Chương 1061-1070
Chương 1061: Ai cũng không kém cạnh ai
"Xin chào các khán giả thân yêu, hoan nghênh mọi người đã quay trở lại với chương trình "Phòng bếp của mỹ nhân"! Nữ khách mời hôm nay của chúng ta thật sự xứng với cái danh đại mỹ nhân đó nha! Cô ấy chính là Mạnh Trường Ca sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, cũng là mối tình đầu xinh đẹp thuần khiết như thiên sứ An An! Và cũng là Jung Sooyeon của chúng ta hôm nay!"
"Xin chào mọi người, tôi là Jung Sooyeon! Món ăn tôi muốn giới thiệu tới mọi người ngày hôm nay chính là món ăn đang cầm trên tay, thịt kho tàu."
"A! Thịt kho tàu sao! Đây là món ưa thích của các mỹ nhân sao? Trước đây cũng có không ít đại mỹ nhân từng làm qua món này đâu!" MC nói tới đây thì màn hình lớn sau lưng đột nhiên sáng lên.
Trên màn hình thể hiện quá trình chế biến món thịt kho của mấy vị mỹ nhân trước đây.
Quả nhiên là... ai cũng không kém cạnh ai ~
Thậm chí cảnh quay Key phải cố gắng nuốt hết đồ ăn hồi trước cũng được biên tập vô cùng có tâm mà chiếu một đoạn thật dài. Khán giả được một trận cười to, Sooyeon thấy bộ dạng khổ sở tựa như ăn shit của Key thì cũng không nhịn được mà cười khẽ một tiếng: "Các tiền bối thật đáng yêu!"
MC lại làm nóng bầu không khí một lần nữa: "Không biết hôm nay Sooyeon sẽ mang đến cho chúng ta món ngon như thế nào? Được rồi, không nhiều lời nữa, bây giờ thì xin mời mỹ nhân của chúng ta bắt đầu thôi!"
Lại là mỹ nhân...
Hơn nữa lại là món thịt kho tàu cũ kĩ...
Khán giả tại trường quay thật ra là có vài người là diễn viên quần chúng được thuê bằng tiền chứ còn lại đều do đạo diễn tìm khắp nơi góp vào cho đủ số. Cho nên, bọn họ cũng đã tới nhiều lần đành ra thấy mãi một kịch bản giống nhau thế này liền có chút cảm giác tẻ nhạt vô vị, ngay cả diễn cũng uể oải.
May mà giá trị nhan sắc của Sooyeon vẫn cứu vớt được một ít, nhất là những khán giả nam vẫn lên tinh thần để xem tiếp.
"Đúng rồi, chị Min, em có thể dùng "đồ nghề" của em không?" Sooyeon hỏi MC.
Nếu đã làm thì phải làm tốt nhất, cho nên lần này Sooyeon cố ý mang theo bộ "đồ nghề" mà cô dùng quen tay.
MC vui vẻ đáp: "Dĩ nhiên có thể!"
Thật ra thì MC cũng có chút lo lắng cho Sooyeon, trước kia cũng từng có một vị khách mời đưa ra yêu cầu tương tự nhưng đến lúc món ăn được đưa ra vẫn chỉ là một đống than. Thậm chí, lúc dùng dao còn bị cắt vào tay rồi khóc lớn ngay giữa trường quay nữa. Cuối cùng vị khách mới kia bị khán giả mắng là làm bộ làm tịch.
Seulgi đưa bộ đồ nghề đến tay Sooyeon thì cô cũng liền bắt tay vào chế biến.
"Ừm, có cần tôi giúp gì không?" Jang Tae Yoo hỏi.
Sooyeon khẽ mỉm cười: "Tiền bối có thể giúp tôi rửa một ít củ cải được không?"
Nụ cười thân thiết của Sooyeon khiến Jang Tae Yoo không kìm được mà hơi đỏ mặt lên, anh ta vội nói: "Được được!"
"Sooyeon, củ cải này dùng làm gì thế? Trong thịt kho tàu cần củ cải sao?" MC tò mò hỏi.
"Sợ lát nữa tiền bối ăn mỗi thịt kho sẽ hơi ngấy cho nên em thái mỏng củ cải rồi ngâm với nước muối một lúc, món này ăn kèm với thịt kho rất ngon." Sooyeon giải thích.
"Thì ra là như vậy!"
MC nghĩ nghĩ... điểm chính không phải là ngấy hay không ngấy được chứ, chỉ cần không độc chết khách mời thì chúng tôi đã tạ ơn trời đất rồi...
"Rửa... rửa xong rồi!" Jang Tae Yoo mang củ cải đã rửa sạch cầm tời.
"Cám ơn." Sooyeon nhận lấy củ cải, sau đó chọn một cái dao có lưỡi vuông rồi bắt đầu thái mỏng.
Chương 1062: Sức hút của sự chuyên nghiệp
"Cạch cạch cạch cạch..." Tiếng dao rơi trên thớt vang liên miên không dứt, không tới năm giây sau một cây củ cải đã biến thành từng lát củ cải mỏng tang như cánh ve nằm yên trên thớt.
MC với Jang Tae Yoo đứng gần đó hết hồn, vẻ mặt đạo diễn cũng trở nên bàng hoàng.
"Này... là dao pháp? Chẳng lẽ chương trình của chúng ta cuối cùng cũng có được một người thuộc phái thực lực sao? Simon, vừa rồi cậu có quay không!" Đạo diễn vội vàng nhìn cậu chuyên viên quay phim.
Quay phim vô tội nói: "Vừa nãy vẫn luôn tập trung vào mặt của cô ấy, tôi còn chưa chuyển ống kính thì đã thái xong rồi..."
"Cảnh quay xuất sắc như thế mà không quay được! Sự chuyên nghiệp của cậu chỉ có thế thôi hả!" Đạo diễn không nhịn được mắng.
"Đạo diễn à... cô ấy thái một cây củ cải chỉ dùng có từ 3 đến 5 giây thôi! Em lia máy quay còn không đủ nữa là!"
Đạo diễn trợn mắt nhìn cậu quay phim một cái sau đó chạy đi thương lượng với Sooyeon: "Sooyeon à, không ngờ đao pháp của cô lại khá như vậy! Chúng tôi muốn quay một cảnh đặc tả, nhưng vừa nãy cô thái nhanh quá nên quay phim chưa quay kịp! Cô có thể thái một cây nữa không? Không không, thái hai cây nữa đi, chúng tôi muốn quay một cảnh gần một cảnh xa! Cô biết đấy, bây giờ người xem khó tính lắm, cảnh xa để phòng bọn họ nói chúng tôi tìm thế thân!"
"Được ạ." Sooyeon vô cùng phối hợp xắt hai cây củ cải khác.
Lần này thì tất cả mọi người tại trường quay đều thấy rõ, bọn họ rối rít trợn mắt bàn luận, MC còn cố ý nhặt một miếng củ cải đã xắt lát đến gần trước ống kính để có thể đặc tả được miếng củ cải được xắt mỏng hoàn hảo như thế nào, quả nhiên là mỏng như cánh ve: "Đao pháp này không mất bảy tám năm tu luyện sợ rằng không làm được đâu?"
Sau đó Sooyeon bắt tay vào làm thịt kho.
Nước hàng, xì dầu, rượu, đường phèn, hoa hồi, gừng, hành khô, hạt tiêu, lá nguyệt quế...
Không tới ba phút Sooyeon đã đem tất cả các gia vị đã chuẩn bị tốt xếp ngay ngắn qua một bên. Sau đó cô mới nhấc một miếng thịt ba chỉ bỏ vào nồi nước lạnh rồi lại bỏ thêm hoa hồi, gừng, lá nguyệt quế, hạt tiêu rồi bật lửa lên.
Sau khi nước sôi Sooyeon vớt miếng thịt ra rồi tỉ mỉ dùng dao cạo sạch sẽ lớp váng bẩn cùng lông còn dư lại. Cuối cùng mới dùng dao cắt miếng thịt thành những miếng thịt vuông vức có cạnh là 3cm...
Toàn bộ động tác đều như nước chảy mây trôi, không chút nào trúc trắc.
"Sooyeon, tôi thấy cô mang theo loại lá này, cái này là để làm gì vậy?"
"Mã liên thảo hay còn gọi mã liên, dân gian hay dùng để gói bánh chưng hay buộc các loại thịt chín, dùng nó thì lúc kho, thịt không dễ bị nát."
"Vậy cái nồi đất kia thì sao?"
"Thật ra thì dùng các loại nồi điện tử khác ninh cũng được, chỉ có điều tôi cảm thấy dùng nồi đất tuy sẽ tốn thời gian hơn một chút cơ mà hương vị lại thơm ngon hơn."
...
Lúc Sooyeon nấu ăn thì vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, giống như đang tạo nên một tác phẩm nghệ thuật vô cùng trọng yếu, nên MC chỉ tùy tiện nói mấy câu xong cũng chẳng dám quấy rầy thêm.
Từ đầu tới đuôi Sooyeon cũng không thể hiện cái gì thái quá mà chỉ chuyên tâm chế biến món ăn, nhưng chính vì thế lại có thể bất tri bất giác khiến người khác dõi theo không chớp mắt. Hóa ra không có mấy tình tiết buồn nôn, không có sự chim chuột nhau giữa nam nữ khách mời mà chỉ đơn giản là ngắm nhìn một người làm thức ăn lại có thể đẹp mắt như vậy. Thậm chí có thể nói là một loại hưởng thụ, đây chính là sức hút của sự chuyên nghiệp...
Rốt cuộc thịt kho cũng ninh xong, thời khắc động lòng người cuối cùng cũng đến.
Chương 1063: Thuốc độc buổi đêm
Ngay lúc Sooyeon nhấc nắp nồi đất ra, toàn bộ trường quay dường như tràn ngập mùi thịt kho thơm nức, trong nồi cũng là những miếng thịt óng ánh mê người.
MC khó khăn nuốt nuốt nước miếng: "Bây giờ xin mời nam khách mời của chúng ta nếm thử tay nghề của mỹ nhân nào! Nhỡ kỹ, phải ăn hết đó nha!"
Vì trước kia cũng có người từng làm ra món ăn trông rất đẹp, nhưng mùi vị lại vô cùng thảm thiết cho nên chưa tới bước ăn thử thì ai cũng không dám xem thường.
Jang Tae Yoo vì để bản thân không ói ra thì trước đó anh ta đã không dám uống một hớp nước nào hiện giờ đã đói đến mức da bụng dính sát vào da lưng. Vậy nên lúc này nhìn thấy đồ ăn cho dù trong lòng vẫn có cảnh giác thì ngoài miệng vẫn đổ nước miếng không ngừng.
Jang Tae Yoo ngồi xuống bàn cơm nhỏ, trong ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người anh ta cẩn thận gắp lên một miếng thịt kho sau đó cắn xuống.
Sau đó là miếng thứ hai, miếng thứ ba...
"Cơm..." Jang Tae Yoo khó khăn thốt ra một câu.
"À à..." MC vội vàng đưa một bát cơm qua.
Sau đó chỉ thấy Jang Tae Yoo cắm đầu vào ăn như quên luôn bản thân đang ghi hình, một miếng thịt, một miếng cơm, hơi ngấy thì thanh thanh cái miệng bằng một miếng củ cải, ăn đến miệng mép đầy dầu.
Một đĩa thịt kho, một đĩa củ cải cứ thế bị Jang Tae Yoo ăn sạch cùng một nồi cơm trắng.
Mà MC với các nhân viên và khán giả thì không chớp mắt, nhìn chằm chằm toàn bộ quá trình anh ta ăn...
Cho đến khi Jang Tae Yoo lấy những giọt nước thịt cuối cùng trong dĩa trộn với cơm ăn sạch sành sanh không chừa một chút nào xong, mọi người mới phản ứng lại được...Phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người trong trường quay đều là: Đệch! Dầu gì cũng phải để lại một miếng chứ! Đừng nói thịt, ngay cả củ cải cũng không chừa lại một mảnh!
Jang Tae Yoo tựa hồ cũng không dám tin tưởng chính mình đã ăn xong toàn bộ rồi. Anh ta gãi gãi đầu có chút xấu hổ: "Thật... thật xin lỗi mọi người! Nhưng đồ ăn Sooyeon làm ngon quá! Cho tới bây giờ tôi chưa từng ăn món thịt kho nào ngon như vậy! À, còn củ cải nữa, ăn cũng ngon lắm! Tôi không biết phải hình dung thế nào, nhưng thật sự ăn quá ngon luôn! Trước kia tôi từng nghe qua một câu là, đồ ăn ngon có thể khiến bạn quên hết mọi thứ, vừa rồi tôi cũng coi như là đã cảm nhận được điều đó! Suýt nữa tôi quên luôn mình còn đang quay!"
MC lệ rơi đầy mặt: "Bây giờ anh có nói gì cũng vô ích! Một miếng cũng chẳng còn thì chúng tôi cảm nhận bằng cách nào đây!"
Sau cùng khi chương trình quay xong xuôi, Sooyeon dùng những nguyên liệu thừa nấu lại một nồi khác rồi chia cho các nhân viên cùng khán giả trong trường quay.
Đạo diễn ăn vào mà nước mắt tuôn như mưa, thật muốn đem Jung Sooyeon thành khách mời cố định quá, như thế thì sau này ngày nào cũng có lộc ăn rồi!
Nhân viên quay phim dùng một tia lý trí cuối cùng quay lại toàn bộ cảnh hậu trường này lại.
...
Lần này đạo diễn đã dùng phương thức khác biệt với các số trước để biên tập số lần này của "Phòng bếp mỹ nhân".
Trong 40 phút của chương trình thì Sooyeon làm đồ ăn hết 30 phút, cảnh Jang Tae Yoo ăn chỉ chiếm có 10 phút.
Đúng vậy, chỉ tầm 10 phút lại không có bất cứ một tiểu xảo nào, chỉ đơn thuần là cảnh ăn cơm.
Kết quả là khi chương trình được phát sóng, tỷ lệ người xem của tập này lại cao hơn cả tập có Key tham gia, đồng thời cũng phá luôn kỷ lục của chương trình từ trước tới nay. Đoạn video tung lên mạng chỉ tốn một ngày đã có hơn ngàn vạn lượt xem, nhất là vào đêm khuya là thời điểm lượt xem tăng nhanh nhất.
Cùng lúc đó đoạn video này cũng chiếm cứ top tìm kiếm của weibo, hơn nữa độ hot vẫn đang tiếp tục kéo dài...
Chương 1064: Quy tắc ngầm của đại ma vương!
Top tìm kiếm đều là những từ khóa tương tự như #nữ khách mời đẹp nhất của "phòng bếp mỹ nhân"; #nàng dâu quốc dân Sooyeon; #chỉ có em và mỹ thực là không thể phụ lòng...
Phía weibo chính thức của chương trình cũng bùng nổ, hầu như cả người xem mới lẫn người xem cũ đều sôi trào, điều bất ngờ nhất chính là bỗng dưng lại mọc ra một nhóm lớn fan là các mẹ bỉm sữa:
[ Hơn nửa đêm tự dưng mò vào nhìn chằm chằm một gã đàn ông ăn suốt 10 phút! Tôi trúng độc rồi! ]
[ Đêm khuya còn tung độc dược! Đạo diễn ra đây, tôi cam đoan không đập chết ông]
[ Nam khách mời kỳ này đáng yêu quá! Không giống mấy tên đẹp trai nhưng đê tiện lần trước.]
[ Cầu thông tin về chiếc váy nữ khách mời mặc! Đẹp chết đi được.]
[ Nguyên ngắm khuôn mặt nữ thần thôi tôi đã có thể ăn hết ba bát cơm rồi!]
[ Chỉ ngắm mặt nữ thần thì cho tôi ăn phân cũng được.]
[ Người đẹp dáng xinh lại còn nấu ăn ngon nữa, nữ thần gả cho tôi đi ]
[ Cô bé này có thiếu mẹ chồng không, tôi có một thằng con ngoan ngoãn nghe lời, biết kiếm tiền mặt mũi cũng đẹp trai đây này!]
...
Sooyeon đang phấn khởi đọc những bình luận trên mạng, thế nhưng Yuri lại không vui vẻ gì cho lắm.
Cái gì mà nàng dâu quốc dân chứ, rõ ràng là vợ mình mà...
Sooyeon phát giác ra tâm trạng của Đại ma vương không đúng liền vội vàng cọ tới vuốt lông: "Hì hì, anh yêu đừng khó chịu mà, đạo diễn nói em làm rất tốt nên còn muốn mời em thêm lần nữa đó! Em nghĩ rồi, chờ phim của chúng ta được công chiếu thì lại quay cái này lần nữa đi, đến lúc đó em nói với đạo diễn một tiếng sau đó mang anh đi cùng, à, là mang Jo Woosang đi cùng! Thế nào? Có phải rất hoàn hảo không?"
Yuri nhìn cô một cái: "Ừ, đa tạ tiền bối quan tâm."
"Há há há há ~ ngoan quá ~" Sooyeon cười to, không hiểu sao lại có cảm giác đang bắt nạt được Yuri, thật quá đã!
Lúc này di động đột nhiên "đing" một tiếng, nhắc nhở có một tin nhắn gửi đến, là từ số lạ.
[ Tên khốn, 3h chiều ngày mai, chuẩn bị đồ của phụ nữ dần đi!!!!!!!!!]
Chả cần nghĩ cũng biết nhất định là thằng nhãi con Kim Chunjin kia.
Qua nhiều ngày như vậy, thiếu chút nữa Sooyeon cũng quên béng cả chuyện này, cũng thật khó cho thằng nhóc kia còn nhớ tới vậy...
Đang nghĩ nghĩ thì di động lại vang lên, là Hyoyeon gọi qua.
Sooyeon lập tức bấm nhận: "Alo, Hyoyeon đấy à?"
"Sooyeon, có phải Chunjin vừa gửi tin nhắn cho cậu đúng không, nó hẹn cậu gặp mặt ngày mai à?" Hyoyeon lên tiếng hỏi.
"Đúng vậy, vừa mới nhận được nè, nó hẹn tớ ba giờ gặp mặt!"
Hyoyeon khẽ cười một tiếng: "Sau vụ hôm đó thì nó bắt đầu không ngủ không nghỉ mà lao vào luyện tập, trừ thời gian ăn ra thì nó đều ở sân bắn hết, thậm chí... còn chủ động đi thỉnh giáo ba tớ kỹ thuật bắn súng đấy..."
"Quan hệ của ba với nó vốn vẫn luôn không tốt lắm, nhất là những chuyện liên quan đến bắn súng. Đây là lần đầu tiên hai người họ hòa bình ở chung một chỗ mà thảo luận chuyện này!"
"Mấy ngày nay không khí trong nhà cũng tốt hơn nhiều lắm, ông nội cũng rất vui vẻ... Sooyeon à, thật cám ơn cậu!"
Nghe Hyoyeon nói, trong thâm tâm Sooyeon cũng cảm thấy rất vui vẻ: "Có gì mà cám ơn, chỉ là tớ không quen nhìn người khác bắt nạt bạn tớ thôi, cho dù là em trai cũng không được!"
Hyoyeon đầu bên kia cảm động không thôi: "Vậy ngày mai gặp nhé, đúng rồi, tối mai cậu tới nhà tớ ăn cơm đi! Ông tớ mong cậu lắm, còn bắt tớ phải mời cậu qua bằng được kia kìa, phải để cậu thường xuyên tới chơi! Nhất định phải tới đó nha!"
Chương 1065: Vì em đẹp
"Sao mà chê được chứ, chỉ là tớ thấy làm phiền mọi người quá thôi."
"Phiền cái gì chứ! Cậu mà tới thì cả nhà tớ đều hoan nghênh! Quyết định vậy nhé!"
"Được, mai gặp lại!"
...
Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Sooyeon rất tốt nên cô vừa lẩm bẩm ca hát vừa tìm quần áo trong ngăn kéo.
"Tâm trạng rất tốt?" Yuri thấy Sooyeon cũng chỉ vì nói chuyện với Hyoyeon một lúc đã vui vẻ như vậy liền không kìm được mà lên tiếng hỏi.
"Há há há há há... Yuri! Để em kể với anh một chuyện cực kỳ thú vị!" Sooyeon hớn hở đem chuyện mình hành hạ Kim Chunjin như thế nào kể ra.
"... Lúc ấy em vẫn mặc đồ nam nên cậu ta vẫn cho rằng em là con trai! Cuối cùng em nói với cậu ta là, nếu cậu ta có thể làm được như em thì em sẽ mặc váy công chúa chạy ba vòng quanh sân bắn! Tên nhóc kia vì thế mà y như cắn tiết gà lao vào tập bắn điên cuồng!"
"Vừa nãy trong điện thoại Khả Nhi còn nói với em là tên nhóc kia tập bắn đến quên ăn quên ngủ, nói chứ lần này em thật sự muốn cho cậu ta thắng đó, không biết lúc cậu ta biết em là con gái sẽ có phản ứng gì há há há há há há..."
Nhìn nụ cười của cô, sự bất mãn của Yuri đối với Kim Heechul giảm đi không ít: "Sau đó Kim Heechul có nói về chuyện kia với em không?"
"Anh yên tâm đi, ông ấy sẽ không nhắc lại đâu! Hơn nữa em thấy thiên phú của Kim Chunjin không tệ, nếu cậu ta có thể đổi tính thì chắc chắn Kim Heechul không có ý gì với em đâu!"
"Ngày mai mấy giờ về?"
"Chắc là ăn tối xong em mới về, đã hẹn với Hyoyeon rồi."
"Được."
Sooyeon phát hiện lúc nói chuyện Yuri vẫn nhìn mình chằm chằm, cô không kìm được sờ mặt mình một cái: "Trên mặt em dính nhọ à? Sao anh cứ nhìn em chằm chằm!"
Yuri chăm chú nhìn đôi mắt mang theo nét cười của cô rồi nghiêng người, hôn lên môi cô: "Vì em đẹp ~"
Sooyeon nhất thời thẹn thùng che mặt: "Tiết thao của anh đâu rồi?"
Tổn thọ quá! Gần đây Đại ma vương càng ngày càng lãng mạn! Ăn cơm thì nói bộ dạng cô ăn cơm trông đáng yêu, lúc ngủ thì nói trông dễ thương, giờ thì đang yên lành nói chuyện với nhau cũng bảo cô đẹp...
"Sooyeon, thật hy vọng mỗi ngày em ở cùng anh đều vui vẻ như vậy."
"Anh không cần phải lo lắng, mỗi ngày ở cùng anh em đều rất vui vẻ!"
...
Xế chiều hôm sau, Sooyeon thay đồ nam xong thì tới sân bắn trước giờ hẹn 10 phút.
Kết quả là Kim Chunjin còn tới sớm hơn cả cô, hoặc là nói tên nhóc này chưa từng rời sân bắn.
"Nghiên ca, anh tới rồi!" Hyoyeon cũng đến sớm, thấy Sooyeon liền sung sướng đứng lên đón.
"Mày tới rồi." Kim Chunjin xoay người lại lạnh lùng nói.
Một khoảng thời gian không thấy, Kim Chunjin hơi gầy đi một chút nhưng nhìn sắc mặt lại không thấy mệt mỏi cùng tiều tụy như trước kia, trái lại là đôi mắt cậu ta trở nên sáng kinh người, nó khiến Sooyeon thấy mấy phần bóng dáng của Kim Heechul trên người cậu ta.
Cường độ huấn luyện cao là cách rất tốt để huấn luyện, tuy Kim Chunjin mới chỉ trải qua một đoạn thời gian ngắn ngủi nhưng vẫn có chút ảnh hưởng.
Lần này chỉ do cậu ta nhất thời bị làm cho tức giận mới có tiến bộ thế thôi chứ lấy tính tình của Kim Chunjin mà muốn cậu ta thay đổi hoàn toàn thì xem chừng con đường vẫn còn rất dài.
Chương 1066: Cái đồ.. biến thái!
"Đồ mang tới chưa?" Kim Chunjin hỏi.
Sooyeon giơ cái túi nilong màu hồng phấn trong tay lên: "Muốn kiếm tra không?"
Kim Chunjin nhìn cô một cái có vẻ không tin lắm, vì vậy cậu ta liền tự mình cầm túi lên kiểm tra.
Một đôi giày cao gót màu trắng, một cái váy công chúa màu hồng, một cái kẹp tóc hình hoa, một đôi tất giấy in hình trái tim, phía dưới cùng lại là.... lại là một cái áo lót màu hồng...
Kim Chunjin nhất thời đỏ bừng mặt mũi, vội vội vàng vàng nhét chiếc túi trả Sooyeon: "Đồ... đồ biến thái..."
Sooyeon vô tội nói: "Chẳng phải cậu bảo tôi mặc đồ con gái sao? Có cô gái nào không mặc áo lót hả?"
Mặt Kim Chunjin lại càng đỏ hơn, cậu ta thẹn quá hóa giận trừng mắt nhìn Sooyeon một cái, sau đó hít sâu một hơi để khỏi bị cái tên gian trá này ảnh hưởng: "Mày đã thức thời như vậy thì tùy mày!"
Trong lúc nói chuyện thì lượng người vây xem ngày càng đông, đa phần đều là những người có mặt từ lần trước. Ngay cả Kim Heechul và Kim Sooman cũng cố ý bớt chút thời gian tới xem.
Kim Chunjin nhìn cha với ông nội cũng tới thì có chút khẩn trương, nhưng rất nhanh đã tự tin trở lại.
"Người làm chứng cũng tới đủ rồi!" Sooyeon cười cười làm một tư thế mời: "Vậy thì, xin mời."
Kim Chunjin hừ một tiếng rồi nhìn cô chằm chằm: "Là đàn ông thì nhớ cho kỹ lời mày đã nói, nếu tao có thể bịt mắt mà bắn được 10 phát 10 điểm thì mày phải..."
"Biết rồi biết rồi, tôi phải mặc đồ con gái chạy 3 vòng quanh sân chứ gì! Nhiều người thế này tôi có thể chơi bẩn được chắc? Rốt cuộc cậu có bắn nữa hay không đây!" Sooyeon không nhịn được khoát khoát tay.
Nghe Sooyeon nói vậy không ít người có mặt trở nên hưng phấn.
"À à à... mặc đồ con gái! Mặc đồ con gái! Mặc đồ con gái! Bé Chunjin cố gắng lên!"
"Đúng vậy bé Chunjin, nhất định phải thắng đó! Ngược chết tên nhãi này đê, để xem cậu ta còn phách lối kiểu gì!"
"Ha ha ha ha... thật muốn nhìn bộ dạng thằng nhãi này mặc đồ con gái như thế nào!"
"Bé Chunjin cố lên! Cậu nhất định phải làm được!"
...
Trong khoảng thời gian này Kim Chunjin vẫn một mực sống chết ở trong sân bắn, nên cũng nhanh chóng quen với mấy tên khách hay tới đây. Cộng thêm với việc Kim Chunjin thêm mắm dặm muối nói Sooyeon vô liêm sỉ dụ dỗ chị gái mình như thế nào nên mấy tên thanh niên này đều rối rít đến cổ vũ cho cậu ta.
Hyoyeon là nữ thần của tất cả mấy tên đực rựa ở đây, ấy thế mà lại bị tên nhãi con này dụ dỗ! Quả thật là không thể nhịn được!
Tiếng cổ vũ ồn ào xung quanh khiến Kim Chunjin được khích lệ, trong lòng thậm chí còn dâng lên cảm giác bản thân mình đang hoàn thành sứ mạng thay trời hành đạo!
Cuối cùng cậu ra cầm một đoạn vải màu đen lên sau đó cột chặt mấy vòng lên mắt, sau đó giương súng nhằm thẳng vào bia ngắm.
Bắt đầu tính điểm!
Hiện trường, tất cả mọi người bao gồm cả Kim Heechul và Kim Sooman đều nín thở đưa mắt nhìn chằm chằm.
Một giây sau Kim Chunjin bóp cò.
"Đoàng ------": 10 điểm!
"Đoàng ------": Lại thêm 10 điểm nữa!
"Đoàng ------": Ba phát liên tiếp 10 điểm!!
...
Từng tiếng súng của Kim Chunjin vang lên cũng khiến tâm tình của khán giả ngày càng trở nên kích động.
Cuối cùng...
Phát thứ tám: 10 điểm!
Phát thứ chín: 10 điểm!
Phát thứ mười...
Kim Chunjin dừng một chút, cậu ta chậm rãi hô hấp rồi: "Đoàng" một tiếng...
Phát thứ mười: 10 điểm!!!
"Ting" một tiếng, hệ thống bắt đầu tính điểm, trên màn hình hiện ra con số đỏ tươi chỉ cả mười phát đều đạt điểm mười!
Tổng cộng là 100 điểm
Chương 1067: Thực hiện cam kết mặc đồ Nữ
"WOA..." Toàn trường trầm mặc nửa giây, sau đó đột nhiên vang lên tiếng hò hét như thế muốn phá cả nóc nhà.
Không ít người chứng kiến Kim Chunjin liều mạng tập luyện ra sao, cho nên lúc này thấy cậu ta thắng thì trong lòng cũng cao hứng như chính mình thắng vậy.
Bất kể là bạn cũ hay bạn mới quen đều vây lại bá vai xoa đầu cậu ta.
"Thằng nhóc này giỏi! Bản lĩnh lắm!"
"Bịt mắt mà bắn mười phát 10 điểm! Hơn nữa mới chỉ huấn luyện có vài ngày thôi! Giỏi lắm!"
"Ha ha ha ha.... bé Chunjin à! Tôi biết cậu làm được mà! Xem ra cái tên dụ dỗ chị gái cậu kia hôm nay phải mặc váy rồi!"
"Thằng nhãi này, đúng là xem thường cậu quá rồi, hóa ra thâm tàng bất lộ ha!"
Kim Chunjin nhìn những người bên cạnh từ không quen biết đến quen biết đều đang tán dương nói cậu ta thật giỏi, trong ngực cậu ta không hiểu sao lại có cảm giác ấm nóng xa lạ mà từ trước đến nay chưa bao giờ được cảm nhận...
Cái loại cảm giác sôi trào, kích động, kiêu ngạo lại tự hào. Nó khiến cậu ta cảm thấy toàn bộ bản thân mình đều tràn đầy năng lương...
Thấy ánh mắt vui mừng của cha và ông nội thì hốc mắt của cậu ta lại có chút cảm giác chua xót, đúng là... gặp quỷ!
Làm sao mà cậu ta lại có thể đa sầu đa cảm như vậy chứ! Rõ ràng cậu ta sợ nhất là mệt mỏi cơ mà, cũng chán ghét bắn súng nhất trần đời mà...
Thật sự... ghét sao...
"Này này này! Nhóc con, bé Chunjin đã làm được rồi, cậu thua thế nên thực hiện cam kết đi!"
"Chí phải! Chí phải! Mau thay đồ đi! Để mọi người xem xem nào! Phải chạy ba vòng quanh sân đó nha!"
"Há há há... Kim tiểu thư mà thấy bộ dạng tên nhãi này mặc đồ nữ chắc chắn sẽ chán ghét hắn thôi!"
"Đúng đúng đúng..."
....
Cho đến khi xung quanh vang lên tiếng mọi người thúc giục, Kim Chunjin mới hoàn hồn hồn lại rồi lập tức hưng phấn không thôi chạy đến cạnh Sooyeon: "Tên thối tha! Tao đã nói rồi, trước chỉ là tao đây khinh thường mày thôi, tao đây mà đã nghiêm túc thì ai cũng phải sợ nhé! Thế nào? Đừng nói muốn trốn nợ đấy?"
"Cậu quả nhiên lợi hại, tôi nguyện chịu thua! Ở đây có phòng thay đồ không?" Sooyeon hỏi.
Trong đám người lập tức có tiếng trả lời: "Phía đối diện có đó! Cậu cứ chọn phòng nào không người mà vào là được rồi!"
"Là đàn ông có gan dám cược thì phải có gan chịu thua! Mọi người ở đây đều đang nhìn đó, tên nhóc thối nhà cậu đừng hòng trốn!"
"Ha ha ha ha, tên nhãi này trông cũng đẹp trai, mặc đồ nữ đảm bảo trông ẻo lả chết luôn!"
....
Sooyeon xách quần áo đi về phía phòng thay đồ.
Kim Chunjin "hừ" một tiếng rồi nói với Hyoyeon: "Chị, lần này chị đừng có mà hy vọng gì vào cái tên kia! Tên khốn kia sao bằng em trai chị được? Ghê tởm nhất là hắn quá hèn hạ, vô liêm sỉ! Nhưng mà đến giờ em cũng không thể tài nào hiểu nổi... rốt cuộc em kết thù với tên khốn đó lúc nào chứ!"
Hyoyeon cố nín không cười phá ra nên không nói một câu nào.
Kim Chunjin thấy chị gái không nói gì còn cho rằng chị mình đã hoàn toàn thất vọng với tên kia rồi. Vì vậy cậu ta càng vui vẻ hơn, thậm chí còn lấy di động chuẩn bị quay hình.
Chờ lát nữa phải đem lịch sử đen tối của tên khốn kia ghi lại mới được, để tránh sau này hắn ta lại mặt dầy không giữ lời tiếp tục dây dưa với chị mình!
Một lát sau, "két" một tiếng, cánh cửa mà Sooyeon vừa bước vào được mở ra từ phía trong.
Nhất thời tất cả mọi người đều hướng ánh mắt chờ xem kịch vui về phía phòng thay đồ kia...
Chương 1068: Siêu cấp đại mỹ nhân!
Một giây sau di động của Kim Chunjin rơi đánh "cạch" một tiếng, những đường nứt chằng chịt xuất hiện trên màn hình đen ngòm y như mặt của chủ nhân nó...
Thời gian như thể bị dừng lại, tất cả mọi người đều đứng đó ngẩn ngơ.
Cả sân bắn lớn như vậy lại im lặng tới độ nghe được cả tiếng kim rơi.
Trước mắt mọi người là một cô gái mặc chiếc váy công chúa màu hồng, vòng eo nhỏ nhắn mê người, mái đen dài như thác nước hơi xoăn nhẹ tạo thành một độ cong mềm mại, gương mặt tinh xảo nhỏ nhắn rực rỡ như bông hoa khoe sắc giữa rừng. Phản chiếu trong đôi mắt ấy như cả một mùa hoa đang nở rộ trong sắc xuân...
Mỹ... mỹ nữ!!!!
Hơn nữa còn là siêu cấp đại mỹ nữ!!!
"Ối giời ơi, thằng nào đạp phải chân tao!"
"Ui da! Thằng nào nhéo mông tao thế hả! Muốn nhéo thì tự đi mà nhéo mình ý!"
"Đừng đẩy đừng đẩy!"
...
Cuối cùng sự yên lặng cũng kết thúc, trong đám người vang lên từng trận xôn xao lẻ tẻ, sau đó mọi người rối rít ủn đẩy nhau nhưng mà ánh mắt vẫn không rời khởi Sooyeon nửa centimet.
Tới sân bắn súng này đa phần đều là thanh niên thế nên đôi mắt cũng dường như dính chặt trên người Sooyeon....
"Cha mẹ ơi! Chuyện gì đây?"
"Đây... bọn họ là cùng một người hả?"
"Ông đây vẫn luôn nhìn chằm chằm đó! Tuyệt đối không thể đánh tráo!"
"Sao... sao tôi có cảm giác bộ ngực kia... giống hàng thật quá?"
"Một đám ngu đần này! Chúng mày đều là mấy nhãi con chưa trải sự đời thì biết cái khỉ gió gì! Lấy con mắt chuyện nghiệp của tao thì đây vốn là một cô em có được không hả? Hơn nữa còn là một tuyệt sắc đại mỹ nhân! Tên nhãi này, à không đúng, em gái này lúc nãy chỉ giả trai thôi!"
"Ôi đệch! Thật hay giả vậy? Giả trai ý hả?"
Trong lúc mọi người đang xôn xao thì Sooyeon đã bước từng bước về phía họ.
Cuối cùng Sooyeon dừng bước trước mặt Kim Chunjin vẫn đang ngây ra như phỗng, cười hỏi: "Cậu thấy hài lòng chưa?"
Kim Chunjin ngây ngô gật gật đầu, một giây sai lại dùng sức mà lắc đầu. Cậu ta giơ ngón tay lên không tin nổi mà chỉ vào Sooyeon: "Mày mày mày... mày là con gái?"
Sooyeon nhẹ nhàng cười một cái: "Ừ, đúng vậy!"
Tên này lại dám dùng cái thái độ nhẹ nhàng như thế thừa nhận! Không sợ bị người ta đập chết à?
Kim Chunjin nuốt một ngụm máu vừa trào đến cổ họng xuống, nội thương rồi: "Mày là con gái! Mày vốn là con gái! Vậy mà mày còn nói cái gì mà mặc đồ nữ chạy ba vòng... mày..."
Mẹ!
Đến tận lúc này Kim Chunjin mới biết, cậu ta bị chơi rồi!!!
Nhưng mà càng thảm hơn là, thế quái nào tên này lại là một đại mỹ nữ cơ chứ, làm cậu ta không giận nổi!
Vất vả lắm mới thắng, nhưng thắng kiểu này đúng là khiến người ta không vui nổi!
Không đúng, thắng cái rắm ý, đối phương là một cô gái nha, một cô gái còn lợi hại như vậy. Thân làm một thằng đàn ông có thắng thì có gì mà đắc ý chứ hả!
Kim Chunjin cảm thấy bản thân sắp bị tẩu hỏa nhập ma rồi!
"Woa! Sooyeon à, bộ này tớ chưa thấy cậu mặc bao giờ đấy, thật đáng yêu quá! Rất hợp với cậu!" Hyoyeon kéo kéo tay Sooyeon, hưng phấn kéo cô quay một vòng.
Phản ứng của Hyoyeon không thể nghi ngờ là lại cắm cho Kim Chunjin Thêm một đao, cậu ta ngây người nhìn bà chị của mình: "Chị... chị... chị đã sớm biết?"
Hyoyeon gật đầu: "Ừ, biết lâu rồi!"
"Vậy sao chị không nói cho em!!!" Kim Chunjin gần như phát ra tiếng gầm từ linh hồn.
"Em cũng không hỏi mà!"
"..."
Chương 1069: Gọi chị đi cưng
Cách đó không xa, Kim Sooman vốn chỉ mỉm cười nhìn đám tiểu bối đùa vui thôi, nhưng khi nhìn thấy Sooyeon thay bộ đồ kia bước ra, trong nháy mắt ánh mắt ông dại ra, miệng cũng lẩm bẩm một cách ngỡ ngàng: " Sumi... Sumi..."
Kim Heechul nhìn cha mình có chút kích động thì cũng không kìm được ghé mắt nhìn sang. Sumi?
Đó chẳng phải là tên thân mật của mẹ sao?
"Đứa bé kia... đứa bé kia... thật giống Sumi lúc trẻ..." Kim Sooman run rẩy lẩm bẩm, trong mắt cũng tràn ngập sự nhớ nhung yêu thương với người vợ quá cố.
Lần đầu tiên Kim Sooman gặp Sooyeon là lúc cô đi bàn chuyện làm ăn nên mặc đồ có chút khôn khéo già dặn, thế cho nên ông không phát hiện ra. Nhưng hôm nay, khi trông thấy Sooyeon diện chiếc váy công chúa màu hồng phấn thì trong đầu Kim Sooman lập tức hiện ra cảnh lần đầu gặp gỡ của ông và vợ mình...
Vốn dĩ cả Eunjung và Hyoyeon đều không giống Sumi nên ông cũng không nghĩ nhiều, nhưng không ngờ đứa cháu ngoại này lại cực kỳ giống bà ấy.
Kim Heechul cũng nhìn về phía Sooyeon, ông cố gắng nhớ lại hình dáng mẹ mình như thế nào, nhưng đáng tiếc, khi mẹ qua đời thì ông còn quá nhỏ nên hầu như chẳng có chút ấn tượng nào. Tuy nhiên, ông nhớ đã từng có một lần nhìn thấy tấm ảnh mẹ mặc váy công chúa cười tủm tỉm đứng cạnh cha, trong tấm hình đó, khí chất của bà và Sooyeon lúc này quả thực là rất giống nhau.
...
Buổi tối tại nhà họ Kim.
Kim Sooman cho người chuẩn bị một bàn đồ ăn ngon.
Thái độ trước đây của Kim Sooman với Sooyeon là khách khí cùng cảm kích, nhưng hôm nay đã chuyển thành thân thiết cùng nhiệt tình.
Trên bàn cơm, ông gắp đồ ăn cho Sooyeon lia lịa: "Sooyeon à, cháu ăn nhiều một chút! Ăn nhiều một chút đi!"
"Cháu cám ơn ông!" Sooyeon bị thái độ nhiệt tình quá mức của đối phương dọa cho hết hồn.
Kim Chunjin đang gặm đùi gà cũng dỏng tai lên, sao tự nhiên lại thấy là lạ ta. Sau đó cậu ta nhìn chằm chằm vào Sooyeon, một lúc lâu sau mới đột nhiên đứng phắt dậy, kích động nói: "Mẹ nó! Tôi nhớ ra rồi! Cô chính là người đàn bà đã ngáng chân làm tôi trật cả chân hôm trước!"
Kim Sooman nghe vậy thì mất hứng: "Gào cái gì mà gào, còn không mau ngồi xuống! Còn nữa, cái gì mà người đàn bà này người đàn bà kia, Sooyeon lớn hơn mày đấy, mau gọi một tiếng chị nhanh!"
Khuôn mặt của Kim Chunjin méo xệch: "Cháu có điên mới gọi cô ta là chị, tôi nói này, rốt cuộc tôi với cô có thù oán gì mà cô cứ hành hạ tôi thế?"
Vừa dứt lời, Kim Heechul đã tỏ vẻ không vui trách mắng Kim Chunjin: "Không biết lớn nhỏ!"
Kim Chunjin nhìn ông nội, xong lại nhìn cha mình, cuối cùng hét lên một tiếng nói: "Sao các người cứ bênh cô ta chằm chặp thế! Có phải năm đó mấy người ôm sai con rồi không hả! Cô ta mới là con ruột đúng không!"
Kim Sooman trợn trắng mắt hung dữ nhìn thằng cháu quý hóa: "Tao cũng đang hy vọng là ôm sai cháu đấy! Đáng tiếc là không!"
Kim Chunjin bị ông nội phũ, nước mắt thi nhau rơi như mưa.
"Sooyeon à, công việc vẫn thuận lợi chứ? Có bận lắm không, có mệt lắm không?" Kim Sooman không thèm để ý đến thằng cháu trai đang khóc lóc nỉ non mà chỉ ân cần nhìn Sooyeon hỏi han.
Cảm nhận được sự thân thiết quan tâm của ông, Sooyeon vội vàng đáp: "Rất thuận lợi ạ, cũng không có gì vất vả cả! Cháu rất thích công việc bây giờ."
"Thế à, vậy thì tốt! Nghe Hyoyeon nói cháu còn mở một Studio thời trang nữa, đừng có làm mình mệt quá nhé!"
"Vâng vâng, cháu biết ạ!" Sooyeon vội vàng đáp lời.
Chương 1070: Khách không mời mà đến
Kim Sooman nghĩ nghĩ một chút vẫn thấy không yên lòng, ông lại hỏi: "Vậy hiện giờ cháu đang ở đâu? Ở chỗ do công ty sắp xếp sao?"
"Trước thì vẫn ở nhà của công ty, nhưng mà gần đây cháu dọn nhà rồi, doanh thu của Studio cháu dạo này cũng không tệ nên tự mua nhà mới ạ." Sooyeon trả lời.
Kim Sooman nghe vậy thì nhất thời an tâm hơn: "Tuổi còn trẻ mà đã có thể tự lực cánh sinh như thế, đúng là rất giỏi!"
Nói xong ông liếc nhìn thằng cháu trai không nên thân của mình một cách khinh bỉ.
Kim Chunjin: "..."
Cậu đây đã yên lặng ăn cơm không nói một lời rồi mà, tại sao nằm không cũng trúng đạn?
Cô ta sinh ra là để khắc cậu ta có đúng không?
"Gần đây ở cùng Yuri có tốt không? Thằng nhãi kia có bắt nạt cháu không? Lần trước Hyoyeon nói nó bắt cá hai tay là sao?" Kim Sooman cuối cùng cũng hỏi ra vấn đề ông quan tâm nhất.
Sooyeon họ nhẹ một cái rồi vội vàng nói: "Bọn cháu tốt lắm ạ, chuyện lần trước chỉ là hiểu nhầm thôi! Đã giải thích rõ rồi!"
"Vậy thì tốt... vậy thì tốt..." Kim Sooman lầm bầm, không biết ông nghĩ tới cái gì mà vẻ mặt có chút nghiêm trọng.
Thân phận của Sooyeon bây giờ là con nuôi của Jung gia, lấy gia thế của Yuri thì chắc chắn Kwon Giwang với Son Dam Bi sẽ không dễ dàng mà đồng ý chuyện của hai đứa được.
Năm đó ông đã thề không nhúng tay vào chuyện của Kim Eunjung nữa, mà Sooyeon lại là con gái của nó nên thật sự rất là phức tạp...
Nhưng mà... tim người dẫu sao cũng là làm từ thịt, nhìn đứa cháu ngoại vừa ngoan lại có dáng dấp giống Sumi thế này làm sao ông có thể nhẫn tâm mặc kệ chứ...
Bữa cơm này Hyoyeon loáng thoáng phát hiện thái độ của ông nội và cha đối với Sooyeon có chút không đúng lắm.
Nhưng mà rốt cuộc không đúng ở chỗ nào thì cô cũng chỉ nghĩ được là vì Sooyeon đã từng cứu ông nội nên hai người họ phá lệ nhiệt tình...
...
Căn biệt thự mà Sooyeon mới mua có cái tên rất dễ nghe, tên là Đào Hoa Ổ.
Sau khi hệ thống an ninh được lắp đặt xong thì Sooyeon báo với BoA chuyện đổi nhà, sau đó chọn một hôm chuyển qua.
Chỉ cần Sooyeon vẫn là người của công ty thì căn hộ ở Châu Giang Đế Cảnh này vẫn là của cô, cho nên có vài món không tiện mang đi thì vẫn có thể để nguyên ở đó.
Hiệu suất làm việc của công ty chuyển nhà không tệ, nhanh chóng đã chuyển xong.
Lúc dọn đồ Sooyeon mới bất ngờ phát hiện ra một món đồ khá phiền phức.
Đó là một viên... kim cương cực bự...
Cái món đồ chơi này là do tên Sooyoung kia gửi tặng hôm đầu tiên cô vào đoàn làm phim đây mà, về sau cô vẫn luôn tìm cơ hội để trả lại nhưng vẫn chưa tìm được thời cơ thích hợp.
Khép nắp thùng lại, Sooyeon nhìn quanh một hồi chắc chắn không có gì xót lại nữa rồi mới đi xuống lầu.
"Cô có còn đồ gì nữa không?" Công nhân dọn nhà hỏi.
"Đi thôi, không còn gì đâu!"
"Được rồi!"
Sooyeon đang định lên xe rời đi thì đột nhiên bị một người gọi lại.
"Sooyeon!"
Sooyeon quay đầu lại theo bản năng, sau đó thì thấy Jung Dongyup.
"Jung tổng gọi tôi?"
"Cái gì mà Jung tổng chứ! Ba là ba của con mà!" Jung Dongyup có vẻ không vui, mắt ông ta quét qua cái xe tải chất đầy đồ sau lưng Sooyeon: "Con muốn làm gì đây? Dọn nhà?"
"Có vấn đề?"
"Vừa hay, con dọn về nhà ở đi! Lần này ba tới đây là để nói chuyện này!" Jung Dongyup nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com