Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18.

Tuy bên ngoài hào hứng nhưng khi rời khỏi công ty, cô thu nét mặt về trạng thái trầm tĩnh, cô muốn hôm nay, tận dụng thời gian này, đến những nơi mà cô và Jimin đã từng đến, cô muốn nhìn lại những khoảng trời mà cô được hạnh phúc và được yêu thương.

Nơi đầu tiên cô đến chính là tháp NamSan, một nơi đã minh chứng hai người đã cùng nhau viết tên lên ổ khóa, hứa hẹn sẽ có một tình yêu thật đẹp và có một mái ấm hạnh phúc.

Cô bước đến, chạm tay lên ổ khóa, nhẹ nhàng phủi đi lớp bụi mỏng, "Park Jimin yêu Im Areum-chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi", cô đang nhìn lại khoảng thời còn chìm đắm trong tình yêu đôi lứa mặn nồng, từng câu chữ bây giờ cũng khiến cô cảm thấy nó vô nghĩa và sến súa.

Đầu cô bắt đầu nhớ lại bao nhiêu là kỷ niệm đang ùa về khiến nhịp thở của cô như khó khăn, đứt quãng.

" Jimin, anh đã quay lại đây chưa?"

Nhắm mắt cố ngăn đi dòng lệ yếu ớt của bản thân, cô lặng lẽ rời khỏi tháp NamSan.

" Park Jimin, nơi này..không còn dành cho chúng ta nữa rồi."

Bước chân nặng nề Areum đi đến khu trung tâm mà cô và Jimin hay đến xả stress vào cuối tuần. Chỗ bánh ngọt quen thuộc mà Jimin hay mua cho cô, quán kem với những hương vị mới lạ mà Areum và Jimin từng rất quen thuộc với chị nhân viên ở đây.

Areum ngồi vào bàn gọi thức kem bạc hà cô yêu thích. Chị nhân viên vui vẻ phục vụ:

- Sao lâu quá em không vào chơi?

- Em có việc làm rồi nên cũng khá bận chị ạ.

- Mà..Jimin đâu? Thằng bé bận lắm sao?

- Jimin..

Areum trầm tư không nói tiếp, vẻ mặt ưu sầu thấy rõ của cô cũng khiến chị nhân viên phần nào hiểu ra vấn đề.

- Thật sao em?

- Anh ấy..sắp có vợ rồi..còn chẳng buồn nói lời tạm biệt.

- Chị không biết an ủi gì hơn.

- Em không sao, em vẫn tốt mà chị.

- Chị không phiền em nữa, chị bán kem cho khách.

- Vâng.

Cô ngồi thừ người ở đấy, nhìn từng dấu chân của hai người đã khắc sâu ở mọi nơi hai người đi đến, từng đợt kỉ niệm ùa về là một vết dao đâm vào nỗi đau kí ức, anh thật sự đã ảnh hưởng đến thanh xuân của cô rất nhiều, có thể nói đối với cô đây chính là sự khủng hoảng lớn của tuổi 22.

Đã là ngày thứ mấy cô không gặp anh, nói chuyện với anh, chạm lên mái tóc mềm của anh, cô cũng chẳng đổi để tâm đến nữa. Với cô sao lời tạm biệt của anh nó lại khiến cô nặng lòng thế này, cô thiết nó lắm sao? Cười nhạt, cô thanh toán rời khỏi khu trung tâm.

Cô tiếp tục vào một quán coffe mà hai người từng uống sau mỗi giờ làm của Jimin hoặc 8h tối mỗi ngày.

Cô gọi một cốc cappuccino, không phải vì cô thích nhưng đó là thức uống mà Jimin thường gọi mỗi khi đến đây. Cô không biết nó có vị gì nhưng cô nghe nói thường sẽ giống cafe và có một chút béo, mà sao cô nhâm nhi trên môi lại cảm nhận hoàn toàn là vị đắng, do vị giác của cô có vấn đề hay do thức uống này pha nhầm công thức?

Cô ngồi ở vị trí cạnh cửa kính của quán, đưa mắt nhìn ra bên ngoài, đường phố hôm nay chẳng mấy sự bộn bề, sao trong lòng cô cảm thấy nó thật tấp nập và phức tạp biết bao.

Cô caption một dòng twitter cùng tấm ảnh của ly cappuccino.

" Cùng campuccino vào cuối thu."

Nhanh chóng dòng trạng thái hưởng ứng được nhiều sự quan tâm của những người theo dõi Areum. Cô có thể xem đây là một điều an ủi không?

Cô ngắm nhìn đường phố thật bình yên, thoáng chốc vụt qua mắt cô một dáng hình quen thuộc mà bao năm cô không thể nào nhầm được, là Jimin, cô nên vui hay nên buồn đây?

Lấy vội trong túi 50.000 won đặt xuống bàn, liền nhanh chóng chạy theo anh. Cô chạm lấy, nắm chặt được tay anh, nói với giọng gấp gáp:

- Anh! Tại sao anh lại quyết định như thế, anh nói em nghe đi, chẳng lẽ bốn năm qua...

Anh hất mạnh tay cô:

- Em quên anh đi, anh sắp kết hôn rồi.

Lời nói như nhát dao đi ngang tim cô một cách vô tình, mắt cô bắt đầu ngấn lệ:

- Tình cảm bốn năm vun đắp nhiều như thế anh lại nỡ vứt bỏ?

- Em đừng lấy tình cảm ra nói với anh có được không? Anh không muốn nó bị vấy bẩn bởi hiện tại.

- Anh...

- Anh xin lỗi, chúng ta...chia tay đi. Anh mong ngày cưới của anh sẽ có em đến chúc , tạm biệt em.

Dứt lời anh xoay lưng đi, thật nhẹ nhàng nhưng cũng thật đau đớn, cô thỏng hai tay đứng trân người, hai hàng nước mắt nhỏ chậm rãi lăn dài trên gò má đỏ hừng.

Gặp được anh rồi đây, cô nhận được gì? Những lời anh nói cũng chỉ có như thế, một lời xin lỗi và một lời chia tay như thể vừa đấm vừa xoa vậy, thật là biết cách làm người khác đau khổ.

" Park Jimin, tôi ghét anh."

Areum ngậm ngùi, lặng lẽ quay lưng với chiều ngược lại hướng anh đi, mong ánh mắt tránh đi khi thấy tấm lưng ấy, cô thực sự sẽ không thể ngăn mình chạy ùa đến ôm anh, nói nhớ anh và mong anh suy nghĩ lại.

" Areum anh xin lỗi. Anh chỉ muốn tốt cho em, hãy tha thứ cho anh. Mong người đến sau anh sẽ yêu thương và quan tâm lo lắng cho em hơn anh."

Cô thững thờ đến bờ sông Hàn, ngồi thụp xuống thềm cỏ, nhẹ nhắm mi mắt cho những giọt lệ đau thương rơi đi, cô thật sự muốn khóc, muốn khóc thêm nhiều nữa. Thật không đủ để giữ anh, bốn năm bên anh không ngắn cũng không dài nhưng đủ để xây đắp nên bao yêu thương kỉ niệm, bao hạnh phúc mặn nồng, thậm chí anh là mối tình đầu trong thanh xuân của cô.

Nhưng hôm nay đã chính anh phũ bỏ, khiến nó lụi tàn đi nhanh chóng, không gì làm cô đau hơn lúc này. Đối với cô đây là vết thương lớn nhất mà cô không thể nào xóa đi được, ôm lấy ngực trái Areum thụp mặt xuống gối khóc nấc thành tiếng, ai đi đường cũng lấy làm ngạc nhiên nhưng cũng không đến hỏi.

Một cậu bé độ trạc năm tuổi bước đến vỗ vai Areum, cô chậm rãi ngẩng đầu lên, khuôn mặt lấm lem nước mắt nhìn lấy cậu bé:

- Bé con lạc mẹ sao?

- Chị ơi, chị đừng khóc nữa nhé, em cho chị khăn giấy này!

Bàn tay nhỏ bé đưa khăn giấy đến trước mặt cô, cô cười nhẹ nhận lấy và ngỏ lời cảm ơn:

- Cảm ơn em.

Thằng bé cười tít mắt, vẫy tay tạm biệt, chạy đến chỗ mẹ đang đợi rồi đi khuất.

Cô nhìn túi khăn giấy trong tay, phước phần cũng còn được đứa bé xa lạ xót cho cô đây mà. Thấm những giọt nước mắt trên mặt vào khăn giấy, cô thở mạnh và trở về công ty.

Trên đường về câu nói của anh vẫn còn văng vẳng trong đầu cô:

" Chúng ta...chia tay đi."

Đã chỉnh sửa lại: 31.3.2020.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com