Chương 51: Sắp xếp
Biển băng vô bờ vắt ngang trước mắt, sao trời tỏa sáng lấp lánh mờ ảo, những cây cột cổ xưa cao vút thần thánh mà trang nghiêm, cả thế giới ly kỳ mà thần bí. Dù là lần thứ hai vào đây, Thẩm Tri Đường vẫn không khỏi cảm thán không thôi. Quái vật khổng lồ đã tọa lạc trên cây cột cao nhất, xúc tu dày đặc chi chít tựa cành cây, lay động nhè nhẹ trong gió, đồng tử mắt đỏ ngầu của Người nhìn xuống tất cả, không có chút tình cảm nào.
Tang Hủ nhìn về phía Thẩm Tri Ly. Rõ ràng kẻ này đã bị thương nặng, toàn thân đầm đìa máu.
Hắn đã gặp phải chuyện gì? Tang Hủ rất muốn biết.
Lần này Hàn Nhiêu ăn mặc khá chỉnh tề, đặc biệt thay bộ âu phục cắt may đắt đỏ nhất của anh ta. Ngoài ra, anh ta còn tìm đến nhà tạo mẫu tóc hàng đầu làm kiểu tóc chải ngược, còn thắt cà vạt màu hoa hồng, chân đi giày da bóng loáng, cố gắng cứu vãn hình tượng xấu trần truồng trước mặt sếp tổng lần trước.
Anh ta cũng chú ý đến tình trạng của Thẩm Tri Ly, có điều sếp tổng còn chưa hỏi, anh ta thức thời im lặng.
Thẩm Tri Ly tự giác nhận lỗi: "Xin hãy tha thứ cho sự xúc phạm của tôi, tôi đã chứng kiến sức mạnh của ngài, giờ tôi hoàn toàn không có chút ý kiến gì đối với quyền uy của ngài, xin hãy cho tôi cơ hội lấy công chuộc tội."
Tang Hủ im lặng không nói gì.
Trong mắt mọi người, sếp tổng im lặng càng khiến người ta không nắm bắt được.
Nhưng thực ra, Tang Hủ chỉ là không biết nên viện cớ cho bản thân ra sao, cậu vốn không có cách nào giết được Thẩm Tri Ly.
"Ngài muốn bóp chết tôi dễ như trở bàn tay." Thẩm Tri Ly cười, "Tôi đã dùng hết phương pháp hộ mệnh, ngài chỉ cần cử sứ giả thần linh thêm một lần nữa, chắc chắn tôi sẽ phải chết. Nhưng tôi nghĩ, tôi sống sẽ có lợi hơn đối với ngài."
Sứ giả thần linh? Tang Hủ nghĩ bụng, lẽ nào thứ đang tìm Tang Tiểu Quai, thứ có đầu của bố mẹ ông bà ngoại của cậu ấy, chính là "sứ giả thần linh"?
Nhưng "sứ giả thần linh" là cái gì? Tang Hủ rất muốn hỏi, nhưng không thể hỏi bằng thân phận của sếp tổng được, chỉ đành giữ nguyên vẻ mặt vô cảm.
"Sứ giả thần linh là cái gì?" Cuối cùng Hàn Nhiêu không nhịn được nói chen vào.
Tang Hủ thầm giơ ngón cái với Hàn Nhiêu trong lòng.
Thẩm Tri Ly mắc lỗi, Thẩm Tri Đường sợ sếp tổng cũng có ấn tượng xấu với mình, tìm cơ hội tạo thiện cảm trước mặt sếp tổng, chỉ động giải đáp: "Cụ thể thì tôi cũng không nói rõ được, nói chung chung thì sứ giả thần linh chính là người bị thần linh ảnh hưởng, đồng hóa. Anh đã bao giờ nghe nói đến Xuất Mã Tiên chưa? Đệ Tử Xuất Mã mời đại tiên nhập vào người, có thể khám bệnh giúp người khác. Sứ giả thần linh có tác dụng tương tự Đệ Tử Xuất Mã, nhưng biểu hiện thần bí hơn. Hơn nữa nghe nói, sau khi bị đồng hóa, sứ giả sẽ càng ngày càng trông giống thần linh."
Nghĩa là sao? Tang Hủ hơi nhíu mày, theo ý của Thẩm Tri Đường, con quái vật bốn đầu nhiều tay đó là bố mẹ ông bà ngoại đã bị Đẩu Mẫu đồng hóa ư? Lẽ nào con quái vật đó không phải kẻ lừa đảo giả mạo, nó là người thân của cậu thật?
Giờ phút này, cuối cùng cậu cũng hiểu, trận hỏa hoạn mười lăm năm trước, thi thể mất tích của người thân cậu đã đi đâu.
Họ không chết, họ đã hòa làm một.
Lồng ngực Tang Hủ như bị đá đè, không đặc biệt đau buồn, chỉ hơi khó chịu không thở được. Cậu biết, đấy là bởi ông nội đã móc mất vía tim của cậu, dù biết được số phận người thân gặp phải, cậu vẫn không đau buồn quá mức.
Nếu họ đã trở thành sứ giả của thần linh thật, thế thì hành động của họ là kết quả của việc thực hiện ý chí thần linh. Kẻ tìm cậu là bố mẹ ông bà, nhưng cũng là Đẩu Mẫu Nguyên Quân. Tại sao Đẩu Mẫu lại tìm cậu? Không phải Ngài là vị thần mà nhà họ Tang thờ phụng đấy ư? Tại sao Ngài lại ra tay với tín đồ của mình?
Cậu nghĩ, cậu phải điều tra rõ tất cả mọi việc.
Còn Tang Vạn Niên, người từng gần thần linh nhất, là một điểm bắt đầu rất tốt.
Thẩm Tri Ly nói tiếp: "Sếp tổng, xin ngài cho phép tôi hối cải sửa đổi, tạo ra giá trị lớn hơn cho ngài và công ty." Hắn cười gượng buồn bã, "Nếu ngài nhất định phải giết tôi, xin hãy cho Tiểu Đường đi cùng tôi, hai anh em tôi dù chết cũng phải chết cùng nhau."
Thẩm Tri Đường: "???"
Cô nhanh chóng phủi sạch quan hệ, "Sếp tổng, ngài giết anh ta là đủ rồi, lóc thịt lột da phân thây xẻ xác thế nào cũng được, đừng kéo theo tôi."
Tang Hủ: "..."
Đúng là tình anh em cảm động trời đất...
"Không có lần sau." Tang Hủ thờ ơ nói, "Có một việc, Thẩm Tri Ly đi làm."
Thẩm Tri Ly cúi đầu, "Xin hết lòng phục vụ ngài."
"Ngươi đến Tam Lý Trang ở Nam Dương, Hà Nam, điều tra về Tang Hùng Hưng và Giả Quế Kiều." Tang Hủ nói, "Đừng để bị lộ, hành động kín đáo."
"Tang Hùng Hưng..." Thẩm Tri Ly nhướn mày, "Liên quan đến nhà họ Tang ư?"
Cụm từ nhà họ Tang vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều dỏng tai lên.
Gần đây tập đoàn năm dòng họ đã đăng tin săn thưởng dành cho mọi người ngoại tộc —— tìm tàn dư của dòng họ Tang.
Mọi người chỉ biết nhà họ Tang là gia tộc bí ẩn và tà ác, cụ thể như thế nào thì không hay biết. Dù là Thẩm Tri Đường, hiểu biết về dòng họ Tang cũng chỉ là bề ngoài. Phải rồi, sếp của cô ở nhà họ Tần vừa nhắn tin cho cô, bảo có thể tàn dư nhà họ Tang đang ở Nam Kinh, bảo cô tham gia nhiệm vụ tìm kiếm kiểu rải thảm ở khu Tê Hà, cô viện cớ đau bụng kinh, xin nghỉ phép trốn việc, còn bị sếp phê bình.
Tang Hủ nhìn biểu cảm mù mịt của họ, biết họ biết rất ít về dòng họ Tang. Năm dòng họ rất kiêng dè dòng họ Tang, chắc chắn sẽ phong tỏa thông tin về dòng họ Tang. Có điều cậu muốn họ làm việc, không ngại tiết lộ một số thông tin mấu chốt, bèn nói: "Họ là bố mẹ của Tang Vạn Niên."
"Gì cơ?" Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.
Đợi đã, Tang Vạn Niên là người ngoại tộc, chắc chắn là ông ta có bố mẹ, suy cho cùng thì kẻ này không thể nhảy từ kẽ nứt tảng đá ra được. Có điều Hàn Nhiêu và Thẩm Tri Đường không ngờ, đến bố mẹ của ông ta là ai mà sếp tổng cũng biết. Có phải việc này chứng tỏ sếp tổng biết rất rõ về lai lịch nhà họ Tang hay không?
"Sếp tổng, nhà họ Tần nói tàn dư của dòng họ Tang đang ở Nam Kinh, họ đã cử người lục soát rải thảm các khu vực lớn ở Nam Kinh." Thẩm Tri Đường đóng góp thông tin mình biết.
Tang Hủ thờ ơ nói: "Tin giả. Năm dòng họ bị lừa rồi."
Thẩm Tri Đường lại thầm giật mình, quả nhiên, sếp tổng hiểu rõ nhà họ Tang hơn hẳn năm dòng họ. Mặc dù không biết sếp tổng là người như thế nào, nhưng chỉ dựa vào kiến thức uyên bác, năng lực siêu phàm mà Ngài thể hiện, cô có thể khẳng định, rất có thể sếp tổng là cao thủ cấp Vọng Hương trở lên.
Hiện giờ sếp tổng bước ra lập nghiệp, đối với kẻ tép riu như họ mà nói, là thời cơ ngàn năm có một. Trưởng thành cùng công ty, sau này công ty làm ăn lớn mạnh, cô sẽ là bô lão. Nhân viên công ty càng ngày càng đông, là nhân viên cũ có lý lịch, rất có thể cô sẽ được thăng chức! Đến khi công ty đạt tới tầm vóc tập đoàn năm dòng họ, cô còn có thể nắm giữ cổ phần!
Nghĩ đến đây, cô càng quyết tâm tạo thiện cảm với sếp tổng hơn.
Tang Hủ không nói thêm, chỉ giả ngầu vừa phải, hơn nữa vốn dĩ thông tin cậu nắm được cũng không nhiều, nói nhiều sẽ lộ sơ hở. Sắp xếp công việc cho Thẩm Tri Ly xong, cậu bắt đầu kiểm tra thành quả của hai người còn lại.
"Báo cáo tiến triển công việc của mọi người đi."
Thẩm Tri Đường cúi đầu, ngượng ngùng nói: "Tôi đã tu đạo Trời của dòng họ Tần, hiện giờ đã thành công lọt vào tập đoàn Tần Thị làm cộng tác viên. Chức vị này quả thật là cực thấp, tôi sẽ cố gắng lên chính thức."
Hàn Nhiêu nói: "Mặc dù chưa vào được năm dòng họ, nhưng tôi đã tạo quan hệ với nhà họ Triệu, mấy ngày nữa tôi sẽ dùng bữa với giám đốc tiêu thụ ở Hồng Kông của nhà họ Triệu. Sếp tổng hãy yên tâm, tôi sẽ cố gắng lọt vào nội bộ nhà họ Triệu." Anh ta tạm dừng, lại nói, "Sếp tổng, tôi có một vấn đề muốn xin ngài chỉ bảo."
Tang Hủ: "..."
Hy vọng đừng là câu hỏi gì mà cậu không trả lời được.
"Tôi đã tu đạo Tu La, nhưng tôi không biết thần thông của mình là gì." Hàn Nhiêu nói.
"Có gì khác trước đây không?" Thẩm Tri Đường nhiệt tình giúp đỡ.
Hàn Nhiêu sờ râu cằm ngẫm nghĩ, mấy ngày nay không biết đám đàn em của anh ta bị làm sao, hăng hái hơn trước kia gấp hàng nghìn lần, anh ta đến nhà tắm mát xa, họ khăng khăng túm tụm quanh anh ta, còn tranh nhau cọ lưng cho anh ta. Vì chuyện nhỏ này mà đám đàn em suýt thì đánh nhau.
Họ hiếu thuận thế, anh ta gần như tưởng rằng mình kiểm tra sức khỏe phát hiện bệnh ung thư.
Anh ta gãi đầu, nói: "Dạo này đám anh em của anh rất ân cần với anh. Anh có một cô con gái, là chó ngao Tây Tạng, gần đây con bé cứ ôm chân anh này nọ. Còn nữa, anh đi dạo công viên, cứ có người nhìn trộm anh, chụp trộm anh, còn có người bám theo anh. Anh đã điều tra, họ đều là người bình thường, không có lai lịch gì, cũng không có điểm chung với anh."
Tang Hủ: "..."
Trong giấc mộng đầu tiên, cô con gái mà Hàn Nhiêu muốn cậu đi thăm là con chó ngao này ư?
Thế vợ của Hàn Nhiêu... có phải người không?
"Ơ..." Thẩm Tri Đường chau mày ngẫm nghĩ, "Việc này chẳng liên quan gì đến thần thông cả, có phải anh đã đắc tội với ai không? Còn về chó của anh, có thể là đến kỳ động dục."
Đợi đã, một suy nghĩ vụt lóe trong đầu Tang Hủ, cậu chợt nhớ tới lúc dùng Quan Lạc Âm với đầu anh em nhà họ Hứa, cậu đã nhìn thấy bài giảng của nhà họ Tần về sáu đạo thần thông.
"Không," Tang Hủ cất tiếng, "Đúng là thần thông."
Mắt Hàn Nhiêu bừng sáng, "Là thần thông gì vậy sếp tổng?"
Tang Hủ nói: "Mị Cốt Tô Hồn."
"Bốn chữ nào vậy?" Hàn Nhiêu chẳng hiểu mô tê gì.
"Đúng thế," Thẩm Tri Đường vỡ lẽ, "Anh Hàn, anh đã luyện thần thông dạng mê hoặc của đạo Tu La. Có phải anh đã nhìn vào mắt chó ngao của anh với những người bám theo anh không? Tu luyện "Mị Cốt Tô Hồn", anh nhìn vào mắt ai, người đó sẽ phải lòng anh. Đương nhiên, chỉ giới hạn với người cấp thấp hơn anh thôi. Đối với người bằng cấp anh, có thể anh cần dùng cách mê hoặc cao hơn, ví dụ ôm và hôn. Đối với người cấp cao hơn anh, có thể anh phải lên giường với người đó. Tóm lại, cấp càng cao, anh càng khó mê hoặc thành công."
Hàn Nhiêu: "..."
Không phải.
Chắc nhầm rồi.
Anh ta nhớ đến đám đàn em đánh nhau vì cọ lưng cho anh ta, lẽ nào họ đều phải lòng anh ta???
"Tôi tôi tôi tôi phải đổi đạo khác," Hàn Nhiêu túa mồ hôi như mưa, "Đạo Tu La không phù hợp với tôi."
"Hết cơ hội rồi," Thẩm Tri Ly sung sướng trước nỗi đau của người khác, "Đã chọn một đạo thì không thể chọn đạo khác, anh có bao nhiêu nguyên liệu Gõ Cửa những đạo khác thì cũng không thể học thần thông của chúng được, chỉ khiến anh bị rủi ro biến dị hơn thôi."
Hàn Nhiêu sụp đổ ngay tại chỗ, "A a a a a——"
"Cuộc họp hôm nay đến đây thôi, mời mọi người tiếp tục làm việc, giải tán."
Tang Hủ đang định chuyển sang ngoại tuyến thì chợt nhìn thấy Thẩm Tri Đường giơ tay rất cao.
Tang Hủ gật đầu với cô, cô dồn can đảm, nói: "Sếp tổng, tôi giới thiệu cậu Lưu Kiến Quốc với ngài, không biết ngài cân nhắc thế nào?"
Hầy, Thẩm Tri Đường giữ lời quá, cậu muốn phớt lờ cũng khó.
Có điều, nếu cậu gia nhập công ty bằng thân phận Lưu Kiến Quốc, hợp tác và trao đổi với các nhân viên sẽ có hiệu suất cao hơn. Tương lai nếu có việc gì cần họ giúp, cậu có thể ra lệnh bằng thân phận sếp tổng.
Cậu nói: "Cậu ta có thể trở thành nhân viên tạm thời của công ty, thử thách sáu tháng đạt chuẩn mới được lên chính thức. Trong thời gian thử thách, không được tham gia cuộc họp nhân viên chính thức."
Thẩm Tri Đường vui mừng khôn xiết, trịnh trọng khom lưng, "Cảm ơn sếp tổng!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com