Chương 8: Family
Tháng hè còn lại của Harry vui vẻ như bao mùa hè khác. Gia đình Dursley chỉ hận không thể cất cánh bay xa khỏi Harry, thiếu điều muốn lên cung trăng sống. Thế nên, Harry đóng cọc ở nhà Iris nguyên mùa hè, đối với chuyện này cậu vô cùng vừa lòng.
Huhu, mỗi ngày đều ở bên Iris thật không cầu gì hơn. Đỉnh cao của nhân sinh có lẽ cũng chỉ là vậy thôi (*꒦ິ꒳꒦ີ).
Ở cùng nhà với một học thần thì hiển nhiên thời gian rảnh của Harry đều dính chặt lấy sách giáo khoa. Nhưng Harry không cảm thấy buồn chán...
"Harry! Cậu có nghe tớ giảng không thế?!!"
Harry bé bỏng giật mình: "H-hả? T-tớ nghe mà!"
Iris nhíu mày, nghiêm giọng: "Thế tớ giảng đến đâu?"
Harry ngập ngừng chỉ vào một đoạn trong sách: "Chỗ này?"
Iris ảo não, đưa ngón tay búng một cái vào trán Harry: "Chỗ đó qua lâu rồi. Chú ý chút đi!"
"Ò."
Cũng không phải lỗi của cậu.
Ai bảo Iris giảng bài trông yêu quá thể đi chứ? Không tập trung nổi QvQ!!!
Vì thế, tuy là một chú sư tử hiếu động nhưng Harry vô cùng tình nguyện ngồi nghe Iris giảng bài.
Tạm thời không biết học được bao nhiêu nhưng cậu biết hôm nay Iris đổi ruy băng buộc tóc (*°▽°*).
Hôm nay màu xanh lá, hôm qua màu xanh trời.
Ừm, đều đẹp như nhau. Harry thích hết (*¯ ³¯*)♡.
Mùa hè của Harry trôi qua vui vẻ vậy đó. Chớp mắt đã gần đến ngày đi Hogwarts rồi, từ chiều tối Iris đã cùng Harry thu dọn đồ đạc cẩn thận, kỹ càng, sẵn sàng cho ngày mai bận rộn.
"Harry nhìn xem có sót gì không?"
"Đủ mà, đã kiểm tra kĩ lắm rồi."
"Thế thì ngủ sớm thôi, mai sẽ mệt đấy."
Iris thổi tắt nến, duỗi người nằm lên giường. Nó thở dài, vươn tay bật đèn ngủ, ánh sáng lam nhạt giúp nó quan sát người kia. Iris vươn chân đạp Harry về đúng vị trí.
Tức thì ai kia giãy đành đạch trên giường, bắt đầu ăn vạ:
"Hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta ngủ cùng phòng đó, tớ muốn ngủ cùng Iris cơ!!"
Đôi mắt xanh lục long lanh nhìn.
Đôi mắt xanh lam lạnh lùng liếc.
Cuối cùng, như một thói quen, người chịu thua là Iris. Con bé vô cùng bất lực về bản thân, nhưng nghị lực không phải thứ dễ gì có được. Iris cảm thấy mình còn nhỏ, không đủ năng lực chống đỡ lại ánh mắt của Harry.
Vì thế sáng sớm ngày hôm sau, Harry tỉnh dậy trong lòng Iris. Cậu rúc vào người nó, dụi dụi mấy cái mới mở mắt, nhìn lên. Bắt gặp ánh xanh trong trẻo quen thuộc, Harry liền cười ngốc rồi đổi lại là cái búng trán nhẹ hều của Iris.
"Dậy rồi thì bỏ cái tay ra. Nóng như vậy mà cậu cũng ôm hả?"
"Không có, ôm Iris ngủ ngon."
"Ồ? Đến lúc phân kí túc xá chắc cậu ngồi khóc."
Đây là thứ Harry canh cánh từ hôm qua tới giờ. Đi Hogwarts chắc chắn khác phòng, huhu, không chịu đâu, bây giờ đầu thai làm con gái còn kịp không?
Harry bé bỏng không nghĩ đến, hai người không chỉ khác phòng mà còn khác Nhà :)
Ngày tháng bám dính bạn thuở nhỏ dừng ở đây.
. . .
Trước khi đi hai bạn nhỏ rút đũa phép thu nhỏ đồ đạc, Iris vô cùng hài lòng với bùa chú của Harry. Ài, thật sự rất có thiên phú.
"Xem nào, cậu muốn đến sân ga theo đường muggle hay phù thủy nào?"
"Muggle đi."
Iris gật đầu, nắm lấy tay Harry kéo đi. Hai đứa nhỏ khi trời âm u phủ sương đã sóng vai nhau đi trên con đường vắng. Xuyên qua bức tường ở cánh đồng hướng dương. Iris bắt taxi đến ga Ngã Tư Vua.
Harry tròn mắt ngó khắp nơi nhưng vẫn ngoan ngoãn theo sát Iris, có lẽ trải nghiệm ở Hẻm Knockturn đã để lại ấn tượng vô cùng sâu đậm cho cậu.
Iris kéo tay cậu đi băng băng, chân không dừng bước, đến tận khi đi xuyên qua hàng rào giữa sân ga số 9 và 10 Harry mới ngơ ngác nhìn Iris.
"Thế nào? Chưa quen với việc xuyên tường?"
"A-à cũng không phải, tại cậu nhanh quá."
"Đến chậm sẽ hết chỗ ngồi mất."
Harry gật gù, lon ton chạy lên tàu. Iris đi phía sau, tay hơi dang ra vô thức bảo vệ Harry, phòng cho cậu trượt chân ngã xuống. Sự thật chứng minh, phòng ngừa không hề thừa.
Harry vừa bước lên đã trượt chân ngả ra sau, Iris nhanh tay đỡ lấy lưng cậu. Đồng thời đưa tay giữ lấy Harry còn có người nữa.
Là một cặp song sinh tóc đỏ, Iris đoán họ là người nhà Weasly.
"Ôi trời..."
"Em nên cẩn thận hơn..."
"Nếu không..."
"Quý cô nhỏ tuổi phía sau..."
"Sẽ ngã mất..."
Harry nhanh chóng đứng lại đàng hoàng, cuống quít cảm ơn cặp song sinh. Iris bước lên tàu, kéo tay Harry ra phía sau, nhàn nhạt gật đầu tỏ ý cảm ơn.
"Merlin ơi! Fred, một quý cô nhỏ tuổi..."
"Thật xinh đẹp---"
"Nhưng lại vô cùng lạnh lùng---"
"Thật khiến lòng người xao xuyến---"
Iris: ??? Gì đây, hình thức nghệ thuật mới hả (ಠ_ಠ)?
Để chứng minh bản thân không hề lạnh lùng, Iris kéo khóe môi cười, đôi mắt xanh cong duyên dáng, lúm đồng tiền nhợt nhạt má trái thật sự rất xinh đẹp.
Harry ngay lập tức phồng má, đưa hai tay bịt miệng Iris che khuất nụ cười kia.
Không để con bé kịp ú ớ gì đã lôi xềnh xệch vào một toa xe gần đó.
Iris sau khi bị ấn ngồi trên ghế, dùng ánh mắt vô cùng không vui nhìn Harry: "Ngứa đòn đúng không ( ಠ ʖ̯ ಠ)?"
Harry theo bản năng thấy má mình hơi tê tê, nhưng vẫn mím môi tỏ ra giận dỗi:
"Iris làm người lạnh lùng tốt hơn nhiều. Cười lên xấu muốn khóc!"
Ô hay? Danh kon này???
Harry nhìn Iris yên lặng lật sách, nắng từ cửa sổ yếu ớt hắt vào như mạ lên mái tóc nó một tầng sáng nhợt nhạt. Mắt xanh như cũ trong veo phản chiếu lại vạn vật.
Merlin chết tiệt!!! Ngài nhìn xem mình đã làm gì đi (#'Д´)!!!
Ai cho ngài tạo ra một tạo vật xinh đẹp mê người như thế này?!!
Có biết tôi giữ gìn khổ sở lắm không g g g g o(TヘTo)!!!
Đã xinh đẹp thì cũng thôi đi. Lại còn dễ thương, tốt tính, ngoài lạnh trong nóng, nấu ăn ngon, giảng bài hay, gói hoa khéo, từng lời nói ra so với kẹo ngọt hơn vạn lần. Đây là cái tạo vật tuyệt vời gì thế uhuhuhuhu QvQ!!!
Càng nghĩ càng thấy bực bội, Harry chỉ muốn ngay lập tức trùm bao tải vào Iris để cái nhan sắc kia không ai thấy nữa.
Cậu vươn tay kéo Iris nằm xuống, gối lên đùi mình. Harry lấy áo chùng ra phủ lên người Iris, cực kì hợp lí dùng mũ áo che mặt Iris. Toàn bộ quá trình chưa tới 6 giây.
Iris vô cùng khó hiểu kéo mũ áo chùng ra:
"Thiểu năng là bệnh, tớ không có tiền trị. Cho nên cậu tốt nhất cút đi, tránh lây bệnh cho tớ (◕‿◕✿)."
Harry cứng rắn kéo lại mũ áo chùng che mặt Iris: "Tớ có tiền."
Ok bạn, có tiền giỏi lắm sao? Chẳng qua là có thứ tôi không có thôi mà bạn.
Tiền làm được gì không [̲̅$̲̅(̲̅ ͡° ͜ʖ ͡°̲̅)̲̅$̲̅]?
Chẳng qua cũng chỉ làm được thứ tôi không làm được thôi mà?
Có gì ghê gớm? Bạn tưởng bạn là Florentino à???
Khuất phục trước mũi giày của tư bản, Iris cam chịu nhắm mắt đi ngủ. Mơ màng trong cơn mê, hình như có người vào trong toa xe. Iris ngủ chưa đủ, lầm bầm giới thiệu bản thân cho có:
"Hello, tôi là Iris Smeraldo và goodbye."
Trước khi đi vào mộng đẹp, Iris loáng thoáng nghe thấy cuộc hội thoại vụn vặt.
"... cậu ấy là ai thế?"
"Iris là bạn thâ- à không--"
"--- là gia đình của tớ!"
Harry cúi đầu xuống, nhìn người đang yên ổn gối lên đùi mình ngủ, rồi bắt gặp vành tai hồng rực bất thường.
Harry dùng tay chặn trước miệng, ngăn cho bản thân không hét lên vì sự cute quá thể này. Một tay kia túm lấy ngực áo trái, nỗ lực ngăn trái tim nhảy ra xa 100m.
Omg, cái sự đáng yêu chết tiệt gì thế này huhuhu σ(≧ε≦σ) ♡?!!!
Merlin không cho tôi đường sống!
Ron Weasly - người cũng coi như tồn tại trong toa xe: Harry Potter có bệnh tim à? Sao trong sách không ghi???
____________________
"Iris is my best frien-ugh no---"
"---my family!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com