Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4 : Koro sensei

( Au POV)

Do không hứng thú với việc học nên cô đã lùi thời gian nhập học của mình lại. Cụ thể là chờ khi Koro sensei xuất hiện tại lớp E thì cô sẽ tới trường. Đương nhiên để thầy hiệu trưởng chấp nhận chuyện đó thì cô cũng đã bỏ ra một khoảng không hề nhỏ. Cô cảm thấy mình xứng đáng trở thành cổ đông của ngôi trường này.

Trong những ngày nghỉ học, cô đã dành hầu hết thời gian để theo dõi Yukimaru sensei. Các vết thương ngoài da đều phục hồi, nhưng cô ấy rơi vào hôn mê sâu nên cần phải chăm sóc kĩ càng hơn.

Không lâu sau, thông tin về việc mặt trăng bị phá hủy tràn lan trên các mặt báo. Cô đứng trong phòng khách cũng có thể nhìn được mặt trăng khuyết sáng rực trên bầu trời. Cô thật sự đang dần hòa nhập vào thế giới này rồi, không còn là một kẻ giết người nữa...

" Sáng mai cô có thể tới trường rồi. Nhiệm vụ của cô chỉ có một thôi, tận hưởng nhé..."

Giọng Shirogi vang lên trong không trung. Cô ngẩn đầu nhìn mặt trăng, mỉm cười đầy mong đợi.

Đã rất lâu rồi, cô mới một lần nữa có cảm giác hồi hộp và hi vọng vào ngày mai như vậy.

- Tôi nên mặc gì nhỉ???

Sáng hôm sau, tại cơ sở cũ trên ngọn núi sau trường, nơi học sinh lớp 3-E chuẩn bị đón một tin chấn động:

- Xin chào tất cả các em! Tôi là người đã phá hủy mặt trăng. - Con quái vật màu vàng với xúc tua uốn éo đã ra mắt các học sinh.

- Hả!??????

- Năm sau tôi sẽ phá hủy Trái Đất. Từ giờ là giáo viên chủ nhiệm của các em. - Tiếp tục uốn éo

- Gì vậy ?! Người ngoài hành tinh à?

- Thật bất lịch sự! Tôi sinh ra và lớn lên ở Trái Đất đó nhé!

Khuôn mặt của các em học sinh hoang mang như thể đang tham gia vào một bộ phim viễn tưởng. Con quái vật trước mặt khiến các học sinh hoảng sợ.

- Các em! Những điều tôi sắp nói là thông tin mật của quốc gia. Hãy nghe rõ, tôi chỉ nói một lần thôi.

Việc giải thích của nhân viên bộ Quốc phòng Karasuma - san diễn ra. Mọi người đều lắng nghe rất kĩ. Bởi các cậu ấy là người đang gánh vác mệnh hệ của Trái Đất sau này. Ít ra đó là suy nghĩ ban đầu của họ : Các cậu là sát thủ, mục tiêu là thầy giáo.

- Đùa à, không nghĩ leo lên đến tận đây lại mệt như vậy!!!

Cô thở dốc khi đứng ở sân trước của lớp học. Ngọn núi này đúng là có một hệ sinh thái vô cùng tuyệt vời.

Thông qua cửa sổ, cô có thể nhìn thấy Koro sensei đang uốn éo và không khí căng thẳng của cả lớp học. Cô bước từng bước về phía ngôi trường, theo thói quen che dấu đi sự tồn tại của bản thân, đi dần về phía lớp học mà cô hằng ao ước.

- Như các em thấy, đây là điều rất khó nhưng tôi mong các em sẽ làm được. Giải thưởng là 10 tỷ yên.

Giọng Karasuma sensei vẫn vang lên trầm ổn trong căn phòng cũ kĩ. Cô đứng trước cửa lớp, vẫn chưa mở cửa.

- 10 tỷ yên?!

- Đó là cái giá cho việc bảo vệ an nguy của Trái đất.

- Nhưng không biết các em có giết nổi tôi không? Cố gắng nhé! - Khuôn mặt của thầy chuyển thành màu sắc xanh trắng. Đây là ý coi thường đối phương.

Xúc tua của thầy cũng cứ uốn éo. Bất ngờ... Từ ngoài cửa, một con dao chuyên giết thầy lao tới ngay khi thầy phân tâm. Tốc độ của nó rất nhanh khiến mọi người không kịp hiểu tình hình. Đường bay của con dao không thể nhìn rõ. May thay, con dao chỉ sượt qua xúc tua của thầy, nếu chi tiết thì tầm 2 mm nữa sẽ lấy đi một xúc tua của thầy.  Con dao cắm vào tường rồi rơi xuống.

- Trượt mất rồi... Khó quá đó!

Cô mở toang cánh cửa, mỉm cười nhìn về phía Koro sensei đang ngơ ngác.

" Mình không hề cảm nhận được sự tồn tại của em ấy. Từ bao giờ...?" Koro sensei có lẽ bị chiêu thức vừa rồi làm cho ngơ ngẩn một hồi.

- Em/ Cậu là...

Cô đi vào trong lớp, đứng bên cạnh Karasuma sensei và cúi đầu với tất cả các bạn bên dưới. Vừa thân thiện vừa lịch sự mở lời:

- Xin chào tất cả mọi người! Mình là Kiri Kajino. Từ hôm nay sẽ là một thành viên của lớp. Rất vui được làm quen và mong mọi người giúp đỡ nhiều.

- Cậu ấy xinh quá, trông dễ thương nữa. Mà khả năng vừa rồi không phải tầm thường đâu...

Một vài lời xì xào xuất hiện dưới lớp.

- Phải... Phải rồi! Tôi có nhận được tin là có học sinh chuyển đến. - Karasuma sensei bất ngờ nói.

Koro sensei ghé sát vào tai của Karasuma sensei, hỏi nhỏ.

- Có thật sự là học sinh bình thường không? Hay là sát thủ do các anh thuê tới vậy?

- Em ấy hoàn toàn là người bình thường.

Karasuma sensei đẩy con bạch tuộc ra và khó chịu trả lời.

- Màn ra mắt độc đáo lắm Kiri - san. Rất ấn tượng, thầy rất thích. - Mặt thầy ấy chuyển sang xanh lá có vòng tròn ngay lập tức.

Cô bật cười, gật đầu với thầy ấy.

- Em cảm ơn.

- Ngoài lắm, về chỗ của em đi. Chỗ nào còn trống em cứ ngồi nhé.

Cô gật đầu rồi đi xuống cuối lớp học. Cảm giác mọi ánh nhìn xung quanh nếu không hướng đến Koro sensei thì sẽ là nhìn cô. Nhưng không vì thế mà cô căng thẳng, trái lại còn vô cùng tận hưởng khoảng thời gian quý giá hiện tại.

- Tất cả những gì các em biết đều là bí mật. Hãy làm tốt nhất có thể nhé!

Cuối cùng thì, cô cũng thật sự trở thành một phần của lớp học kì lạ này: nơi học sinh là sát thủ và mục tiêu chính là thầy giáo...

.
.
.

- Thầy ơi từ giờ tên của thầy sẽ là Koro nha! Koro - sensei.

- Thầy rất thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com