Tạm biệt
Năm 16 tuổi cậu gặp a
-cậu :" xin chào, tớ là học sinh mới... Mong cậu giúp đỡ ..." mỉm cười với anh
-anh nhìn lên r nói :" ừ ..."
Cậu :"\( ̄▽ ̄;)/"
Năm 17 tuổi gia đình a gặp khó khăn a phải vừa học vừa làm ,cậu giới thiệu anh làm ở quán nước nhà cậu :
-anh ấp úng ": chúng ta ...l..à..m.. Làm.. bạn nha"
-cậu cười :"Ừ" ≧ω≦
Năm 18 tuổi anh có bạn gái khoe với cậu, cậu mỉm cười nói móc anh
-cậu :" có ghệ rồi đừng quên thằng bạn già này à nha.... "
-anh cười haha r nói :" bạn là ai? (a chớp chớp mắt) "
Cậu:" hahaha... "
Năm 19t cậu vs a cùng đậu vào một trường đại học mà hai người mong ước nhưng a ko còn khả năng học nữa, cậu lấy tiền tiết kiệm và mượn của họ hàng cho a mượn tiền giúp a vào đại học :
- anh :" cậu giữ lấy đi... Tôi ko cần âu.."
- cậu cười nhét nhét vào tay a :" cái này ai nói cho ông... Chỉ cho ông giữ hộ thôi... Khi nào cần t sẽ đòi -_- ko trả tôi ăn dạ ở đó luôn... "
-anh ôm lấy cậu nức nở :" sẽ trả... Tôiii... Nhất định sẽeeee.. Trả ..cảm ơn "
- câu cười :" có gì đâu chúng ta là bạn mà"
năm 20t anh bị bạn gái bỏ cậu bên cạnh an ủi a,cậu qua nhà anh ngủ 2 người nói chuyện tới sáng.
Năm 21t a lên thành phố làm nói lời tạm biệt với cậu
Năm 22t a thông báo có bạn gái
Năm 23t gia đình cậu phát hiện cậu là Gay đủi cậu ra khỏi nhà, cậu đau buồn nhưng ko nói vs a
Năm 24t a quay về để trả số tiền đã mượn cậu và bt chuyện cậu bị đủi , phải dọn ra để ở trọ , :
-anh :" sao bị đủi mà ko nói với tôi... Bộ ko xem tao là bạn à "
- cậu cười :" đủi gì mà đủi.. Cái này gọi là tự lập "
- anh ( thở dài) :" còn biện hộ thôi lên thành phố ở với tao đi ..."
-cậu:" công việc của tôi ở đây đi âu mà ik.. Thôi bỏ qua đi "
-cậu :" rôi ông tính ở đây bao lâu.. "
-Anh :" tuần sau đi rồi ... Công việc trên đó còn nhiều lắm...tôi chỉ về để trả tiền ông thôi "
Cậu hơi buồn nhưng vẫn cười :" bận thì về sớm có gì đâu ..hahaha... "
Năm 25t cậu bị gia đình kêu về đem khắp nơi chữa bệnh ,nhưng ko đc .
Năm 26t gia đình cậu bắt cậu lấy vợ nhưng cậu ko chịu ,rồi họ nhốt Cậu ở nhà sợ cậu làm xấu mặt họ
Năm 27t a lấy vợ gửi thiệp về mời cậu, cậu chống nhà lên dự đám cưới anh
-cậu :" chúc mừng nha cuối cùng cũng đợi đc thiệp mời của ông rồi ..."
-anh nắm tay vợ đến giới thiệu cậu với vợ anh
Cậu và a hai người nhậu một chầu đột cậu phóng lại ôm a khóc đây lần đầu tiên anh thấy cậu khóc
- cậu đi ra cửa vừa đi vừa chiêu gẹo a :" tôi còn chuyện ở quên còn chưa giải quyết ko thể ở đây ...lấy đi thời gian động phòng quý báo của hai người... Hahah.."
- anh :" ukm ukm về đi... Lần sao về quên sẽ đem cháu cho ông ẳm...haha
"
Cậu quay luân lại đi một mạch tới cửa mà từng bước đi làm cho cậu càn đau, ko phải đau thể sát mà đau ở con tim cậu cứ bước nước mắt rơi, tim cứ đau...
Năm 28t cậu bị gia đình minh cô lập cậu nghĩ vẩn...để lại một lá thư nói cho a bít tình cảm của cậu dành cho a rồi ra đi
Năm 28t cậu tiếp tục chờ anh ở nơi hoang vấn lạnh lẽ đó mong a sẽ đến mong anh đọc được bức thư đó
Năm 28t a về nhưng có lẽ đã quên cậu
Năm 28t lần đầu tiên anh biết chuyện cậu ra đi
Năm 28t a dẫn vợ lại viến mộ cậu
Năm 28t a tìm thấy lá thư đọc rồi xé bỏ ,trước mộ cậu
Năm 28t a thành đạt và hoàn toàn ko nhớ về cậu
Năm 28t cậu nhận ra cậu và a ko là gì của nhau và tan biến
- cậu:" Tạm biệt..." nước mắt cậu rơi giọt những nước mắt cuối — cùng mình quá ngu ngốc rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com