Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2021-hãy bên cạnh nhau

Dịch Covid-19 diễn ra từ tháng 01/2020 tại TQ, đến nay đã lan ra 213 nước, với quy mô và tốc độ chưa từng có. Đại dịch COVID-19 đã lan ra toàn bộ 63 tỉnh, thành tại V N. Nơi có dịch nặng nhất là TP HCM với tổng số 433.732 ca nhiễm và 16.840 ca tử vong (tính đến hết ngày 5/11/2021).

Vào một buổi sáng tươi mới, ành nắng từ cửa sổ khẽ chiếu lên thân ảnh hai người đang ôm nhau ngủ.

Một buổi sáng bình yên đã bị tiếng chuông điện thoại phá hỏng.

" Việt An, cậu dậy chưa?" đầu bên kia có vẻ rất gấp gáp mà hỏi.

" có việc gì không trưởng khoa?" giọng nói trầm thấp vang lên

"xuất hiện hiều ca mắc bệnh tại thành phố, bên bệnh viện không đủ người cần quân y chúng ta tiếp viện. Chúng ta sẽ xuất phát sau một giờ nữa."

"Rõ"

"Hàn KIệt, chúng ta cần tập trung để đến thành phố"

"rõ"

Hai tiếng hô rõ cùng vang lên cùng lúc, rất trầm thấp, cứng cáp. Họ phải đi hoàn thành nhiệm vụ của mình, một nhiệm khá là khó khăn và nguy hiểm.

Trước khi lên đường hai người nhìn nhau thật sâu, khắc ghi hình người đó thật rõ vì lần này đi thì sẽ không gặp nhau vào thời gian tới..

Hàn Kiệt đi tới chỗ Việt An, đặt môi lên môi đối phương, một nụ hôn tạm biệt như nụ hôn mà hai người trao nhau khi đi làm. Lần này cũng vậy, nhẹ nhàng, sâu lắng. Hai người sẽ bình an trở về với nhau.

Từ ngày bùm dịch tới đây đã là 190 ngày Hàn Vũ và Việt An chia xa.

Hàn Kiệt là quân nhân đang tuần tra khắp thành phố để đảm bảo an toàn cho người dân. Việt An là quân y đang điều trị bệnh nhân tại khu cách ly. Hai người đều đang cố gắng vì đất nước, hằng ngày mệt mỏi chỉ muốn ở bên người kia rồi ôm thật chặt để giảm bớt sự nhớ thương của hai người.

Công việc thường ngày của Việt An là test từng người ở khu cách ly vào mỗi buổi sáng, khám sức khỏe từng người một. Đôi khi sẽ đi tiếp bệnh nhân mới, sắp xếp phòng bệnh, vật tư, thuốc men. Tuy là trực theo ca nhưng công việc hằng ngày rất nhiều, rất mệt mỏi. Mỗi tối đến cậu mới có thời gian để gọi cho Hàn Kiệt, đôi khi anh sẽ nhấc máy trò chuyện với cậu.

" em biết con số 9277 có nghĩa là gì không?"

"hmm, nhớ em?"

" không đúng"

" thế muốn em?"

"là muốn hôn em đó." chụt chụt

Cả hai đều phá lên cười, nhìn nhau mà cười, nụ cười rất hài hòa. Nói nhớ nhau sẽ làm cho đối phương thêm buồn hơn nên họ im lặng. Chỉ kể chuyện người cho nhau nghe, những câu chuyện ấm áp giữa mùa dịch này.

Có đôi khi Hàn Kiệt không nhấc máy vì sẽ có việc gấp cần anh hỗ trợ, lần này cũng không ngoại lệ. Nhưng lần ngoại lệ này mang đến ngoài ý muốn, anh đã mắc bệnh. Khi đang thực hiện nhiệm vụ mang f0 đi cách ly, f0 này rất ngoan cố không theo lời chỉ dẫn của công an nên xảy ra vụ giành co. Bảo hộ của anh bị f0 gạc ra và anh bị nhiễm từ đó.

Khi Việt An biết tin là lúc cậu ra đón bệnh nhân mới, trong số đó có anh. Việt An sững người khi gặp anh trong khu cách ly này, muốn chạy đến để ôm anh nhưng cậu đã nhận ra điều không đúng ở đây.

"sao anh lại ở đây? Anh đâu có thể vào đây đâu?" giọng nói cậu run lên, người cứng đờ ra.

"xin lỗi vì đã không thực hiện đúng lời hứa" Hàn Kiệt nở nụ cười hihi rồi mím môi lại nhìn cậu với ánh mắt vô tội nhưng trong đó là nỗi nhớ.

"Dạo này em gầy quá, nuôi em bao nhiêu thịt đều bị 19 cướp hết rồi. Về rồi anh sẽ tẩm bổ cho em" anh đau lòng lắm đó. Vợ anh sao lại gầy như thế này, thương quá.

"nhớ đấy! Về nhà anh phải tẩm bổ cho em" Việt An muốn cả hai đều cùng về nhà, nơi đó rất ấm áp và hạnh phúc. Nước mắt cậu không kìm được mà rơi xuống.

Cả hai đều mong gặp đối phương sau khi dịch được kiểm soát và kết thúc. Không muốn gặp trong hoàn cảnh thế này tí nào. Gần nhau nhưng không được ôm nhau.

" thường ngày anh đều chăm sóc cho em. Giờ em chăm anh nhé"

"được"

Mỉm cười, họ nhìn nhau rất lâu. Trong ánh mắt của hai người mang một chút nhớ, một chút thương nhiều hơn là sự ôn nhu và hy vọng.

2021 là một năm khá đặc biệt, là một năm chia xa, là một nốt thanh trầm của thế giới. Có nhiều người ra đi mãi không quay về. Có người xa những người yêu thương để đi bảo vệ đất nước. Mất mát đau thương, hãy ở bên nhau khi còn có thể, đừng lãng phí để rồi hối hận.

Anh không thích năm 2021 nhưng anh muốn nói 2021. Yêu em là sứ mệnh của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #đoản