GIỜ SỐ 5: Trốn không thoát rồi...
"Hm? Law-chan, sao ngồi im vậy? Đến giờ học rồi đấy!" Bruno tốt ý nhắc tôi.
Tôi nhìn chằm chằm phần ăn của mình vừa xơi xong, chả có lí do gì tôi ngồi im cả. Nhưng, tôi dám cá Heine đang chờ tôi đến. Và hiện giờ tôi không muốn đến, tôi muốn cúp tiết.
Các hoàng huynh đã đi tới cửa nhưng không ra, mà chờ tôi. Tôi vẫy tay: "Mọi người đi trước đi"
"Đi cùng luôn cho đầy đủ" Licht nói.
"Không cần, ta theo sau"
Mọi người gật gù cái đầu, rồi xoay lưng lại định bước đi. Bỗng Leonhard dừng chân, nói: "A! Đúng rồi! Hôm nay có buổi giao tiếp đó!"
Bruno đẩy kính: "Anh biết, và đã chuẩn bị từ sáng sớm rồi"
"Chắc là ông anh lại nói về vấn đề sách vở đúng không?" Licht che miệng cười.
"Còn chú mày thì lại cưa cẩm những công chúa láng giềng chứ gì?" Bruno không vừa nói lại.
Thấy họ định xoay lưng lại, dám cá là định hỏi tôi, tôi lập tức nhảy qua cửa sổ bên cạnh, đáp trên một cành cây có tán tá rộng, dễ che chắn tôi, và tôi cũng có thể thấy biểu cảm của họ qua cửa sổ.
Licht chớp mắt nhìn quanh: "Ore? Lục đệ đi đâu rồi?"
Leonhard cúi xuống, giở khăn trải bàn lên: "Đâu có chui dưới bàn?"
Kai đưa tay chỉ cửa sổ: "Thằng bé...mới nhảy ra"
Ui, bị ảnh phát hiện rồi!
Bruno hốt hoảng: "Trời ạ! Đây là tầng ba mà!!"
Ta không có đáp đất, yên tâm, ta đang ngồi trên cây.
Bốn người họ vội vã chạy tới bên khung cửa sổ, nhìn xuống dưới, có vẻ không thấy tôi đang ngồi trên tán lá cách họ một khoảng khá xa.
Licht chống tay lên thành cửa: "Cũng không có gì lạ, Law-chan có bao giờ đi tham gia buổi giao tiếp đâu"
Việc đó là đương nhiên nhỉ?
Kai chậm rãi tiếp lời: "Lần nào...ngay sau đó, thằng bé bị phụ hoàng mời vào phòng nói chuyện cả buổi"
Dĩ nhiên là bị giảng đạo rồi, lần nào cũng chính là phụ hoàng đặt câu hỏi, tôi trả lời, cứ thế hết một buổi sáng. Tình huống này lặp đi lặp lại suốt bốn năm nay rồi.
Thật sự không nghĩ phụ hoàng lại có thể nghĩ ra hàng tá câu hỏi để bắt tôi trả lời.
Bruno nghiêm mặt: "Như vậy là không được! Một hoàng tử sao lại gặp giao tiếp là bỏ chạy chứ?"
Vu khống a! Tôi có đến đâu mà bỏ chạy?
Leonhard nhìn đồng hồ treo tường: "Bảy giờ hơn rồi!!"
"Đến phòng học nhanh!"
"Nhưng còn Law-chan?"
"Tính sau đi!"
Họ rần rật chạy khỏi phòng, nghe được tiếng bước chân đã đi xa, tôi mới từ cành cây nhảy ngược lại vào phòng ăn. Khẽ phủi bụi bám trên quần áo, rồi đi ra khỏi phòng ăn.
Tôi đã quyết định một điều rất quan trọng!
Đó là tôi...
SẼ!!!
Cúp tiết. ( *Au: quan trọng ghê ha? )
Đi hết hành lang tầng ba, xuống cầu thang để đến tầng hai, tôi lại bắt gặp Heine đang đứng ở chính diện chân cầu thang chờ tôi.
Hắn và tôi đối mắt nhau.
Không ai chớp cái nào.
3 phút~~~
Được rồi, tôi công nhận là mắt hắn to, tôi không thắng được.
Vậy thì chuồn.
Tôi hướng đường khác chạy. Hết tầng hai rồi xuống tầng một, chạy thẳng ra vườn hoa. Đến đài phun nước, bắt gặp Bruno đang đi loanh hoanh, thấy tôi anh ấy chỉ thẳng: "Thấy rồi!!"
Chuyện gì vậy!!!??
Tôi vội vã chuyển hướng khác chạy, chạy lên bậc cầu thang. Bất ngờ Licht nhảy bổ ra từ đâu không biết, lè lưỡi: "Tìm được rồi!! Law-cha—CẨN THẬN!!!!"
Bất ngờ anh ấy hô lớn lên.
Ờ...hình như...tôi bất cẩn trượt chân cầu thang.
Cả người tôi nghiêng về phía sau, có lẽ sẽ lăn cầu thang a! Giống trái banh bowling.
Không, chưa ngã hết người thì tôi đã đụng trúng ai đó. Ngẩn mặt lên, lại...là lồng ngực của Kai-niisan...
Anh ấy cúi đầu nhìn tôi, hai tay bắt lấy vai tôi giữ người lại. Rồi Kai chuyển mắt nhìn Licht: "Đừng...có nhảy ra hù người khác. Law-chan...sẽ ngã"
"Vâng! Vâng! Xin lỗi nhé Law-chan!!" Licht gãi gãi đầu, cười hề hề.
"...không phải qua giờ vào lớp rồi à?" Tôi hỏi.
"Hm? Thì đang làm bài tập thực hành nè!" Licht nhúng vai.
"Bài tập thực hành?"
Leonhard đột nhiên ló đầu ra từ một bụi cây: "Chủ đề là nhanh mắt tìm người: mục tiêu là Lục hoàng tử Law, ai tìm được thì buổi học hôm sau sẽ có bất ngờ - Heine-sensei nói vậy đó"
Bruno cũng từ xa chạy tới: "Nhanh quá đó Law!"
Tôi cũng đã thấy Heine đang chậm rãi đi tới.
Mắt tôi nheo lại nhìn hắn, tôi cảm nhận được mặt mình đang trong tình trạng vô biểu cảm.
Heine nói: "Mọi người về phòng chuẩn bị cho buổi giao tiếp trước đi ạ. Tôi có chuyện muốn nói riêng với Lục hoàng tử một lát"
"Hể? Mới bảy giờ mười lăm phút thôi mà sensei, lâu lắm mới đến chín giờ~~" Leonhard uể oải đáp.
"Yahoo! Thời gian rảnh ta sẽ chuẩn bị những câu hay ý đẹp cho các nàng công chúa xinh đẹp" Licht reo lên.
"Licht, không có thời gian rảnh đâu. Mau về phòng tắm rửa thay quần áo, chuẩn bị khăn tay, và nhớ cách giao tiếp—" Bruno chưa hết câu thì Licht đã ngắt:
"Chỉ là giao tiếp thôi mà!! Kỹ lưỡng làm gì thế!!??"
"Quan trọng là thần thái!! Với người như em thì không thể tỏ ra lịch thiệp với các hoàng tử công chúa khác được!"
"Người như em là sao hả Bruno-nii!!??"
...
...
Bốn người bọn tôi, gồm Heine, Kai, Leonhard và tôi, bị Bruno và Licht bỏ lơ.
"Mặc họ đi, ta đi ăn bánh đây!"
"Ta...chơi với Shadow"
"Vậy ngài nắm tay/huynh xoa đầu ta làm gì chứ?" Tôi với Heine đồng thanh nói với Kai.
"Mềm~~mềm~~cả hai đều mềm~~cả Shadow cũng mềm~~"
Bó tay.
Kai ly khai. Cả hai người kia thì vừa đi vừa cãi nhau.
Còn tôi với hắn.
Heine nhìn chằm chằm tôi: "Chúng ta tới bệ đài phun nước kia ngồi nói chuyện được chứ?"
Tôi thở dài một hơi.
Trốn không thoát rồi...
"Vâng, vâng"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com