Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 83

“Tạo ra chúng tôi? Nghĩa là sao?” Ngụy Dịch Sâm hỏi người đàn ông đó. “Ông là ai? Ở đây là đâu?”

“Ta tên Triệt Không, từng là một nhân viên nhiên cứu thuốc.” Người đàn ông tên Triệt Không đã nói thế, gắng sức ngồi dậy, cơ thể cắm đầy ống ấy thực sự làm người ta khó lòng nhìn thẳng. “Ở đây là căn cứ bí mật của ta.”

“Đất nước này là rốt cuộc là như nào, sao ở đâu cũng toàn là người khổng lồ?” Đội trưởng Hắc Đào không kìm được mà hỏi.

“Bọn họ không phải người khổng lồ gì đâu, kể cả ta cũng chỉ là những con người bình thường mà thôi.” Triệt Không giữ chặt mặt nạ dưỡng khí mà hít một hơi. “Các cậu, chưa từng nghĩ bản thân mới là người tí hon khác biệt sao?”

“Người… người tí hon?” Đội trưởng Hắc Đào chìm vào trong suy nghĩ.

“Ở đây là vương quốc Thuỵ Trì, là đất nước duy nhất trên dải đất này.” Triệt Không nói tiếp. “Vương quốc Phổ Nhĩ có người tí hon và những động vật nhỏ nhắn trên một hòn đảo không người ở vùng biển xa xôi ngoài kia, chỉ là một đất nước hư ảo mà thôi.”

“Ông còn chưa trả lời câu hỏi của tôi.” Ngụy Dịch Sâm hỏi thẳng, trống lòng không biết vì sao lại đập nhanh bất thường vào lúc này. “Tại sao chúng tôi lại biến thành người tí hon? Lời ông nói đã tạo ra chúng tôi, rốt cuộc mang ý nghĩa gì?”

“Thế thì phải kể từ đầu.” Triệt Không ngửa mặt nhìn trần nhà, thở dài một hơi sâu xa. “Mười năm trước, khi ta còn là một nhân viên nghiên cứu khoa học tại tháp Thông Thiên, công việc chủ yếu của ta là tạo ra thuốc có thể thu nhỏ cơ thể con người.”

“Đó là một dự án nghiên cứu khó khăn, ta lúc đó xa xứ, ở suốt trong tháp một khoảng thời gian dài, gần như tiêu tốn toàn bộ tinh lực, bỏ ra vài năm mới nghiên cứu thành công.” Triệt Không kể tiếp. “Nhưng tiếc là, xác suất thành công của thuốc quá thấp, hơn nữa còn có tác dụng phụ khó mà chấp nhận.”

“Tác dụng phụ?” Ngụy Dịch Sâm đè ngực, hơi thở bắt đầu trở nên gấp gáp. “Ý gì hả?…”

“Thuốc thu nhỏ do ta làm được gọi là thuốc A, khi sử dụng con người sẽ rơi vào trạng thái mất trí nhớ.” Triệt Không đáp. “Thuốc A không chỉ làm mất trí nhớ, mà xác suất thành công còn siêu thấp, dường như thiếu thứ gì đó. Sau đó thì, trùng hợp ngẫu nhiên sao mà khi dùng thuốc tăng ham muốn tình dục của đồng liêu làm chất xúc tác, lại nâng cao được xác suất thành công. Ta sẽ gọi nó là thuốc B nhé.”

“Cũng có nghĩa, thuốc A thêm thuốc B, là có thể thu nhỏ người khác, thành người tí hon?” Ngụy Dịch Sâm không rõ cớ sao lại thấy cơ thể nóng hổi. “Tại sao phải làm thế?…”

“Sau khi thu nhỏ cơ thể người có thể làm được rất nhiều việc.” Triệt Không thở dài. “Ví dụ như dọn sạch đường ống, chui vào kẽ hở nhặt đồ, với lại một số thao tác yêu cầu sự tỉ mỉ. Nhưng ta tuyệt đối không thể ngờ, đám người nắm quyền kia lại làm ra chuyện đó. Bọn chúng ép con trai ta cướp công thức, còn phóng hỏa muốn giết ta…”

“Mấy cái đó không còn quan trọng nữa…” Ngụy Dịch Sâm mất sức ngã xuống sàn, toàn thân nóng hổi khiến mặt anh ta đỏ bừng, không ngừng thở dốc nặng nề. “Tôi… bị gì thế này?…”

“À, cậu đang hứng tình đấy.” Triệt Không không lấy làm lạ mà bảo, ngước mắt nhìn cơ thể Ngụy Dịch Sâm. “Cậu rơi xuống biển chưa kịp đến Phổ Nhĩ đúng chứ? Thật là một chàng trai đáng thương.”

“Nói gì đó, lão già thối tha…” Dương vật Ngụy Dịch Sâm dần dà ngóc đầu dậy, điều khiến anh ta sụp đổ nhất là cơn ngứa ngáy khó hiểu râm ran ở lỗ sau. “Ah ha… tại sao…”

“Như ta đã nói, thuốc B là chất xúc tác kèm tác dụng tăng cường ham muốn, nếu không có can thiệp của con người, người tí hon sẽ luôn trong trạng thái hứng tình, đôi lúc còn mất kiểm soát mà cưỡng hiếp cả người khác.” Triệt Không nở nụ cười bất lực, chỉ vào lồng ngực đội trưởng Hắc Đào. “Hình xăm đó, nói sao đây… thực ra là cấy chip ức chế vào người đấy.”

“Khốn kiếp…” Ngụy Dịch Sâm quỳ trên bàn, vòng tay ra sau gãi lỗ nhỏ của mình. “Hứng thì hứng, nhưng mắc gì đít cũng ngứa hả… tôi rõ ràng là top…”

“Đó thì lạ thật, thường thì sẽ dựa vào vị trí trên giường của người đó mà nâng cao ham muốn.” Triệt Không đáp.

Chắc chắn là tên trời đánh Vương Chinh Vũ, gọi mình đến đây, kết quả bản thân bị đồng hóa thành bot hệt cậu ta…

“Đừng nói nữa, tôi cũng muốn làm rồi.” Mặt đội trưởng Hắc Đào đỏ ửng, ngượng nghịu bảo.

“Dù cho đã cấy chip ức chế nhưng ngày nào cũng cần giải tỏa hết.” Triệt Không lên tiếng. “Hôm nay cậu chưa xuất tinh nhỉ?”

“Ừm.” Đội trưởng Hắc Đào nở nụ cười khờ khạo, sau đó quỳ xuống ôm lấy hông Ngụy Dịch Sâm. “Tôi giúp anh cho.”

“Anh mẹ nó dám chạm vào tôi thử xem?!” Ngụy Dịch Sâm gầm rống.

Chỉ thấy màn hình trước mặt chợt sáng lên, Triệt Không vội vã ngồi thẳng dậy, đeo tai nghe và mic vào. “Ta có chút việc, hai người làm tình trước đi.”

“Làm cục cứt…” Ngụy Dịch Sâm khó khăn trở mình, kế đến một chân gác lên bụng đội trưởng Hắc Đào. “Ah ha… không ổn rồi, cả người nóng quá…”

“Để tôi chịch anh đi.” Đội trưởng Hắc Đào vác hai chân to chắc của Ngụy Dịch Sâm, móc cậu nhỏ nóng hầm hập ra chống trước sân nhà anh. “Tôi sẽ thỏa mãn anh mà.”

“Không được…” Ngụy Dịch Sâm quật cường trừng mắt với gã. “Tôi là top thuần…”

“Top thuần sẽ không dâm đĩ vậy đâu, anh xem lỗ anh đã ướt nhẹp hết rồi, còn rỉ kha khá dịch nhờn nữa.” Đội trưởng Hắc Đào nhét hai ngón tay vào trong. “Không sao đâu, tôi từng làm với người bạn Phương Khối của mình rồi, anh ta cũng bị tôi chịch bắn tùm lum. Thân hình hai người không khác nhau mấy, chắc cũng được.”

“Ai quan tâm mà kể… thả tôi ra mau…” Ngụy Dịch Sâm thấy cơ thể yếu ớt vô lực, đây là mức hứng tình hiếm có từ khi bước vào Trò Chơi Của Thần đến nay. “Ah ha… sao lại như thế…”

“Ở đây đúng chứ?” Đội trưởng Hắc Đào nhấn đè vào thứ gồ lên ở bên trong vài cái.

“Ahhh!!!” Cả người Ngụy Dịch Sâm như bị điện kích thích mà run bắn người. “Không được… chạm vào đó…”

“Rõ là rất mê, hay anh thuộc tuýp không thích nói lời thật lòng?” Đội trưởng Hắc Đào cúi người xuống, bắt đầu liếm láp đầu ti Ngụy Dịch Sâm.

“Tôi sẽ không cho anh chịch đâu, anh dám đút vào là anh chết chắc.” Ngụy Dịch Sâm nhẫn nhịn cơn sung sướng từ ngực và lỗ sau, lý trí đang kề cận bờ vực tan vỡ.

“Vậy tôi hỏi anh, thực sự đó giờ chưa từng bị ai chơi?” Đội trưởng Hắc Đào hỏi câu thật lòng. “Chỗ này của anh, thực sự còn trinh trắng?”

“Tôi…” Ngụy Dịch Sâm xót xa nhớ tới bản thân sớm đã không còn là trai tơ, trinh tiết lỗ sau đã bị Vương Chinh Vũ cưỡng ép phá trong phó bản lâu đài cổ rồi. “Dù cho là thế, tôi cũng sẽ không cho… người thứ hai ngoài tên ngốc đó chơi… kể cả anh có là người chơi hay NPC…”

“Anh đang nói cái gì vậy, người anh nói là tân binh Tiểu Vũ đó sao?” Đội trưởng Hắc Đào đổi hướng sang liếm đầu ti còn lại, kế đến xoa nắn đầu vú bên kia. “Hai người quả nhiên là một cặp sao, anh là top của cậu ta?”

“Còn lâu mới phải…” Ngụy Dịch Sâm phản bác nhưng giây sau đã bị đội trưởng Hắc Đào cưỡng hôn.

“Thế nhưng, tôi nhớ cậu ta cũng bị người ta chơi rồi… cậu ta cũng dâm hệt anh vậy.” Đội trưởng Hắc Đào thốt lời phóng đãng, luồn lưỡi vào miệng Ngụy Dịch Sâm, nganh ngược quấn quýt cùng anh.

“Ưa…” Ngụy Dịch Sâm đầu váng mắt hoa vì nụ hôn ấy, dương vật hơn 20cm cương cứng sắp rỉ dịch nhờn thành vũng nước nhỏ.

“Thật sự, chỉ có thể là cậu ta… tôi không được thật sao?” Đội trưởng Hắc Đào rút lưỡi ra, buồn tủi nhìn anh.

Ngụy Dịch Sâm lúc này mới nhận ra hóa ra người này đang trưng cầu ý kiến mình, sẽ không cưỡng hiếp khi chưa nhận được sự đồng ý của mình, cũng xem như có cốt khí quân tử.

“Thực sự không thể.” Ngụy Dịch Sâm dứt khoát nói.

“Vậy anh phải giải quyết sao đây?” Đội trưởng Hắc Đào hỏi.

“Chuyện này…” Ngụy Dịch Sâm sực nhớ điều gì đó, chỉ thấy đồng tử anh ta hiện ánh lam nhạt, bỗng dưng có một dương vật giả thô to màu da người xuất hiện trong tay.

“Đây là cái gì?” Hắc Đào nghi hoặc.

“Là đồ lưu niệm của top 10, kích thước hệt dương vật của người sở hữu… nhưng dù gì cũng không phải của tôi.” Ngụy Dịch Sâm cười gượng trong lòng, thầm nhủ nào ngờ có ngày phải thủ dâm với cặc giả của Bùi Sâm. “Được rồi, không phải anh bảo muốn giúp tôi sao?…”

Ngụy Dịch Sâm nhét cặc giả vào tay Hắc Đào. “Giúp tôi bằng cái này.”

“Anh… làm tôi rất buồn luôn đó.” Hắc Đào hiện cảm xúc tiếc nuối. “Hàng thật của ông đây không dùng, cứ nhất quyết dùng đồ chơi?…”

“Bớt càm ràm, mau lên.” Ngụy Dịch Sâm chủ động ôm đùi mình, để lộ lỗ nhỏ sặc mùi giống đực ra rồi nhắm chặt hai mắt, như thể xem cái chết nhẹ tựa lông hồng.

Vương Chinh Vũ, trở về xem tôi có chơi chết cậu không!!!

Ngụy Dịch Sâm thầm nhủ, giây sau là nguyên con cặc giả đâm trọn vào trong. “Vãi nồi!!!….”

Hắc Đào giữ gốc cặc, đẩy nhanh tốc độ nhấp nhả vào lỗ đĩ Ngụy Dịch Sâm. Thân cặc to bự liên tục ma sát với phần thịt mềm, đầu khấc tròn trịa thì không ngừng nhấp vào điểm dâm của bản thân.

Dương vật này rõ ràng được đổ từ khuôn thật của người anh em thân thiết, nhưng lại khiến Ngụy Dịch Sâm không khỏi nhớ đến dáng vẻ của Vương Chinh Vũ. Rõ là nhỏ nhắn, gầy guộc hơn anh ta nhưng khi lên cơn điên cuồng giã nắc thì ghê gớm phết chứ chẳng đùa.

Vả lại, vì sao lại gọi anh đến ngay trong biển cũng khiến Ngụy Dịch Sâm rất để tâm. Tuy rằng Ngụy Dịch Sâm từng nói Vương Chinh Vũ trước khi phó bản kế tiếp bắt đầu hãy kéo anh vào nhưng với tính cách của cậu ta có lẽ thà tự thử trước còn hơn làm phiền người khác.

Nếu không phải gặp nguy hiểm thực sự, sẽ không chọn gọi mình đến. Cho nên Vương Chinh Vũ à, giờ cậu rốt cuộc ra sao rồi…

“Nghĩ gì đó?” Đội trưởng Hắc Đào nở nụ cười hư hỏng nhìn anh. “Bộ dạng sung sướng thoải mái đó, chắc hẳn đang nghĩ đến người mình thích?”

“Anh nói bậy bạ gì đó…” Ngụy Dịch Sâm thở dốc rên rỉ từng cơn. “Mau… giã tôi bằng nó…”

“Được luôn.” Dứt lời, cánh tay gã liền dốc lực thình lình đẩy nhanh nhịp ra vào, lần nào cũng nhấp thẳng vào nơi sâu tít nhất.

“Ơ ôi!!!….” Ngụy Dịch Sâm kêu gào trong sung sướng, lỗ sau sắp bị nện ra bọt. “Thoải mái quá… đệt!!!…”

Cặc giả phành phạch liên tục cắm vào trong, dịch nhờn dính nhớp và bọt trắng men theo kẽ hở cặc giả và lỗ thịt mà nhiễu tí tách xuống bàn. Cơn sung sướng ở lỗ sau khiến Ngụy Dịch Sâm muốn thôi mà không đặng, trợn trắng mắt vì phê, cậu nhỏ cũng căng cứng đến độ tím tái, lắc qua lắc lại cực dâm.

Ngụy Dịch Sâm thậm chí còn chơi đùa với hai đầu ti mình, sau khi gẩy vài cái liền hung hăng bóp nhào nó, trong đầu toàn là hình ảnh làm tình cùng người nào đó. “Ahhhh!!! Hết chịu nổi rồi…”

Hắc Đào biết điều tiếp tục đẩy nhanh nhịp nhấp nhả, màn thủ dâm đặc biệt này cũng đã đến giai đoạn đỉnh điểm.

Chỉ thấy cơ bắp toàn thân Ngụy Dịch Sâm thình lình co thắt, eo chó đực ưỡn lên trời, dương vật to bự vốn chưa ai chạm vào căng phình run bần bật vài cái rồi một dòng tinh trắng đục mạnh mẽ vọt khỏi lỗ tiểu, đáp thẳng xuống mặt anh.

Đó còn chưa xong, vài dòng tinh sau đó khi đáp hết vào mặt Ngụy Dịch Sâm, rồi mới văng vào cổ, ngực, bụng và lông mu anh. Chờ khi Ngụy Dịch Sâm hoàn hồn lại thì, cả người anh đã đắm mình trong tinh dịch chính mình.

Ngụy Dịch Sâm ngước bản mặt dâm đãng, lè lưỡi với hai mắt rời rạc. “Sao lại… như thế…”

“Phải không?”

Ngụy Dịch Sâm nhìn về phía Hắc Đào, chỉ thấy gã ta dứt khoát quỳ trước mặt mình mà tuốt sục. “Chết tiệt… sướng quá đi!!!…”

Còn chẳng chờ Ngụy Dịch Sâm kịp phản ứng thì dòng tinh đặc sệt của Hắc Đào cũng đáp lên người anh, có vài dòng còn bắn thẳng vào mặt.

Sắp… sắp bị chơi hỏng rồi…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com