?"

Cố Hạo Ngôn sắc mặt cứng đờ, rất nhanh giận dữ: "Chẳng lẽ tôi không có mị lực bằng một người đàn ông già 34 tuổi!?"

Mộ Dung Vũ nói: "Tôi chưa thấy người thật, có lẽ cần gặp một lần mới có thể so sánh. Hơn nữa, đạo lý rượu càng lâu càng ngon anh không hiểu sao?"

Cố Hạo Ngôn vội vàng nói: "Tôi không hiểu! Nhưng cậu không được đi!"

Xem như đã xác định quan hệ yêu đương, chuyện đầu tiên Cố Hạo Ngôn làm chính là cầm điện thoại Mộ Dung Vũ từ chối người đàn ông 34 tuổi kia, sau đó xóa phương thức liên lạc của anh ta.

Mộ Dung Vũ không có ý kiến gì về việc này, nhưng trong lòng cậu còn có một nỗi lo lắng, đợi A Cẩu ngủ rồi, cậu mới nói: "Nếu chị dâu Cố biết chuyện này, không biết phải giải thích thế nào."

Cố Hạo Ngôn tưởng tượng đến phản ứng có thể xảy ra của cha mẹ khi biết chuyện này, trong lòng cũng có chút chột dạ, nhưng anh rất nhanh trấn tĩnh lại, nói: "Biết thì biết, có gì mà quan trọng."

Anh nhẹ nhàng véo má Mộ Dung Vũ, cười trêu chọc: "Cậu cũng sẽ sợ chuyện này sao? Tôi tưởng cậu là người cao nhân ngoài vòng thế sự, mọi đạo lý đối nhân xử thế đều không để trong lòng, chuyện này càng không lo lắng chút nào."

Lại tự luyến nói: "Xem ra cậu thật sự yêu tôi đến chết, ngay cả chuyện này cũng lo lắng hộ tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com