12. Draken
Tôi chạy xuyên qua dòng người Moebius và Touman, né đi những cú đánh bất chợt hướng đến mình, chạy trốn khỏi những màn tấn công đột ngột của dòng người xô bồ này mà tìm kiếm một bóng hình.
Chết tiệc, Draken-kun là đồ ngốc!! Bị thương đập muốn bể mẹ đầu mà vẫn long nhong chạy khắp nơi đi uýnh nhau. Bị sưng sức dữ vậy hả?!
Keng..
Tới rồi, cái cảm giác đó.. tiếng đó đang ở đâu cơ chứ..? Lính tính mách bảo tôi hãy chạy tiếp, cứ thế tôi như kẻ mộng du mơ hồ chạy trên mặt nền mưa một cách hời hợt, tim tôi cứ đập liên tục đầu bắt đầu ong ong cả lên. Bỗng trước mắt tôi là hình ảnh Draken nằm hấp hối trên vũng máu. Nhìn đến xa hơn là hình ảnh tên Kiyomasa cầm trên tay con dao mà chạy đi thật nhanh ra khỏi hiện trường. Tôi chửi thầm trong cuốn họng một tiếng rồi nhanh chân nhanh tay tới ôm lấy Draken đang nằm dưới đất nhuốm đầy máu.
"Draken! Tập trung nhịp thở?! Thở đều!!" Tôi nhanh chóng ôm Draken đứng dậy, khéo léo tránh chạm vào vết thương bị đâm của cậu ta.
"Có chuyện gì vậy Takemichi?!??!" Mikey nhanh chóng nhận ra tình hình bên chỗ tôi không ổn, trong cơn mua tầm tã cậu bạn vô địch hoảng loạn chạy đến chỗ tôi và Draken nhưng nhanh sau đó đã bị Hanma chặn lại.
"Trông cạy vào mày đó Takemicchi!!!"
Tôi nhìn đến Mikey và Draken dưới đất, một hình ảnh khác lạ lóe lên trước mặt khiến tôi bật khóc.
Draken nằm trên cán cứu thương đưa vào bệnh viện trên người lủng lỗ những vết đạn thương tâm. Đầu óc tôi giờ chẳng còn minh mẫn được nữa, thật ảo lẫn lộn. Tôi mặc kệ nước mắt liên tục chảy dài cùng những hình ảnh đan xen lẫn lộn mà nhanh chóng gạc đi tất cả, rồi ôm Draken lên bằng hết sức bình sinh chạy đi khỏi nơi hỗn chiến đó. Vừa đi nước mắt cay xè với nước mưa như chặn hết tầm nhìn của bản thân, giờ đây trong đầu là một màu trắng trống rỗng.
Tôi ước gì bản thân đủ mạnh mẽ để có thể bảo vệ tất cả. Bỗng trong đầu tôi xẹt nhanh một dòng suy nghĩ, nhưng rất nhanh đã mất đi. Vì trước mắt tôi, Draken đang cần tôi giúp đỡ.
"Takemicchi!!" Emma nhanh chóng nhận ra tôi, cô bé chạy lại gần chỗ chúng tôi tay đưa lên mặt tôi mà xem xét kỹ lưỡng xem tôi có bị làm sao không trong khi Hinata kế bên đang gọi điện cho xe cấp cứu tới.
Tôi rưng rưng nước mắt, trách mình chả thể làm được gì, rõ ràng biết rõ hôm nay Draken có thể chết nhưng vì sự ỷ y mà cho rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi vì đã giải quyết rồi. Giờ thì hay rồi.
"Draken..xin mày đừng bị làm sao cả" Tôi đặt Draken ngồi xuống nhẹ nhàng, thì thầm cầu xin gã trai nọ, trán mình dựa vào trán của Draken mà nhẹ nhàng cọ qua lại. "Nếu mày bị làm sao.. tao.. tao nhất định sẽ không tha thứ cho bản thân"
Draken đang thở hồng hộc khó khăn vì vết thương ngay bụng đang càng ngày càng nhói đau, nhưng với hành động vô tình của tôi mà cậu chàng nhanh chóng mặt kệ cơn đau âm ỉ ở vùng bụng, nhanh chóng đỏ mặt vì cái cụng trán với người kia. Cậu ta bất giác nhìn vào đôi mắt trong vắt của người kia, nơi mà nước mắt vẫn còn đọng lại khóe mi, nơi mà mọi quyết tâm và kiên cường vẫn còn đó không hề phai đi. Như thể chỉ cần Draken bị làm sao thì người trước mặt anh ta sẽ thật sự cùng anh ta đi chung chứ không hề đùa. Bất giác khóe môi Draken nhếch lên.
"Sẽ không.. tao sẽ không sao cả.." Draken thều thào, tay đan vào tay tôi.
Tôi bỗng muốn òa khóc thật to, tôi muốn cầu xin Draken, xin cậu ta hãy tin tưởng vào kẻ như tôi cho dù điều đó thật vô nghĩa.
"Ái chà chà chưa chết sao Draken-chan?!?!!" Kiyomasa và đồng bọn hắn bỗng tới tập kích chỗ tôi một cách đột ngột.
Tôi nhanh chóng đứng dậy chắn trước Draken và Hinata cùng Emma. Tay nhanh chóng giơ ra một bên nhằm che chắn cho Hinata cô gái đang bối rối cầm chiếc ô tôi đưa trước đó. Đôi mày tôi cau lại, môi hơi mím nhìn đến con dao dính máu của Kiyomasa lòng thầm chửi thề nhiều thêm một chút. Mỗi lần gặp Kiyomasa lại là những lần chẳng hay ho tý nào.
"Takemichi.. hãy dẫn Emma và Hinata chạy đi.." Draken phía sau bỗng lên tiếng, tôi mở to mắt kinh ngạc nhìn người nọ.
Đồ ngu
"Đồ Ngu!!" Tôi bỗng bật thốt những gì có trong đầu, tay không chịu được nắm chặt lại mặc kệ người trước mặt là Draken với chiều cao gần 2m có thể bẻ đôi tôi ra nếu anh ta có thể, mà hét lớn. "Mày tin tao dắt Emma với Hinata đạp lủng bụng mày không mà ở đó đánh nhau với Kiyomasa hả thằng đần?!? Mày với Pachin là con cái cùng cha khác mẹ hả?! Sao mà ngu đần y như nhau vậy hả?!?!?!"
Draken ngơ ngác nhìn tôi chửi rủa anh ta, chẳng chút gì là kiêng nể.
Tôi mặc kệ Draken mà đứng vững vàng trước mặt Kiyomasa, bao nỗi uất ức cùng hận thù của đời trước đều dồn nén vào nắm đấm mà phang thẳng vào Kiyomasa. Thằng chó chết dẫm!!! Tại mày mà Akkun vô tù! Tại mày mà Draken chết! Tại mày mà Hinata đau khổ!! Giờ tao sẽ trả đủ cho mày!!!
"Kiyomasa.. tại sao mày lại đâm Draken.." Tôi nhìn tên Kiyomasa gục xuống đất hỏi, trong mắt là những giọt lệ cay xè vẫn chưa hề dứt hết, bọn đi cùng Kiyomasa như thấy quỷ a tu la đòi mạng mà cong chân lùi lại.
"Kẻ xúi mày, kẻ đã dẫn dắt Pe trả thù cho Pachin, kẻ giựt dây cho cuộc cãi vã của Draken và Mikey, tên đã xúi dẫn Osanai đều là một hả? Kiyomasa?" Tôi bước từng bước lững thững giọng đều đều hỏi, trong đầu liên tục là những mảnh ký ức và sự liên kết rời rạc. Bỗng tôi dừng bước lại nhìn lên những kẻ khốn trước mặt.
"Và hơn hết.. mày lấy cái tự tin đéo gì mà đi giết người như đúng rồi vậy hả tên cặn bã?!"
Draken ngước mắt lên ngỡ ngàng nhìn Takemichi, ánh mắt vô thức hướng đến với sự ngưỡng mộ. Thì ra người đó cũng có mặt này, thì ra chú gà bông vàng nhỏ luôn lon ton theo anh và Mikey cũng có thể trở nên giận dữ và mạnh mẽ như vậy, sẵn sàng mổ nát bấy vào mặt tụi nào dám đụng vào Draken đây. Trong lòng nhưng đổ một dòng nước ấm nóng, cơn đau ở bụng từ khi nào đã chẳng còn đau nữa giờ đây ánh mắt vô thức nhìn bóng lưng của con người oai phong trước mắt.
"Tao tin mày Takemicchi.." Draken vô thức nói ra, chớp nhẹ mắt nhìn Emma và Hinata đang nhìn anh ta một cách khó hiểu.
S-sao vậy? Draken bối rối ôm chặt phần bụng lại.
"Anh hùng mít ướt cứu người tý đã khóc là sao vậy hả?" Akkun nhanh chóng có mặt đá văng tên Kiyomasa ra xa, trong khi Takuya và Yamagashi tẩn cho tên cùng hội Kiyomasa một đấm, còn Makoto thì hú hét tạo dáng ngầu bá đạo mà đe dọa.
"Bộ ngũ Mizo đã có mặt!"
"Còn lại hãy để cho tụi tao Takemichi" Akkun dẫn đầu cả nhóm xông pha vào trận đánh với nhóm người Kiyomasa, cậu ta quay đầu lại nháy mắt với tôi một cái.
Tôi bất giác nở một nụ cười, hạnh phúc quá nhỉ Akkun? Tao hứa sẽ bảo vệ mày và cả mọi người.
"Đi thôi Draken cấp cứu tới rồi, lần này mạng này sẽ là mạng tao nếu mày có chuyện gì..tao sẽ ân hận cả đời" Tôi quỳ xuống trước mặt Draken mà nói, tay đỡ lấy người nọ.
"Ừm..mạng tao là mạng mày" Draken ngơ ngác nhìn tôi, cậu chàng to lớn nhanh chóng nhận ra nhịp tim của bản thân đập càng ngày càng nhanh như muốn rớt ra khỏi lòng ngực, tưởng chừng như chỉ với một chạm nữa của con gà bông vàng kia có thể lôi cả trái tim anh ra ngoài.
Thì ra đây là yêu.
_____
Tính đổi bìa hệ hệ art by me =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com