Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ANGELS (TAEYU)

Author: nakamoto
Trans + edit: mị
Link gốc: http://archiveofourown.org/works/11019318
----------------------
Summary:
If people could see Yuta through Taeyong's eyes, they would be as in love with him as Taeyong.
-----------------------
Song: The XX-Angels ( https://youtu.be/_nW5AF0m9Zw)
------------------------
BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC
-------------------------

Taeyong tập trung nghe âm nhạc phát ra từ ipod, cố bắt nhịp điệu và viết gì đó ra giấy... Nhưng cuối cùng vẫn chẳng được gì. Anh thất vọng thở dài, gỡ bỏ tai nghe, chán nản mà vò rối mái tóc. Đứng lên khỏi ghế rồi bước ra phòng khách, anh muốn được nghĩ ngơi một chút

Anh ngã phịch lên cái ghế dài, thở ra một tiếng thật dài, rồi nhắm mắt lại. Nếu đầu óc anh không cứ bị phân tâm, có lẽ anh đã có thể tập trung vào sáng tác lời bài hát. Đúng vậy, viết ra một cái gì đó không phải là về Nakamoto Yuta. Anh đã dành cả buổi chiều để viết ra một cái gì đó, một cái gì đó mà không phải về đáy lòng nhộn nhào của anh hay thứ tình cảm mà anh dành cho cậu bạn của mình. Anh úp mặt vào lòng bàn tay, thật mệt mỏi. Cảm giác này quá xa lạ, nó không thuộc về anh. Nhưng anh không thể giải thích được nó là gì, điều đó khiến đầu óc của anh cứ loạn cả lên

"Này! " Anh khẽ rùng mình một cái, giọng nói này, đây chính là thứ mà anh vẫn luôn mong mỏi được nghe thấy "Cậu không sao chứ? " Taeyong ngẩn đầu nhìn cậu, quần áo xộc xệch, tóc tai rồi bời, khuôn mặt vẫn còn vẻ ngáy ngủ

Yuta vừa thức giấc và quyết định đi tìm một ai đó để nói chuyện, cậu thật sự không thích việc một mình nằn trên giường lăn qua lăn lại chút nào. Cậu không thích việc phải ở một mình. Đây chính là lí do tại sao anh luôn có rất nhiều bạn bè xung quanh. Luôn thân thiện, cởi mở và phóng khoáng. Bởi vậy cậu luôn vô cùng tự nhiên khi nói chuyện với tất cả mọi người. Cười thật tươi và nói bâng quơ vớ vẩn... Chẳng phải rất tuyệt sao?

Taeyong vô cùng thích điểm này, anh cũng muốn trở thành một người như thế. Có thể mở lòng hơn và có nhiều mối quan hệ xã hội... Với anh mà nói là vô cùng tuyệt vời

"Ừ....không sao, không sao. Còn cậu? Không ngủ được à? " anh trả lời, cố gắng để nụ cười trông tự nhiên nhất. Yuta mỉm cười, và Taeyong dường như bị đóng băng. Nụ cười đó giống như một ánh bình minh vô cùng rực rỡ. Mọi thứ xung quanh dần trở nên nhạt nhòa, chỉ còn độc nhất nụ cười của Nakamoto Yuta. Đầu óc Taeyong choáng váng, rối bời, tại sao anh lại cứ luôn thế này?

"Ừ...có một chút. Tớ muốn tìm thưa gì đó để lót bụng. Cậu có cần gì không? "

"Kh... Không. Cảm ơn"

Yuta lại mỉm cười trước khi rời khỏi. Taeyong còn chẳng nhận ra nãy giờ anh vẫn luôn nín thở, anh cần không khí ngay lập tức

Anh thật sự không thể tiếp tục lừa gạt chính mình, con người kia đang dần chiếm lấy và chi phối tất cả cảm xúc của anh. Đây hoàn toàn không bình thường chút nào, anh không muốn thừa nhận rằng bản thân đã yêu mất rồi, yêu người bạn thân của chính mình

Light reflects from your shadow
It is more than I thought could exist
You move through the room
Like breathing was easy
If someone believed me
They would be as in love with you as I am

Taeyong vẫn luôn ngưỡng mộ Yuta.... Nhưng là từ một khoảng cách hoàn hảo. Anh luôn lẳng lặng nhìn mọi hành động, cử chỉ và ngay cả giọng nói của cậu. Vô số lần, anh muốn nói thật ra cảm xúc trong lòng mình. Nhưng nỗi sợ luôn nuốt chửng mọi thứ... Anh sẽ trở nên lắp bấp và toàn nói những thứ không đâu vào đâu

Nếu mọi người có thể nhìn thấy Yuta bằng đôi mắt của Taeyong. Họ sẽ thấy rằng cậu trai này xứng đáng với tất cả tình yêu và hạnh phúc trên đời. Vô cùng trân quý. Taeyong muốn đưa tất cả mọi thứ tốt đẹp cho cậu. Nhất là, Taeyong muốn trở thành lí do khiến nụ cười đó khiến thế giới dừng lại và mọi âm thanh biến mất

Nhưng cuối cùng, anh vẫn chỉ là một kẻ hèn nhát

And everyday
I'm learning about you
The things that no one else sees
And the end comes to soon
Like dreaming of angels
And leaving without them

Taeyong nhớ về chuyến cắm trại anh đã đi cùng Yuta một vài tháng trước. Nó là một cuộc đi đầy ngẫu hứng, bao gồm cả việc ngủ ở phía sau một chiếc xe tải

Hai người nằm cạnh nhau và ngắm những vì sao trên bầu trời... Nói bất kì điều gì mình muốn và chẳng có ý nghĩa gì

Yuta bắt đầu nói về cuộc sống của cậu, về việc cậu thích một ai đó và không thích làm việc gì đoa, về các mối quan hệ cũ và về cả những tổn thương, sức ép. Về gia đình và tự ti

Taeyong im lặng lắng nghe mọi thứ và thấu hiểu những gì cậu đã phải trãi qua. Nó như bóp lấy trái tim Taeyong, cậu muốn nói với con trai mình rằng nó có một người cha tuyệt vời, muốn chứng minh rằng cậu không cần phải thay đổi để làm vừa lòng bất kì ai cả. Với Taeyon mà nói, Yuta chính là người đẹp nhất thế gian.

Dù thế Taeyon vẫn im lặng, anh không biết bản thân nên nói gì và nói như thế nào. Anh hệt như một đứa nhỏ mới lớn hay mắc cỡ khi ở bên cạnh Yuta

Cả hai lại tiếp tục nói về những vì sao, những bài hát, cuộc sống của họ... Cho đến khi ngủ thiếp đi

Taeyong mơ thấy những vì sao, và cậu trai có nụ cười chữa lành tất cả mọi thứ

Yuta nhìn người bạn thân đã ngủ của mình. Đầu óc bổng chốc bị xâm chiếm bởi những ý nghĩ xa lạ đầy khát khao. Cậu muốn đến gần và ôm lấy Taeyong. Anh rất xinh đẹp... Nên Yuta sợ chỉ cần cậu chạm vào sẽ phá hòn Taeyong. Với cậu, Yuta xứng đáng hơn như thế, cậu phải khiến bản thân trở nên tốt hơn, vì Taeyong xứng đáng được những điều tốt hơn

Khi cậu nhận ra thực tại thì mũi của cả hai đã chạm vào nhau. Yuta giật mình bởi sự thiếu kiểm soát của bản thân và đứng dậy. Cậu phải rời đi trước khi làm chuyện ngu ngốc nào đó phá hoại trái tim và tình bạn của họ. Cậu rời đi mà không nói một lời. Cậu cần tỉnh táo trở lại và đè nén lại cảm xúc của bản thân

Khi Taeyong tỉnh giấc và cảm thấy đêm hôm qua như một giấc mộng đẹp. Chính anh thật ngu ngốc tự huyễn hoặc. Chính là lúc này, anh từ bỏ hoàn toàn ý định bày tỏ của mình

Họ là bạn thân nhất của nhau. Taeyong biết mọi thứ về Yuta. Yuta biết mọi thứ về Taeyong

Yuta trở lại phòng với hai tách trà. Cậu ngồi xuống bên cạnh Taeyong và đưa anh một tách

Taeyong nghĩ sẽ thật hoàn hảo biết bao nếu nếu họ bắt đầu, chân phải, và cố gắng một thư gì đó với Yuta

Nhưng anh vẫn chỉ là một thằng hèn nhát mà thôi

Yuta nhìn Taeyobg, nghiêng đầu đặt lên môi anh một nụ hôn. Anh nhất thời chẳng biết phải làm sao, cũng chẳng tiếp nhận nổi tại sao Taeyong lại làm như vậy

"Sao... Sao lại? " Taeyong nói, hai má dần đỏ lên. Anh bắt đầu m run rẩy và khi cảm nhận được cái chạm nhẹ của Yuta, như có gì đó sôi sục chạy lan khắp cả người anh

"Taeyong à, tớ biết. Cậu nghĩ rằng tớ thật sự chẳng biết gì sao?" Hiện tại Taeyong xấu hổ đến nổi chỉ muốn giấu mặt dưới gầm bàn. Yuta biết tất cả mọi thứ, trời ơi! "Không sao mà Taeyong, tớ và cậu đều có chung một cảm giác" Yuta nhìn anh một cái, chớp mắt và đứng dậy rồi khỏi ghế sofa bên cạnh Taeyong

"Yuta, đợi đã. Vậy mối quan hệ của chúng ta là gì? " Anh hỏi với một hy vọng rằng Yuta sẽ cho anh biết anh nên làm gì đầu tiên

"Cậu chỉ cần có thể thẳng thắn với chính cậu mà thôi" Yuta lần nữa đến gần Taeyong và đặt lên trán anh một nụ hôn. Rồi nắm lấy tay anh, nhìn vào mắt anh "Tớ tin cậu, cậu sẽ làm được? Đúng chứ? "

Taeyong cả mặt đều đỏ như gấc, anh khẽ mỉm cười rồi cúi đầu, Yuta biết, anh chưa sẵn sàng

"Chúc ngủ ngon, Taeyong! " Cậu nói rồi rời đi, trở về phòng của mình với nụ cười trên môi. Cậu biết rất khó khăn với Taeyong, vì vậy anh cần thời gian để tĩnh tâm và quyết định

And with words unspoken
A silent devotion
I know you know what I mean
And the end is unknown
But I think I'm ready
As long as you're with me

Họ thấu hiểu nhau trong im lặng. Trái tim Taeyong nhất thời chưa thể mở cửa, nhưng vòng tay đã luôn sẵn sàng đón lấy mối quan hệ này

Taeyong hít thật sâu, vừa thở ra vừa nói "Tớ yêu cậu, Nakamoto Yuta"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #exo#nct