Chương 8: Giúp đỡ.
Chủ tịch Kim đẩy cửa phòng bệnh bước vào. Khi thấy đứa con tiểu bảo bối của mình nằm đó lòng ông đau như cắt. Đây là đứa con ông yêu thương nhất, còn hơn đứa con lớn là Sejeong nữa.
Khi nhận ra có người đi vào Dodojju liền mở mắt.
-Baba.- Cất giọng nhỏ nhẹ cô cố gắng ngồi dậy.
-Con gái cưng con sao rồi, ta lo chết đi được. Con cứ nằm đó đi đừng ngồi dậy.
-Con không sao đâu baba.
Ông im lặng, lặng lẽ nhìn đứa con gái, cảm thấy mắt đã ứ đầy nước nhưng không dám khóc trước mặt cô.
Lúc ông Kim đến là Yoojung đã rời khỏi rồi, còn Sejeong thì đi mua đồ ăn cho cô.
- Bây giờ con ở đây nghỉ ngơi đi cuộc ta sẽ hủy cuộc họp ngày mai.
- Đừng ba.
- Con là nhân vật chính mà không có mặt thì đâu cần tổ chức làm gì.
-Con có ý này, ba hãy để cho chị họ nhậm chức đó đi.
Ông Kim kinh ngạc khi nghe cô con gái nói như vậy.
- Nhưng đây là vị trí ta dành cho con.
- Hiện tại bây giờ con chưa thể về công ti được.
Ông không nói gì nữa vì chắc rằng con gái có việc khác cần phải lo nên không muốn tạo áp lực thêm nữa.
Cô nghĩ ngợi gì đó rồi nói với ông Kim.
-Về việc nhân sự cần phải điều chỉnh lại 1 chút. Con nghĩ như vậy chất lượng làm việc sẽ có hiệu quả hơn, đối với công ti cũng rất có lợi.
-Vậy con định thế nào.- Kim chủ tịch nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu.
-Để con chuẩn bị rồi đưa cho ba bản kế hoạch sau.
-Cũng được, con nghỉ ngơi đi Sejeong sẽ ở lại chăm sóc cho con.
Những thay đổi bất thường cả những cử chỉ và ánh mắt trở nên dịu dàng hơn ông Kim đều nhận ra. Giống như bác sĩ đã nói mất trí nhớ tính cách cũng thay đổi luôn. Ông thở phào nhẹ nhõm tin rằng con gái sẽ quên đi thù hận sẽ trở nên vui vẻ hơn.
Bên cạnh đó khi về đến nhà Yoojung còn có chút rối ở trong lòng. Nhưng rốt cuộc cũng hiểu ra là cậu chỉ nghe lầm thôi. Người duy nhất có thể gọi cậu bằng cái tên ấy chỉ có người đó thôi. Cũng bởi vì đây là tên gọi chính người ấy đã đặt cho cậu.
Tuy những khúc mắc đã được gỡ bỏ nhưng Yoojung không sao ngủ được. Cậu bật dậy ra lan can hóng mát xem có khá hơn không. Gió thổi lùa vào tóc khiến cho cậu thấy thật dễ chịu.
Ở giường bệnh Dodojju cũng vẫn chưa ngủ, cứ ngồi dựa tường mà xem văn kiện cho cuộc họp ngày mai.
Khi tra tới hồ sơ nhân sự, cô dừng ở cái tên Choi Yoojung. Là người mà cô gặp lúc sáng và cũng là người vào bệnh viện cùng với cô.
Cầm sấp hồ sơ trên tay cô nhíu mày, đọc rõ từng câu từng chữ.
CHOI YOOJUNG: vào công ti năm 20 tuổi.
Chức vụ hiện tại: Nhân viên văn phòng.
Nhiệm vụ: Hoàn thành xuất sắc mọi chỉ tiêu.
Số ngày nghỉ phép: 0
Ưu đãi: Không có....
Cô không hiểu sao lại có thể như thế được. Đây rõ ràng là có người ra tay, xem công ti không có ra gì. Bây giờ cô biết nên làm thế nào rồi.
Cô suy tư một lúc lâu, từng đợt gió nhẹ từ cửa sổ thoảng qua, cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Chi nhánh tập đoàn DY.
-Mọi người ơi cuộc họp hôm nay người thừa kế tập đoàn này cũng có mặt đó.- Một nhân viên nói.
-Thật sao cái người thừa kế ấy là ai sao trước giờ không nghe nhắc đến.- Một người khác nói vào.
-Hình như là thiên kim tiểu thư Kim gia.
-Sao nghe đồn là vị tiểu thư ấy là nghệ sĩ không tham gia việc công ti mà.
-Đây là người khác, hình như còn rất đáng sợ.
-Rốt cuộc là có bao nhiêu vị tiểu thư đây.
Cuộc bàn tán sôi nổi vừa rồi làm xôn xao cả công ti. Ai cũng tò mò về nhan sắc nhà thực lực của người được mệnh danh là người thừa kế ấy.
Ở cửa phòng kinh doanh Joen Junho đẩy cửa bước vào.
-Nayoung em và Yoojung lát nữa cũng vào tham gia họp luôn nha.
-Sao ạ! -Cả hai người được gọi tên đồng thanh.
-Lát nữa có điều chỉnh nhân sự thì phải có thể 2 em được thăng chức.- Junho giải thích rõ cho 2 người đang ngớ ra kia.
Cũng phải thôi nhân viên quèn như Nayoung và Yoojung đâu dám mơ được nơi đó. Chỉ những người lãnh đạo mới có tư cách. Hơn thế nữa đây là cuộc họp quy mô lớn, là lễ nhậm chức tổng giám đốc mới.
-Vậy nha 2 người chuẩn bị đi anh đi trước đây.
-Em hiểu rồi giám đốc.
Đợi cho người kia đi khỏi Yoojung mới hoàn hồn lại.
-Chuyện này...là sao unnie.
-Chị cũng không biết nữa.
Dạo này thực sự có rất nhiều chuyện đã xảy ra làm cho Yoojung phải mệt mỏi, lại thêm việc này nữa thì quả thực là 1 cú sốc. Từ lúc vào công ti cậu chỉ lo làm đúng chức trách của mình chứ không dám mơ đến việc được thăng chức. Nay lại cos thể có được cơ hội không dám mơ đó.
Tâm trạng hiện tại bây giờ của Nayoung cũng y như vậy. Cô bây giờ rất hài lòng về hiện tại, có thể có cấp trên như Junho, anh là 1 người rất tốt cũng rất hay giúp đỡ cô. Và còn được những nhân viên năng nổ như Yoojung thì đó đã là may mắn lắm rồi.
Gần sát giờ họp người vào phòng mỗi lúc một nhiều. Yoojung và Nayoung cùng bước vào dưới ánh mắt ngỡ ngàng của tất thảy nhân viên kể cả Lee Minseo.
Cuộc họp bắt đầu.
Chủ trì buổi họp hôm nay đó chính là đương kim chủ tịch của tập đoàn DY.
-Xin giới thiệu với mọi người đây là cháu gái của tôi Kim Chungha. Từ nay nó sẽ nhận chức Tổng giám đốc của tập đoàn chúng ta.- Chủ tịch Kim giới thiệu.
-Xin chào, tôi là Kim Chungha sau này mong các vị giúp đỡ.
Mọi người ở dưới xôn xao ngoài các bậc trưởng bối.
-Chúng tôi nào dám chứ.
Mọi người thật đâu dám đụng đến tổng giám đốc mới này. Người mà được chủ tịch Kim coi trọng thì không thể xem thường.
-Nhân đây tôi xin điều chỉnh lại nhân sự 1 chút.
Chủ tịch vừa lên tiếng liền có nhiều người chột dạ thấp thỏm.
-Tôi xin thông báo Giám đốc bộ phận kinh doanh Jeon Junho sẽ được chuyển công tác điều hành chi nhánh ở bên Mĩ giữ chức vụ Tổng giám đốc.
Mọi người trong phòng họp điều bất ngờ về quyết định của chủ tịch. Bởi vì đây là cơ hội rất lớn nếu muốn phát triển lên cao.
Người duy nhất không ngạc nhiên chính là Junho. Chủ tịch đã nói với trước về việc này và anh cũng đã đồng ý. Ba mẹ của anh cũng ở Mĩ nên chuyển công tác qua đó càng dễ hơn. Nhưng điều anh an tâm nhất là về người sẽ thay thế chỗ của mình. Junho tuyệt đối tin tưởng người này sẽ làm tốt.
-Tiếp theo, người sẽ lên giữ chức Giám đốc kinh doanh sẽ là Im Nayoung trưởng phòng Im.
Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, nhưng đây vẫn chưa kết thúc.
-Và người thế chỗ cô ấy sẽ là Choi Yoojung.
Tất thảy mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc. Nhất là có người không thể tin được.
Cuộc họp kết thúc mọi người đều đã rời khỏi phòng họp chỉ còn chủ tịch Kim, tổng giám đốc và Yoojung ( người bị gọi ở lại ).
- Chungha con sắp sếp công việc đi rồi lát nữa tới bệnh viện với ta.
-Vâng chủ tịch con biết rồi.
Kim Chungha rời khỏi bây giờ còn lại 2 người đang ngồi đối diện với nhau.
-Chủ tịch gọi con có việc gì ạ!- Yoojung lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng này.
-Con có biết Dodojju mà phải không.
-Dạ vâng.
-Nó là con gái ta, ta vô cùng thương nó. Trải qua tai nạn lần này ta rất sợ. Nó còn rất nhiều ước mơ không thể thực hiện được. Trong những điều mà nó muốn ta không thể đáp ứng được.( Những việc lúc trước cô muốn là đều bị Kim chủ tịch ngăn cản, bởi vì những điều ấy đều khiến cô phải gánh chịu tổn thương).
Ông Kim ngừng 1 lát rồi nói tiếp trong khi cậu chưa hề lên tiếng.
-Hãy giúp Dodojju điều mà nó muốn làm nhất, chỉ có con mới giúp được nó thôi Yoojung à. Ta cầu xin con, cuộc sống của Dodo ta trông cậy vào con đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com