Chap 5
Đã một tháng trôi qua kể từ ngày đầu tiên tôi nhập học ở Học viện Ánh Sáng này. Thật may vì sau cái ngày nhập học đầy sóng gió đó thì mọi thứ đều trở lại với sự bình yên vốn có, còn có sóng ngầm gì không thì tôi cũng chẳng quan tâm. Dù sao cái khung cảnh trước mặt tôi nó cứ bình yên là được.
Nhưng cái điều mong muốn nhỏ nhoi đó của tôi vào ngày hôm nay cũng tan thành mây khói một đi không bao giờ trở lại nữa rồi.
Hôm nay là một ngày giống như bao ngày khác, nắng vẫn đẹp, trời vẫn xanh trong và cái sự hãm chó của mấy thành phần nào đó cũng vẫn vậy. Nói ra thì người ta nói tôi người lớn mà chấp trẻ con nhưng nói thật thì tôi đéo thể ưa nổi cái bản mặt của cái con tinh tinh ấy.
- Con mẹ mày! Tao không nộp đấy mày làm sao?
Đấy, vừa mới nghĩ đến thôi là cái giọng cộc cằn của thằng cha đó đã vang lên như khẳng định vào tương lai không xa sau này nó chết thì đốt giấy nó cũng lên.
Tôi mặc kệ chuyện đời mà tiếp tục vùi đầu làm bài tập. Khổ, tối qua mải đọc manga nên chưa có làm bài thành ra giờ tôi phải tập trung làm cho xong để lớp phó thu vở nộp cho giáo viên. Nói đến cũng thấy tội bạn trẻ lớp phó phải đi thu bài tập của của cả lớp, phải những người bình thường thì không sao đâu nhưng tới mấy con chó điên và điển hình là cái kẻ ngồi dãy giữa bàn bốn kia là nó cắn cho không trượt phát nào. Nhìn cậu bạn run như cầy sấy tay ôm chồng sách đứng trước mặt tên đó mà thấy cũng tội nhưng tôi cũng kệ thôi, chả liên quan.
Nhưng dù tôi đã mặc kệ tất cả nhưng mà số phận đã định sẵn cuộc đời tôi nó đéo yên ổn được. Lúc mà tôi vừa đặt bút viết nốt dòng cuối cùng, chưa kịp vui mừng thì " bụp " một tiếng, một cuốn sách bay với tốc độ tên lửa đập vào tay tôi.
Đập vào tay thì cũng thôi đi nhưng nó lại đập vào tay phải cũng tức là cái tay đang cầm bút của tôi. Mà tay đang cầm bút mà bị đập phải thì mọi người cũng biết đấy, nó làm một đường dài nổi bần bật trên nền trắng tinh của trang giấy.
Hít một hơi thật sâu trong lòng mặc niệm " Không chấp trẻ con, không chấp trẻ con, không chấp trẻ con " đủ 3 lần tôi mới thở hắt ra nở một nụ cười bình thường nhất có thể mà nói:
- Shiba Taiju, có làm gì thì cũng chú ý một chút đừng ảnh hưởng tới người khác.
Tên nhóc tóc đen kia khinh thường hừ lạnh một tiếng bỏ tay khỏi cổ áo của cậu bạn lớp phó xấu số mà quay lại lườm tôi:
- Im mồm thứ kinh tởm.
Tởm cái thằng cha nhà mày cái thứ mất dạy khó ưa! Tôi có cảm giác gân xanh trên trán tôi nó nảy số cả lũ luôn rồi. Tiếp tục hít sâu tôi dứt khoát mặc kệ tên cô hồn đó để sửa lại quyển vở của tôi.
Mà đời mà, đâu có theo ý mình được, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng thì cũng phải chịu. Tiếng sách bay một lần nữa vang lên và lần này thì nó đáp thẳng vào đầu tôi hoà cùng tiếng cười như đứa tâm thần của con tinh tinh kia.
Trên môi vẫn giữ nụ cười, tôi bước tới chỗ kẻ đang cười như được mùa đó mà nhìn thẳng vào đôi mắt vàng của hắn. Thằng ôn này thấy vậy ngừng cười mà nhăn mặt như đít khỉ, đáy mắt chán ghét không thèm che dấu khi nhìn tôi.
Tôi lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà đấm một cú vào bụng nó làm nó đau đớn ngồi thụp xuống, không gian phòng học lặng ngắt như tờ chỉ có tiếng lá cây xào sạc bên ngoài cửa sổ. Đấm xong tôi từ tốn trở lại chỗ của mình tự động bỏ qua những ánh mắt kinh ngạc lẫn khiếp sợ của bạn cùng lớp.
Nếu là bình thường thì tôi sẽ chọn bỏ qua cho thằng nhóc không biết trời cao đất dày đó nhưng xui cho nó hôm nay tôi đang bị khó ở. Không giống như quy luật mỗi tháng một lần ở thế giới cũ, ở đây các Alpha cứ hai tháng sẽ có một lần trạng thái không bình thường kéo dài từ 3 đến 6 ngày gọi là chu kì nhiệt. Các Alpha từ 12 tuổi sẽ bắt đầu có chu kì này và khi trong thời gian đó cả người thường nóng nảy, táo bạo và dễ " xúc động" nên sẽ phải uống thuốc ức chế để bình tĩnh lại.
Lúc sáng khi rời giường cảm giác cả người nóng ran bứt rứt khó chịu và sự khẳng định tồn tại của cái thứ dưới thân thì tôi biết tôi tới rồi. Vào nhà tắm tự xử rồi uống thuốc ức chế xong tôi cũng hoà hoãn phần nào nhưng cái tên này cứ thích chọc tổ kiến lửa thì tôi cũng chẳng ngại ngần mà đập thẳng tay cho chừa cái thói mất dạy thấy người ta hiền mà bắt nạt.
Mới bước được vài bước, tôi cảm giác dòng khí đằng sau không bình thường liền nghiêng người né tránh. Con tinh tinh kia định đấm tôi nhưng bị tôi né được, cánh tay của nó sượt qua vai tôi, tôi nhân cơ hội túm lấy rồi làm một đòn quăng vai tiêu chuẩn làm nó đo sàn đau đớn.
Shiba Taiju lồm cồm nâng người dậy, tôi ngồi xổm xuống rồi nắm lấy cà vạt sọc đỏ đen biểu trưng của Alpha mà kéo sát lại mặt mình đồng thời thả ra lượng tin tức tố nồng đậm áp chế hoàn toàn mùi quế của đối phương. Nhìn thẳng vào con ngươi vàng đầy giận dữ uất hận xen lẫn cả kinh ngạc của hắn nói:
- Đừng có tỏ thái độ với tôi nhóc con. Nếu không thì ...
Tôi cố tình bỏ lửng câu nói để nó tự hiểu, cười nửa miệng rồi chậm rãi đứng lên về chỗ của mình mà không để ý tới ánh mẳt của nó nhìn tôi có gì đó thay đổi.
Tôi đưa mắt nhìn sang chỗ tên cao kều có quả tóc dị hợm ngồi dãy ngoài góc lớp, nói:
- Cả cậu nữa Hanma Shuji. Đừng nhìn người khác bằng ánh mắt đánh giá đó, sẽ bị ghét bỏ đấy.
Thằng nhóc không ngờ tôi lại nói tới nó nên có hơi sửng sốt nhưng ngay sau đó lại nở nụ cười thiếu đánh như mọi khi:
- Vậy sao? Vậy cậu ghét tôi hả?
Tôi từ chối trả lời yên lặng ngồi xuống cạnh cậu bạn cùng bàn đang dùng ánh mắt hơi kinh ngạc nhìn tôi nhưng rất nhanh biến mất. Thật không hổ là kẻ được tôi đánh giá là con cáo già trong tương lai, khả năng khống chế cảm xúc rất tốt.
Không nhanh không chậm xử lí xong vết mực trên giấy, tôi đưa bài tập cho cậu lớp phó đứng trước bàn tôi một khoảng ngập ngừng muốn nói lại thôi. Có vẻ sau khi tôi ra tay xử lý một trong những tên khó ưa của lớp thì thái độ của mọi người cũng khác hẳn ban đầu.
Tôi cười cười coi như không có việc gì xảy ra cúi đầu cầm điện thoại nói chuyện với Yue. Con bé hôm nay có việc nên xin nghỉ rồi, thấy bảo là ông chú nhà nó xảy ra chuyện nhưng may là đã không còn đáng lo ngại nữa.
- Ya... Yamaha - san!
- Hử?
Tôi có chút ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn cậu bạn lớp phó sau khi thu vở của tôi vẫn đứng ở chỗ cũ sau một hồi rối rắm thì mở miệng gọi tên tôi.
Cậu nhóc Beta tay nắm chặt hít một hơi thật sâu rồi bất ngờ cúi gập người một góc 90 độ thành khẩn nói:
- Yamaha - san! Xin cậu hãy trở thành lớp phó ạ.
Hể? Cái quần gì vậy trời???
++++++++++++++++++++++
Tụ Nghiệp: chúc mọi người trung thu vui vẻ nha, tôi hôm nay tí quên là trung thu mãi đến lúc nhìn trăng mới nhớ ಡ ͜ ʖ ಡ
Vì là có nhiều người theo dõi hố này hơn nên là 40 sao+ 30 cmt có chap nhá.
Xin mọi người đừng spam cmt, tôi sẽ khóc hết nước mắt vì quá nhanh đấy. Tôi bận thật sự nên mọi người yêu thương tôi nha, cmt nhiều cũng được nhưng xin đừng spam.
21/9/21
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com