Chap 61: Yêu là gì...?!
Kể từ cuộc nói chuyện ngày hôm đó, Sabo bắt đầu cắm mặt vào công việc, vì anh nghĩ rằng công việc sẽ giúp anh quên đi thứ cảm xúc đó.
Nhưng anh đã lầm... Sabo không tài nào tập trung làm việc được, trong đầu anh giờ đây chỉ toàn là hình ảnh của Ray.
" Chết tiệt...! " Sabo.
Lạch cạch.
Dragon mở cửa rồi từ từ bước lại chỗ bàn làm việc của Sabo, ông cứ đứng đó im lặng quan sát một hồi lâu rồi ho vài tiếng.
" Khụ khụ...! " Dragon.
" Dragon - san...! Sao ngài lại ở đây " Sabo.
Sau khi nghe thấy vài tiếng ho Sabo đã thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn của mình.
" Hôm nay là ngày cậu phải đưa báo cáo nhiệm vụ cho ta " Dragon.
" Là hôm nay sao?! Xin lỗi, tôi không chú ý đến ngày lắm " Sabo.
" Sabo, ta nghĩ cậu nên nghỉ ngơi vài ngày thì hơn " Dragon.
" Tôi không sao...! Tôi vẫn làm được " Sabo.
" Cứ cắm đầu làm việc để loại bỏ cảm xúc trong lòng mình sẽ không có kết quả gì đâu " Dragon.
" Hãy nghỉ ngơi một thời gian và tự suy ngẫm lại ".
Nói xong Dragon quay lưng bước ra khỏi phòng, để lại Sabo ngồi nhìn mà vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Anh bây giờ đã trốn tránh sao? Một tham mưu trưởng của quân Cách Mạng lại đang trốn tránh cảm xúc của chính mình sao?
Sabo ôm đầu gục xuống bàn... Anh đang suy nghĩ, rằng thứ tình cảm anh dành cho Ray có thật sự đơn thuần là tình cảm giữa anh trai và em gái hay không.
Thứ tình cảm này xuất hiện kể từ lúc anh gặp được Ray... Nhưng anh cứ nghĩ lúc đó mình còn quá nhỏ, đấy cũng chỉ là tình cảm nhất thời mà thôi.
Nhưng càng lớn, tình cảm ấy lại tiếp tục vun đầy. Trước khi lấy lại được kí ức, anh nhớ mình có quen với một cô bé có mái tóc màu xám tro.
Kể từ cái khoảnh khắc ấy... Cái khoảnh khắc anh nhìn thấy trên báo viết tin " Suwahara Ray đã chết ".
Tim anh như bị một cái gì đó bóp nghẹn lại... Tại sao, cô gái trong tấm ảnh đó lại quen thế? Không, anh không tài nào nhớ được.
Trong lúc anh đang chìm vào bóng tối thì một lần nữa... Chính nó là người đã cứu rỗi anh, anh đã được nhìn thấy nó một lần nữa.
Hình bóng của bé sói nhỏ mà anh hằng ao ước muốn được nhìn thấy, người mà anh cứ ngỡ sẽ không bao giờ được gặp lại... Giờ đây lại đang ngồi trước mặt anh, nhưng anh lại không đủ dũng khí để nói ra cảm xúc thật sự của mình.
Khi Sabo đang mãi chìm trong mớ suy nghĩ hỗn độn của mình, thì Robin đã đứng trước mặt anh.
" Fufufufu...! Làm gì mà vò đầu bứt tóc đấy Sabo " Robin.
" Robin, sao cô lại ở đây?! " Sabo.
" Tôi tới để xem cậu có chịu nhận ra cảm xúc của mình chưa " Robin.
" Tôi đã suy nghĩ rất nhiều... Tôi thật sự rất yêu em ấy " Sabo.
" Vậy thì đi nói đi " Robin.
" Nhưng... Tôi... Chưa từng nói yêu với ai hết " Sabo.
" Ara...! Sabo, cậu đang ngại đấy à " Robin.
" K.. Không có " Sabo.
Trước mặt Robin đang là một cảnh tượng vô cùng hiếm gặp, một người luôn bình tĩnh như Sabo mà giờ đây lại đang ngại, mặt anh hiện giờ như không khác gì một trái cà chua.
" Không biết mở lời thế nào à?! " Robin.
Robin nhẹ nhàng nhấc một cái ghế lại và ngồi đối diện Sabo.
" .... " Sabo.
" Fufufu... Xem ra tôi đoán đúng rồi " Robin.
" Tôi có mang bí kiếp cho cậu đây ".
" Bí kiếp?! " Sabo.
Không biết từ đâu mà Robin lại lấy ra mấy muốn sách rất dày.
" Mấy cuốn này là...?! " Sabo.
Sabo cần thử một cuốn lên rồi lật lật vài trang.
" Đây là tiểu thuyết ngôn tình và vài cuốn truyện tranh thiếu nữ mà tôi mượn được của Hack - san " Robin.
Robin mỉm cười rồi lẳng lặng ngồi biểu cảm hài hước của Sabo, anh hết ngạc nhiên rồi tới che mặt xấu hổ, biểu cảm phải nói là vô cùng đa dạng.
" Cậu cứ đọc đi, không chừng đống này lại có thể giúp ích được " Robin.
Sau khi nói xong Robin đứng dậy bước đi, trước khi rời khỏi phòng cô còn không quên cổ vũ anh.
•o0o•
Vài ngày sau trôi qua, Sabo toàn cắm mặt vào mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình, đi đâu anh cũng mang vài quyển theo đọc.
Sabo hiện tại đang ngồi ngoài ban công cùng với mấy cuốn tiểu thuyết, Robin và Koala từ bên trong bước ra.
" Fufufufu...! Sabo thật chăm chỉ " Robin.
" Cậu đang đọc mấy cuốn sách ngôn tình mà Robin - san đưa à " Koala.
" Ờ! Công nhận mấy cuốn này hay thật, tôi học được nhiều chiêu lắm " Sabo.
" Nhưng tôi có một lời khuyên là đừng chăm chăm vào mấy muốn sách ấy " Koala.
" Hả...?! " Sabo.
" Hãy nói lên cảm xúc thật sự của cậu với em ấy! Đừng dựa vào mấy cuốn sách quá " Koala.
" Tôi biết rồi... Hửm?! " Sabo.
" Sao thế? " Robin.
" Quyển này nhìn khá lạ " Sabo.
" Sao lại lạ?! " Koala.
" Nhìn này bìa rất đẹp " Sabo.
Sabo giơ cuốn sách lên, tựa là " Đôi lửa song hành ".
" Bìa là hoa tử đằng " Koala.
" Hoa tử đằng tượng trưng cho một tình yêu bất diệt " Robin.
" Quyển này có vẻ hay đấy, cậu đọc thử xem ".
Sabo gật đầu rồi anh bắt đầu lật từng trang sách, càng lật tay Sabo càng run.
" Hay không?! " Koala.
" Sách này... Không phải ngôn tình mà là BL...! " Sabo.
" Hả...?! " Koala.
" Sao lại có 1 quyển BL lạc vào đây thế này " Robin.
" A...! Nghe nói quyển này dạo gần đây đang rất được ưa thích " Koala.
" Tác giả là Sói SR " Robin.
" Nội dung thế nào Sabo ".
" Nói về chuyện tình của... Ace hỏa quyền và phượng hoàng Marco " Sabo.
" ... " Koala.
" Fufufufu...! Nghe thật thú vị " Robin.
" Tôi cần tịnh tâm một chút " Sabo.
Sabo đặt quyển sách xuống... Đầu anh bây giờ đang rất loạn, thật không ngờ thằng bạn chí cốt của mình lại bị đè =).
Sabo bước một mạch ra khỏi căn cứ, anh không nghĩ gì mà lại vô thức tiến về phía bờ biển, đó chính là nơi anh thường lui tới mỗi khi có buồn phiền, đứng trên đó ngắm hoàng hôn thật sự rất đẹp.
Bước tới bờ biển, Sabo bỗng nghe thấy một giọng nói quen thuộc... Anh tò mò bước lại xem thử.
Sabo đứng núp sau vách đá gần đó và lén nhìn xem ai đang hát. Anh trợn mắt ngạc nhiên, Ray sao nó lại ở đây, chẳng phải Koala nói em ấy đang tự nhốt mình trong phòng sao.
" Dù cho đó là ngày u sầu, dù cho đó là ngày đau khổ.... " Ray.
" Thì anh vẫn sẽ yêu tất cả mọi chứ của em ".
" Cảm xúc đó vẫn còn đọng lại trong lồng ngực anh.... ".
" Như vị đắng của chanh vậy ".
* Em ấy đang lẩm bẩm cái gì thế...?! * Sabo.
Sabo không tin vào tai mình, em gái anh đây là đang hát sao?!
À mà khoan đã... Em gái sao, chẳng phải anh đã hứa sẽ sống thật với cảm xúc của mình rồi sao.
Dũng cảm lên Sabo, hãy bước ra đứng đối mặt với em ấy và nói ra hết những lời trong lòng đi nào.
Sabo đứng lại chỗ hít một hơi thật sâu rồi từ từ bước ra.
" Ray...! " Sabo.
Nghe thấy có một giọng nói đột nhiên được cất lên phía sau lưng mình, nó giật mình quay lại.
" Sabo?! Chẳng phải anh đang bận sao " Ray.
" Ray... Lần đầu gặp em, dù em có bị thương hay gì thì cũng chẳng liên quan tới anh " Sabo.
" Hả...?! " Ray.
Ray trơ mắt ra nhìn Sabo, anh ấy rốt cuộc đang nói cái quái gì thế? Đây là đang có ý nói nhìn nó thấy ghét à.
" Anh chỉ cảm thấy em giống như một cục nợ phiền toái thôi " Sabo.
" Khi em hỏi điều gì đó, anh chỉ gật đầu rồi cho qua chuyện ".
" Nhưng rồi một ngày... Điều đó xảy ra ở đâu và như thế nào?! ".
" Anh đang nói gì vậy Sabo?! " Ray nhìn anh khó hiểu.
" Anh chẳng thế nhớ là nó bắt đầu như thế nào " Sabo.
" Dường như anh đã dính bệnh tương tư, vì con virut hình trái tim rồi ".
" Anh luôn trốn tránh cảm xúc thật của mình... Rằng anh yêu em ".
Trời đang ngày càng tối, từng cơn gió mạnh thổi cứ liên tục thổi tới làm tung bay mái tóc màu xám tro.
Cả 2 đều chìm vào im lặng, Sabo hiện tại đang rất căng thẳng... Tại sao Ray lại không nhìn anh mà lại cúi gằm mặt xuống thế kia, có phải nó đang ghét anh không.
Khi Sabo đang mãi chìm trong suy nghĩ thì Ray đã ngước đầu lên nhìn anh rồi nói ra một câu khiến Sabo phải chết đứng.
" Xin lỗi nhưng... Yêu là gì...?! " Ray.
======== Hết chap 61 ========
Chap này tui viết hơi gấp nên chắc không lắm nha các nàng...! ( ≧Д≦).
Thi xong òi có nàng nào được điểm cao hong...! Điểm tui chỉ đủ xài thoi, hi vọng sang HK2 tui sống sót được.
Nhớ vote và cmt để Ka có thêm động lực nhe...! (๑•̀ㅂ•́)و
Ngày đăng: 20/1/2022.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com