Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 46

Nghe thấy Phất Lan Đức nhắc đến nàng kia, Đại sư sắc mặt khẽ biến đổi, nhíu nhíu mày: " Phất Lan Đức, không nên nhắc về nàng, lúc này ta không muốn cùng ngươi lại ầm lên. "

Phất Lan Đức có chút bất đắc dĩ nhún vai nói: " Được rồi, ta cũng không muốn lại ầm ĩ lên nữa. Bất quá ta thật sự rất hi vọng ngươi có thể ở lại, nhiều năm trôi qua như vậy, ta đối với Sử Lai Khắc học viện coi như là đã tận tâm rồi, bây giờ quyết định chấm dứt tương lai học viện, ta hi vọng nhóm đệ tử cuối cùng này có thể cho ta một cái kết cục hoàn mĩ. Nếu ngươi ở lại nơi này, thì hết thảy đều trở nên dễ dàng hơn. "

Từ trong mắt Phất Lan Đức, Đại sư thấy được chút mệt mỏi, đang cứng ngắc đứng trên mặt đất, nhưng thần sắc Đại sư cũng không nhịn được toát ra vài phần nhu hòa, gật đầu nói: " Hết thảy chờ ngày mai, ta gặp Tiểu Tam hãy nói. "

Phất Lan Đức hướng Triệu Vô Cực nói: " Vô Cực, ngươi đi cả ngày cũng đã mệt mỏi rồi, mau mau nghỉ ngơi, lần này khổ cực cho ngươi quá rồi. "

Triệu Vô Cực mỉm cười nói: " Học viện không chỉ có một mình ngươi, chúng ta nếu không phải tràn ngập hi vọng với nơi này, hơn nữa cũng thích với loại cuộc sống thoải mái này, làm gì có ai ở chỗ này nhiều năm đến như vậy chứ? Nơi này chính là tâm huyết của chúng ta cùng mọi người. Những lời khách khí như vậy không cần nhắc lại nữa, Đại sư, Phất Lan Đức, ta đi trước đây. "

Như nhớ lại gì đó nên Triệu Vô Cực nán lại: " À còn chuyện này nữa. "

Phất Lan Đức thắc mắc: " Chuyện gì? "

Triệu Vô Cực nói: " Là của nha đầu Trữ Vinh Vinh. "

Phất Lan Đức im lặng không nói ra hiệu cho Triệu Vô Cực nói tiếp: " Lúc bọn ta đang chăm chú vào Đường Tam thì Trữ Vinh Vinh liền tự đi tìm hồn hoàn. "

Nghe vậy Phất Lan Đức bật dậy: " Trữ Vinh Vinh không sao chứ? " Nếu hòn ngọc quý của Thất Bảo Lưu Ly tông mà có chuyện gì thì toi.

" Nàng không xảy ra chuyện gì cả, với lại còn tự mình tìm được một hồn hoàn. "

Đại sư lúc này mới lên tiếng: " Trữ Vinh Vinh mà các ngươi nói là người của Thất Bảo Lưu Ly tông sao? "

" Ân. "

Triệu Vô Cực lúc này lại nói tiếp: " Tiểu Vũ nói là nàng ta hấp thụ hồn hoàn của Mộc Lục Hươu Lang gần 2000 năm. "

Đại sư và Phất Lan Đức kinh hãi hô to: " CÁI GÌ? "

Sau một phút thì hai ngươi bọn họ cũng bình tĩnh lại. Lúc này đại sư lên tiếng: " Hồn thú Mộc Lục Hươu Lang là một hồn thú rất hiếm, khó gặp. Trữ Vinh Vinh mà các ngươi nói đã rất may mắn mới gặp được nó, đã thế còn hấp thụ vượt cấp. "

Phất Lan Đức nói: " Tiểu Cương, ngươi biết hồn thú này? "

Đại sư nhàn nhạt nói nhưng không giấu được chất giọng hơi run của mình: " Ân, Mộc Lục Hươu Lang là một hồn thú hiếm. Chủ cần tự vì nó đạt 1000 năm thì khả năng xuất hiện hồn cốt là 50%. Mà Trữ Vinh Vinh này lại hấp thú một con có tu vi gần 2000 năm thì khả năng có được hồn cốt là rất cao. "

Nghe đại sư nói hai người Phất Lan Đức và Triệu Vô Cực kinh hãi. Làm sao mà họ lại không biết hồn cốt là cái gì chứ. Hồn cốt là một thứ vô cùng quý hiếm chỉ xuất hiện ở hồn thú vạn năm trở lên. Thế mà con Mộc Lục Hươu Lang này chỉ cần tu vi đạt 1000 năm thì có thể có hồn cốt.

Đại sư lại nói tiếp: " Mộc Lục Hươu Lang cũng không phải yếu gì. Khả năng hồi phục, tốc độ và độc của nó rất mạnh. Nếu như chỉ là một hồn sư phụ trợ hệ thì làm sao mà giết được nó chứ? "

Nghe đại sư nói thì hai người họ cũng bắt đâu thắc mắc. Song cuối cùng thù cũng không ai nói gì mà để chuyện này qua một bên. Còn mỗ nữ nhà ta thì sau trận chiến áp lực đó thì giờ đang ngủ thẳng cẳng bất chấp hình tượng.

Trữ Vinh Vinh sẽ mang tới bất ngờ gì chỗ chúng ta nữa đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com