Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

sinh nhật của xinh nhất

Buổi tối, ánh đèn đường vàng nhạt hắt qua cửa sổ căn nhà nhỏ của Lê Quang Hùng, một ngôi nhà phố bình dân với phòng khách đơn giản: sofa xám cũ kỹ, bàn gỗ thấp, tiếng quạt trần kêu đều đều trên đầu. Hùng ngồi co ro trên sofa, mặc áo thun trắng mỏng ôm người, quần đùi lửng xám để lộ đôi chân thon trắng, tóc đen rối bù rũ xuống trán, đôi mắt to tròn lấp lánh chút hối hận. Vừa xong, cậu và Trần Đăng Dương – người yêu hơn một năm – cãi nhau to vì Hùng trót chọc giận anh bằng mấy câu đùa quá trớn về việc Dương hay thức khuya chơi game. Trong lúc nóng đầu, Hùng quát, "Anh ra khỏi nhà tôi ngay!" Dương mặt tối sầm, không nói gì, mặc áo phông đen và quần jeans, xách chìa khóa xe bỏ đi, cánh cửa đóng sầm lại sau lưng.

Dương bước ra phố, trời đêm mát lạnh, gió thổi qua làm anh tỉnh táo hơn, nhưng cơn giận vẫn bốc lên ngùn ngụt. Anh cao lớn, cơ ngực căng đầy lộ qua áo phông bó sát, tóc nâu sẫm rối vì gió, đôi mắt sắc bén đỏ ngầu vì tức. "Được, em đuổi anh thì anh đi luôn," anh lẩm bẩm, rút điện thoại định tìm một quán bar hay gọi "đĩ" qua đêm cho bõ tức – một ý nghĩ thoáng qua trong lúc mất kiểm soát. Anh bước dọc đường, tay siết chặt điện thoại, lòng nghĩ đến cảnh Hùng sẽ hối hận thế nào khi anh không về.

Nhưng chưa đi được xa, điện thoại Dương rung lên. Một tin nhắn từ Hùng hiện trên màn hình: "Tặng anh." Kèm theo là một bức ảnh – Hùng đứng trước gương trong phòng ngủ, không mặc gì, cơ thể trắng mịn hiện rõ dưới ánh đèn vàng nhạt, eo thon nhỏ cong lên, đôi chân thon dài hơi khép lại, tay che ngực nhưng không giấu được nét quyến rũ. Dương nhìn chằm chằm, hơi thở nặng dần, cơn giận tan biến, thay bằng cảm giác nứng ran khắp người. "Em chơi anh à..." anh lẩm bẩm, quay đầu xe, chạy thẳng về nhà Hùng, tim đập thình thịch vì hình ảnh vừa thấy.

Cửa mở, Hùng vẫn ngồi trên sofa, ngẩng lên thấy Dương bước vào, mắt cậu thoáng ngạc nhiên xen xấu hổ, "Anh... anh về rồi hả?" Dương tiến sát, kéo Hùng đứng dậy, đẩy cậu áp vào tường, "Em gửi ảnh đó để làm gì? Chọc anh hứng rồi định để anh đi à?" Giọng anh khàn đục, tay nắm cằm Hùng, hôn mạnh lên môi cậu, lưỡi luồn vào quấn lấy lưỡi Hùng, nụ hôn sâu đầy tức giận và khao khát. "Ưm..." Hùng rên khẽ, tay bám vai anh, móng tay cào nhẹ qua áo, cơ thể mềm đi dưới sức ép của anh.

Dương kéo Hùng vào phòng ngủ, cửa khép lại, ánh đèn đầu giường vàng dịu chiếu lên giường lớn phủ ga xanh nhạt, rèm cửa sổ kéo kín. Anh đẩy Hùng ngã ngửa lên giường, "Bé là của anh, đừng hòng đuổi anh nữa," giọng trầm vang lên, tay cởi áo phông, để lộ cơ ngực căng đầy, cơ bụng rắn rỏi lấp lánh mồ hôi. Hùng nằm đó, áo thun trượt lên ngực, lộ làn da trắng mịn, đôi chân co lên, "Anh... em xin lỗi mà... đừng giận..." giọng cậu nhỏ, mắt long lanh nhìn anh.

Dương quỳ lên giường, kéo áo thun Hùng qua đầu, ném xuống sàn, "Bé xin lỗi thì chịu phạt," anh thì thầm, cúi xuống hôn lên cổ cậu, lưỡi lướt qua xương quai xanh để lại vệt ướt, tay vuốt từ ngực xuống eo, ngón tay miết qua núm ngực hồng nhạt làm Hùng giật mình, "Ư... anh..." Hùng rên nhỏ, cơ thể nóng ran. Dương cởi quần đùi cậu, để lộ đôi chân thon trắng, "Không có bôi trơn, bé chịu được không?" Hùng gật nhẹ, "Ừ... anh làm đi... em sai mà..."

Dương luồn ngón tay vào hậu huyệt khô khốc của Hùng, "A... anh... đau..." Hùng rên lên, tay bấu ga giường, cơ thể cong lên vì cảm giác cọ xát rát, mồ hôi lăn từ trán xuống má. Dương xoay ngón tay, mở rộng cậu từ từ, "Thả lỏng ra, bé, không thì đau hơn," tay kia vuốt đùi trong của Hùng, ngón cái lướt qua phần da nhạy cảm làm cậu rên lớn hơn, "Ư... anh... chậm chút..." Hơi thở Hùng dồn dập, ngực phập phồng, mắt nhòe nước mắt sinh lý.

Dương rút tay ra, cởi quần jeans mình, dương vật cương cứng bật ra, đỏ ửng vì ảnh nude của Hùng làm anh nứng từ nãy, "Bé gửi ảnh cho anh thì chịu hậu quả," anh thì thầm, nâng chân Hùng đặt lên vai, tiến vào chậm rãi, không bôi trơn làm cậu căng chặt, "A... anh... đau quá..." Hùng rên lớn, âm thanh cao vút thoát ra, tay bấu ga giường đến nhàu nhĩ, cơ thể cong lên dữ dội, nước mắt lăn từ khóe mắt xuống gò má. Dương nhún nhẹ, từng nhịp đều, "Chịu đi, bé, ai bảo chọc anh," hơi thở anh phả lên cổ Hùng, tay vuốt eo cậu, cảm nhận làn da mịn run lên.

Hùng rên khẽ, "Ư... anh... đã thật..." cơ thể dần quen, cảm giác đau nhói xen lẫn khoái cảm, "Anh... mạnh lên chút..." giọng cậu lạc đi, mắt nhòe nước. Dương tăng tốc, lúc nhẹ lúc bạo, "Bé ngon thế này, anh không đi đâu nữa," anh thì thầm, tay bấu hông Hùng, để lại vết hằn đỏ trên da trắng, mồ hôi từ ngực anh nhỏ xuống bụng cậu. Hùng rên lớn, "A... anh... em không chịu nổi..." cơ thể rung lên theo nhịp, tóc dính bết vào trán, tay giật mạnh ga giường.

Dương cúi xuống, hôn lên môi Hùng, nuốt lấy tiếng rên, lưỡi quấn chặt trong nụ hôn ướt át, "Thích không, bé? Còn dám đuổi anh nữa không?" Hùng gật đầu, "Ư... thích... anh đừng đi..." tiếng rên cao vút hòa lẫn tiếng da thịt va chạm "bạch bạch". Dương siết hông Hùng, nhún mạnh vài lần, cơ bụng căng cứng, rồi bắn vào trong, "Nhận hết đi, bé, của mày tặng anh đấy." Hùng rên lớn, "Aaa... anh..." cơ thể giật lên dữ dội, cảm nhận dòng ấm nóng lan tỏa, chất lỏng tràn ra khi anh rút chậm, thấm xuống ga thành vệt trắng.

Hùng nằm đó, thở hổn hển, ngực phập phồng, cơ thể mệt mỏi nhưng thư giãn, nước mắt sinh lý đọng trên mi, làn da trắng bóng mồ hôi. Dương lau mồ hôi cho cậu bằng tay áo của mình, nằm xuống cạnh, ôm Hùng từ phía sau, "Em mà đuổi anh nữa, anh không tha đâu," anh thì thầm, tay vuốt tóc ướt của cậu. Hùng mỉm cười yếu, "Em không dám nữa... anh ở lại với em nhé..." rồi tựa đầu vào ngực anh, "Ảnh đó là để giữ anh mà..." Dương cười khẽ, hôn lên trán cậu, "Giữ được rồi, ngủ đi, em." Cả hai nằm yên trên giường, ánh đèn vàng nhạt chiếu lên hai bóng người, tiếng quạt trần đều đều vang trong đêm.

---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com