Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Dương Tiễn x Hoa Hàn Y] Trộm sư

💫 Kết cục Bảo Liên đăng, Dương Tiễn lừa gạt thoát thân, sau đó gặp phải Hoa Hàn Y bị chôn vùi ở tháp Xung Tiêu...

◾"Hao Thiên Khuyển, tên tiểu tử kia tỉnh rồi sao?

◾ "Trả lời chủ nhân, còn... Còn chưa..."

💫 Nghe Hao Thiên Khuyển trả lời như vậy, Dương Tiễn nhíu mày: "Không đúng a, đã ba ngày rồi, theo đạo lý hẳn là nên tỉnh rồi. Hao Thiên Khuyển, theo ta đi xem một chút!

💫 Nói xong, Dương Tiễn dẫn đầu đi vào trong sơn động. Sơn động bố trí cực kỳ đơn giản, một khối bàn đá, mấy cái ghế đá, còn có một chiếc giường đá.

💫 Trên giường đá có một thiếu niên nằm, thiếu niên ước chừng hai mươi ba tuổi, hai tay của hắn đã được Dương Tiễn dùng băng gạc tinh tế quấn lại, có lẽ là bởi vì nguyên nhân Chân Quân của chúng ta không biết băng bó nên giờ phút này hai tay thiếu niên tựa như hai đòn bánh chưng.

💫 Nhìn thấy hai tay thiếu niên, Hao Thiên Khuyển ở một bên nhịn không được cười ra tiếng, Dương Tiễn thấy vậy trong lòng có chút xấu hổ, nhịn không được trừng mắt nhìn Hao Thiên Khuyển một cái.

◾"Khụ khụ!" :  Có lẽ là thanh âm cười của Hao Thiên Khuyển quá lớn hoặc cũng có lẽ là bởi vì ánh mắt Dương Tiễn nhìn mình quá mức nóng rực mà giờ phút này, thiếu niên trên giường đá chậm rãi mở mắt ra.

💫 Ký ức cuối cùng của Hoa Hàn Y là cảnh mình bị chôn dưới tháp, thuộc hạ đi theo mình hồi lâu bởi vì bảo vệ mình, mà bị khúc gỗ phía trên tháp đập đến huyết nhục mơ hồ.

💫 Lại mở mắt ra, Hoa Hàn Y liền nhìn thấy hai người Dương Tiễn đứng ở xa xa.

◾"Ngươi tỉnh rồi?" Cảm nhận được ánh mắt của Hoa Hàn Y, Dương Tiễn mỉm cười: "Ngươi không cần khẩn trương, ta không phải người xấu, lúc ấy ta đi ngang qua biên thành, nhìn thấy ngươi hôn mê, liền mang ngươi về đây."

💫 Nghe Dương Tiễn nói, Hoa Hàn Y liền trầm mặc xuống, vài phút sau, Hoa Hàn Y đột nhiên nói: "Đa tạ ngươi đã cứu ta, nếu một ngày nào đó ngươi cần ta, Hoa Hàn Y nhất định sẽ báo đáp ân tình của các hạ!"

💫 Nói xong, Hoa Hàn Y liền muốn xoay người xuống giường, Dương Tiễn thấy vậy vội vàng nói: "Ta không cần ngươi báo đáp, nếu ngươi thật sự muốn báo đáp ta, trước tiên đem vết thương của mình dưỡng tốt đi."

💫 Nghe Dương Tiễn nói, Hoa Hàn Y liền nhìn về phía hai tay mình, đợi nhìn thấy hai tay giống như 2 cái bánh chưng, đáy mắt Hoa Hàn Y lộ vẻ ghét bỏ.

◾ "Khụ khụ! Nếu ngươi không thích băng bó của ta, ngươi có thể tự mình nghĩ biện pháp băng bó lại một lần nữa, đương nhiên, nếu như ngươi không sợ vết thương trên tay mình nặng thêm. ”

💫 Dương Tiễn không phải phàm nhân, hắn rõ ràng nhìn thấy vẻ ghét bỏ trong đáy mắt Hoa Hàn Y, vốn đã bị Hao Thiên Khuyển "cười nhạo" kỹ thuật băng bó, giờ phút này nhịn không được mở miệng liền mang theo gai.

💫 Nghe được giọng điệu có chút bất mãn của Dương Tiễn, Hoa Hàn Y hoàn hồn lại, nhìn Dương Tiễn đối diện vẻ mặt chân thành nói: "Ngươi hiểu lầm rồi, ta không phải ghét bỏ kỹ thuật băng bó của ngươi, chỉ là vừa rồi ta đang suy nghĩ chuyện của mình."

◾"Nếu ngươi muốn báo thù, ta khuyên ngươi tốt nhất nên đem thương thế của mình dưỡng tốt, bằng không báo thù không thành công, ngược lại còn tự đưa mình vào!"

◾"Làm sao ngươi biết ta muốn trả thù? Rốt cuộc ngươi là ai?"

💫 Nghe được chất vấn của Hoa Hàn Y, Dương Tiễn không thèm để ý nhún nhún vai, "Ta chỉ là một phàm nhân, về phần ta vì sao biết ngươi muốn báo thù, tất cả đều là do ngươi, lúc ta mang ngươi trở về, trong miệng ngươi ko ngừng kêu Mã Không Quần, thanh âm cực độ phẫn hận, nghiễm nhiên có dấu hiệu nhập ma, nếu không phải ta, bây giờ chỉ sợ là ngươi không tỉnh lại được."

💫 Nghe Dương Tiễn nói, trong lòng Hoa Hàn Y dần dần giảm bớt hoài nghi đối với Dương Tiễn, nghĩ đến chuyện vừa rồi, nhịn không được vẻ mặt xin lỗi nói: "Thực xin lỗi, vừa rồi ta không phải cố ý muốn rống ngươi, thật sự là..."

◾"Không có vấn đề gì!" Nhìn thấy vẻ mặt áy náy của Hoa Hàn Y, Dương Tiễn đi lên nắm bả vai Hoa Hàn Y, an ủi: "Ngươi không cần tự trách mình như vậy, kỳ thật ta cứu ngươi là bởi vì... Từ ngươi, ta nhìn thấy chính mình của trước đây"

◾"À?" :

💫 Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Hoa Hàn Y, suy nghĩ của Dương Tiễn nhịn không được bay trở về mấy ngàn năm trước, "Ta cũng giống như ngươi, cũng có một cừu nhân từ trước đến nay luôn muốn giết chết hắn..."

◾"Vậy ngươi báo thù thất bại?"

◾"Xem như vậy đi, ta không giết được hắn."

💫 Nghe được giọng điệu đau đớn bi thương của Dương Tiễn, Hoa Hàn Y vừa định an ủi một phen, chợt nghe Dương Tiễn hơi đắc ý nói: "Bất quá ta giết chết chín đứa con trai của hắn."

◾Hoa Hàn Y: ...!

◾"Đúng rồi, ta còn chưa thỉnh giáo tên các hạ."

◾"Ta là Dương Tiễn."

◾"Dương Tiễn..." Không thể không nói, cái tên Dương Tiễn này cho Hoa Hàn Y một loại cảm giác rất quen thuộc, nhưng hắn chính là không nhớ ở nơi nào từng nghe qua.

💫 Vẫn là Hao Thiên Khuyển ở một bên vì Hoa Hàn Y giải thích lai lịch chân chính của chủ nhân nhà hắn, "Chủ nhân của ta là Tư Pháp Thiên Thần trên thiên giới, ngay cả Ngọc Đế thấy cũng sẽ nhường ba phần!" : Trong thanh âm tràn ngập đắc ý, cùng tự hào!

◾"Ngươi, ngươi là thần tiên?!"

💫 Dương Tiễn còn chưa kịp ngăn cản, thân phận của mình đã bị Hao Thiên Khuyển tiết lộ thất thất bát bát, nghe được giọng điệu có chút khiếp sợ của Hoa Hàn Y, Dương Tiễn nhíu mày: "Đã từng, hiện tại không phải rồi."

💫 Nghe được giọng điệu có chút phiền chán của Dương Tiễn. Hoa Hàn Y rất thức thời không tiếp tục truy vấn nữa.

💫 Cứ như vậy, Hoa Hàn Y ở chỗ Dương Tiễn tạm trú, ngoài mặt là dưỡng thương, sau lưng lại muốn học trộm mấy chiêu thức của Dương Tiễn, dù sao cũng có một thần tiên làm sư phụ, chuyện báo thù nhất định có thể thành công!

💫 Cứ như vậy, mỗi lần Dương Tiễn luyện công, Hoa Hàn Y đều có thể học trộm được hai ba chiêu. Hoa Hàn Y cho rằng hành động trộm sư của mình Dương Tiễn nhất định không phát hiện, nhưng kỳ thật từ ngày đầu tiên Hoa Hàn Y "trộm sư", Dương Tiễn cũng đã phát hiện ra. Nhưng hắn lại không ngăn cản, mà là coi như ko có ai tiếp tục luyện công, cứ như vậy, hai người ở chung cũng đã qua năm sáu tháng.

💫 Mấy tháng sau, vết thương trên người Hoa Hàn Y không sai biệt lắm đã lành hẳn, mà trộm sư học võ công cũng luyện được bảy tám phần. Hoa Hàn Y cho rằng hắn nên tìm Dương Tiễn cáo từ.

💫 Nghe được Hoa Hàn Y muốn đi, Dương Tiễn cũng không có ngăn cản, bởi vì hắn biết, Hoa Hàn Y có trách nhiệm của bản thân, nếu mạnh mẽ lưu người lại, ngày sau sợ là sẽ nhập ma.

💫 Vì thế, Dương Tiễn liền giao cho Hoa Hàn Y một bọc hành lý, bên trong có một ít y phục cùng ngân lượng, trước khi đem hành lý giao cho Hoa Hàn Y, Dương Tiễn đột nhiên nói: "Trộm sư trộm lâu như vậy, báo thù trở về, nhớ nộp phí trộm sư"

Hoa Hàn Y: ...

Link gốc : https://weibo.com/ttarticle/x/m/show/id/2309404787824733061497?_wb_client_=1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com