Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Ly Trác] Mộng Mị


CP: Ly Luân x Trác Dực Thần
Thể loại: Thuần sinh, sinh tử văn, huyền huyễn, ngược tâm, HE

---

1.

Có một giấc mộng mà Trác Dực Thần cứ mãi lặp đi lặp lại.

Hắn đứng giữa biển tuyết trắng xoá, bên tai văng vẳng tiếng gọi dịu dàng nhưng mơ hồ không rõ.

Một đôi tay lạnh lẽo khẽ chạm vào hắn.

Một giọng nói vang lên, như thì thầm bên tai:

"Ngươi sẽ ở lại, phải không?"

Nhưng khi hắn muốn nhìn rõ người kia, giấc mộng lại tan biến.

---

2.

Ly Luân nhận ra Trác Dực Thần mang thai từ rất sớm.

Nhưng hắn không nói ra.

Không phải vì hắn không quan tâm.

Mà là vì hắn sợ.

Hắn sợ nếu để Trác Dực Thần biết, người kia sẽ chọn cách vứt bỏ đứa trẻ.

Bởi vì hắn hiểu rõ Trác Dực Thần.

Kẻ như hắn, từ lâu đã không còn xem trọng sinh mệnh.

Dù là của chính hắn…

Hay là của đứa trẻ trong bụng.

---

3.

Nhưng rồi, Trác Dực Thần vẫn phát hiện.

Cảm giác khác lạ trong cơ thể không thể lừa dối hắn.

Hắn nhìn mình trong gương đồng, ánh mắt hoang mang.

Lần đầu tiên trong đời, hắn không biết nên làm gì.

"Có phải ngươi đã sớm biết?"

Giọng hắn lạnh nhạt, không chút cảm xúc.

Ly Luân im lặng.

Chỉ đơn giản vươn tay chạm vào bụng hắn.

"Ta sẽ không để ngươi rời bỏ nó."

"Ngươi có thể căm hận ta, nhưng ngươi không được phép bỏ rơi nó."

---

4.

Thời gian trôi qua, Trác Dực Thần dần thay đổi.

Hắn không còn tùy tiện động thủ như trước.

Không còn lạnh lùng vô cảm trước sinh tử.

Hắn bắt đầu để tay lên bụng, cảm nhận nhịp đập của sinh mệnh bên trong.

Bắt đầu thói quen thì thầm những điều chẳng ai nghe thấy.

Bắt đầu có những giấc mộng lặp đi lặp lại…

Giấc mộng về một người cứ mãi gọi tên hắn.

---

5.

Nhưng rồi, hắn phát hiện ra một điều khác.

Sự tồn tại của đứa trẻ này đang dần ăn mòn sinh lực của hắn.

Mỗi ngày trôi qua, hắn càng trở nên yếu đi.

Ly Luân biết điều đó.

Hắn càng không cho phép Trác Dực Thần rời xa hắn dù chỉ một bước.

Hắn ra sức tìm kiếm mọi phương pháp để giữ cả hai mẹ con.

Nhưng không có cách nào cả.

Bởi vì…

Đứa bé này không phải là một sinh linh bình thường.

Nó là kết tinh của hai kẻ mạnh nhất thế gian.

Và để sinh ra nó…

Trác Dực Thần phải đánh đổi chính mình.

---

6.

Ngày hắn lâm bồn, tuyết rơi trắng trời.

Hắn chưa từng nghĩ mình sẽ sợ hãi.

Nhưng khi cơn đau xé toạc thân thể, hắn mới nhận ra…

Hắn thật sự sợ.

Hắn sợ mình sẽ không còn cơ hội nhìn thấy đứa trẻ này.

Sợ mình sẽ không thể chạm vào nó, ôm nó vào lòng.

Sợ…

Mình không thể cùng nó lớn lên.

Ly Luân nắm chặt tay hắn, truyền linh lực cho hắn, cố gắng níu giữ hơi thở mỏng manh ấy.

"Ngươi sẽ ở lại, đúng không?"

Giọng hắn run rẩy.

"Ngươi đã hứa với ta."

Trác Dực Thần nở một nụ cười nhợt nhạt.

Hắn chưa từng hứa hẹn điều gì với Ly Luân.

Nhưng lần này…

Hắn muốn hứa.

"Ta sẽ không đi."

---

7.

Tiếng khóc đầu tiên của đứa bé vang lên.

Cả đất trời như lặng đi trong khoảnh khắc ấy.

Nhưng Trác Dực Thần không còn nghe thấy nữa.

Hắn kiệt sức.

Hắn không còn cảm nhận được gì nữa.

Mọi thứ trở nên xa vời, mơ hồ.

Chỉ có một điều duy nhất hắn cảm nhận được…

Đó là một đôi tay run rẩy đang ôm chặt lấy hắn.

Một giọng nói nghẹn ngào vang lên.

"Ngươi đã hứa rồi mà…"

"Ngươi đã hứa sẽ ở lại…"

"Ngươi không được rời đi…"

Một giọt nước mắt rơi xuống.

Lần đầu tiên… cũng là lần cuối cùng.

Ly Luân khóc.

---

8.

Hắn đã ngủ một giấc rất dài.

Dài đến mức hắn tưởng mình không bao giờ tỉnh lại nữa.

Nhưng rồi, một tiếng gọi nhẹ nhàng kéo hắn về.

"Phụ thân…"

Mí mắt nặng nề khẽ động.

Hắn nhìn thấy một đôi mắt trong veo, hệt như hắn ngày xưa.

Một sinh linh nhỏ bé, non nớt.

Một sinh linh đang vươn tay về phía hắn.

Hắn chạm vào bàn tay bé xíu ấy, cảm nhận hơi ấm chân thật.

Hóa ra…

Hắn vẫn còn sống.

Hóa ra…

Lời hứa năm đó, hắn thật sự đã giữ được.

---

[KẾT THÚC]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com