Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Mặt trời trong sương

Sự kiện phòng chứa bí mật đã xảy ra khiến Harlene có tính toán đôi chút. Em không rõ sự việc sẽ thay đổi gì không so với giấc mơ của em vì như linh cảm mách bảo em có gì đó thay đổi sẽ xảy ra.

"Trò Harlene!"

Tiếng giáo sư Bins đánh thức Harlene đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình. Lần đầu vị giáo sư thấy vẻ mất tập trung của cô trò cưng. Ông nhìn đám trẻ cũng hơi suy tư thì đoán là về căn phòng bí mật mấy hôm nay đây mà.

Ông từ tốn nó " Thôi được, thôi được. Để ta nhớ xem... Phòng chứa Bí mật... Các trò ắt hẳn đều biết, học viện Hogwarts là do bốn Tam Pháp Thuật vĩ đại nhất của thời xưa thành lập cách đây một ngàn năm... Chính xác ngày nào thì không rõ... Bốn ký túc xá trong trường ngày nay được đặt theo tên của bốn vị đó: Godric Gryffindor, Helga Hufflepuff, Rowena Ravenclaw, và Salazar Slytherin. Họ cùng nhau xây tòa lâu đài này, khuất xa tầm mắt tọc mạch của dân Muggle, bởi vì thời đó người thường vẫn còn rất sợ pháp thuật huyền bí, và phù thủy thời đó thường phải chịu đựng nhiều sự khủng bố, hành hạ."

Giáo sư ngừng lại, đảo cặp mắt lờ mờ quanh phòng, rồi tiếp tục "Trong vài năm đầu, các nhà sáng lập cùng làm việc với nhau rất hòa thuận, cùng tìm kiếm những người trẻ tuổi có năng lực pháp thuật để đưa về lâu đài đào tạo. Nhưng rồi giữa họ dần dần nảy sinh mâu thuẫn. Giữa Slytherin và những người khác có một sự rạn nứt ngày càng sâu rộng khó hàn gắn. Slytherin thì muốn việc tuyển chọn phù thủy trẻ vào Hogwarts phải chặt chẽ hơn. Ông ta cho rằng phù thủy chỉ nên được truyền dạy cho con cái những gia đình phù thủy thuần chủng mà thôi. Ông không thích thu nhận những đứa trẻ con nhà Muggle, vì cho là chúng không đáng tin cậy. Một thời gian sau, lại xảy ra một cuộc tranh luận gay gắt về đề tài đó giữa Slytherin và Gryffindor, cuối cùng Slytherin bỏ trường ra đi"

Giáo sư Binns lại ngừng nói, dẫu môi ra, trông như một con rùa già nhăn nheo
"Những nguồn sử liệu đáng tin cậy cho chúng ta biết khá nhiều chứng cứ xác thực. Nhưng các sự kiện chân thật này đã bị một huyền thoại kỳ cục về Phòng chứa Bí mật làm ờ mịt đi. Người ta đồn đại là Slytherin đã cho xây dựng một căn phòng bí mật trong lâu đài, mà những người đồng sáng lập khác không hề hay biết gì hết. Theo như huyền thoại thì Slytherin đã phong ếm căn phòng bí mật đó, để không một người nào có thể mở nó ra, cho đến khi người kế vị thực thụ của Slytherin đến trường. Chỉ riêng một mình Người kế vị mới có thể mở bùa ếm Phòng chứa Bí mật, thả ra nỗi kinh hoàng cất giấu bên trong, để thanh trừng hết những kẻ không xứng đáng theo học pháp thuật."

Khi câu chuyện chấm dứt, lớp học im lặng như tờ, nhưng không phải sự im lặng ngái ngủ như ngày thường trong các buổi học của giáo sư Binns. Có cái gì đó rất khó chịu vẫn lơ lửng trong không trung khi bọn trẻ cứ ngước mắt nhìn giáo sư Binns, chờ đợi giáo sư nói thêm điều gì nữa. Trông giáo sư Binns đã hơi bực mình.

"Dĩ nhiên toàn bộ câu chuyện này là hết sức nhảm nhí. Thực tế là nhà trường đã nhiều lần cử những phù thủy thông thái nhất tiến hành tìm kiếm chứng cứ về một căn phòng bí mật như thế. Nhưng căn phòng đó không hề có. Chẳng qua đó chỉ là một câu chuyện để hù dọa những kẻ khờ dại cả tin mà thôi."

Sau đó là những câu hỏi như thi đấu trí lực của mấy trò nhỏ với lão Bins khiến ông quên luôn tiết dậy mà trả lời.

Harlene ngẩn ngơ tính toán nhiều thứ trong trí óc nhỏ bé. Em không biết bản thân nên làm gì tiếp theo vì lần đi vào phòng bí mật Harry sẽ gặp nhiều nguy hiểm mà chưa kể mối duyên nợ với Ginny cũng xuất phát từ đây. Thực lòng em muốn Cho Chang sẽ thay thế Ginny nhưng sau cùng anh em vẫn là người quyết định. Thoáng chốc em lại nghĩ mình quá ích kỉ khi tự ý chọn tương lai cho anh ấy.

Cái vẻ suy tư đó kéo dài tới tận bữa trưa. Các giáo sư đang bàn tán trên bục về chuyện hôm nay cô trò chăm chỉ lại mất tập trung, chuyện lạ họ mới thấy.

'Cốc'

Một cái gõ lên mái tóc đỏ của em khiến em thoát khỏi thế giới nội tâm quay về thực tại.

Mùi hương quen thuộc lại quấn lấy mũi em cùng cái áo choàng đen mềm mại chạm lên bàn tay nhỏ nhắn.

"Hôm nay em lạ lắm đó! Mọi người bàn về phòng chứa bí mật thì anh không nói nhưng họ bàn thêm việc thỏ nhỏ của anh hôm nay lại mất tập trung! Em có chuyện gì sao hửm?"

Cedric mặc kệ ánh nhìn của lũ trò nhà Rắn mà ngồi xuống đẩy Draco đang ngồi gần ra xa khiến cậu chàng trố mắt nhìn anh nhưng chỉ có nụ cười toả nắng.

"Chỉ là có chút tò mò căn phòng ấy thôi!"

Harlene nhìn anh như trả lời cho qua chuyện và đương nhiên nó chẳng thoát khỏi mắt anh. Cedric đôi khi muốn chui vào tâm trí em để biết những suy nghĩ vẩn vơ lạ kì ấy từ đâu ra và tìm hiểu xem làm sao cô bé thông minh này lại chẳng nhận ra một người đang thích mình đến điên đầu như thế.

"Vậy sao... Thỏ à, em có biết trong mắt anh em che giấu cảm xúc tệ lắm không hả?!"

Cedric đưa đầu ngón tay thon gọn khều mũi nhỏ của em một cái rồi cười.

Harlene và mọi người có chút đứng hình. Họ lần đầu thấy đang vẻ có chút hư hỏng này của huynh trưởng nhà Lửng. Ai cũng biết Cedric là người nghiêm túc, ngay thẳng và cực kì quan trọng với việc lễ nghi, đặc biệt hạn chế đụng chạm quá mức với phái nữ vì thế tới tận bây giờ chưa một nữ sinh nào lay động được anh cả. Họ biết Harlene là ngoại lệ của Cedric nhưng không nghĩ anh ấy lại táo bạo như thế. Có lẽ với người ngoài ai cũng thấy Cedric nhiệt huyết với Harlene ra sao nhưng cô bé lại quá hờ hững để cảm nhận nó.

"Collete dạy anh hả?!"

Harlene gương mặt không chút lay động nhưng đôi tai đỏ bừng đã tố giác em với anh.

"Không, anh chỉ thấy em đáng yêu nên mới thế thôi."

"Nói về thầy Lockhart đi! Em và ông ta sao rồi?!"

Cedric đánh trống lảng về chuyện vừa rồi.

"Anh biết đó, nó rất kì dị?!"

Sau khi được Snape đặc cách dạy riêng thì có vẻ hai giáo sư này ghét nhau ra mặt và thậm chí khoe học trò của mình trước các giáo viên khác. Lockhart lấy Harry và Hermione ra để nói thì Snape sẽ một hai lôi em ra để đáp lại. Những giáo viên khác rất đau đầu về chuyện này nhưng đa phần đều ngầm ủng hộ thầy Snape vì họ biết rõ năng lực của lão kia. Dù học với Snape nhưng trong tuần phải có một buổi học lão vì lão vẫn sẽ là người chấm bài cuối kì của em. Và đương nhiên, các tiết học đều như trận chiến mà nồng nặc mùi thuốc súng giữa em và lão.

"Em đúng là cô bé thu hút rắc rối mà! À cả cậu bé tóc bạch kim nhà Malfoy cũng vậy nhỉ?!"

Cedric lại xoa lấy mái tóc đỏ cháy của em rồi lại quay ra nhìn Draco đang không hiểu chuyện gì.

Cedric thấy dạo này Draco không ngoan độc chửi em nữa mà tính tình có chút thay đổi, giờ ăn ngồi gần em nhiều hơn nên anh có chút nghi ngờ thằng bé này. 

Nói rồi Cedric rời đi, trên bàn của Harlene đã xuất hiện thêm hai trái quýt cùng một nắm kẹo mật thơm ngon.

Harlene nhìn theo anh rồi lại chống cằm thở dài.

Giữa màn sương đêm, ánh mặt trời vẫn thật chói chang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com