Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 12. Cánh chim sẻ

"Ha...Haha Haha...Chúng mày vẫn chả hiểu gì cả."_Zabuza cảm thấy nực cười khi đối mặt với khí thế tự tin của Naruto và Sasuke.

Thật sự hắn phải cười thành tiếng.

"Cái gì?!"

"Đừng tiếp tục đóng vai anh hùng. Khi mà ta cỡ tuổi các ngươi, đôi tay này đã nhuốm đầy cả máu."_Hắn chậm rãi lại mang theo sát ý, doạ sợ hai tên nhóc kia.

"Máu..."_Uaena the thé. Âm thanh như kẹt lại, không thể phát ra.

Có lẽ vì cô mệt, hoặc là đơn giản chẳng muốn nói ra. Cô lại bắt đầu nhớ về bản thân của lúc trước, nhớ về cánh chim sẻ năm ấy. Thứ khởi đầu cho mọi khoảnh khắc tội lỗi và cả một đời dằn vặt. Và nếu đã là khởi đầu, thì ai có thể quên đi được chứ?

Đó là một con sẻ nâu với bộ lông óng mượt, là thú nuôi trong nhà. Là của ai nhỉ? Nó có đôi mắt chỉ nhỏ bằng hai hạt trấu nhưng lại đen tuyền, xinh đẹp như một cặp ngọc trai. Trông đến thật lạ, thật hồn nhiên và ngây ngô làm sao. Như ánh mắt non nớt nhưng tràn đầy sức sống của một đứa bé mới chập chững biết đi. Uaena say sưa nhìn ngắm thứ sinh vật nhỏ bé, đáng yêu đấy.

Một cách mất tự chủ và đầy đắm chìm.

Nó cũng nhìn cô, một cái nhìn mà cô còn chẳng thể lí giải. Rồi bất chợt khi chú sẻ nâu ấy tò mò lại gần và dụi vào lòng bàn tay Uaena, một suy nghĩ thoáng qua trong đầu cô. Như một tiếng gọi, một sự thôi thúc, một cái gì đó đang thôi miên cô. Lúc ấy, Uaena nhớ rằng mình chỉ ý thức duy nhất được một điều:

"...
      Thật muốn móc nó ra."

"Senju-san?! N-Này!"_Sakura lay cô thật mạnh. Giọng nói vô cùng hoảng hốt.

"À...xin lỗi!"_Uaena định thần. Vừa vặn nghe được mấu chốt trong câu chuyện của Zabuza về cuộc đời hắn.

"...Nghĩ lại, lúc đó thật là vui!"_Zabuza thực sự cảm thấy hưng phấn. Khuôn mặt hắn thể hiện rõ sự kích thích đến rợn người. Uaena nhớ, bản thân mình lúc đó, cũng giống hệt như vậy.

Nụ cười đó, giống đến nghẹt thở.

Nhưng vui sao? Đến cả cô cũng đã thực sự bất ngờ. Cảm xúc đè nén trong não bộ được giải thoát khỏi gông cùm xuyên suốt hai mươi mấy năm. Dù chỉ là một khoảng nhỏ cũng đủ khiến cô rưng rưng nước mắt.

Vui à? Cô cũng thực sự không biết nữa. Nó có vui không? Cô có thực sự vui vẻ không khi làm chuyện đó? Uaena đã cảm thấy tội lỗi. Nhưng liệu có phải là tội lỗi chân thật không?

"Chuyện đấy thì có cái quái gì vui vẻ?!! Ngươi điên rồi!!!"_Làm sao có thể vui được? Tên này, rốt cuộc đã sa ngã tới mức nào?

Không. Hay là cô chỉ đang phủ nhận niềm vui đó, phủ nhận Zabuza và phủ nhận chính cảm xúc của bản thân?

Uaena bắt đầu cảm thấy bản thân không nên tiếp tục suy nghĩ, cô lại không ổn rồi. Cô vô thức nhìn về phía anh, va phải ánh mắt lo lắng và dịu dàng ấy. Kể cả khi đang ở trong hoàn cảnh khó khăn, nó vẫn phá lệ đầy cảm xúc. Một cách rất khó để giải thích.

"Hắn đang làm mất cảnh giác đấy!!"_Cô cố gắng cảnh báo nhưng đã quá muộn.

Sasuke lao lên và bị Zabuza đánh bay.

"Teme!!!"_Naruto lo lắng hét lên. Cậu biến ra cả một đống phân thân rồi lao đến. Nhưng chúng nhanh chóng bị Zabuza hạ gục.

"Bình tĩnh, Naruto."

"Vâng, em biết mà."_Cậu lấy từ trong túi ra một chiếc phi tiêu cỡ lớn, nhanh chóng ném qua phía Sasuke.

Sasuke cũng nhanh chóng bắt nhịp kế hoạch và gần như đã sẵn sàng. Cậu dùng sức ném phi tiêu về phía Zabuza nhưng là bản thật. Tất nhiên hắn cũng tránh được dễ dàng, cả hai cái phi tiêu. Trong thời khắc mất đi cảnh giác vì đã né được tấn công, Zabuza không ngờ tới rằng phi tiêu kia là do Naruto biến thành. Cậu nhóc phóng ra kunai và phá vỡ Thuỷ Lao.

"Tốt! Hatake-sensei, còn lại nhờ thầy!! Triệu Hồi Thuật!!!"

"Cái gì!??"_Zabuza được một phen bối rối cùng kinh hãi.

Cuối cùng thì cô cũng câu đủ thời gian để thực hiện thuật triệu hồi. Từ trong hồ nước nhả ra một làn khói trắng bao trùm lên gần như cả khung gian xung quanh. Sương mù cũng phải tản ra bốn phía để nhường chỗ cho sinh vật khổng lồ ẩn sau lớp trắng xoá kia.

Sakura lờ mờ nhìn thấy một thân hình đồ sộ, lớn gấp hai lần hồ nước. Thứ sinh vật khổng lồ thân hình trát vảy đen tuyền như giáp sắt. Đôi mắt trợn to một cách dị hợm và đáng sợ. Ngay cạnh là hai chiếc râu dài quá người và một hàm răng ngắn cún cỡn. Nhìn chung, nó giống như một con rồng nước với khí thế như vô hình chung khiến không gian thu hẹp lại. Một sự tồn tại hùng vĩ đến khó tin.

"Cá t-trê?!!_Tazuna nhanh chóng nhận ra chính xác giống loài của nó.

"Namazu-san!! Xử lí tên cầm theo đại đao!!!"_Uaena dùng chút sức lực cuối cùng để ra lệnh cho con cá trê.

Cô cũng chỉ duy trì được nó tầm 6-7 phút nếu chịu kiệt sức. Dù sao thì cũng đủ thời gian, đủ để kết liễu Zabuza.

Sinh vật kia quẫy đuôi một cái liền khiến nước trong hồ với đi hơn nửa. Nó dùng hai con ngươi long sòng sọc nhìn chằm chằm xuống Zabuza. Sau đó nhẹ nhàng cựa mình, trong chớp mắt từ trong khoang miệng mở to xuất hiện Đại Thuỷ Cầu. Namazu nhắm thẳng đến vị trí của Zabuza tấn công.

Nhưng kích thước của nó tỉ lệ nghịch với tốc độ ra chiêu, hơn nữa môi trường hiện tại toàn là cây cối, không tiện lắm nên Zabuza không quá khó khăn để né đòn.

"Con quái gì thế này!?!"_Zabuza tuy vậy vẫn không thể không hoảng hồn.

"Nó là cá trê."_Kakashi chỉ nhàn nhạt trả lời. Dần có thể phối hợp cùng Namazu vây hãm Zabuza.

Anh dùng cùng lúc Lôi và Thuỷ độn để tấn công, tận dụng cả những đợt Thủy Cầu của Namazu. Không biết từ khi nào, một tầng điện lưới đã nhốt Zabuza lại. Sau đó là một đợt Thủy Lưu phóng ra từ miệng Namazu chuẩn xác bắn đến Zabuza đang không cách nào di chuyển vì nguồn điện.

Nhưng dòng Thuỷ Lưu bạo kích sắp chạm đến mục tiêu của nó, liền xảy ra một hiện tượng lạ. Nước bị đóng băng và vỡ tan trong chớp mắt ngay khi vừa chạm đến chóp mũi của Zabuza, nhưng hắn lại chẳng thể sống. Lúc này, Uaena đã cạn Chakra và Namazu cũng vì thế mà biến mất.

"Hộc...hộc...H-Haruno...đưa tay!"_Uaena tuy kiệt sức nhưng cũng cố đứng vũng bằng cách dựa vào Inazuma. Cô bắt lấy cánh tay Sakura và lấy đi một phần Chakra để chống đỡ lại cảm giác như sắp bất tỉnh đến nơi.

"Nhóc tên-khó-đọc, nghỉ ngơi một chút đi. Vết thương cũng đầy người rồi kìa."_Tazuna lo lắng khi nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Uaena.

Đôi mắt nheo lại đến mức chỉ còn là hai đường thẳng sắc lẹm, hai đầu lông mày như dính chặt vào nhau. Khoé miệng đã trào ra ít nhiều một ngụm máu, áo khoác haori cũng rách hơn phân nửa. Khắp mình nhìn đâu cũng thấy vết bầm tím cùng trầy xước nặng nề. Hai vai cũng đang run lên đến thảm thương.

Ở bên kia, trận đấu căng thẳng đã kết thúc bằng sự xuất hiện của một tên lạ mặt. Sau khi kiểm tra, Kakashi chỉ lặng lẽ nhìn về phía cô. Biểu thị là Zabuza đã chết.

Anh tiếp tục quay sang người lạ kia. Một thiếu niên vóc dáng nhỏ bé với chiếc mặt nạ có biểu tượng Sương Mù. Tuy không thể nhìn rõ lắm vì kính của cô đã vỡ trong lúc đánh với Zabuza, nhưng Uaena có thể cảm nhận được luồng Chakra lạnh lẽo kia. Càng chìm đắm trong cái cảm giác nó đem lại, cô càng thấy thân thuộc một cách khó hiểu.

"Cảm ơn rất nhiều. Tôi đã chờ cơ hội để giết Zabuza từ lâu."_Người đeo mặt nạ kia cúi người.

"Chiếc mặt nạ đó, ngươi hẳn thuộc đội ninja sát thủ của làng Sương Mù."_Kakashi vẫn còn có chút cảnh giác. Dù sao thì cái chết của Zabuza cũng là do người này hạ đòn chủ chốt.

"N-Ngươi...tên?"_Uaena gắng gượng dậy.

"Tôi không nghĩ mình có trách nhiệm xưng tên họ."

"Kakashi-sensei?"_Naruto quay sang nhìn anh như muốn hỏi mọi việc đã ổn hay chưa. Cậu lo lắng rằng trận chiến này sẽ có thêm một kẻ thù mới và giờ thì tất cả cũng đã kiệt sức nặng nề.

Anh dịu dàng xoa đầu cậu nhóc như thay cho câu trả lời. Sau đó thì cậu cũng nhanh chóng chạy tới chỗ Sasuke cùng Uaena hỏi han. Sasuke tình trạng không quá tệ, không đến nỗi ngã gục như Uaena. Trong cả đám thì dường như có mỗi ông Tazuna và Sakura là vẫn ổn định, không trầy xước. Thiếu niên kia nhảy xuống rồi từ tốn:

"Trận chiến đã kết thúc. Vậy giờ tôi xin phép xử lí cái xác này vì nó chứa quá nhiều bí mật. Cáo từ!"

Sau đó thì cả hắn và Zabuza đều biến mất.

"Giờ thì chúng ta đưa ông Tazuma về nhà nào. Khởi hành thôi!!"_Kakashi chỉnh lại băng đeo trán.

"Cảm ơn mọi người nhiều lắm!! Ghé nhà tôi nghỉ chơi một lát nhé!"

Tazuma vừa dứt lời, bỗng nhiên cả người Kakashi ngã gục. Vô tình Uaena đứng bên cạnh đang mệt mỏi dựa vào Sakura một cách hời hợt cũng bị kéo theo.

Uaena bị va một cái vào lồng ngực rắn chắc của Kakashi, tuy không đến nỗi thô cứng nhưng cô cũng đau đớn không ít. Đau đến nhắm tịt mắt. Thị giác mất đi thì các giác quan khác lại có cơ hội phát huy đến hiệu quả. Cô cảm nhận được thân nhiệt ấm áp của anh, nghe được nhịp tim đang mạnh mẽ gia tốc của cả hai. Uaena còn ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt quấn quanh chóp mũi, đầu óc nhanh chóng quay cuồng.

Cô cứ thế nằm rạp người bên trên anh. Mọi người xung quanh cũng đang chưa kịp định thần, anh cũng vậy. Thời gian như ngừng lại vài phút đồng hồ. Đúng là vài phút đồng hồ trôi qua trong sự bối rối đến tột độ, Uaena tỉnh táo lại.

Sao vẫn còn chưa ai đỡ cô dậy? Cô có tự đứng được đâu!

"N-Naruto..."_Uaena ngại ngùng nhìn qua phía Naruto cầu giúp đỡ.

Cậu nhóc không hiểu suy nghĩ cái quái gì mà lâu thế, cô phải gọi đến lần thứ hai mới đưa tay ra. Những người khác cũng chỉ biết cười trừ trong dòng suy nghĩ ngổn ngang. Xung quanh yên tĩnh đến nỗi còn nghe được tiếng mặt hồ nhẹ nhàng gợn sóng.

"Chúng ta đi."_Uaena lạnh lùng, dứt khoát bám vào Naruto để di chuyển. Một đi không ngoảnh đầu. Nhìn thế thôi chứ thực chất là sắp nổ tung. Hoảng đến độ không biết nên làm gì ngoài việc cắm đầu cắm cổ lê bước.

Kakashi bên kia cũng chả khá hơn chút nào, được Sasuke bất đắc dĩ đỡ dậy.

Cũng đang trong trạng thái hoang mang, ngoài mặt cứ như một tên đần. Hai mắt vẫn còn mở to đầy kinh ngạc. Trong đầu hiện tại chỉ toàn chiếu lại hình ảnh khuôn mặt Uaena cách bản thân chỉ khoảng 2 cm. Ngũ quan rõ đến từng đường nét hiện lên. Chỉ số nhan sắc cao đến nghẹt thở.

Càng nhìn gần thì gương mặt của cô càng lộ ra thiên hướng nữ, bớt đi mấy phần thanh lãnh mà thêm vào đó là sinh động và duy mỹ. Cô có một làn da trắng nhợt, thật giống như một đoá bách hợp. Hai hàng lông mi dài lại không cong, rũ xuống tạo nên hình rẻ quạt dưới khoé mắt. Đôi mắt vàng nhạt đầy sắc sảo, đang trong tình trạng mệt mỏi lại như được phủ lên một tầng cảm giác mỹ mạo. Sống mũi cao, cong lên như có thể hứng cả một mặt trăng thu nhỏ bên trên. Thấp thoáng qua lớp áo buộc lỏng, còn có thể thấy cần cổ duyên dáng và xương quai xanh nhô cao.

Cô đẹp hơn rất nhiều so với những bé gái cùng lứa, một sự tồn tại nổi bật đến khó có thể không để ý. Nhìn thoáng qua cũng thấy đẹp, thấy bản thân bị hớp hồn. Nhưng nhìn lâu cũng sẽ không chán, có lẽ bởi vì cô luôn toát ra sự bí ẩn, giống như chiếc hộp Pandora khiến người ta trở nên đắm chìm trong sự tò mò nó đem lại.

"Kakashi-sensei?"_Sakura quơ quơ tay trước mặt anh nhưng Kakashi sau đó chỉ yên tĩnh ngất đi.

"Do dùng Sharingan lâu quá thôi, kệ đi."

oOo
Hơi ngắn rồi! Bonus của mọi người đây!
Có thấy linh thú triệu hồi của Uaena không, nó là một con cá trê không lồ. Có tên đoàng hoàng đấy nhé, chính là Namazu.
Theo thần thoại Nhật Bản, Namazu là một con cá trê có cơ thể khổng lồ. Do vậy, mỗi khi di chuyển, đuôi của nó quẫy mạnh khiến trái đất rung chuyển. Namazu được miêu tả là bị các thần linh giam giữ trong lớp bùn dưới các hòn đảo của Nhật Bản, khi các vị thần không cảnh giác, Namazu sẽ quẫy cơ thể và gây nên những trận động đất kinh hoàng.
Chỉ có thần Kashima, vị thần của sấm sét và kiếm đạo mới có đủ khả năng chế ngự con cá trê khổng lồ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com