Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

"Cha mẹ !!!!!!! hai con người đi, sáng mắt rồi" đó chắc chắn là tiếng kêu của Ayako mỗi khi có tia bình minh họa lên, để đánh thức ông bà Haneda. Học sinh cấp 3 rồi chứ phải cấp 2 đâu mà đi học sớm. Đã thế hôm nay còn là ngày trực nhật vệ sinh với Ran và Sonoko mới khổ chứ 

"Con để bữa sáng trên bàn, cha mẹ ăn xong ròi mới được đi làm đó nhé" Giọng Ayako nói lớn từ dưới nhà

"Ayako cậu ấy nhanh lên không, thì bọn này bỏ cậu lại đấy" Sonoko hét lớn ở bên ngoài nhà 

Nghe vậy Ayako ba chân bốn cẳng chạy nhanh ra ngoài, chỉ kịp chào người già đang nhắm mắt mở lấy quán cà phê như ánh sáng 

"Con bé Ayako này thật là, mới có 7h sáng hôm nay đánh thức vợ chồng mình dậy" bà Marie hập hực nói  , trên đầu vẫn cuộn mấy cái lô uốn tóc

" Thôi mà bà nó , con nó đánh thức chúng ta dạy thế này là tốt lắm rồi. Nó còn cất công chuẩn bị bữa sáng cho 2 vợ chồng mình trong khi còn phải đi học , thế đã là tốt lắm rồi hay sao " ông Tokudo vừa nhâm nhi tách cafe còn đang bốc hơi vừa nói giọng nửa đùa nửa cợt  

Trên TV lúc này đang nói về vụ án ' Người búa ' đang làm xôn xao dư luận mấy ngày nay . Theo đó, hung thủ đc xác định là đàn ông , cao 1m8 , có thể chạy 100m / 1 giây và hung khí được cho là chiếc búa . " Con bé mà biết được tin này chắc thế nào cũng lẽo đẽo theo đuôi mình cho coi " ông Tokudo cười thầm trong lòng 

Lúc này trong giờ nghỉ giải lao, thấy Ayako tập trung vào chiếc điện thoại mà không thèm trêu chọc Ran với mình , Sonoko bước đến ngó đầu vào chiếc điện thoại đó và hỏi : " Có chuyện gì khiến cậu thích thú thế Ayako ?" Sonoko hỏi với cái giọng điệu ngạc nhiên nhưng nét mặt lại tỏ ra lạnh lùng , khiến Ayako không thể buột miệng cười  . Nghe vậy cô mới thôi gián mắt vào điện thoại , trả lời Sonoko với vẻ thích thú " vụ người búa cậu biết chưa ? "

" Tớ biết " Ran xen vào khi Sonoko chưa kịp trả lời , vì cô thừa biết Sonoko không để ý gì về mấy vụ án đó 
" Cậu biết sao " Ayako và Sonoko ngạc nhiên  . " Ừ vì bố tớ được thanh tra Megure nhờ điều tra mà . Tớ nghe nói nó đi vào ngõ cụt rồi . Theo như những gì tớ nghe được thì các nạn nhận đều có chung đặc điểm là để tóc dài , như tớ . " Ran chỉ vào mái tóc của mình . 

"Khoan!!!!!!" Sonoko hét lớn . Cô dồn ánh mắt nghi hoặc của mình về phía Ran khi cô bạn còn đang nói dở . Nhìn thấy nét mặt như vậy Ran cũng biết Sonoko sắp trêu chọc mình .

" Ran , sao cậu nhớ rõ vậy  bình thường cậu có để ý mấy cái vụ án đó đâu . Hay là ..... "  

Dường như hiểu được ý của cô bạn mình , Ayako cũng hùa vào theo : " Hay là cậu nhớ Shinichi người chồng tương lai yêu dấu của cậu rồi " 

Nghe thấy cái tên Shinichi , mặt Ran đỏ bừng lên cô cãi bướng trong sự ngại ngùng của mình và thích thú của hai cô bạn : " Ai thèm cái tên Shinichi dở hơi và vớ vẩn đó hả " Mặc cho 2 cô bạn cứ cười hihi , dường như mặt Ran mỗi lúc đỏ hơn . Cô không thể xác định rõ tình cảm của mình dành cho Shinichi là gì . Nó khiến Ran suy nghĩ một hồi lâu cho đến khi chuông báo vào giờ mà cô cũng không hề hay biết . Chỉ đến khi Ayako huých tay mình một cái,  cô mới giật mình cầm quyển vở vội vã chạy theo 2 cô bạn thân đến căn phòng học mang tên " Phòng âm nhạc" . Nhìn cô bạn của mình trầm lặng trong giờ mà lẽ ra là cô phải sôi nổi nhất , Sonoko biết rằng câu nói của mình và Ayako đã tác động lên Ran nhiều như thế nào . Hiểu được như vậy , Sonoko quay sang bảo với Ayako rằng Ran đang nghĩ đến Shinichi . Nhìn sáng mặt Ran cô cũng đã hiểu ra phần nào . Bất giác buột miệng cười trong căn phòng yên tĩnh này

----oOo----

Quả nhiên mấy hôm nay Ayako không thấy bóng dáng của Shinichi đâu . Tuần trước còn thấy cơ mà , tuần nay đã biệt tăm biệt tích . Thường  thì nghỉ học chỉ mấy ngay thôi vậy mà....  Quay sang Ran thấy nét mặt cô không được vui vẻ lắm . Buồn thẳm lo lắng - là hai nét mặt hiện đang bao phủ khuôn mặt trái xoan của Ran

Chán nản , Ayako nằm dài ra bàn , thở dài rồi lại tập trung làm bài . Nhưng cô không sao tập trung được , với cái đất nước mỗi ngày xảy ra 5 - 6 vụ án làm sao mà cô tập trung làm bài tập được . Cô phải thừa nhận rằng mình cũng mê các vụ án không khác gì Shinichi , nhưng không được mạnh mẽ như Shinichi  thôi

Gập cuốn sách Toán lại cô xin phép giáo viên xuống phòng y tế nằm vì cô có hơi mệt . Và tất nhiên , thấy mặt Ayako có vẻ xanh xao nên cô giáo đã đồng ý . Thực chất cô không mệt mà chỉ là cái cớ cô xuống để điều tra thôi tin về Kudo Shinichi . Lên mạng một lúc rồi cô chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay biết  

Tỉnh dậy , thấy xung quanh tối om, chỉ thấy bác sĩ Araide ngồi chống cằm viết nốt sổ bệnh của trường  . " Tỉnh rồi à !", bác sĩ Araide hỏi

Giật mình vì đang nhìn vị bác sĩ có nhiều fan nhất trường này, lúc lâu cô sau cô mới định hình được , quay sang trả lời : " em chỉ định nằm ,một chút thôi vậy mà lại ngủ quên đến bây giờ " Ayako khó nhọc ngồi dậy 

"Vậy để tôi đưa em về nhé " vị bác sĩ nói với nụ cười tỏa nắng . Và với tính mê trai của cô không bộc lộ ra ngoài nhiều vì tiêu chuẩn của cô hơi cao , cô đã đồng ý ngay

tác giả : một người có thể để Ayako đồng ý đưa về nhà thì mọi người biết vị bác sĩ này đẹp thế nào rồi đấy :>

Đi qua văn phòng thám tử Mori , thấy đèn vẫn còn sáng lại nghe thấy tiếng cha mình và thanh tra Megure và một tiếng nói của một người đàn ông lạ đang phát ra ở đó , cô đã bất giác bước lên những bậc thang và nhấn chuông ...
' Kính kongggg ' , tửng khách đến Conan định chạy ra mở của và nói rằng văn phòng đóng của rồi nhưng vừa bước ra , cậu đã hết sức ngạc nhiên và bàng hoàng  khi Ayako và bác sĩ Araide đang đứng đó . Bất giác cậu lấy tay kéo má Araide . Cậu nhóc có hành vi thiếu lễ phép , Ayako vội vã kéo cậu ra và... giờ trên khuôn mặt đẹp đó , đã có một vết véo đỏ ửng . Không hiểu sao , bác sĩ không trách mắng cậu mà ngược lại, Araide ngồi xuống nói nhỏ cho cậu ta cái gì mà cậu ta mới thôi hoảng hồn 


" Ayako ..... con nghĩ sao về vụ án này " ông Tokudo kéo cô lại hỏi . Bây giờ trên cái bàn đầy báo đua ngựa và vỏ lon bia của ông Mori có vài tấm ảnh chụp một người đàn ông cao tầm 1m8 đồi mũ và mặc cả cây vest  nâu và cái mũ Fedori đen

" Người này mới đấy đã bị thiêu chết ở lễ hội lửa ở làng Akaoni . Ông Mori đây là bất đắc dĩ trở thành nhân chứng duy nhất của vụ án . Số là ông thám tử gà mờ này được một người đàn ông tên Abe Taguri thuê theo dõi nạn nhân , vì cả hai đã cá với nhau nếu ai sống lâu hơn sẽ nhận được tiền bảo hiểm nhân thọ của kia , tương đương với 70 triệu yên . Nhưng chỉ mới được 3 ngày ông ấy đã chết - chính vào tối qua " -Ông Tokudo nghiêm nghị nói

Nghe qua ông bác nói , Ayako thấy có nhiều sơ hở . Thứ nhất là tiền theo dõi mỗi ngày là 60 nghìn yên ( tầm 12 triệu việt nam ) . Vả lại nạn nhân là bạn thân trí cốt của ông Abe mà ông ta có thể bình tĩnh mỉm cười đối đáp rất lịch sự với cha cô , thanh cha Megure và ông Mori  . Nụ cười của hắn , đó là một nụ cười ngạo mạn - nụ cười của những tên sát nhân tự tin khi có thể đưa ra bằng chứng ngoại phạm mà không lo cảnh sát bắt 

Hắn ta rời đi trong trạng thái vui vẻ thong thả . Vì ẩn sâu trong tâm trí người đó , nạn nhân không còn là bạn thân trí cốt nữa , mà giờ đã trở thành kẻ thù . Lời nói bạn thân đó chỉ là cái vỏ bọc cho kế hoạch gϊếŧ người lần này của hắn 

" Sao rồi , con có phát hiện ra gì không ?" Ông Tokudo , thanh tra Megure trầm ngâm nhìn bóng dáng của ông Abe dời đi
" Gã đó... chắc chắn là hung thủ , với dáng vẻ đó trông như hắn là kẻ thắng cuộc . Thắng cuộc cả với tính mạng của người bạn thân trí cốt của ông ta , nhưng hiện tại ông ta co bằng chứng ngoại phạm là bác Mori , nên chúng ta chưa có thể động vào hắn. Tình trạng bây giờ của chúng ta giống như vượt của ải vậy . Biết trước kết quả mà chặng đường để giải  nó lại chẳng dễ dàng chút nào . Thật bực mình !!! " Ayako nói với vẻ mặt nghiêm nghị xen giữa với cái giọng bực tức nhưng chẳng làm được gì

———————————————

Hãy vote và comment cho mình mn ơi ;-;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com