Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26: END

Chương 26: Dùng âm hộ vắt nước/ Đăng ký kết hôn/ Tặng nhẫn

Sau khi đọc xong nhật ký của Hứa Kiến Quân viết, cảm xúc lẫn lộn, tâm trạng của Cố Ninh trở nên nặng nề xen lẫn chút phức tạp. Anh nợ Hứa Kiến Quân rất nhiều. Món nợ này không thể giải quyết bằng tiền, chỉ có thể trả cho cậu bằng cơ thể của mình.

Hứa Kiến Quân đang bận rộn trong bếp. Cậu thấy thấy Cố Ninh bước vào phòng ngủ của mình. Cậu vội vã chạy vào phòng, khuôn mặt cũng trở nên đỏ ửng. Nhìn thấy Cố Ninh cầm cuốn nhật ký cậu viết ở trong tay, mặt cậu càng đỏ hơn. Hứa Kiến Quân lắp bắp một lúc lâu cũng không nói được một câu hoàn chỉnh: "Giám đốc Cố... Tôi... cái này..."

Cố Ninh khép nhật ký lại, sau đó đi đến chỗ Hứa Kiến Quân hỏi: "Em có phải đã nghĩ đến việc tự tử?"

Khi Cố Ninh hỏi câu hỏi này, đôi mắt anh tràn đầy đau khổ. Anh thực sự cảm thấy rất có lỗi với người đàn ông cao lớn ngốc nghếch trước mặt mình.

"Ừm." Từ Kiến Quân cúi đầu trả lời câu hỏi của Cố Ninh một cách yếu ớt. Cậu đã nghĩ đến việc nhảy lầu tự tử vì cậu cảm thấy cuộc sống không có Cố Ninh thật là nhàm chán, nhưng khi nghĩ đến gia đình, Hứa Kiến Quân lại chùn bước.

Cố Ninh kiễng chân, hôn lên môi Hứa Kiến Quân: "Từ nay về sau anh sẽ yêu em, đừng nghĩ đến chuyện tự tử nữa."

Hứa Kiến Quân cảm thấy rất ngượng ngùng khi được Cố Ninh hôn môi, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất vui.

Hứa Kiến Quân cũng hôn lại Cố Ninh, nụ hôn nhanh chóng lướt qua, giống như vụn trộm vậy.

Cố Ninh cười nói: "Muốn hôn thì hôn cho thật kỹ vào, anh sẽ không từ chối đâu."

Vì đau lòng cho Hứa Kiến Quân, hiện tại Cố Ninh vô cùng bao dung với Hứa Kiến Quân.

Hứa Kiến Quân không dám làm gì táo bạo hơn. Anh chỉ muốn li/ếm âm hộ của Cố Ninh, vì vậy cậu đã đẩy Cố Ninh xuống giường, nhanh chóng tiến đến li/ếm âm hộ của anh thật mạnh.

Sau khi nghe yêu cầu của Hứa Kiến Quân, Cố Ninh gật đầu chắc chắn: "Em muốn làm gì thì làm."

Hứa Kiến Quân đẩy Cố Ninh xuống giường theo ý cậu muốn. Cậu cũng không đóng cửa mà cởi quần của Cố Ninh ra và bắt đầu li/ếm âm hộ anh.

Trong phòng chỉ có hai người, nên Cố Ninh có thể tùy ý rên rỉ: "Ừm... A... Thật sướng... Ừm... Hứa Kiến Quân... Ừm..."

Cố Ninh rên rỉ, còn gọi tên Hứa Kiến Quân.

Điều này khiến cả linh hồn của Hứa Kiến Quân sướng như bay vào không trung. Cậu vùi đầu vào chân Cố Ninh, li/ếm âm hộ của anh. Cậu cũng quên mất bản thân vẫn đang nấu mì trong bếp.

Hứa Dao nghĩ rằng mẹ của cô ở một mình trong bệnh viện không có ai chăm sóc, vì vậy cô đã xin nghỉ học vài ngày. Sau khi được nhà trường đồng ý, cô về nhà lấy một số quần áo của hai người mang đến bệnh viện.

Nhưng trước khi Hứa Dao bước ra khỏi cửa, cô đã nghe thấy tiếng rên rỉ của Cố Ninh, giống như một con mèo đang động dục, khiến khuôn mặt cô đỏ bừng.

Hứa Dao không biết anh hai mình và ông chủ có mối quan hệ như vậy. Cô tò mò đẩy cửa ra, rón rén đi đến cửa phòng anh hai. Sau đó, cô thấy anh hai mình vùi đầu vào giữa hai chân của ông chủ, giàu có và đẹp trai. Cô có thể nghe thấy tiếng nước khi anh trai mình mút mạnh.

Ông chủ giàu có, đẹp trai đang ấn đầu anh hai cô bằng cả hai tay, ấn mạnh đầu anh hai cô vào vùng kín của ông chủ.

Nhìn thấy cảnh này, Hứa Dao sững sờ, chìa khóa trong tay cô rơi xuống.

Tiếng chìa khóa rơi xuống sàn khiến Cố Ninh giật mình.

Cố Ninh cảnh giác nhìn ra cửa, phát hiện ra đó là em gái của Hứa Kiến Quân.

Không phải người ngoài, vì vậy Cố Ninh không xấu hổ. Sau khi phun nước dâm vào miệng Hứa Kiến Quân một lần, anh lên tiếng nhắc nhở Hứa Kiến Quân: "Em gái của em về rồi kìa."

Hứa Kiến Quân nghe vậy, quay lại nhìn liền thấy em gái mình thực sự đang đứng ở cửa, khuôn mặt có chút hốt hoảng.

Anh đã nói với mẹ Hứa về mối quan hệ của hai người, nhưng Cố Ninh vẫn chưa có thời gian để nói với Hứa Dao.

Hứa Dao sửng sốt một lúc lâu mới lấy lại tinh thần chỉ vào hai người: "Hai người... hai người... sao hai người có thể làm như vậy..."

Hứa Kiến Quân cầm chăn đắp lên phần dưới cơ thể của Cố Ninh trước, sau đó bước ra ngoài giải thích với em gái: "Từ giờ trở đi, Tổng giám đốc Cố chính là anh dâu của em. Khi gặp anh ấy, em phải gọi anh dâu. Em không được làm cho anh ấy buồn, có hiểu không?"

Hứa Kiến Quân thậm chí còn dùng giọng điệu đe dọa. Cậu thực sự coi Cố Ninh rất quan trọng, quan trọng hơn cả mạng sống của mình.

Hứa Dao sợ hãi. Khi cô nhìn thấy Cố Ninh lần nữa, cô đã có thể gọi Cố Ninh là anh dâu.

Hứa Dao không quan tâm anh là nam hay nữ, cô vẫn gọi một tiếng là anh dâu.

Cố Ninh rất vui khi được cô gọi là anh dâu. Anh mỉm cười xoa đầu cô hỏi: "Em có thứ gì thích không? Em có muốn anh tặng em không?"

Cố Ninh cảm thấy mình nên tặng cô em gái nhỏ này một món quà.

Hứa Dao gãi đầu nói: "Anh dâu, em không muốn thứ gì khác. Em chỉ muốn ăn cherry, anh có thể mua cho em không ạ."

Điều kiện gia đình không tốt, họ không đủ tiền mua cherry. Hứa Dao được một người bạn cùng lớp tặng một quả cherry vào buổi sáng. Sau khi cắn một miếng, cô không thể quên được. Vị chua ngọt vẫn còn trong miệng cô.

[Mình cũng ở trong hoàn cảnh này nên mình cũng hiểu được cảm giác này huhu]

Cố Ninh mỉm cười liền đồng ý với cô: "Anh sẽ mua cho em."

Sau đó, Cố Ninh gọi trợ lý của mình đến, bảo anh ta mua một xe cherry gửi qua.

[Trợ lý: Thêm nhiều tiền tăng ca nhé giám đốc!]

Trợ lý làm việc rất nhanh, chỉ trong chốc lát, một xe cherry đã được giao đến.

Hứa Dao trước tiên bưng một hộp xuống, còn chưa kịp rửa, cô đã nhanh chóng nhét mấy trái vào miệng, sau đó lại nghĩ đến mẹ Hứa ở bệnh viện: "Trái cây ngon như vậy, em muốn đem một ít cho mẹ em."

Cố Ninh cười nói Hứa Dao thật sự là một đứa nhỏ rất hiểu chuyện.

Hứa Dao mang theo một hộp cherry đến bệnh viện, ở trong nhà vẫn còn hơn chục hộp.

Cố Ninh cũng thấy đói, nên kêu Hứa Kiến Quân rửa vài trái cho anh ăn.

Hứa Kiến Quân rửa một tô bự rồi tự mình đút cho Cố Ninh ăn.

Ăn được vài trái, Cố Ninh không muốn ăn nữa. Anh nhìn Hứa Kiến Quân hỏi: "Sao em không ăn?"

"Em muốn giám đốc Cố đút em ăn bằng âm hộ của anh." Hứa Kiến Quân không còn ngại ngùng nữa, mạnh dạn đưa ra yêu cầu của mình.

Bây giờ Cố Ninh sẽ không từ chối bất kỳ yêu cầu nào của Hứa Kiến Quân, nên anh liền đồng ý.

Hứa Kiến Quân đặc biệt tỉ mỉ. Cậu lấy cuốn của từng trái cherry ra rồi mới nhét vào âm hộ của Cố Ninh.

Cố Ninh thực sự cảm động trước hành động chu đáo của Hứa Kiến Quân. Gặp được người yêu mình hết lòng như vậy không dễ dàng gì, nên anh phải trân trọng người đó.

Sau khi Hứa Kiến Quân nhét bảy, tám quả anh đào vào âm hộ của anh, Cố Ninh đột nhiên kêu cậu dừng lại: "Đủ rồi, tôi không thể ăn thêm nữa."

Hứa Kiến Quân cảm thấy quá ít, không đủ cho cậu ăn: "Nhưng bên trong vẫn còn rất nhiều khoảng trống."

Cố Ninh nâng cằm Hứa Kiến Quân cười nói: "Đút dương vật của cậu vào đi, nó sẽ đầy."

Cố Ninh muốn làm chuyện nghiêm túc với Hứa Kiến Quân. Anh không thể để cậu rút ra như lần trước nữa. Lần này, cho dù đau, anh vẫn sẽ kiên trì làm.

Hứa Kiến Quân không nỡ từ chối Cố Ninh. Cậu liền đem dương vật to lớn của mình ấn vào bên ngoài âm đạo của Cố Ninh, sau đó từ từ nhét vào một chút.

Hứa Kiến Quân luôn chú ý đến biểu cảm của Cố Ninh. Chỉ cần Cố Ninh hơi nhăn mặt, cậu sẽ rút ra ngay lập tức.

Nhưng lần này Cố Ninh cảm thấy ổn, không đau lắm, thậm chí còn cảm thấy dễ chịu: "Ừm... Em cho vào nhanh đi."

Sự chần chừ của Hứa Kiến Quân thực ra mới là thứ đang tra tấn người khác.

Bị Cố Ninh thúc giục, Hứa Kiến Quân không dám lơ ​​là. Cậu đẩy mạnh hơn một chút, dương vật của cậu chạm vào trái cherry đang nằm ở bên trong. Trái cherry chín, sau khi bị chèn ép, nước cũng bị ép chảy ra.

Hứa Kiến Quân không dám nhúc nhích hỏi: "Giám đốc Cố anh có thấy khó chịu không?"

Cố Ninh vùi đầu vào gối, giọng nói khàn khàn: "Ừm... Cũng không tệ..."

Hứa Kiến Quân hơi tăng tốc độ, bắt đầu thúc vào. Trái cherry bên trong rất nhanh đã bị cậu dập nát, chất lỏng màu đỏ như rượu từ trong âm đạo của Cố Ninh chảy ra, giống như đang chảy máu.

Hứa Kiến Quân thấy cảnh này, không dám nhúc nhích: "Giám đốc Cố, anh bị thương sao?"

Hứa Kiến Quân lúc này choáng váng, không biết là máu của Cố Ninh hay là nước cherry.

Cố Ninh cười nói: "Khờ quá, anh không bị thương."

Động tác của Hứa Kiến Quân đặc biệt nhẹ nhàng, khiến anh bị thương mới là lạ đó. Chỉ là bụng hơi căng lên vì đường ruột bị nhét đầy ắp.

Lần đầu tiên Cố Ninh được trải nghiệm cảm giác sung sướng như thế này, anh vui đến nỗi suýt nữa ngất xỉu: "Ờ... Nhanh hơn nữa... A... Dùng sức đ/ụ anh thật mạnh."

Hứa Kiến Quân không dám đ/ụ mạnh, luôn giữ tốc độ nhẹ nhàng. Sau khi bắn một lần, cậu đã rút ra vì chất lỏng màu đỏ chảy ra từ âm hộ của Cố Ninh ngày càng nhiều.

Hứa Kiến Quân cúi xuống li/ếm chất lỏng màu đỏ được chảy ra. Cậu phát hiện đó là nước chua chua ngọt ngọt của cherry chứ không phải máu. Hứa Kiến Quân liền thả lỏng cơ thể, sau đó bắt đầu li/ếm nó, không muốn lãng phí một giọt nào.

Cố Ninh không nói nên lời với Hứa Kiến Quân. Cậu lại liếm âm hộ của anh trong khi quan hệ. Phía dưới thật sự ngon đến vậy sao?

Nhưng Hứa Kiến Quân muốn li/ếm, nên Cố Ninh cũng không ngăn cản. Anh dang rộng tay chân để cậu muốn li/ếm bao nhiêu tùy thích.

Cố Ninh cũng hơi mệt, sau khi bị li/ếm đến thoải mái cũng ngủ thiếp đi.

Bây giờ mối quan hệ của Cố Ninh và Hứa Kiến Quân đã được gia đình biết đến, họ có thể ra nước ngoài để làm giấy chứng nhận kết hôn và trở thành một cặp hợp pháp.

Hứa Kiến Quân chưa từng ra nước ngoài nên cần phải xin hộ chiếu và các rất nhiều thủ tục khác nên mất rất nhiều thời gian.

Khi Hứa Kiến Quân biết mình và Cố Ninh sắp lấy giấy chứng nhận kết hôn ở nước ngoài, trong đầu cậu chỉ có một ý nghĩ, đó là nhanh chóng mua nhẫn cưới, sau khi lấy được giấy chứng nhận phải đeo nhẫn cưới cho Cố Ninh.

Hứa Kiến Quân có tiền, nhưng tiền là do Cố Ninh đưa, cậu lại không muốn dùng, vì vậy anh bắt đầu làm việc vặt bên ngoài mà không để Cố Ninh biết, hy vọng dùng sức lực của mình để mua nhẫn cho Cố Ninh.

Khi Hứa Kiến Quân lên giường, cậu liếm âm hộ của Cố Ninh một cách mạnh bạo, li/ếm đến mức anh bất tỉnh, sau đó Hứa Kiến Quân liền lén ra ngoài làm việc trong giờ nghỉ này.

Hứa Kiến Quân tìm được một công việc bán thời gian là làm người mẫu vì cậu có thân hình tuyệt đẹp và ngoại hình cao ráo.

Trước khi chuẩn bị ra nước ngoài để lấy giấy chứng nhận kết hôn, Hứa Kiến Quân đã tiết kiệm được mấy chục ngàn tệ, với số tiền này, cậu chỉ có thể mua một chiếc nhẫn cưới rẻ tiền hơn cho Cố Ninh.

Hứa Kiến Quân không biết Cố Ninh có ghét đồ rẻ tiền không, nên sau khi mua cậu đã cất nó vào túi, vì cảm thấy nó quá rẻ nên cậu không dám lấy ra.

Hứa Kiến Quân do dự một lúc lâu, mới lấy nó ra trên máy bay.

Cố Ninh đang định đi ngủ thì đột nhiên nghe thấy bên cạnh có người nói: "Giám đốc Cố, em có thứ này muốn tặng anh."

[Bản gốc vẫn để Cố tổng = giám đốc Cố nên mình vẫn giữ xưng hô này nhé mọi người]

Cố Ninh tháo khăn bịt mắt trên mặt xuống, nhìn cậu hỏi: "Cái gì vậy?"

Hứa Kiến Quân lấy từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ rất tinh xảo nhanh chóng mở ra. Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương nam, làm bằng bạch kim, khảm một viên kim cương nhỏ một carat. Nhìn rất rẻ tiền, có lẽ là mua ở trung tâm thương mại.

Cố Ninh nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương rẻ tiền như vậy, vẻ mặt có chút phức tạp: "Thiếu tiền sao? Sao không mua một chiếc tốt hơn?"

Cố Ninh không hề động lòng, thậm chí còn cảm thấy Hứa Kiến Quân không coi trọng mình. Rõ ràng là đã đưa cho Hứa Kiến Quân mấy triệu tiền sài, nhưng Hứa Kiến Quân lại mua một chiếc nhẫn trị giá mấy chục ngàn tệ để tặng cho mình. Nếu Cố Ninh có thể động lòng thì đây mới là chuyện lạ.

"Không phải... cái này là do em tự mua bằng tiền của mình. Em không kiếm được nhiều, nên chỉ có thể mua cái này..." Hứa Kiến Quân càng nói càng không tự tin.

Cố Ninh hiểu ra, nhưng đồng thời cũng thấy khó hiểu: "Em tự kiếm tiền, không phải em đang làm việc cho anh sao? Em còn làm việc khác à?"

Hứa Kiến Quân kể cho Cố Ninh nghe về công việc bán thời gian bí mật của mình. Cậu sợ Cố Ninh sẽ tức giận, nên nói thêm: "Sau này em sẽ không làm những chuyện này nữa."

Cố Ninh giơ tay lên, tựa hồ muốn đánh Hứa Kiến Quân, nhưng thực ra chỉ là chạm vào đầu Hứa Kiến Quân, sau đó lấy chiếc nhẫn từ tay Hứa Kiến Quân kêu cậu đeo vào ngón áp út của anh: "Trông rất đẹp, anh rất thích."

Thấy Cố Ninh thích, Hứa Kiến Quân liền cười ngây ngô.

Chiếc nhẫn rất rẻ, nhưng tình yêu của Hứa Kiến Quân đối với Cố Ninh không hề rẻ.

Mặc dù cuộc gặp gỡ của hai người không giống như những người khác, nhưng cả hai vẫn yêu thương, bên cạnh nhau, quan tâm chăm sóc lẫn nhau, tương lai hai người họ luôn tràn đầy hạnh phúc khi được ở bên cạnh đối phương.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com